Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Giáo Sư Gián Điệp
Sayren
Chương 581: Trường Cổ Nguyền (1)
Một cơn bão năng lượng mang theo vô số tia sét bên trong.
Ma thuật hệ Lôi cấp sáu.
[Vạn Lôi Kiếm]
Hàng vạn tia sét chớp lóe phân tán khắp bốn phương như thể chia cắt không gian xung quanh thành một thế giới riêng biệt. Mặt đất bị oanh tạc không còn nhận ra hình thù ban đầu. Tất cả các công trình kiến trúc bằng thép đều không chịu được nhiệt năng quá lớn đồng loạt tan chảy.
Các pháp sư c·hiến t·ranh trông như thể muốn phát điên.
"Mau phòng thủ!"
"Trên người có đồ vật gì hữu dụng lấy ra dùng hết đi!"
Pháp sư c·hiến t·ranh luôn luôn mang theo bên mình một số trang bị có thể cứu mạng lúc nguy hiểm. Lúc này, tất cả đều không do dự lấy ra mọi con đường sống dự phòng của mình. Một rào chắn phòng thủ được dựng lên, các pháp sư nhanh chóng bổ sung phép thuật của mình gia cố cho bức tường năng lượng. Tuy nhiên, rào chắn tưởng chừng như kiên cố này chẳng bao lâu sau cũng trở nên rạn nứt. Rất nhiều pháp sư không chịu nổi liền bắt đầu hộc máu.
Tên pháp sư chỉ huy nghiến răng khi cảm nhận được luồng điện chạy qua tấm khiên trong tay. Ngay từ đầu, ma thuật vốn không nhắm vào bọn họ. Nếu tên điên trước mặt muốn g·iết hết tất cả mọi người, hàng phòng ngự thô sơ như vừa rồi sẽ chẳng thể chống nổi một đòn của đối phương.
Ku-kwa-kwa-kwa-kwa.
Sau khi cơn bão sét lắng xuống, khu E-34 đã trở thành một bãi đất trống gọn gàng.
Tên chỉ huy nhìn xung quanh. Ngoại trừ hắn ta, tất cả các pháp sư c·hiến t·ranh khác đều đã ngã xuống.
"Ngươi là ai?"
Tên chỉ huy cố gắng giữ cho bản thân bình tĩnh nhưng giọng nói run rẩy đã phản bội lại tâm tình thực sự của hắn lúc này.
Không có câu trả lời nào.
Con quái vật kia đến từ đâu? Một Lexorer có sức mạnh như vậy không thể có chuyện hắn ta không hề có chút danh tiếng nào. Tung tích của bất kỳ một pháp sư cấp cao nào một khi rời khỏi vị trí ban đầu bên trong Isla Machia đều sẽ được báo cáo lại. Hắn ta gần đây không nhận được bất kỳ tin tức nào về việc có Lexorer hành động hay tiến vào hòn đảo.
Chẳng lẽ là người của thượng tầng?
Có thể lắm. Nếu phe đối lập ra tay cản trở công viêc kinh doanh của bọn họ thì khả năng đó có thể giải thích cho mọi chuyện vừa diễn ra. Ngay cả nội bộ Tòa Tháp cũng phân chia thành nhiều phe phái khác nhau. Phe của tên chỉ huy phục vụ theo đuổi việc lợi dụng cuộc chiến hiện tại để kiếm tiền. Cũng có không ít phe phái khác chỉ trích hành vi này, nếu bọn họ cử người can thiệp thì cũng dễ hiểu.
Hắn cần báo cáo lên trên.
Khoảnh khắc tên pháp sư c·hiến t·ranh run rẩy muốn bắt liên lạc, hắn mới nhận ra mình không thể. Tất cả các tạo tác mà hắn ta mang theo đã bị phá hủy bởi đòn t·ấn c·ông lúc nãy.
Tên chỉ huy nghiến răng, hét vào mặt các pháp sư đang theo dõi phía xa.
"Mấy người đang làm gì thế hả? Còn không qua giúp tôi một tay?"
Các pháp sư cau mày.
Tên khốn kia lấy tư cách gì ra lệnh cho bọn họ?
Bọn họ đánh nhau thật nhưng cũng đâu có ngu?
Đối phương chắc chắn là Lexorer. Uy lực của những đòn đánh vừa rồi không thể coi thường.
Giờ mà đi lên để chịu c·hết à?
Tuy nhiên, có vẻ như đối phương muốn động tay động chân đến khu E-34. Nếu rút lui thì chẳng khác nào mất trắng khu vực này.
Nên làm sao bây giờ?
Bên trong nội bộ các pháp sư dần hình thành hai luồng ý kiến trái chiều.
"Tấn công không?"
"Tên điên kia là Lexorer đấy. Mày nhắm đỡ được một đòn của hắn không?"
"Tao biết. Nhưng mà hắn đã liên tục dùng mấy phép cấp sáu rồi. Giờ chắc ma lực chẳng còn bao nhiêu. Nếu chúng ta cùng xông lên cũng không phải không có khả năng."
"Tao không chắc."
"Chẳng lẽ rút lui?"
