Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Giáo Sư Gián Điệp
Sayren
Chương 610: Lò phản ứng trung tâm (3)
Rudger yên lặng nhìn kẻ địch trước mặt. Kẻ được mệnh danh là Nikolai là một người đàn ông tóc xoăn tương đối trẻ tuổi. Hai người đã từng trò chuyện vài lần nhưng đây là lần đầu tiên Rudger trực tiếp gặp mặt đối phương.
Nikolai rất thoải mái, không hề che giấu ánh mắt thù địch khi nhìn về phía Rudger. Gã nở nụ cười như thể một chủ nhà thân thiện đang chào đón vị khách ghé thăm nơi ở của mình.
Rudger lặng lẽ lên tiếng.
"Với phong cách của ngươi, đáng lẽ ra hiện tại, người xuất hiện trước mắt ta phải là một kẻ thế thân mới đúng."
Nikolai khoanh tay đứng dựa vào một bức tường, không phủ nhận những lời này.
"Đúng ra là nên như vậy. Tuy nhiên, lần này ta tương đối lười di chuyển."
"Hoặc giả như ngươi chưa từng nghĩ đến việc chạy trốn?"
Bộp bộp bộp.
Nikolai không thể không vỗ tay tán thưởng nhận định sắc bén của người đối diện.
Đúng như Rudger nói, Nikolai từ trước đến giờ luôn luôn là kẻ đứng sau cánh gà sắp đặt mọi thứ theo ý muốn của mình. Hắn dàn dựng sân khấu, điều khiển diễn viên để từng con rối vùng vẫy trong kịch bản đã được sắp đặt từ trước. Quan sát kẻ khác giãy giụa trong vai diễn của chính mình, dù cho có làm gì cũng không thể thoát khỏi số mệnh đã được định sẵn. Đó mới là trò tiêu khiển mà hắn ưa thích.
Vậy mà lúc này, kẻ đáng lẽ chỉ là một diễn viên trên sân khấu của hắn lại ngang nhiên phá vỡ ranh giới, trực tiếp bước thẳng xuống hàng ghế khán giả, đối diện với kẻ biên kịch câu chuyện.
Điều này không phải rất thú vị sao?
"Tất nhiên là ta luôn chuẩn bị sẵn những phương án t·ẩu t·hoát trong những tình huống khẩn cấp. Nhưng hiện tại, ta cảm thấy không cần thiết dùng đến chúng. Kẻ săn mồi chưa bao giờ phải chạy trốn."
"Sự kiêu ngạo đó rồi sẽ khiến ngươi phải trả giá."
"Có lẽ vậy. Nhưng ngươi hẳn cũng phải đoán ra ta sẽ không vô duyên vô cớ đứng đợi ở đây."
Thái độ của Nikolai rất ung dung và tự tin. Rudger không đáp, hắn lặng lẽ quét mắt quan sát xung quanh.
Thứ gọi là lò phản ứng chính là trung tâm của Isla Machia, một nhà máy điện khổng lồ cung cấp năng lượng cho toàn bộ hòn đảo hơi nước. Không gian rộng lớn này có hình dạng giống như một mái vòm khổng lồ. Tại khu vực trung tâm là một khối cầu to lớn bao xung quanh là vô số các đường ống đan xen chằng chịt. Trần nhà uốn lượn như những nhũ đá trong hang động nối liền với các trụ cơ khí vững chắc tựa như kỳ quan vĩ đại của thiên nhiên và máy móc đang hòa làm một. Đây là nơi quan trọng nhất nhưng cũng là nơi không nên động đến nhất trên Isla Machia.
"Ngươi nghĩ rằng ta không dám sử dụng ma thuật ở đây sao?"
Rudger cho rằng đối phương nghĩ hắn sẽ để tâm đến việc hòn đảo này bị cuốn trôi nếu khu vực trung tâm xảy ra một v·ụ n·ổ lớn. Tuy nhiên, trái ngược với suy đoán của hắn, biểu cảm trên gương mặt Nikolai vẫn thờ ơ như cũ.
"Tất nhiên, với khả năng của ngươi, ngươi có vô số cách để g·iết ta mà không cần đến những phép thuật hủy diệt phạm vi lớn."
"........?!"
