0
Một đội ứng phó t·hảm h·ọa khẩn cấp đã được thành lập ở Đế quốc Exilion. Tình huống bí ẩn xảy ra ở Leathervelk đã sớm truyền đến Lindebrugne.
Từ Leathervelk đến Theon, toàn bộ khu dân cư khổng lồ với tổng dân số hơn năm trăm ngàn người bị nhấn chìm trong bụi vàng và rơi vào im lặng.
Đại Công chúa Eileen ngay lập tức triệu tập những người tài năng từ khắp nơi trên lãnh thổ nghĩ cách giải quyết. Các quý tộc và tập đoàn kinh doanh cũng phản ứng cực kỳ nhanh chóng. Hầu hết con em quý tộc đều theo học tại Theon, vì vậy, bọn họ càng không thể ngồi yên nhìn con cái mình g·ặp n·ạn.
Đội đầu tiên đã được chọn và được cử đến Leathervelk. Sau đó không có bất kỳ hồi âm hay tung tích nào.
"Sự việc lần này có vẻ nghiêm trọng."
Luthus Wardot cau mày khi nhìn khung cảnh Leathervelk ở phía xa.
Leathervelk vốn là một đô thị công nghiệp phát triển, những khói bụi nhà máy và hơi nước trắng xóa quanh năm ngự trị nơi đây. Nhưng nhìn khung cảnh hiện tại, cả một thành phố chìm nghỉm trong mây bụi vàng. Đó là một cảnh tượng không mấy dễ chịu.
Đội quân đầu tiên cử đi đã hoàn toàn mất liên lạc. Điều đó chứng tỏ nguy hiểm bên trong Leathervelk nghiêm trọng hơn Đế quốc dự đoán rất nhiều.
Lực lượng cứu viện cũng đã thử cử một đội ngũ thứ hai đi, nhưng khi thấy mọi người vừa tiếp xúc với bụi vàng liền rơi vào trạng thái ngủ say, bọn họ lúc này mới đành ra lệnh thu quân.
"Phạm vi của thứ đó đang ngày càng mở rộng."
Đại Công chúa Eileen đứng cạnh Luthus Wardot quan sát thành phố một lúc lâu rồi mới chậm chạp lên tiếng. Trong đôi mắt của Eileen ánh lên nhiều cảm xúc phức tạp.
"Ngài lo lắng cho Công chúa Erendir sao?"
"Tự dưng ông nhắc đến con bé làm gì?"
Luthus Wardot lắc đầu, không vạch trần lời nói của vị Công chúa bên cạnh.
"Tình hình Leathervelk hiện tại khá phức tạp. Đúng là một t·hảm h·ọa khó lường."
"Chắc chắn phải có bàn tay thao túng của kẻ nào đó đứng sau vụ việc này."
Luthus Wardot và Eileen đều có thể nhận ra những đám mây vàng trên bầu trời Leathervelk không phải tự nhiên mà có. Chúng có phần giống cơn bão đen ở thủ đô Lindebrugne cách đây không lâu. Nếu đúng như vậy thì rất có thể vụ việc lần này có bàn tay ác quỷ thao túng.
"Nếu mọi chuyện tiếp tục như thế này, việc toàn bộ Đế quốc bị bao trùm bởi thứ kỳ quái kia chỉ còn là vấn đề thời gian."
"Không chỉ mỗi Đế quốc. Thần e rằng các quốc gia láng giềng cũng không thể an toàn."
Bọn họ đã cố gắng thử nhiều cách đánh tan đám mây vàng kia nhưng không có tác dụng. Tất cả tạo tác, thuốc thử hay phép thuật đều vô hiệu. Chuyện tồi tệ hơn là chỉ cần có người bị đám bụi vàng xung quanh bám vào sẽ ngay lập tức rơi vào trạng thái nằm mộng, không thể tỉnh lại được.
"Bọn họ không c·hết, hiện tại chỉ rơi vào một giấc ngủ say thôi. Vậy khi nào thì chuyên gia sẽ tới?"
"Công chúa."
Đúng lúc này Pacius vội vàng chạy tới.
"Người đó đã đến rồi."
Cả Eileen và Luthus Wardot đồng loạt xoay người đến phòng chỉ huy. Người bọn họ cần tìm đã sớm ở đó.
"Thật vinh dự khi được gặp ngài."
