Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Giáo Sư Gián Điệp
Sayren
Chương 617: Điên cuồng (2)
Nikolai không ngừng ho ra máu, khó nhọc thở từng hơi. N·ộ·i· ·t·ạ·n·g của hắn bị tổn thương nặng nề do phải sử dụng quá nhiều sức mạnh trong một khoảng thời gian ngắn. Điều này sẽ không bao giờ xảy ra với một pháp sư c·hiến t·ranh dày dặn kinh nghiệm. Tuy nhiên, Nikolai lại không phải một người như vậy, hắn thuần túy là một kẻ chủ yếu hoạt động dựa vào việc ban bố mệnh lệnh cho người khác.
Nikolai tống những ngụm máu đang đọng trong miệng ra. Mùi máu nồng nặc trên lưỡi và rung chấn truyền đến từ n·ộ·i· ·t·ạ·n·g khiến hắn run lên vì đau đớn.
Sự nhẹ nhõm của Nikolai chấm dứt ngay khi hắn nhìn thấy cảnh tượng trước mắt. Kẻ đáng lẽ ra phải gục ngã khi trúng trực diện đòn t·ấn c·ông ban nãy đã loạng choạng đứng dậy.
"... ... "
Dù cho đó chỉ là một đòn t·ấn c·ông vội vàng, công thức ma thuật thậm chí còn không được hình thành, đó thuần túy chỉ là việc giải phóng năng lượng. Nhưng với mật độ ma lực dày đặc như vậy, ảnh hưởng khi b·ị đ·ánh trúng không khác gì việc bị một quả cầu sắt trực tiếp rơi trúng đầu. Xương cốt tên kia chắc chắn đã bị gãy không ít, tình trạng cơ thể hắn ta hiện tại không thể nào khá khẩm hơn Nikolai.
Tuy nhiên, Gariel vẫn kiên cường đứng dậy. Sắc mặt anh chàng tái mét không còn chút sức sống nào cả. Người ngoài nhìn vào còn tưởng rằng Gariel có thể c·hết bất cứ lúc nào.
Dù vậy, ngay cả trong hoàn cảnh ngặt nghèo đó, đôi mắt của Gariel vẫn nhìn chằm chằm vào Nikolai. Thái độ hèn nhát ban đầu đã sớm biến mất, thay vào đó là sự quyết tâm liều c·hết với đối phương.
Khi bắt gặp ánh mắt của kẻ trước mặt, Nikolai chợt cảm thấy một sự lạnh lẽo chạy dọc sống lưng.
Rốt cuộc tên hèn nhát trước mặt lấy đâu ra động lực để tiếp tục chiến đấu như vậy?
Với tình trạng cơ thể tàn tạ đó, hắn ta đáng lẽ đã phải c·hết từ lâu rồi mới đúng.
Đối với một kẻ luôn luôn nhìn mọi thứ từ trên cao xuống như Nikolai, Gariel chính là một ngoại lệ khó nhằn. Thứ phép thuật đặc biệt của đối phương khiến Nikolai không tài nào thi triển ma pháp đánh trúng mục tiêu. Lúc này đây, Nikolai mới nhận ra sự đáng sợ khi chiến đấu đơn độc với một pháp sư thời gian trong không gian đối phương làm chủ hoàn toàn.
Gariel hít một hơi thật sâu, chậm chạp vào tư thế chiến đấu.
"... ... !!!"
Bóng dáng của Gariel lại tiếp tục biến mất.
'C·hết tiệt! Lại là cái chiêu thức khốn nạn kia!'
Bốp!
Nikolai ngửa đầu ra sau khi một nắm đấm đập vào sống mũi mình. Hắn loạng choạng lùi lại, máu chảy ồ ạt trên mặt.
Gariel cảm thấy sức lực của bản thân như thể biến mất khi anh ta tung ra cú đánh vừa rồi.
Không thể! Anh ta tuyệt đối không thể ngã xuống. Ít nhất không phải ở nơi này.
Gariel nghiến răng. Tâm trí anh ta đã trở nên mụ mị vì đau đớn, cơ thể không còn nghe theo trí óc nữa. Gariel cảm giác cả cái thân thể này đã sớm không còn là của chính mình.