"Việc lên kế hoạch g·iết ngươi cũng chỉ là tiện tay. G·i·ế·t được thì tốt, không thì cũng chẳng sao."
NIkolai không để ý đến phản ứng của Rudger, hắn mỉm cười thích thú nhìn chằm chằm vào quả cầu khổng lồ ở trung tâm căn phòng.
"Thứ kia chính là phát minh vĩ đại nhất của vô số pháp sư và kỹ sư thiên tài. Nó mạnh mẽ đến mức có thể chứa đựng được lượng áp suất khổng lồ từ hàng vạn tấn nước."
"Điều đó thì có liên quan gì tới tình hình hiện tại?"
"Từ rất lâu rồi, ta vẫn luôn nghĩ về một khả năng. Nếu máy móc, sinh vật và ma thuật có thể dung hợp thành một thực thể duy nhất, vậy thì nó sẽ trở thành thứ gì?"
Rudger cảm thấy một sự bất an khó tả khi nghe thấy lời giải thích của kẻ trước mặt.
Nikolai đang tiết lộ kế hoạch mà hắn ta đã cất công che giấu bấy lâu nay sao?
Nikolai biết cái thế giới này vốn dĩ không hoàn hảo. Bởi vì ngay cả bên trong một cỗ máy khổng lồ chứa hàng triệu, hàng tỷ linh kiện tinh vi cũng sẽ có những chi tiết sai lệch. Điều đặc biệt hơn là những sai số đó lại là một phần của thiết kế nguyên bản.
Tại sao lại như vậy?
Nếu có thể tạo ra sự hoàn hảo như vậy, ngay từ đầu người thiết kế đã có thể loại bỏ mọi sự không hoàn hảo. Tuy nhiên, người đó vẫn cho phép thiếu sót đó tồn tại song song với sự hoàn mỹ kia.
Phải chăng lý do giống như Victor Dreadful đã từng nói "Kẻ vận hành mọi thứ chỉ đơn thuần là đang sáng tạo nghệ thuật mà thôi"?
Nikolai không thể chấp nhận điều đó.
Chẳng lẽ bản thân hắn ta cũng chỉ là một con rối được ai đó sắp đặt?
Nếu vậy thì hành động muốn phá hủy sân khấu của hắn lúc này là một sự phản kháng hay đơn thuần cũng chỉ là một kịch bản khác đã được vẽ ra từ trước?
Cái ý nghĩ bản thân chỉ là một vật trong lòng bàn tay của ai đó khiến Nikolai cảm thấy ghê tởm.
Nếu thế thì hãy khiến thế giới này trở nên thật hỗn loạn. Hắn muốn xem xem kẻ đứng sau bức màn kia sẽ có biểu cảm như thế nào khi chứng kiến mọi thứ bị đảo lộn?
Ánh mắt vốn dĩ luôn luôn cơ trí của Nikolai chợt lóe lên một tia điên cuồng.
"Đây là một thí nghiệm. Nếu thứ mà ta tạo ra chính là thứ được tôn sùng là thần. Vậy thì, không biết tồn tại kia sẽ có vẻ mặt gì đây?"
"Ngươi........"
"Ngươi rốt cuộc đã chế ra thứ quái quỷ gì?"
Nikolai cau mày, thể hiện rõ ràng bản thân không vui khi nghe được những lời này.
"Đó là lý do tại sao ta ghét ngươi. Mọi thứ rất đơn giản. Nếu ta thực sự chỉ là một nhân vật trong kịch bản của kẻ khác, vậy thì liệu nhân vật là ta có thể tự viết nên một kịch bản mới và trở thành kẻ biên soạn số phận hay không?"
"Ngươi đang nói cái quái gì thế?"
Suỵt!
Nikolai giơ ngón trỏ lên môi ra hiệu Rudger yên lặng. Khóe miệng hắn ta khẽ nhếch.
Ù ù ù.
Đúng lúc này, một âm thanh kim loại chói tai vang lên. Rudger ngẩng đầu. Giữa mớ dây điện, đường ống và mảnh vụn hỗn loạn có thứ gì đó đang trườn ra. Trông nó nhầy nhụa như thể được kết hợp giữa xác thịt và máy móc. Thứ kỳ lạ đó vẫn đang không ngừng len lỏi qua những khe hở, cố gắng thoát ra khỏi lớp vỏ bọc bên ngoài.
