Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Giáo Sư Gián Điệp
Sayren
Chương 616: Điên cuồng (1)
Khi Rudger đối mặt với Khí Cơ Thần, trực giác của hắn mách bảo hắn đang phải đối mặt với một con quái vật. Thứ trước mặt không phải là thứ có thể bị phá hủy bằng phép thuật hay hào quang năng lượng thông thường.
Các nguyên liệu cấu tạo nên con quái vật phía trước có thể nói đều là những thứ cực phẩm. Lõi năng lượng là một Thánh vật cổ xưa, thân xác và mạch ma thuật đến từ một pháp sư đơn nguyên tố. Đặc biệt hơn, vật thí nghiệm kia còn được cấy ghép cả tế bào của Cây Thế Giới cùng những tri thức ma thuật tiên tiến nhất trên Isla Machia.
Nó là một thứ dị dạng cấu tạo từ đủ loại nguyên liệu khác biệt. Ở một khía cạnh nào đó, vật thí nghiệm không khác gì một con Chimera. Tuy nhiên, nó hoàn hảo và mạnh mẽ hơn một thứ được chắp vá tạm bợ.
Rudger biết dù cho bọn họ có phóng ra toàn bộ ma pháp cấp sáu có thể sử dụng được thì cũng không thể đánh bại được con quái vật kia.
Trong suốt quá trình chiến đấu với Khí Cơ Thần, Rudger không thể nào ngăn lại được những dòng suy nghĩ bất an trong đầu. Lần đầu tiên hắn chạm trán vật thí nghiệm, nó vẫn chưa hoàn thiện. Trạng thái khi còn trong lò phản ứng của vật thí nghiệm không khác gì một chú chim non mới nở. Nhưng theo thời gian, thứ kia đang không ngừng hoàn thiện những khuyết điểm của mình.
Hình dạng hiện tại của nó có bốn cánh tay máy móc đã mạnh như vậy rồi. Tuy nhiên, Rudger vẫn có cảm giác thứ trước mặt đang không ngừng tiến hóa. Nó đang dần thích nghi với môi trường xung quanh, một khi nền tảng chiến đấu của vật thí nghiệm hoàn chỉnh, nó sẽ trở thành một t·hảm h·ọa không thể nào vãn hồi. Rudger tuyệt đối không thể cho con quái vật kia tiến hóa được đến trạng thái hoàn mỹ.
Đó là lý do tại sao hắn cần nhờ ba người Garon, Loteron và Berom câu kéo thời gian. Con quái vật kia quá mức n·hạy c·ảm với những thứ có khả năng uy h·iếp đến mình. Nếu chỉ có một mình Rudger, hắn sẽ chẳng bao giờ hoàn thiện được câu thần chú như hiện tại.
Rudger lấy chiếc tẩu của mình ra, nhanh chóng châm lửa. Độc dược chứa bên trong bột thuốc bắt đầu lan tỏa khắp cơ thể Rudger.
Phù.
Làn khói xanh thấm đẫm ma thuật thở ra từ miệng Rudger hòa lẫn với năng lượng ma thuật dày đặc xung quanh tạo thành một màn sương mù lớn.
Rudger không chần chừ điều động năng lượng thi triển loại ma pháp cổ xưa chỉ có thể kích hoạt thông qua ý chí. Đó là phép thuật đã giúp hắn đánh bại hầu hết mọi kẻ thù từ trước cho đến hiện tại. Tuy nhiên, trực giác mách bảo cho hắn biết cuộc chiến lần này sẽ vô cùng khốc liệt.
Không khí xung quanh Rudger dần trở nên nặng nề. May mắn là không có người dân ở gần, nếu không, bọn họ sẽ không chịu nổi áp lực mà ngất xỉu.
Phía trên đầu Rudger, một hố đen xuất hiện.
* * *
Nikolai ngày càng khó chịu vì hết bất thường này đến bất thường khác nằm ngoài phạm vi khống chế của hắn xuất hiện. Điển hình lúc này chính là bức tượng Phật khổng lồ phía bên kia màn hình.
"Thứ quái gì thế này?"
Nikolai chưa bao giờ nghe nói John Doe sở hữu sức mạnh như vậy. Tất nhiên hắn cũng đã lường trước tình huống một kẻ xảo quyệt như John Doe sẽ che giấu một phần sức mạnh.
Nhưng như thế này chẳng phải quá mức khác thường sao?