Eileen lịch sự chào bà lão trước mặt. Đó là một hành động rất đỗi bình thường kể cả khi thân phận của Eileen có là Đại Công chúa của Đế quốc. Bởi vì vị pháp sư trước mặt cô ấy hoàn toàn xứng đáng với sự đối đãi này.
Vị pháp sư đó không ai khác chính là Clara Cowen, hiệu trưởng của Học viện Dream.
Clara Cowen gật đầu coi như đáp lại lời chào của Eileen. Tình hình lúc này rất cấp bách nên bọn họ đều không muốn làm những thứ thủ tục rườm rà này.
"Vào đây đi."
Clara Cowen gõ cây trượng trên tay, các pháp sư từ Học viện Dream đang đợi bên ngoài lần lượt tiến vào.
"Tất cả mớ hỗn độn này rốt cuộc là sao vậy?"
"C·hết mất thôi."
"Tôi mệt quá. Có thể chợp mắt ở đây một lát được không?"
Những pháp sư lớn tuổi của Học viện Dream bước vào, mỗi người đều ồn ào nói vài câu. Không có ai bị gò bó bởi vì thân phận của những người bên trong Hoàng gia đang đứng trước mặt.
"Vậy các vị dự định sẽ làm gì?"
Luthus Wardot lên tiếng hỏi. Thảm họa này có lẽ chỉ có thể trông chờ vào những chuyên gia là bọn họ mà thôi.
Vị pháp sư già Zandman liền lên tiếng giải thích.
"Chúng ta sẽ tiến vào Dreamland."
Biểu cảm trên gương mặt vị pháp sư này không còn chút đùa cợt hay hiền hòa nào khi đứng trước mặt Julia, thay vào đó là một ánh nhìn cực kỳ nghiêm túc. Đôi mắt của ông ta lóe lên tia sáng đầy đe dọa.
"Căn nguyên của tình trạng này nằm sâu trong Dreamlend. Vì vậy, chúng ta phải đến đó và loại bỏ nguyên nhân từ trong trứng nước."
* * *
"Rất ấn tượng!"
Ở phần rìa của một vách đá hướng về Leathervelk lúc này có hai bóng người đang đứng. Linh Cấp thốt lên một tiếng cảm thán khi nhìn thấy cả một thành phố công nghiệp phát triển nay đã hoàn toàn bị bao phủ bởi những rặng mây vàng rực. Franz đứng cạnh không nói gì. Tuy nhiên, ánh mắt của Franz khi nhìn những đám mây phía xa không được tốt cho lắm.
"Là lỗi của tôi."
"Không hẳn. Chúng ta đều đã bị đối phương qua mặt. Ai sẽ ngờ đến chuyện Nirva sẽ chiếm lấy cơ thể một con người như Gregory chứ?"
Kế hoạch mồi nhử là Gregory mà Linh Cấp và Franz sử dụng đã hoàn toàn thất bại. Đúng hơn, cả hai người đã bị ác quỷ Nirva trên cơ một bước. Con quỷ kia rất xảo quyệt, nó biết Linh Cấp chỉ đang thăm dò xem bản thân đã thức tỉnh hay chưa. Nếu có một sinh vật xâm nhập vào lãnh thổ của Nirva, theo hiểu biết trong quá khứ của Linh Cấp, con mồi xâm nhập kia chắc chắn sẽ bị kéo xuống vực sâu của Dreamland, mãi mãi không thể tỉnh dậy.
Đó là lý do tại sao khi thấy Gregory tỉnh lại, Linh Cấp và Franz sau khi kiểm tra đều kết luận rằng đối phương chưa thức tỉnh. Bọn họ chỉ không ngờ đến việc đối thủ đã tương kế tựu kế mượn thân xác của con người tạm thời thoát ra bên ngoài.
"Đáng lẽ tôi nên chú ý đến ánh mắt của Gregory khi lão già đó mới tỉnh lại."
Linh Cấp lắc đầu. Với một kẻ có đầu óc tính toán như Nirva, Franz rất khó xác thực được Gregory lúc đó là thật hay giả. Khoảnh khắc Gregory mở mắt, lão già kia đã không còn là Gregory nữa rồi. Đó chỉ là một cái vỏ bọc bị Nirva thao túng tâm trí mà thôi.
"Lần này chúng ta đã chủ quan."