"Ta gọi nó là Khí Cơ Thần."
Khối thịt to lớn cuối cùng xé toạc tấm màng bọc, phá kén mà ra.
Ruỳnh!
Vật to lớn rơi xuống ngay chính giữa Rudger và Nikolai. Vẻ ngoài của nó trông giống như một người đàn ông không có da thịt. Thứ duy nhất có thể gọi là cơ học trên người vật thể kia là một cái lỗ mở ra ở vị trí đáng lẽ là của trái tim, nhưng thay vì một trái tim sống thì ở đó lại là một quả cầu kim loại màu đen tuyền.
Khoảnh khắc ánh mắt Rudger chạm đến vật thể kỳ lạ kia, toàn thân hắn nổi gai ốc. Hắn vô thức rùng mình vì cơn ớn lạnh đột ngột chạy dọc sống lưng. Thứ mà Nikolai gọi là thần này đang âm thầm phát ra những tiếng rên rỉ như người sắp c·hết. Thứ này chẳng có chút uy nghiêm nào. Tuy nhiên, bản năng của Rudger mách bảo hắn phải g·iết kẻ này càng sớm càng tốt. Đây là lúc gã yếu nhất. Hắn phải kết liễu gã đàn ông quái dị kia trước khi có dị biến xảy ra.
Ngay lúc Rudger thể hiện ý định g·iết người, thứ gọi là Khí Cơ Thần đột nhiên quay đầu lại và nhìn chằm chằm vào hắn.
'Nó phản ứng với sát khí sao?'
Giống như bản năng của dã thú hoặc có lẽ đó chỉ đơn thuần là cảm giác.
Nhưng Rudger cũng không chần chừ. Ma thuật sớm đã hội tụ ở đầu ngón tay hắn giáng thẳng vào kẻ trước mặt. Vị trí t·ấn c·ông đều là những nơi yếu hại là đầu và trái tim. Đó là đòn t·ấn c·ông nhanh và sắc bén nhất mà Rudger có thể sử dụng hiện tại. Theo hắn suy đoán, cho dù phản ứng của thứ kia có nhanh nhạy đến đâu thì nó cũng không thể tránh thoát được đòn t·ấn c·ông này.
Nhưng ý nghĩ đó đã tan vỡ ngay khi Rudger nhìn thấy cảnh tượng sau đó.
Phựt!
Trong khoảnh khắc tiếp theo, đột nhiên có một ánh sáng lấp lánh xuất hiện trên làn da của vật thí nghiệm làm chệch quỹ đạo bay của phép thuật nhắm vào nó. Chùm tia sáng của Rudger dù khá mỏng nhưng Rudger có thể dám chắc sức nóng của nó đủ để làm tan chảy cả hợp kim kiên cố nhất.
Nhưng một chùm tia mạnh mẽ như vậy lại dễ dàng chệch hướng như thể bị khúc xạ bởi thứ gì đó. Khi quan sát kỹ, Rudger mới giật mình nhận ra thứ trông như da người kia thực chất lại là một loại hợp kim nhẵn mịn.
"Kim loại?"
Nikolai trả lời Rudger bằng một tiếng cười chế giễu.
Khí Cơ Thần vô cùng tức giận vì bị tập kích. Ánh mắt của nó lúc này hoàn toàn tràn đầy sát khí nhắm về phía Rudger.
AAAA!!!
Tiếng gào thét xé nát không gian khiến toàn bộ khu vực của lò phản ứng rung chuyển dữ dội. Điều đáng kinh ngạc chính là tất cả rung chấn này không đến từ sức mạnh vật lý hay phép thuật mà thuần túy chỉ đến từ cảm xúc phẫn nộ của vật thí nghiệm.
Kiiiik—
Những mảnh kim loại bên trong phòng thí nghiệm bắt đầu rung chuyển, từng mảnh từng mảnh bị hút về phía Khí Cơ Thần. Chẳng mấy chốc, toàn thân vật thí nghiệm được bao phủ bởi một cái kén kim loại dày đặc.
Rudger nhìn chằm chằm Nikolai.
"Ngươi đã dùng những thứ gì vậy?"
Nikolai nhún vai.
"Mọi thứ ta có."
