Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 576: Pháp sư thời gian (1)

Chương 576: Pháp sư thời gian (1)


Vẻ mặt của người đàn ông tên Gariel Cosmo phút trước còn tràn đầy phấn khích vì thắng bạc, giờ phút này chợt trở nên nghiêm túc.

"Sao có thể? Theo những gì tôi dự đoán thì không thể nào là hiện tại được."

"Tôi biết. Có chuyện ngoài ý muốn đã xảy ra."

Rudger khi nhìn thấy đống chip xếp chồng trên mặt bàn trước mặt người đàn ông, hắn không khỏi nhíu mày.

"Thói quen xấu của anh vẫn không thay đổi. Không phải tôi đã sớm khuyên anh nên ngừng làm cái trò g·ian l·ận này rồi sao?"

"Nói bé thôi... ... ."

Gariel trở nên bồn chồn trước lời nói thẳng thừng của Rudger. Nhân viên phục vụ phía đối diện cũng đã sớm nghe được cuộc trò chuyện của hai người, anh ta lên tiếng cắt ngang.

"Thưa ngài, chúng tôi có thể đảm bảo sòng bạc này không bao giờ xảy ra hành vi g·ian l·ận. Ngài nói vậy là đang bôi nhọ uy tín của chúng tôi."

Vẻ mặt của người chia bài thậm chí còn thể hiện một chút tự hào về công việc của mình. Nếu anh ta để mặc cho vị khách lạ mặt này nói năng bậy bạ trước mặt những người khác, uy tín của sòng bạc sẽ bị ảnh hưởng.

"Việc g·ian l·ận mà tôi đang nói đến không liên quan gì đến an ninh của sòng bạc các người."

"Cái gì?"

"Đúng hơn là vấn đề xuất phát từ anh chàng này."

Khi Rudger chỉ vào Gariel và nói, vẻ mặt của người chia bài trở nên không đồng tình.

"Không thể nào. Sòng bạc của chúng tôi có thiết bị phát hiện phép thuật tối tân nhất. Chúng tôi cũng đã nhiều lần tự mình xác nhận..."

Người chia bài đang nói thì chợt im bặt. Khoảnh khắc nhìn thấy vẻ mặt lo lắng và bất lực của người đàn ông tên Gariel, anh ta chợt nảy sinh một ý nghĩ kỳ lạ.

"Quý khách, ngài không định giải thích gì sao?"

"Hả? Cái gì? Ý anh là gì? Tôi sao có thể g·ian l·ận chứ? Không phải mấy người đã kiểm tra rồi sao?"

Sự nghi ngờ của nhân viên sòng bạc nhanh chóng được xác nhận khi nhìn thấy phản ứng dữ dội của Gariel. Vẻ mặt anh ta đanh lại, những bảo vệ xung quanh theo hiệu lệnh của người nhân viên từ từ tiến lại bao vây hai người đàn ông. Những người xem cũng nhận ra rằng tình hình không ổn, bọn họ cuống quít tránh xa khu vực bàn chơi xúc xắc.

Gariel trừng mắt nhìn Rudger.

"Cái tên phá đám này. Anh không thể ngậm cái mỏ quạ của mình lại chờ cho đến khi tôi trở về được sao?"

"Anh có thiếu tiền đâu mà phải đi làm mấy cái trò g·ian l·ận như vậy?"

"Tất nhiên là tôi cần tiền dành cho việc nghiên cứu."

"Nếu anh thiếu tiền, tôi sẵn sàng cung cấp thêm. Hơn nữa, lượng tiền tôi chuyển đến Isla Machia này còn ít sao? Làm sao anh tiêu hết được?"

"... ... ."

Nhìn thấy Gariel bĩu môi và tránh ánh mắt của bản thân, Rudger thở dài.

"Cái thói quen xấu đó của anh cần loại bỏ."

"Thôi khỏi. Đừng có cằn nhằn giống như mấy ông già sắp gần đất xa trời nữa. Nếu không có anh phá đám, tôi đã có thể đường đường chính chính thắng cược và ra khỏi đây an toàn rồi."