Gariel không hề thích đánh nhau. Anh ta luôn tránh né những thứ phiền toái, chỉ theo đuổi sự an toàn và bình yên. Một trận chiến như hiện tại hoàn toàn không phải thứ sẽ xuất hiện trong cuộc đời của Gariel nếu anh ta quy hoạch đúng mọi thứ. Đáng lẽ những lúc như vậy, anh ta vốn nên quay lưng bỏ chạy, cố gắng sống sót mới đúng.
Nhưng tại sao...
Tại sao bước chân của anh ta vẫn mạnh mẽ tiến về phía kẻ thù?
Lý trí cảnh báo cho Gariel biết tên pháp sư kia rất nguy hiểm. Anh ta không nên đắc tội với đối phương.
Càng cố gắng làm điều gì đó, Gariel càng cảm thấy như cơ thể mình đang bị trói chặt bởi những sợi xích nặng nề. Lúc đầu, anh ta cũng đã thử cố gắng thoát khỏi chúng, nhưng những sợi xích này rất lớn và chắc chắn. Dù Gariel có làm cách nào cũng không thể phá bỏ được ràng buộc trên người mình. Ngược lại, anh ta càng chống cự, xiềng xích bao quanh càng siết chặt hơn. Không biết từ khi nào, Gariel bắt đầu từ bỏ việc thoát khỏi gông xiềng. Anh ta chấp nhận chúng trong cuộc sống của mình như một điều hiển nhiên.
Đó là suy nghĩ của kẻ thua cuộc. Gariel nghĩ rằng thà là kẻ thua cuộc một cách thoải mái còn hơn là kẻ chiến thắng trong đau đớn. Anh ta đã từng nghĩ như vậy.
Nhưng hiện tại...
Hình ảnh Rene bất chợt hiện lên trong tâm trí Gariel. Theo sau đó là gương mặt của người con gái ấy, tình yêu duy nhất của anh ta trong cuộc đời này. Những lời nói, hành động và nụ cười của cô ấy...ngay cả giữa vô số xiềng xích, chúng vẫn sống động như vậy.
Gariel từ lâu đã nghĩ rằng bản thân mình là một kẻ không thể cứu chữa được nữa. Anh ta đã sớm lãng quên đi những năm tháng tuổi trẻ huy hoàng của mình, những tháng ngày anh ta không màng vất vả theo đuổi đam mê của bản thân bất chấp cuộc sống mưu sinh trăm bề cực khổ. Tất cả những điều đó hiện tại chỉ còn là ký ức xa xôi.
Tuy nhiên, có điều gì đó trong trái tim Gariel vẫn chưa phai nhạt. Nó chính là động lực giúp anh ta đứng lên chiến đấu.
Uỳnh!
Thân hình Gariel lại b·ị đ·ánh bay. Nhưng chẳng mấy chốc, anh ta lại từ từ gượng dậy, tiếp tục tiến về phía kẻ thù.
"Tên điên!"
Nikolai giật mình trước sự cố chấp đến mức điên rồ của đối phương. Sự sợ hãi và kinh hoàng lần đầu tiên hiện rõ trong đôi mắt vốn chỉ chứa đầy vẻ khinh thường của hắn. Từ góc nhìn của Nikolai, Gariel hiện tại không khác gì một con quỷ. Một linh hồn ma quỷ không bao giờ có thể b·ị đ·ánh bại.
Nikolai cuối cùng mất đi ý chí chiến đấu. Hắn nhân cơ hội Gariel chưa phát động đòn t·ấn c·ông tiếp theo, không chút do dự quay lưng bỏ chạy.
Sức chiến đấu thực tế giữa hai người vốn dĩ nghiêng về phía Nikolai. Nhưng cuối cùng, kẻ vốn được cho là mạnh hơn lại là kẻ trốn chạy trong sợ hãi.
Thật mỉa mai!
Khi nhìn thấy cảnh tượng Nikolai bỏ chạy, Gariel cuối cùng cũng không thể gắng gượng được nữa. Đôi chân đã sớm mất đi tri giác khuỵu xuống. Gariel chỉ có thể yên lặng nhìn kẻ địch bỏ đi.
Rất may là Nikolai hiện tại đã sợ hãi đến mức không dám quay đầu lại. Vì thế, hắn cũng không nhận ra đối thủ của mình đã mất đi sức chiến đấu.