Thực thể khổng lồ lấp lánh phía sau tên kia rốt cuộc là thứ gì?
Trên màn hình còn lại, toàn bộ thuộc hạ mà Nikolai cử đi đều đã bị tiêu diệt. Những thuộc hạ được cử đi g·iết Rene cuối cùng đều trở thành con mồi của con linh thú không biết từ đâu xuất hiện.
"Vậy ra đó là linh thú bảo vệ của gia tộc Ulburg."
Kẻ đi cùng con linh thú là Freuden Ulburg, gia chủ đời kế tiếp của nhà Ulburg. Nikolai nhất thời không hiểu được lý do tại sao một trong ba đại gia tộc của Đế quốc Exilion lại có dính líu đến chuyện ở Isla Machia này. Điểm liên hệ duy nhất chính là Freuden Ulburg và đứa trẻ đang b·ất t·ỉnh kia đều đến từ học viện Theon.
Nhưng lý do là gì cũng không còn quan trọng nữa. Dù sao thì mấy kế hoạch hắn vạch ra đều đã chệch hướng. Tâm trạng của Nikolai lúc này cực kỳ không vui. Nếu không phải là một kẻ có tính tự kiềm chế cao, chắc chắn Nikolai đã sớm đập phá mọi thứ xung quanh để hả cơn giận của mình.
"Có vẻ như mọi dự định của ngươi đều đã đổ bể."
Gariel cong cong khóe miệng khi nhìn thấy vẻ mặt không được như ý muốn của Nikolai.
Nikolai siết chặt nắm đấm. Nhưng rồi hắn nhanh chóng bình tĩnh lại. Nikolai nhìn xuống Gariel bằng ánh mắt lạnh lùng đến rợn người.
"Vốn định cho ngươi thấy một cảnh tượng thú vị, nhưng thật không may, mọi chuyện đã không thành công. Có lẽ ta cũng không nên lãng phí thời gian với ngươi nữa."
Nikolai đưa tay ra và nhắm vào trán Gariel. Dù hắn luôn là kẻ thao túng mọi thứ nhưng điều đó không có nghĩa Nikolai không có năng lực chiến đấu. Hắn có thể vươn lên vị trí Đệ Nhất như hiện tại không thể nào chỉ dựa hoàn toàn vào đầu óc.
"Ngươi nên cảm thấy may mắn vì ta đã rủ lòng thương cho ngươi c·hết một cách dễ dàng như thế này."
Gariel nhìn ánh sáng phép thuật tụ trên ngón tay đối phương ngày càng trở nên sáng chói hơn, bất chợt, khóe miệng của anh ta khẽ nhếch. Nikolai khi nhìn thấy nụ cười đó đột nhiên có cảm giác bất an.
Không để hắn kịp phản ứng, bóng dáng của Gariel đã biến mất. Ngay sau đó, Nikolai không khỏi bối rối khi thấy có thứ gì đó màu đen che khuất tầm nhìn của mình. Hắn cố gắng dùng tay gỡ thứ quấn quanh đầu ra nhưng vô ích, như thể có ai đó đang gắng sức kéo tấm vải trùm đầu từ phía sau.
Nikolai vội vàng duỗi tay ra sau và phóng một câu thần chú. Đó không phải là một thần chú mạnh mẽ nhưng nó đủ để đánh bật công kích của người phía sau đang nhằm vào tấm vải trùm đầu.
Nikolai sau khi thoát khỏi trói buộc của Gariel liền vội vã gỡ mảnh vải che mặt ra, hắn không thể kiềm chế được cơn giận dữ.
"Tên khốn kiếp!"
Sức mạnh ma thuật điên cuồng bốc lên xung quanh cơ thể Nikolai.
Khoảnh khắc Nikolai định nghiền nát đầu kẻ dám t·ấn c·ông mình, hắn vẫn không ngừng tự hỏi làm cách nào đối phương có thể thoát được trạng thái t·ê l·iệt của khí độc.
Câu trả lời ngay sau đó đã đến từ tiếng thì thầm của Gariel ở phía sau.
"Ngươi đang thắc mắc tại sao ta thoát được tình trạng t·ê l·iệt sao?"
Nikolai ngay lập tức quay đầu, phân tán sức mạnh ma thuật.
Phập!
Một ngọn giáo băng cắm thẳng vào bức tường bên ngoài phòng thí nghiệm.