Trong khi đó, những người bảo vệ vẫn đang không ngừng tiến đến bao vây Rudger và Gariel. Tất cả bọn họ đồng loạt lấy từ thắt lưng ra trang bị nhằm đối phó chuyên dụng với các pháp sư. Những luồng năng lượng màu xanh thẫm chảy ra khỏi đầu những cây gậy thép, chiều dài của chúng nhanh chóng dài hơn gấp ba lần. Nhìn vào hình dạng v·ũ k·hí trên tay bảo an lúc này, trông chúng không khác gì những ngọn giáo sắc bén. Trên tay phải của mỗi người còn trang bị những tấm khiên chắc chắn.

"... ... Bảo an ngày nay cũng có thể tùy tiện mang theo tạo tác sao?"

"Đầu óc anh bị úng nước à? Chỗ chúng ta đang đứng thứ không thiếu nhất chính là tiền đấy. Lần sau muốn gây sự làm ơn chú ý địa điểm đang đứng giùm tôi."

Nếu có sự cố xảy ra ở Isla Machia thì khả năng rất cao là có liên quan đến pháp sư. Một khi dính đến phép thuật, thiệt hại và hậu quả sẽ ở một mức độ khác so với t·ội p·hạm thông thường. Nếu mọi chuyện không được xử lý đúng cách rất có thể sẽ gây ra t·hương v·ong thảm trọng. Đó là lý do những người bên trong Isla Machia luôn luôn phải chuẩn bị những vật phẩm có khả năng chống lại phép thuật.

Sòng bạc Rudger đang đứng là nơi có lượng tiền trung chuyển mỗi ngày lớn nhất nhì thành phố hơi nước. Hiển nhiên, bảo an nơi đây sẽ được trang bị các thiết bị tối tân để đối phó với các pháp sư.

"Trông chúng có vẻ không nguy hiểm lắm."

"Thế hả? Cứ thử đi rồi biết. Chúng là mấy thứ đồ được trang bị kỹ thuật ma pháp tiên tiến nhất đấy."

"Anh nếm thử rồi à?"

"Tôi đâu có điên? Nhiều người đã bị trúng chiêu rồi. Không vui đâu."

Khi cả hai đang trò chuyện thoải mái, một người bảo an chớp lấy cơ hội từ phía sau đã lao tới.

"Anh lo phía đó đi, Faust."

"Tôi cảnh cáo anh. Đừng có gọi tôi bằng cái tên đó nữa."

Gariel cáu kỉnh lên tiếng nhưng vẫn nhanh chóng di chuyển.

Ngay trước khi cây gậy của người bảo vệ đập vào sau đầu anh ta...

Vụt!

Vũ khí trên tay người bảo an sắp chém xuống đầu mục tiêu đột nhiên như thể cắt xuyên qua không khí. Người bảo an hoảng sợ khi nhìn thấy thân hình Gariel biến mất ngay trước mũi mình.

Rầm.

"?"

Bảo an đột nhiên cảm thấy chân mình vướng phải thứ gì đó, cả người anh ta ngã về phía trước.

Gariel lúc này đã xuất hiện lại phía sau người bảo vệ ngã xuống, miệng anh ta huýt sáo.

"C·hết tiệt! Jimmy! Anh đang làm gì thế?"

"Tên ngốc đó mắt mũi để đi đâu vậy?"

Những bảo vệ khác phàn nàn nhưng một số người có thị lực tốt lại có biểu cảm cứng nhắc khi chứng kiến chuyện vừa xảy ra.

"Vừa rồi là cái gì thế?"

"Cái ghế mà Jimmy vấp phải, ban đầu ở đó làm gì có cái ghế nào?"

"Đây là loại phép thuật gì vậy? Tạo tác dò quét của chúng ta không có phản ứng."

Những người bảo vệ hai mắt nhìn nhau. Cuối cùng tất cả đồng loạt xông lên. Người đàn ông tên Gariel thấy vậy, bèn đá chân Rudger đứng bên cạnh.

"Đây là việc do anh gây ra. Tự dọn dẹp đi."

"Còn không phải do anh g·ian l·ận mà thành sao?"

"Thứ đó chỉ coi là g·ian l·ận khi bị phát giác thôi. Nếu anh không tự tiện chen mồm vào, tôi đã có thể lấy tiền và rời đi trong êm đẹp rồi."