"Hắn có thể thao túng kim loại...giống như một pháp sư đơn nguyên tố?"
Nikolai gật đầu, xác nhận suy đoán của Ludger.
"Hắn ta chính là một Danh Sắc hệ Kim."
"Tòa Tháp chưa bao giờ công bố danh hiệu của nguyên tố Kim cho bất kỳ ai."
"Danh hiệu có thể không danh chính ngôn thuận. Tuy nhiên, ngươi nên hiểu rằng trên thế giới này tồn tại rất nhiều nhân tuyển phù hợp cho vị trí còn trống đó. Ta đã tình cờ tìm thấy một kẻ phù hợp."
Câu chuyện sau đó đã quá rõ ràng. Nhìn kết quả hiện tại, Rudger không cần đoán cũng biết Nikolai đã làm gì với vị pháp sư mà hắn ta bắt được.
"Cơ thể con người rất yếu ớt. Kể cả khi đã cố gắng cấy ghép bằng mọi phương pháp, thân thể sống cũng gây ra phản ứng đào thải rất lớn khi tiếp xúc với máy móc. Ngay cả một người có độ mẫn cảm cao với kim loại như gã đó cũng không thoát khỏi tình trạng chung. Vì vậy, ta đã sử dụng một sức mạnh giúp hắn ta có thể liên tục tái tạo."
"Các tế bào của Cây Thế Giới... ... "
Nikolai gật đầu.
"Đúng thế. Vậy là cái vỏ bọc đã tương đối hoàn hảo. Thứ còn lại chính là một trái tim để vận hành."
Rudger nhớ lại hình ảnh quả cầu đen treo trên ngực của vật thí nghiệm.
"Với kích cỡ như vậy, làm sao nó có thể tạo ra một nguồn năng lượng lớn thế được?"
"Hahaha. John Doe, chẳng lẽ ngươi chưa từng thắc mắc tại sao hòn đảo hơi nước này lại có thể vận hành trơn tru trên mặt biển ngần ấy năm sao?"
Lò phản ứng trung tâm chính là lõi năng lượng của Isla Machia. Và trái tim của hòn đảo là thứ chịu trách nhiệm luân chuyển hơi nước để vận hành toàn bộ hệ thống máy móc khổng lồ trên Isla Machia.
Không có kỹ thuật ma pháp nào đủ tiên tiến để giữ cho một nguồn năng lượng khổng lồ như vậy lưu thông vĩnh viễn. Nhưng lõi khổng lồ đó vẫn tồn tại. Nó không thể tự nhiên xuất hiện, chắc chắn phải có ai đó tạo ra nó.
"Người phát triển ban đầu của lõi năng lượng không tạo ra thứ gì đó từ hư không. Thay vào đó, ông ta chỉ phát triển thêm những ý tưởng của mình vào một thứ đã có sẵn."
"Chẳng lẽ..."
"Không phải gần đây ngươi cũng đang đi thu thập mấy thứ như vậy hay sao?"
"... ... Là Thánh vật?"
"Đúng vậy. Một Thánh vật đặc biệt, không rõ người nào đã tạo ra nó, tạo ra vào thời điểm nào và với mục đích gì. Isla Machia này có thể hoạt động bao nhiêu năm qua đều là nhờ vào sức mạnh của Thánh vật kia."
Một sự thật quá đỗi bất ngờ. Nhưng đồng thời, nó cũng là lý do giải thích hoàn hảo cho mọi thứ. Chỉ là không ai ngờ được trên Isla Machia này lại tồn tại một Thánh vật cổ xưa như vậy.
Một trái tim được làm từ Thánh vật, cơ thể của một pháp sư đơn nguyên tố hệ Kim, sức sống được tinh luyện từ những tế bào của Cây Thế Giới và trên hết là tri thức về kỹ thuật ma pháp và ma thuật đen đều được cấy ghép vào vật thí nghiệm điên rồ kia.
Rốt cuộc Nikolai đã đổ bao nhiêu tài nguyên và công sức vào thứ này?
Và giờ, vị thần ấy đã thức tỉnh.
Rắc!
Cái kén bằng kim loại tách ra hai bên, mở rộng như một đôi cánh. Bóng dáng của Khí Cơ Thần xuất hiện trở lại.
Chỉ là lần này, hắn đã hoàn chỉnh.