"Đó là điều không thể tránh khỏi. Trong quá khứ, ác quỷ chưa bao giờ chọn cách hiện thế như vậy cả."
"Phải. Đó có lẽ cũng là lý do Nirva chọn cách này, hắn đã đánh trúng tâm lý đấy của chúng ta."
"... ... ."
Linh Cấp mỉm cười khi nhìn thấy sự im lặng của Franz.
"Không cần lúc nào cũng phải nghiêm khắc với chính mình."
Franz vẫn trầm mặc như thể không nghe thấy lời khuyên vừa rồi.
Linh Cấp cũng không mong đợi câu trả lời của đối phương. Con quỷ chỉ nhẹ giọng phàn nàn.
"Thật khôi hài! Bản thân ta có hai trợ thủ đắc lực nhưng một người thì chỉ muốn ta c·hết, người còn lại thì mắc hội chứng ám ảnh cưỡng chế."
"... ...Thật xin lỗi."
"Được rồi. Điều quan trọng bây giờ là làm thế nào giải quyết được đống hỗn độn của tên Nirva kia."
Đám mây vàng bao phủ toàn bộ Leathervelk thoạt nhìn trông rất đẹp nhưng hiệu quả của nó thì không hay chút nào.
"Ảo Mộng của Nirva. Không nghĩ tới có một ngày có thể chứng kiến lại thủ đoạn này của hắn."
Ác quỷ Nirva - Tông đồ của những giấc mơ, đồng thời cũng là một kẻ bị đồng loại xa lánh.
"Một loại bột đưa người khác vào giấc ngủ vĩnh hằng ngay khi chạm vào nó. Phép thuật hay rào chắn tinh thần, những thứ đó không có tác dụng. Bởi vì đó chính là 'sức mạnh' của Nirva."
Suy cho cùng, giấc ngủ vĩnh hằng không khác gì c·ái c·hết. Vì vậy, Nirva được mệnh danh là Tông đồ của những giấc mơ đồng thời hắn cũng là Tông đồ của c·ái c·hết.
Nếu các tông đồ thường có một mục tiêu chung sau 'ngày đó' thì ác quỷ Nirva lại có một hướng đi hoàn toàn khác. Mục đích thì giống nhau nhưng cách thức thực hiện lại hoàn toàn khác biệt. Hắn ta có thể tùy tiện g·iết bao nhiêu tông đồ theo ý thích, chỉ cần có thể hoàn thành mục tiêu của bản thân. Vì vậy, ác quỷ Nirva cũng là đối tượng mà Linh Cấp cảnh giác nhất.
"Ngươi tính làm gì?"
"Mục tiêu bao năm qua tôi nhắm tới đã xuất hiện. Tôi chắc chắn sẽ không để hắn thoát một cách dễ dàng."
Franz nói với vẻ mặt nghiêm nghị. Lý do khiến anh ta rời bỏ Học viện Dream và đi theo Linh Cấp chính là muốn trả thù cho kẻ đã khiến người cha yêu quý của anh ta phát điên. Bây giờ kẻ đó đã hoàn toàn thức tỉnh, Franz không thể trơ mắt nhìn đối phương ung dung bên ngoài.
"Thành thật mà nói, ngươi hiện tại vẫn không đủ mạnh để đối đầu với Nirva."
Franz siết chặt nắm đấm nhưng không hề phủ nhận những lời này. Linh Cấp nói đúng, anh ta hiện tại còn quá yếu. Nhưng kể cả có như vậy, anh ta vẫn không muốn từ bỏ.
"Ta chỉ có một lời khuyên dành cho ngươi thôi. Một khi đã xác định ra tay thì phải nắm chắc có thể cho đối phương một kích trí mạng."
"... ... .?!"
"Điều đó có nghĩa là để giành chiến thắng, ngươi sẽ phải vứt bỏ niềm kiêu hãnh của bản thân."
Linh Cấp nhìn Franz. Khoảnh khắc đối diện với cặp mắt đó, Franz chợt có một cảm giác khó tả. Người sáng lập ra Bình Minh Đen, một nhân vật có thân phận bí ẩn, sức mạnh đủ sức áp đảo mọi thứ xung quanh, thế nhưng tại lúc này, Franz lại có ảo giác bản thân nhìn thấy một chút không chắc chắn trong đôi mắt của Linh Cấp.