"... ..."

Rudger trừng mắt khó chịu với người bên cạnh. Đối phương cũng không chịu thua trừng lại.

"Tất cả t·ấn c·ông!"

Các bảo an di chuyển cùng một lúc. Bọn họ hành động nhịp nhàng như một chỉnh thể. Đối tượng đám người nhắm đến đầu tiên nhất trí là người đàn ông tên Gariel. Có vẻ như bọn họ đánh giá người này yếu hơn kẻ mang theo một bóng đen kỳ quái bên cạnh.

Những người bảo vệ vốn rất tự tin cũng phải bắt đầu tự nghi vấn bản thân khi thân hình Gariel một lần nữa biến mất tại chỗ. Gần như trong cùng khoảnh khắc anh ta biến mất, thân hình của người đàn ông xuất hiện lại ở một vị trí khác. Như thể nhảy xuyên không gian, Gariel biến mất rồi lại xuất hiện, theo sau đó là đủ loại bàn ghế và đồ vật linh tinh rơi xuống đám người bảo an.

"Á!"

"Cái gì thế này?"

Mọi người xung quanh đều bối rối trước tình huống kỳ lạ này. Chỉ có Rudger vẫn bình tĩnh đứng tại chỗ. Đơn giản vì hắn là người rõ ràng về phép thuật Gariel sử dụng nhất. Nhưng kể cả khi đã biết nguyên lý cũng như chứng kiến thứ phép thuật đó rất nhiều lần, Rudger vẫn không thôi cảm thán về thứ ma thuật kỳ diệu kia.

Như thể thời gian đã bị cắt và ghép lại. Thật khó để miêu tả rõ ràng phép thuật của Gariel Cosmo. Nếu phải diễn tả một cách chân thực nhất thì có lẽ người đàn ông kia đang di chuyển trong một dòng thời gian hoàn toàn biệt lập với mọi người.

Khi Gariel sử dụng [Ma thuật thời gian] đối với anh ta, thời gian của tất thảy vạn vật trên thế giới này đều sẽ dừng lại. Bất kể đó có là sinh vật có sự sống hay không, kể cả côn trùng bò trên sàn, chim chóc bay lượn trên trời, người đang nói chuyện hay đồ vật đang rơi xuống...Tất cả mọi thứ đều sẽ ngừng chuyển động.

Người duy nhất có thể di chuyển trong thế giới đó chỉ có người thi triển [Ma thuật thời gian]. Vì vậy, đối với người khác, có vẻ như những gì Gariel vừa làm là cực kỳ bất hợp lý. Trong một khoảng thời gian cực kỳ ngắn, anh ta có thể đồng thời xuất hiện ở những vị trí khác nhau, tránh thoát mọi đòn t·ấn c·ông nhằm vào mình.

Đó cũng chính là lý do tại sao các thủ đoạn dò xét g·ian l·ận của sòng bạc không có tác dụng với Gariel. Đơn giản là bởi vì các tạo tác đó không chạy cùng dòng thời gian với anh chàng này, vì thế, chúng không thể phán định ra Gariel có đang dùng phép thuật hay không.

[Ma thuật thời gian] chưa từng được ghi nhận trong bất kỳ tài liệu nào của ma pháp hiện đại. Cho đến nay, theo như Rudger biết cũng chỉ có duy nhất hai người có thể sử dụng thứ phép thuật nhiệm màu này là Gariel và Sư phụ của anh ta.

Gariel đã từng giải thích nguyên lý hoạt động của thứ ma pháp này cho Rudger, hắn vẫn nhớ rất rõ phản ứng của mình khi đó. Quả thực, loại phép thuật như vậy chẳng khác gì bật hack.

Tuy nhiên, trên đời này không có thứ gì hoàn hảo. [Ma thuật thời gian] cũng có những nhược điểm nhất định và người sử dụng nó cũng phải trả một cái giá không hề nhẹ.