Giọng nói của Gariel vẫn tiếp tục văng vẳng bên tai Nikolai.
"Chiêu đầu độc của ngươi không thể nào dùng đến lần thứ hai với ta đâu."
"Khốn kiếp!"
Nikolai không do dự phóng ra một đòn t·ấn c·ông về phương hướng âm thanh phát ra. Nhưng cũng giống như lần trước, đối phương đã sớm biến mất khỏi nơi đó. Hàng lông mày Nikolai nhíu chặt. Đây là lần đầu tiên hắn nếm trải cảm giác bị nhốt trong cùng một nơi với một tên pháp sư thời gian.
Nikolai ngay lập tức thay đổi chiến thuật.
"Cho dù ngươi có thể dừng thời gian thì sao? Ta sẽ lấp đầy không gian này bằng ma lực."
Nhược điểm của pháp sư thời gian chính là chỉ có thể t·ấn c·ông mục tiêu đơn lẻ. Thế là Nikolai quyết định sẽ t·ấn c·ông trên diện rộng, hắn không tin không thể đánh trúng đối phương.
"Thế à?"
Đúng lúc này, Gariel xuất hiện ngay trước mặt Nikolai. Cùng lúc, Nikolai chợt cảm nhận được một cảm giác lạ lẫm trên cánh tay mình. Trong một khoảng thời gian không xác định, cổ tay của hắn đã bị trói bằng những sợi dây chắc chắn và gắn vào một chiếc bàn gần đó. Dòng chảy của sức mạnh ma thuật ngay lập tức bị cắt đứt, thần chú chuẩn bị thành hình của Nikolai theo đó cũng bị hủy bỏ.
"Tên khốn!"
Nikolai theo phản xạ giơ chân lên tính đá vào bụng Gariel.
Trong khoảnh khắc thoáng qua ngay lúc này, đáng lẽ Nikolai phải sử dụng phép thuật để g·iết c·hết đối thủ của mình. Tuy nhiên, kinh nghiệm chiến đấu của hắn không dày dặn như những pháp sư cùng trình độ, vì lẽ đó, trong thời khắc bất ngờ bị tập kích, Nikolai theo bản năng sử dụng quyền cước tay chân.
Nhìn thấy khoảng cách giữa hai người ngày càng xa, Nikolai cuối cùng cũng nhận ra sai lầm của mình. Nhưng đã quá muộn. Thân hình Gariel lại biến mất, thay vào đó là một sợi dây thép dày đột nhiên quấn quanh cổ Nikolai.
"Kkeuggeuk!"
Đôi mắt Nikolai trợn to vì đau đớn đến từ sợi dây siết chặt quanh cổ. Những mạch máu đỏ tươi xuất hiện như những vết nứt trên tròng mắt của hắn. Nikolai khó khăn chống cự, hắn cố gắng dùng sức thoát khỏi sợi dây kìm kẹp. Gariel nhân cơ hội đá vào khớp gối của Nikolai từ phía sau. Cơ thể Nikolai ngã về phía trước, đôi chân hắn khuỵu xuống. Gariel không chần chừ kéo mạnh hơn sợi dây siết quanh cổ đối phương.
'Thêm một chút nữa thôi!'
Ngay lúc Gariel chuẩn bị xác nhận chiến thắng của mình, một luồng ma lực đột nhiên dâng trào khắp cơ thể Nikolai.
Rầm!
Gariel bị sóng xung kích hất văng ra xa, sợi dây trên tay anh ta cũng bị cắt đứt.
"Tên khốn.....ta nhất định sẽ khiến ngươi c·hết một cách đau đớn nhất."
Nikolai thở từng ngụm lớn như thể vừa thoát khỏi chỗ c·hết. Hắn trừng mắt nhìn Gariel với ánh mắt đầy sát khí.
Gariel loạng choạng bò dậy. Đôi chân của anh ta vẫn còn run rẩy vì di chứng từ khí gây tê, xương cốt toàn thân anh ta đau nhức. Có lẽ đã gãy ít nhất ba cái xương sườn.
Nhưng Gariel không bỏ cuộc. Anh ta bất chấp trạng thái hỏng bét của cơ thể, tiếp tục lao về phía kẻ địch.
Trước khi Nikolai kịp niệm chú, cơ thể hắn đã bị Gariel mạnh mẽ đánh văng.
Bốp!