"Hahaha."
Gariel đột nhiên bật cười khi nhìn thấy bộ dạng thảm hại của Nikolai. Mỗi lần cười, anh ta có cảm giác cả cơ thể của bản thân bị xé rách. Nhưng Gariel không dừng lại. Anh ta chưa từng cảm thấy sảng khoái thế này bao giờ.
Gariel mỉm cười vui vẻ, lấy một viên thuốc ra khỏi túi và cho vào miệng. Khi thuốc phát huy tác dụng, cơn đau trong người anh ta đã giảm đi đáng kể. Gariel tiếp tục lấy ra số thuốc còn lại đổ lên các v·ết t·hương rải rác khắp cơ thể.
Nhờ tác dụng giảm đau mạnh mẽ cùng với việc sơ cứu tạm thời, chẳng bao lâu sau, Gariel đã có thể đứng dậy hoạt động trở lại. Mặc dù chưa hoàn toàn bình phục nhưng di chuyển bình thường không gặp nhiều khó khăn.
Ánh mắt của Gariel hướng về tạo tác mà Nikolai đã bỏ lại. Chính xác hơn là hướng về hình ảnh Rudger được phản chiếu lại trên màn hình.
"Tên khốn kia, đừng có thua đó!"
Gariel không chắc liệu lời nói của mình có truyền đến được chỗ đối phương hay không. Nhưng ngay khi anh ta vừa nói xong, một nụ cười nhẹ chợt hiện lên trên khóe môi Rudger.
* * *
Đức Phật màu hoàng kim đưa tay phải về phía Khí Cơ Thần. Một trong bốn cánh tay cơ khí của vật thí nghiệm ngay lập tức chuyển động, làm ra động tác chống đỡ.
Những đợt sóng phát ra từ cánh tay cơ khí đập vào bàn tay Đức Phật nhưng không thể gây ra chút xây xước nào. Thay vào đó, lực lượng to lớn của bức tượng đã vượt ra ngoài phạm vi đẩy của cánh tay cơ khí và chạm tới chủ nhân của nó. Ba cánh tay cơ khí còn lại liền bao kín lấy cơ thể của Khí Cơ Thần.
Sức mạnh của bức tượng Phật lan tỏa, sau đó gây ra một v·ụ n·ổ lớn. Cơ thể của vật thí nghiệm bị kẹt bên trong v·ụ n·ổ trực tiếp b·ị đ·ánh bay kéo theo sau là một dải ánh sáng ma thuật tựa như một trận mưa sao băng.
Từ tầng ba đến tầng bốn.
Từ tầng bốn trực tiếp đến tầng cuối cùng của hòn đảo.
Vật thí nghiệm cuối cùng v·a c·hạm với một kiến trúc khổng lồ trên tầng năm.
Uỳnh. Uỳnh. Uỳnh.
... ... !!!
Cả cơ thể to lớn của vật thí nghiệm sau cú v·a c·hạm chợt cảm nhận được một luồng áp lực cực kỳ khủng kh·iếp không ngừng giáng lên người. Đây là lần đầu tiên kể từ khi thức tỉnh, thân thể bất khả chiến bại của nó bị một đòn t·ấn c·ông của kẻ khác đánh bay ra một khoảng cách xa như vậy.
Nhưng chuyện tồi tệ vẫn chưa kết thúc ở đó. Bởi vì thứ vật thí nghiệm va phải chính là biểu tượng không thể tùy tiện khinh nhờn trên Isla Machia, Tháp Ma Thuật Mới.
Tòa tháp cao lớn vừa chịu đòn t·ấn c·ông bất ngờ lập tức khởi động rào chắn ma thuật. Khí Cơ Thần trực tiếp v·a c·hạm với rào chắn bên ngoài của Tòa Tháp. Trước khi nó kịp phản ứng, hệ thống phòng thủ tự động đã được kích hoạt. Những vòng tròn ma pháp ngay lập tức phát ra ánh sáng chói lòa hòa cùng những dòng điện mạnh mẽ khắc trên khắp các bức tường của Tòa Tháp đánh về phía kẻ xâm nhập.
Tòa Tháp chính là một pháo đài, sức mạnh tối đa mà nó có thể thi triển quả thực không phải là thứ mà các pháp sư bình thường có thể hình dung ra. Bằng chứng là Khí Cơ Thần sau khi chịu một đòn công kích như vừa rồi vẫn còn đang run rẩy không ngừng.