Dấu hiệu rõ ràng nhất có thể nhìn thấy chính là nhịp thở của Gariel mỗi lần sử dụng phép thuật đều tăng lên rõ rệt. Trong thế giới biệt lập khi thời gian ngưng đọng, ngay cả bầu khí quyển cũng sẽ bị đóng băng, các phân tử ô-xi trong không khí sẽ không tự lưu động. Vì lẽ đó, việc hô hấp đối với Gariel sẽ trở nên khó khăn hơn bình thường. Bất kỳ hành động nào của anh ta dù chỉ là một cử động nhỏ cũng sẽ tiêu tốn nhiều năng lượng của cơ thể hơn.

Một nhược điểm nữa là người thi triển phép thuật trong khoảng thời gian đó không thể trực tiếp chạm vào sinh vật sống. Nếu có bất kỳ tiếp xúc nào, quá trình ngưng đọng sẽ bị phá vỡ do xung đột giữa hai dòng thời gian.

May mắn là ngoài những thứ có sự sống, Gariel vẫn có thể chạm vào những loại vật vô tri khác. Vì vậy, anh chàng kia có thể tùy ý di chuyển những đồ vật rời khỏi vị trí trước đó của chúng. Dù vậy, việc di chuyển này cũng sẽ tiêu tốn rất nhiều năng lượng.

Một nhược điểm nữa là trong quá trình đóng băng thời gian, Gariel không thể sử dụng bất kỳ loại phép thuật nào khác. Đó coi như là một sự bù trừ của tạo hóa đối với thứ phép thuật kỳ diệu kia. Nếu không thì người sở hữu loại phép thuật này chẳng khác nào một tồn tại vô địch.

Nhược điểm cuối cùng chính là không thể đảo ngược thời gian hay làm cho nó trôi nhanh hơn. Thứ duy nhất phép thuật này làm được chỉ là khiến thời gian ngừng lại. Và khi Gariel sống trong dòng thời gian riêng biệt, cơ thể của anh ta sẽ phải chịu tải tác động của hai dòng thời gian song song. Điều đó có nghĩa là anh ta sẽ già đi nhanh hơn so với những người khác.

Vì lẽ đó, những lần thi triển phép thuật của Gariel luôn luôn rất ngắn, thường chỉ trong tích tắc anh ta sẽ hủy bỏ việc ngưng đọng và thực hiện một thần chú mới. Làm vậy có thể tối ưu được năng lượng sử dụng cũng như thời gian tác động lên cơ thể.

Ở một khía cạnh nào đó, [Ma thuật thời gian] mà Gariel sử dụng nghe bề ngoài có vẻ lợi hại nhưng thực tế lại không quá hữu ích.

Trong lúc Rudger đang mải suy nghĩ...

Bang!

Cửa ra vào bên ngoài đột nhiên p·hát n·ổ, khói đen bốc lên từng đợt. Đám bảo an ngay tức khắc lao về phía trước chặn ở lối vào, ai nấy đều trừng mắt nhìn đám bụi bặm đang bốc lên.

"Ai ở đó?"

Khi bụi tan đi, xuất hiện từ trong đám bụi là một người đàn ông da trắng mặc áo khoác đen và đội mũ rộng vành. Kẻ này cao tới hơn hai mét, đôi mắt hấp háy liên tục đảo qua đảo lại tạo nên một cảm giác kỳ quái. Sau một lúc tìm kiếm, cả hai tròng mắt đều hướng thẳng về phía Rudger đang đứng phía xa.

"Đã tìm thấy mục tiêu!"

Hehehe.

Cảnh tượng người đàn ông mỉm cười để lộ hàm răng thật đáng sợ và kinh tởm.

Gariel có vẻ không hài lòng khi nhìn thấy bộ dạng của kẻ vừa xuất hiện. Anh ta quay sang hỏi người bên cạnh.

"Hai người quen nhau à?"

Rudger lắc đầu.

"Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy kẻ đó."

"Trông có vẻ như hắn ta biết anh đấy."

Người đàn ông có làn da nhợt nhạt đột nhiên giơ bàn tay đeo găng da lên và chỉ vào Rudger. Khi nhìn kỹ, mọi người chợt nhận ra chiếc găng da đó đã sớm dính đầy máu tươi. Chắc chắn tên điên này trước đó đã g·iết người.

"G·i·ế·t tất cả những ai cản đường."