Nỗi lo lắng của các pháp sư không kéo dài lâu. Phía xa chợt xuất hiện thân hình của một pháp sư đang lao thẳng đến chiến trường.
Pomfoot cuối cùng cũng đáp xuống khu E-34. Đôi mắt của hắn ta chứa đầy sự phẫn nộ hướng về phía kẻ đã gây ra mớ hỗn độn này.
"Tên kia, ngươi là người của thế lực nào?"
Pomfoot hỏi câu đó xong liền lắc đầu.
"Chà, thật vô nghĩa khi nói chuyện đó lúc này."
Rudger cẩn thận nhìn chằm chằm vào Pomfoot. Đối phương có thể tự tin như vậy chứng tỏ hắn ta đã có chuẩn bị trước khi đến đây.
Rất nhanh, hắn liền phát hiện ra một bóng đen đang bay từ xa.
Thứ gì kia?
Có thứ gì đó trên không trung đáp xuống bên cạnh Pomfoot với một tiếng động nặng nề. Đó là một khối kim loại rất lớn. Khối lập phương màu đồng thau có dòng chảy ma thuật xuyên qua các vi mạch được khắc trên bề mặt, thoạt nhìn, thứ này không phải là một vật bình thường.
Đây chắc chắn là lần đầu tiên Rudger nhìn thấy khối lập phương nhưng hình dạng tổng thể của nó khiến hắn cảm thấy có phần quen thuộc. Khi hắn còn đang mải suy nghĩ thì chợt có tiếng lách tách lên dây cót từ bên trong khối lập phương màu đồng thau. Dây cót của lò xo chính chuyển động. Cuối cùng, giá đỡ được kéo ra, năng lượng ma thuật rung chuyển, âm thanh các khớp xương không ngừng v·a c·hạm. Khối lập phương tách ra như một bông hoa nở rộ, biến thành một thứ gì đó to lớn.
"Golem hơi nước?"
Thoạt nhìn, vẻ ngoài của thứ mới xuất hiện giống với con Golem màu đồng thau mà giáo sư Bruno đã từng tạo ra trong Lễ hội phép thuật. Điểm khác biệt duy nhất là thứ này có kích thước lớn hơn rất nhiều, kết cấu cũng phức tạp hơn. Thật khó để tưởng tượng đối phương đã sử dụng bao nhiêu đá ma thuật cấp cao vào con Golem này.
Phần đầu trống rỗng của con Golem tách ra, bên trong là thứ gì đó giống như buồng lái. Pomfoot không do dự nhảy vào buồng điều khiển.
Rudger cuối cùng cũng biết thứ kia là gì. Nó là một bộ giáp chiến đấu dành riêng cho các pháp sư.
Không thể không nói, các pháp sư trên hòn đảo này đúng là đã tạo ra đủ thứ.
Pomfoot nhẹ nhàng nâng cơ thể to lớn của bộ giáp lên. So với phần thân trên cồng kềnh, phần thân dưới của thứ này có vẻ tương đối yếu, tuy nhiên, dường như việc di chuyển xung quanh không gặp vấn đề.
Pomfoot không ngừng nắm rồi thả một bên cánh tay như thể đang khởi động. Bàn tay bằng thép rắn chắc di chuyển mượt mà như thể cử động của người thật. Chỉ riêng kích thước của bàn tay đã lớn hơn thân trên của một người trưởng thành. Nếu bị bàn tay đó tóm được, người bình thường chắc chắn sẽ bị nghiền nát.
"Thứ này vẫn đang trong quá trình nghiên cứu. Ngươi sẽ là người vinh dự được làm đối tượng thử nghiệm."
Ánh mắt ác liệt của Pomfoot nhìn về phía Rudger như thể hắn ta đã nhìn thấy tương lai kẻ trước mặt bị bộ giáp trên tay nghiền nát thành từng mảnh.
Một tia sáng nhanh chóng bay về phía phần đầu lộ ra của Pomfoot. Một đòn thăm dò cơ bản. Rào chắn ma thuật ngay lập tức xuất hiện chắn giữa Pomfoot và tia sáng, làm chệch hướng đòn t·ấn c·ông. Rõ ràng là đối phương sẽ không ngu ngốc để lộ ra điểm yếu c·hết người như vậy.
Pomfoot dang rộng hai tay vào tư thế chuẩn bị. Năng lượng ma thuật mãnh liệt được phun ra từ phía sau lưng bộ giáp, cơ thể khổng lồ bằng tốc độ đại bác lao thẳng về phía Rudger.
Thân hình của Rudger lặng lẽ thu vào bên trong bóng tối. Bộ giáp xuyên thẳng qua vị trí trước đó hắn đang đứng, quay một vòng trên không rồi mới nhẹ nhàng hạ cánh xuống đất.
Vừa rồi là loại phép thuật gì vậy?
Cả hai bên đều ngạc nhiên trước hành động của đối phương. Nếu Rudger bất ngờ với tốc độ của bộ giáp thì Pomfoot lại bất ngờ khi thấy cách đối thủ né tránh. Hắn ta chưa từng chứng kiến phép thuật nào kỳ lạ như vậy.
Ma pháp hệ Đất?
Không phải!
Chẳng lẽ là phép thuật loại ảo ảnh?
Cũng không giống!
Rudger không để ý đến phản ứng của Pomfoot. Hắn đang cẩn thận kiểm tra tình trạng của bộ giáp. Đôi chân đó mục đích chính dường như không phải để di chuyển mà chỉ có tác dụng chống đỡ giúp người bên trong không bị ngã hơn. Phương thức di chuyển thực sự là bay bằng phản lực ma thuật được tích hợp đằng sau.
Nhìn vào tốc độ và độ cao cũng như trọng lượng của bộ giáp, không thể nào chỉ đơn thuần sử dụng năm đá ma thuật như bên ngoài. Chắc chắn bên trong có một lượng đá ma thuật không nhỏ khác.
Nếu tính toán kỹ càng, thứ này khả năng được tạo ra để đối phó với các pháp sư cấp cao ít nhất từ Lexorer trở lên. Ý tưởng sử dụng sức mạnh của máy móc để đối đầu với pháp sư không ngờ đã được Isla Machia phát triển đến mức này rồi.
Nhân lúc Rudger bị phân tâm, Pomfoot tiếp tục xả thêm một đợt t·ấn c·ông nữa.
Rắc rắc.
Hai khe lớn trên bờ vai rộng của bộ giáp mở ra để lộ những quả bom bên trong. Nòng s·ú·n·g nhô ra khỏi mu bàn tay không ngừng xả đ·ạ·n về phía mục tiêu. Hỏa lực được tạo ra từ những viên đ·ạ·n đặc chế nối đuôi nhau lao về phía Rudger. Cấp độ bắn phá này đã ngang ngửa với một tiểu đoàn pháo binh hạng nặng.
Tầm mắt Rudger nhanh chóng bị lửa đỏ lấp đầy. Hắn không do dự đưa tay ra.
Vẻ mặt tự tin của Pomfoot rất nhanh đã biến mất khi nhìn thấy hàng loạt hỏa lực đang bay thẳng về phía Rudger liền đột ngột bị bẻ hướng và đáp xuống một nơi rất xa. Một số t·ên l·ửa thậm chí còn bay tới tận đội hình pháp sư đang quan sát phía xa.
Bùm bùm!
Uỳnh!
Pomfoot trừng mắt nhìn Rudger. Ngay cả khi chìm trong biển lửa, bóng đen bao quanh cơ thể Rudger vẫn duy trì được màu sắc vốn có, không hề bị ảnh hưởng chút nào.
"Ma pháp hệ Kim?"
Pomfoot cũng đã nhận ra thủ đoạn Rudger vừa làm. Không gian xung quanh hai người đang tràn ngập bụi mịn của kim loại. Đám bụi này chính là nguyên nhân làm biến dạng quỹ đạo bay của những viên đ·ạ·n.
Pomfoot cảm thấy đối thủ trước mặt thật khó nhằn. Đối phương không hề liều mạng đón đỡ hỏa lực hay đấu sức mạnh trực diện mà hoàn toàn áp dụng chiến thuật né tránh. Nếu cứ ồ ạt giải phóng sức mạnh thì hắn ta chẳng mấy mà sẽ tiêu hao hết năng lượng của đá ma thuật.
Trong một trận chiến, thắng bại không phải lúc nào cũng dựa vào quy mô hay lực lượng của các đòn t·ấn c·ông. Đối phương chắc chắn cũng phải là một pháp sư c·hiến t·ranh dày dặn kinh nghiệm.
Thật phiền phức!
Pomfoot mải nghĩ cách đối phó với Rudger đã phạm phải sai lầm chí mạng. Đến khi hắn nhận ra thì đã quá muộn. Một làn sương mù mở ảo đã sớm bao vây bộ giáp, tràn vào khoang điều khiển.
"Thứ gì?"
Pomfoot cố gắng xua tan sương mù bằng sức mạnh ma thuật nhưng vô dụng. Sương mù không gặp chút ảnh hưởng bám vào da mặt Pomfoot.
"Aaaaaa!"
Pomfoot cảm thấy toàn bộ cơ thể mình yếu đi một cách nhanh chóng. Làn da của hắn chẳng mấy chốc trở nên xỉn màu, các nếp nhăn lũ lượt xuất hiện. Pomfoot lấy tốc độ mắt thường trở thành một ông già trong tích tắc.
"Aaaaaa!"
Rudger lặng lẽ nhìn chằm chằm vào Pomfoot la hét trong vô vọng, cuối cùng bất lực ngã xuống. Chuyện này tất nhiên không phải do hắn làm.
Ánh mắt của Rudger ngay lập tức hướng về nơi xuất hiện làn sương mù trắng tinh.
Có một bóng người đã sớm đứng ở đó. Người này mặc áo choàng đen, đeo mặt nạ làm bằng xương dê, trên tay cầm một cây trượng dài.
Hai chiếc mặt nạ yên lặng nhìm chằm chằm nhau trên chiến trường đổ nát.