"Trong những thời khắc quan trọng, nếu cần thiết thì ngươi hoàn toàn có thể yêu cầu trợ giúp của người khác."
"Ngài đang muốn nói đến ai?"
Linh Cấp không nói thẳng mà chỉ đưa ra một câu trả lời mơ hồ.
"Khi thời điểm đến, ngươi tự khắc sẽ hiểu."
* * *
Rudger mở mắt. Đập vào mắt hắn là hình ảnh bầu trời của tầng thế giới bên dưới Dreamland.
Tầng giữa của Dreamland là một bầu trời trong xanh đến mức khiến hắn nhớ đến ánh sáng mặt trời bên ngoài. Nếu tầng trên của Dreamland là ban đêm thì tầng giữa hoàn toàn ngược lại. Dù không có mặt trời nhưng thiên không vẫn tràn ngập ánh sáng.
Kukwakwakwa!
Một âm thanh chói tai vang lên.
Rudger nhìn chằm chằm vào dòng thác vô tận đổ xuống từ bầu trời. Những thác nước đổ xuống từ các lỗ đen trên khắp bầu trời xanh. Có lẽ lối vào từ tầng trên xuống hắn đã đi qua là một trong số đó.
Rudger nhìn quanh. Đây là một hòn đảo lớn lơ lửng trên bầu trời. Bên ngoài hòn đảo này có rất nhiều hòn đảo khác. Cảnh sắc và khí hậu của chúng đều khác nhau. Một số hòn đảo là sa mạc, một số là rừng nhiệt đới và một số là những hồ nước khổng lồ. Những hòn đảo lơ lửng và vô số thác nước hùng vĩ ào ào chảy xuôi giữa chúng. Tầng giữa của Dreamland chính là một thế giới kỳ lạ như vậy.
'Mọi người đều bị phân tán cả.'
Họ đến gần như cùng lúc nhưng xung quanh Rudger lúc này không có ai cả. Trong tầm mắt của hắn có hơn trăm hòn đảo. Rất có thể số lượng thực tế còn nhiều hơn hắn tưởng tượng. Tìm kiếm những người khác trong điều kiện như hiện tại quả thực không phải chuyện dễ dàng.
Đột nhiên, những gì Julia nói hiện lên trong đầu Rudger.
'Từ tầng giữa trở đi của Dreamland cần có người hướng dẫn.'
Rudger dường như đã hiểu tại sao.
Hắn đứng ở rìa đảo và nhìn xuống. Phía dưới có vô số hòn đảo, giữa các hòn đảo có những thác nước đổ xuống. Thật khó để tưởng tượng ra độ cao của thế giới này. Không biết điểm cuối cùng của những thác nước hùng vĩ kia sẽ chảy về đâu?
Nếu bên dưới chính là vực sâu của Dreamland thì sao?
Rudger không do dự nhảy ra khỏi vách đá. Khi độ cao liên tục giảm, Rudger ngay lập tức kích hoạt phép thuật của bản thân.
'Hửm?'
Phép thuật không sử dụng được trôi chảy như bình thường. Năng lượng dường như bị phân tán ra, trở nên mờ nhạt hơn. Cảm giác này hắn đã từng trải qua ở tầng thế giới bên trên nhưng không tồi tệ như hiện tại.
Julia từng giải thích hiện tượng này xảy ra do sự can thiệp của tiềm thức con người khi tiến vào Dreamland. Sự can thiệp này sẽ càng ngày càng mạnh mẽ khi đi sâu xuống các tầng thế giới bên dưới. Đối với một pháp sư sử dụng bộ não và lý trí của mình để tạo ra phép thuật, sự can thiệp như vậy là một trở ngại rất lớn.
Tuy nhiên, Rudger vẫn có thể chấp nhận được mức độ hiện tại. Năng lượng ma thuật bị đứt ngay lập tức được kết nối lại và phép thuật nhanh chóng được phục hồi.
Rudger lướt chậm và quan sát những hòn đảo khác xung quanh.
Không biết đã trôi qua bao lâu, đột nhiên hắn phát hiện ra một hòn đảo phát ra tia sáng kèm theo những tiếng ồn ào. Ngay sau đó, Rudger liền cảm nhận được từng đợt sóng sức mạnh truyền đến da mình.
Đây chắc chắn là tín hiệu của pháp sư.
Rudger ngay lập tức bay về phía hòn đảo đó.