Ngay khi có lệnh, những cái bóng phía sau người đàn ông đồng loạt lao lên. Bọn chúng đều là những người có làn da nhợt nhạt y hệt thủ lĩnh của chúng.

"Thứ gì thế?"

"Mọi người lùi lại!"

Những tên tay sai nhanh chóng đụng độ với đám bảo an. Tất cả cảnh vệ đều đồng loạt kích hoạt tạo tác trên tay, ăn ý tạo thành đội hình bao vây đám người t·ấn c·ông lại. Tuy nhiên, đám tay sai thực sự đã hành động vượt quá tầm hiểu biết thông thường của bọn họ. Những kẻ này di chuyển bằng cả hai tay và hai chân như những con vật, bọn chúng còn thực hiện những cú nhảy vọt với độ cao đáng kinh ngạc. Nếu đám bảo an không được trang bị tạo tác đầy đủ thì rất có thể đã có một v·ụ t·hảm s·át một chiều.

Gariel liếc xéo Rudger như thể đang ám chỉ hắn đúng là một kẻ xúi quẩy chỉ biết mang phiền phức đến cho mình.

"Rốt cuộc anh đã chọc vào tổ ong vò vẽ nào thế? Mới đặt chân đến Isla Machia mà đã gây chuyện rồi."

"Sao tôi biết được?"

"Sao cũng được. Đây không phải việc của tôi, tự giải quyết đi."

Gariel vừa nói xong liền biến mất.

* * *

Tại một con hẻm bên ngoài sòng bạc.

Gariel cuối cùng đã chạy đến nơi an toàn rốt cuộc cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.

"Mong là mấy kẻ điên kia không bám theo."

Thân hình Rudger đột ngột trồi lên từ sau lưng Gariel đang lẩm bẩm một mình.

"Đường này có an toàn không?"

"Cái quái..."

Gariel giật nảy mình, ngay lập tức nhảy ra xa vài bước.

"Này, đừng có mà chơi trò lén lút như thế. Anh làm tôi giật mình đấy."

Ánh mắt của Gariel quan sát xung quanh, sau khi liếc thấy dấu vết của [Ater Nocturnus] biểu cảm trên gương mặt anh ta trở nên chán ghét.

"Anh vẫn chưa bỏ được cái trò bám đuôi kiểu này à?"

Rudger đã lấy một phần bóng của [Ater Nocturnus] và gắn nó vào Gariel trước khi anh chàng kia biến mất. Sau khi Gariel bỏ chạy, hắn đã tính toán tọa độ của con hẻm đối phương đặt chân và dịch chuyển đến. Gariel hiển nhiên cũng đã đoán ra được thủ đoạn của Rudger, hai tay anh ta vẫy vẫy xua đuổi con ma thú đang bám sau lưng mình. Nếu [Ater Nocturnus] mà có mắt, nó chắc chắn sẽ trừng mắt nhìn tên pháp sư đang hét vào mặt mình.

"Tình hình bên trong sòng bạc sao rồi?"

Rudger nhìn về phía sòng bạc, nơi vừa xảy ra một v·ụ n·ổ mới.

"Tôi sẽ lo việc đó."

"Có vẻ như lũ lập dị đó đang đuổi theo anh. Khai thật đi. Anh lại làm chuyện xấu xa gì rồi?"

"Tôi không làm gì cả. Ít nhất là ở đây."

Nghĩa là tên này rất có thể đã làm đủ thứ chuyện b·ất h·ợp p·háp ở đâu đó?

Gariel trừng mắt nhìn Rudger.

"Mấy gã đó khả năng là mấy tên mới nổi gần đây."

"Hửm?"

Sắc mặt của Gariel trở nên nghiêm túc, không còn nét cười cợt nhả như ban nãy.

"Tôi không biết tại sao chúng lại nhắm vào anh, nhưng mọi chuyện không ổn chút nào. Nếu bị bọn chúng bám đuôi, anh sẽ không bao giờ có thể trốn thoát chừng nào còn ở trên hòn đảo này."

Chuyện này sẽ tác động xấu tới kế hoạch tương lai của anh ta.

Chương 576: Pháp sư thời gian (1)