Bên trong Tòa Tháp, sự hỗn loạn lại bùng phát.
"Kẻ địch! Lại có kẻ địch xuất hiện!"
"Lại chuyện gì nữa?"
"Gọi quân tiếp viện!"
Bên trong Tòa Tháp vừa trải qua trận náo loạn khi Loteron bỏ trốn. Giữa lúc xung đột phe phái đang dâng cao rất có thể sẽ dẫn đến một cuộc n·ội c·hiến, đột nhiên mọi người nhận được tin tức có một sinh vật lạ t·ấn c·ông bên ngoài.
Tình hình ngay lập tức đảo chiều. Khi kẻ thù ngoại lai xuất hiện, toàn bộ Tòa Tháp từ trên xuống dưới, không quản phe phái đều đồng loạt có phản ứng. Cao tầng của Tòa Tháp nhanh chóng nắm giữ tin tức quan trọng.
"Hệ thống phòng thủ vẫn còn hoạt động chứ?"
"Đã xác định được mục tiêu t·ấn c·ông. Là một cỗ máy chiến đấu khá bất thường."
"Khởi động toàn bộ cơ chế phòng thủ và t·ấn c·ông lên! Mau chia quân ra ngoài bao vây thứ kia lại!"
Bên ngoài của tòa tháp kiên cố lúc này chìm trong ánh sáng chói lọi. Lực tác động do vật thí nghiệm gây ra mạnh đến mức ngay cả các pháp sư bên trong cũng có thể cảm nhận được.
Nếu có thứ gì đó v·a c·hạm với hệ thống phòng thủ của Tòa Tháp, thứ đó thông thường sẽ b·ị đ·ánh thành bụi phấn. Tuy nhiên, những rung chấn truyền đến từ bên ngoài chứng tỏ thứ vừa t·ấn c·ông nguy hiểm ở mức báo động.
Nhận ra đây không phải là tình huống bình thường, các pháp sư của Tòa Tháp theo bản năng thành lập một thỏa thuận đình chiến tạm thời. Việc cấp bách hiện tại là xử lý kẻ ngoại binh kia, n·ội c·hiến giữa các phe phái sẽ tạm gác lại.
Trong khi các pháp sư bên trong Tòa Tháp đang rục rịch chuẩn bị cho một trận chiến thì vật thí nghiệm bên ngoài đang dần dần thích nghi với những đòn t·ấn c·ông của hệ thống phòng thủ.
Ba cánh tay cơ khí giơ lên chặn lại từng đợt phép thuật oanh tạc. Hai vầng hào quang phía trên đầu Khí Cơ Thần tỏa sáng rực rỡ.
Oonggg───!!!
Một làn sóng xung kích lớn lan tỏa khắp Tòa Tháp. Toàn bộ công trình kiến trúc khổng lồ rung chuyển như thể đang trải qua một trận đ·ộng đ·ất dữ dội.
Khí Cơ Thần định lợi dụng khoảng trống này để rút lui ra khỏi phạm vi t·ấn c·ông.
"Ở yên đó!"
Uỳnh uỳnh!
Một bàn tay màu hoàng kim đè mạnh xuống thứ đang cố gắng thoát khỏi từ trường của Tòa Tháp. Thân thể của vật thí nghiệm lại b·ị đ·ánh xuống, kẹp ở giữa bàn tay của tượng Phật và hệ thống phòng thủ của Tòa Tháp.
Rudger không bỏ lỡ cơ hội. Hắn định sử dụng hai lực lượng hùng hậu này để ra đòn kết liễu đối phương. Hắn chắc chắn thứ kia dù có kiên cố đến đâu cũng sẽ không thể chịu được áp lực đến từ hai nơi như thế này.
Nhưng chuyện ngoài ý muốn đột nhiên phát sinh.
Ù ù ù.
Một ánh sáng lóe lên bên trong chiếc mũ giáp.
Ầm ầm ầm!
Áp lực của Tòa Tháp đang đè nặng lên vật thí nghiệm bằng mắt thường dần bị nâng lên. Ngay cả lực lượng trấn áp khủng bố của Tòa Tháp cũng bị chiêu thức kