Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 584: Kỵ sĩ đen (1)

Chương 584: Kỵ sĩ đen (1)


Gariel trợn mắt nhìn Cravat. Anh ta còn tưởng mình đi l·ừa đ·ảo trong sòng bạc đã liều lắm rồi.

Ai mà ngờ vị pháp sư trông có vẻ đạo mạo kia lại liều mạng như thế?

C·ướp Tòa Tháp? C·ướp cái nơi đứng sừng sững ở trung tâm Isla Machia á?

Người điên chắc cũng chẳng dám phát ngôn như vậy.

"Ngài có thù hận gì với Tháp Ma Thuật Mới à?"

Gariel không thể không thắc mắc.

"Hả? Thù hận gì? Làm gì có chuyện đó."

"Vậy tại sao ngài lại cố gắng đánh c·ướp Tòa Tháp?"

"Bởi vì... ... ."

"Không cần trả lời. Tôi nghĩ tôi biết tại sao rồi."

"... ...Thế cậu còn hỏi làm gì?"

"Đúng là nếu đánh c·ướp Tòa Tháp thành công thì chẳng khác nào có được toàn bộ tài nguyên của hòn đảo này."

Gariel say sưa nói.

"Ngọn tháp đó đúng là một nơi không dễ dàng công phá. Nó được trang bị vô số kỹ thuật ma pháp và cơ chế bảo vệ tối tân nhất. Đặc biệt là những vật liệu quý giá kia lại còn được đặt trong một không gian riêng biệt, sức chống chịu vô cùng lớn. Ngay cả khi cả tòa tháp có sụp đổ thì căn phòng đó vẫn không bị ảnh hưởng."

Rudger và Cravat ngơ ngác nhìn Gariel đang huyên thuyên.

"Sao cậu biết chi tiết thế?"

"Đừng bảo là anh đã từng nghiên cứu để đánh c·ướp nơi đó đấy nhé?"

"........"

Gariel run rẩy quay mặt đi. Nhìn thấy phản ứng của đối phương, Rudger và Cravat đều biết suy đoán của bọn họ là sự thật.

"Không thể tin nổi."

"Ta tưởng cậu hiền lành thế nào, ra là cũng thuộc phường bất lương."

Gariel cảm thấy áp lực cực mạnh trước ánh mắt khiển trách của hai người đối diện, anh ta vội vàng kiếm cớ.

"Vấn đề đó hiện tại không quan trọng. Lúc này chúng ta không phải nên nghĩ cách lấy được đống tài nguyên quý giá kia sao?"

"Chắc chắn rồi."

Rudger đồng ý với quan điểm của Gariel. Không cần thiết phải thắc mắc về ý định không trong sáng của anh chàng kia. Điều quan trọng trước mắt là làm thế nào gom được đủ nguyên liệu.

"Khó khăn đấy. Tôi chưa từng thử c·ướp Tháp Ma Thuật bao giờ."

"Hả?"

"'Chưa từng thử' nghĩa là sao?"

Lần này đến lượt Cravat và Gariel nhìn chằm chằm vào Rudger với ánh mắt khó hiểu.

Nói cách khác, tên này chưa bao giờ c·ướp Tháp Ma Thuật nhưng anh ta đã từng đánh c·ướp những nơi khác rồi phải không?

"À, đúng vậy... ... ."

Rudger ngập ngừng. Nghĩ lại thì hai người này đều không biết thân phận giả của hắn trong quá khứ. Tình trạng của Rene khiến cho đầu óc của hắn bối rối đến mức khả năng phán đoán bị suy giảm không ít, cuối cùng tự nói ra những lời vô nghĩa kia.

"Hóa ra anh từng đi t·rộm c·ắp à? Nghe giọng thì có vẻ như mấy v·ụ t·rộm đó không hề nhỏ. Thế mà anh dám lên giọng dạy bảo tôi không được đi đ·ánh b·ạc cơ đấy?"

"Tôi không muốn nghe mấy lời này từ một người đã cố gắng g·ian l·ận và ă·n t·rộm."

"Ê, mấy v·ụ t·rộm của tôi chỉ có thể tính là ă·n c·ắp vặt thôi."

"Ăn cắp vặt kiểu gì mà lấy được cả bản đồ thiết kế của hòn đảo vậy?"

Hai người này đang khoe khoang điều gì vậy?

Cravat thở dài khi nghe cuộc đấu khẩu giữa Rudger và Gariel.

"Hai người các cậu quả thực không có chút đạo đức nào cả."

"?!!!"

"?!!!"