Một cú đấm giáng thẳng vào mặt Nikolai khiến đầu của hắn lệch sang một bên.
Bốp!
Không để cho Nikolai kịp phản ứng, một cú đấm nữa lại giáng xuống.
NIkolai giơ tay đánh về phía trước nhưng chỉ chụp được một khoảng không vô định.
Bốp!
Lại một cú đấm nữa xuất hiện từ trong hư không.
Bốp!
Bốp!
.....
Nikolai không có cách nào xác định được kẻ t·ấn c·ông mình đang ở đâu. Mỗi lần hắn định niệm phép, một đòn t·ấn c·ông khác lại giáng xuống từ hư không cắt đứt quá trình niệm chú. Nikolai không có cách nào hoàn thành nổi một thần chú bảo hộ dù là nhỏ nhất.
Ở phía bên kia, tình trạng của Gariel cũng không khá hơn chút nào. Anh ta đang không ngừng thiêu đốt thể lực không còn lại bao nhiêu của mình, điên cuồng cưỡng ép thi triển [Ma pháp thời gian].
Ngay khi nắm đấm của Gariel đánh vào mặt Nikolai, phép thuật của anh ta liền bị cắt đứt. Gariel lúc này sẽ ngay lập tức lùi về sau tiếp tục thi triển một phép thuật mới bù đắp vào.
Bốp!
Lại một cú đấm nữa.
Tích tắc. Tích tắc. Tích tắc.
Bốp!
Thần trí của Nikolai lúc này đã rơi vào trạng thái nửa tỉnh nửa mê do bị trúng công kích quá nhiều lần.
Tích tắc. Tích tắc. Tích tắc.
Bốp!
Hộc hộc hộc.
Gariel đã sớm không đếm được bản thân đã thi triển bao nhiêu câu thần chú. Mỗi câu thần chú tuy không kéo dài lâu nhưng trong tình huống hiện tại không khác gì đang bào mòn tất cả sức lực của anh ta. Hơi thở của Gariel dần dần trở nên khó nhọc. Tốc độ phép thuật cũng trở nên chậm đi.
Nikolai chớp lấy khoảnh khắc đối phương sơ hở ném một thần chú vào mảnh không gian hắn nghe được tiếng hít thở kỳ lạ. Một quả cầu ma thuật màu xanh bắn trúng Gariel và hất anh ta về phía sau ngay trước khi anh ta kịp niệm một thần chú mới. Cú v·a c·hạm mạnh đến mức thân thể Gariel lăn tròn trên sàn nhiều lần và đập mạnh vào bức tường đối diện.
Hộc hộc hộc.
Nikolai khó nhọc lắc đầu, cố gắng lấy lại tỉnh táo. Hắn ta cảm thấy lòng tự tôn của mình bị chà đạp nặng nề.
Từ bao giờ mà hắn lại bị bó tay chịu trói không khác gì một kẻ thảm hại như vậy?
Đối thủ của hắn còn chẳng thể tính là một kẻ biết đánh nhau. Những cú đấm của tên kia lực không hề lớn nhưng vẫn có thể khiến hắn lâm vào tình huống bất lực nặng nề.
Nikolai chưa bao giờ phải tham gia vào một trận chiến như hiện tại.
Hai pháp sư nhưng lại chiến đấu bằng b·ạo l·ực thuần túy?
Thô thiển, dã man, cực kỳ không phong cách, không có tự trọng. Đó chẳng khác nào cảnh tượng chỉ xảy ra ở những quán rượu trong những khu ổ chuột tồi tàn. Hắn là một pháp sư cao quý, không phải lũ người mọi rợ say xỉn trong quán rượu.
Thật không mau, một cuộc chiến hỗn loạn như vậy lại khiến Nikolai trở tay không kịp. Hắn ta cảm thấy như bản thân mình bị kéo xuống tầng lớp thấp kém dưới đáy xã hội.
Trên hết, Nikolai không thể gọi tên cái cảm giác khủng hoảng hiện đang bao phủ lấy hắn là gì.
Nikolai cảm thấy không thể tiếp tục như thế này nữa, hắn sẽ kết thúc trận đánh này ngay lập tức.
"Khụ khụ khụ..."
Thân thể Nikolai đột nhiên lảo đảo. Hắn loạng choạng cố giữ thăng bằng. Nikolai cuối cùng không thể kiềm chế được phun ra một ngụm máu.