Lần này, cả Rudger và Gariel đồng loạt nhìn chằm chằm vào Cravat.

"Một pháp sư chuyên nguyền rủa người khác có tư cách nói câu đó à?"

"Nơi này cũng có người nói chuyện đạo đức sao?"

Nếu hỏi bất kỳ một người nào khác ai trong số ba người là kẻ độc ác nhất, chắc chắn đối tượng bị chĩa mũi dùi sẽ luôn luôn là Cravat. Đó là lý do tại sao khi nghe thấy những lời giảng đạo lý từ miệng Cravat, cả Rudger và Gariel đều cảm thấy không thể nào tin được.

Tuy nhiên, thay vì phản ứng ngại ngùng giống Rudger và Gariel, Cravat lại coi như không có chuyện gì xảy ra.

"Có vấn đề gì với chuyện đó?"

"... ... ."

"... ... ."

"... ... ."

Căn phòng trở nên tĩnh mịch một cách lạ thường.

Rudger cuối cùng thở dài, phá vỡ bầu không khí khó chịu này.

"Trước hết, chúng ta vẫn là tính phương án làm sao c·ướp được Tòa Tháp cho trót lọt đã."

"Anh tính đi c·ướp thật đấy à?"

"Chẳng lẽ anh định đến thương lượng xin của bọn họ một đống vật liệu quý hiếm?"

"... ... ."

"Kể cả trong trường hợp bọn họ có lắng nghe thì anh nghĩ sẽ mất bao lâu để yêu cầu của chúng ta được chấp thuận? Ít nhất cũng phải vài tuần. Chúng ta hiện tại không có thời gian."

Gariel thở dài. Anh ta không thể phản bác lại được bởi vì tất cả những gì Rudger nói đều là sự thật.

"Muốn đánh c·ướp Tháp Ma Thuật là điều không thể."

"Chưa thử thì sao biết là không được?"

"Bởi vì chính tôi đã từng thử vài lần rồi. Không có cách nào đột phá được các tầng phòng thủ của nơi đó đâu."

Ánh mắt của Rudger không hề mất đi sự kiên định.

"Chỉ cần tôi muốn, không có nơi nào tôi không đánh c·ướp được."

"Ai cho anh cái sự tự tin đấy?"

"Arsene Lupin."

"... ... ?"

Khi Rudger đột nhiên nói ra một cái tên, Gariel hơi nhướn mày.

"Cái tên đó thì liên quan gì?"

"Tôi chính là Arsene Lupin."

"... ... Cái gì?"

Gariel trợn mắt. Ngón tay anh ta run rẩy chỉ về phía Rudger.

"Cái tên bề ngoài đạo mạo nhà anh hóa ra lại là tên trộm khét tiếng ở Patali à?"

"Phải."

"Thế quái nào mà anh lưu lạc đến độ phải đi t·rộm c·ắp thế hả? Hồi chúng ta gặp nhau, trông anh cũng đâu đến nỗi."

"Chuyện dài dòng lắm."

Trong khi đi khắp nơi tìm kiếm các mảnh Thánh vật, Rudger đã gặp rất nhiều rắc rối. Việc trở thành một tên trộm cũng là bất đắc dĩ.

"Gần đây nhất, tôi đã đánh c·ướp Nhà đấu giá Kunst."

"... ... "

Gariel cũng có nghe nói đến vụ việc chấn động này xảy ra ở Leathervelk vào năm ngoái. Dù vụ việc Nhà đấu giá Kunst thất thủ sau hơn hai mươi năm bị tin tức con quái vật Jevaudan đè xuống, nhưng vụ c·ướp đó vẫn làm chấn động dân chúng không nhỏ.

"Không thể nào... ... ."

Gariel day trán, anh ta có cảm giác bản thân đã hợp tác với một rắc rối di động.

"Cái thành phố Leathervelk đó bị nguyền rủa hay gì à? Từ năm ngoái đến giờ xảy ra cả đống sự cố. Mà sao hễ có cái sự cố nào là cái mặt của anh cũng có trong đó hết vậy?"

"... ... ."

Rudger không đáp. Ngay đến cả bản thân hắn cũng không thể lý giải được.

"... ... Thôi được. Dù sao thì hiện tại tôi cũng biết anh có kinh nghệm trong việc đục khoét mấy chỗ an ninh cao rồi. Ngài Cravat, ngài thấy sao?"

"Tốt nhất là nên để chuyện này cho chuyên gia."

"... ... ."

Rudger hơi không được tự nhiên khi nghe thấy từ 'chuyên gia' phát ra từ miệng đối phương. Chuyên gia t·rộm c·ắp à?

Sau một hồi, hắn đành mặc kệ.

"Bình thường thì những việc như thế này cần phải lên kế hoạch chuẩn bị tỉ mỉ. Tuy nhiên, thời gian của chúng ta không có nhiều nên tôi nghĩ cần áp dụng chiến lược đánh nhanh rút gọn."

"Giải quyết nhanh chóng? Bằng cách nào?"

"Tôi phụ trách phá cửa."

Rudger dùng ngón tay cái chỉ vào mình, sau đó dùng ngón trỏ chỉ vào Gariel.

"Anh phụ trách ă·n t·rộm."

"Anh đùa tôi đấy à?!"

"Tôi đang rất nghiêm túc."

"Anh không nghe tôi nói về đống ma pháp phòng hộ ban nãy à? Anh nghĩ chỉ bằng vào mấy cái ma pháp cấp sáu của mình là có thể công phá được chúng sao?"

"Tất nhiên là tôi không có ý định đột phá chỉ bằng phép thuật cấp sáu."

Ba người trong căn phòng đều biết dùng ma pháp cấp sáu để t·ấn c·ông là không khả thi. Rudger đang có ý định sử dụng thứ khác. Hắn cảm thấy thứ này thuận tiện và có hiệu quả tốt hơn nhiều.

"Quan trọng là nếu tôi phá cửa thành công, anh có thể trộm mấy thứ chúng ta cần không?"

"Hừm... ... ."

Gariel trầm ngâm suy nghĩ. Kể cả khi đã có Rudger dọn đường thì việc hành động bên trong cũng gặp rất nhiều rủi ro. Anh ta cần kiểm tra lại mọi thứ cẩn thận. Cơ hội chỉ đến một lần, nếu không nắm chắc được hành động thành công thì sẽ không còn bất kỳ cơ hội nào nữa.

Gariel nhìn thẳng vào Rudger với ánh mắt kiên định.

"Không phải không khả thi. Chỉ cần anh có thể đảm bảo mở được một con đường cho tôi."

Rudger lặng lẽ gật đầu.

Giọng nói của Cravat đột ngột xen vào.

"Này, hai người nói chuyện xong chưa? Vậy bây giờ chúng ta có thể thảo luận kế hoạch chi tiết được rồi chứ?"

"Ngài cũng tham gia à?"

Cravat nói với giọng như thể đối phương đang hỏi một điều thừa thãi.

"Thế các cậu nghĩ ta đưa ra gợi ý đánh c·ướp để làm gì?"

"Mọi chuyện sẽ rất nguy hiểm."

"Nói về thứ gọi là nguy hiểm hay rủi ro bên trong Isla Machia có tác dụng không? Chúng là những chuyện xảy ra hàng ngày đấy. Dù sao thì ta cũng đã chấp nhận giao dịch rồi, mấy chuyện như thế này cũng chỉ là tiện tay mà thôi."

"Có vẻ như ngài thực sự muốn đánh c·ướp Tòa Tháp từ lâu rồi."

"Ai rảnh chứ? Ta chỉ muốn cho mấy tên pháp sư cao ngạo kia một trận thôi."

"........"

Đúng là một người tùy hứng.

Rudger quan sát kỹ biểu cảm trên gương mặt của Cravat, đột nhiên buột miệng.

"Có phải vì trách nhiệm không?"

"Cái gì?"

"Trách nhiệm. Lí do ngài muốn tham gia việc nguy hiểm này là vì muốn chữa lành cho Rene, phải không?"

Gariel đang định phản bác lại cũng im lặng khi nhìn thấy phản ứng khác thường của Cravat. Anh chàng ấp úng.

"Là thật sao?"

Tuy nhiên, vị pháp sư già lại khoanh tay như thể biết Gariel đang muốn nói gì tiếp theo, ông ấy cau mày tỏ rõ mình đang có tâm trạng không tốt.

"Hai người nghĩ nhiều rồi. Ta làm việc này thuần túy là vì giao dịch của chúng ta mà thôi. Ta cũng không ưa mấy tên của Tòa Tháp chút nào."

Rudger gật đầu, không đào bới sâu thêm chủ đề này nữa.

Ầm ầm ầm!

Đột nhiên, một tiếng động lớn vang lên từ bên ngoài căn phòng yên tĩnh. Tường và trần nhà ngay lập tức sụp đổ. Xen kẽ qua những khe hở vỡ vụn là một ánh sáng đỏ thẫm.

Chương 584: Kỵ sĩ đen (1)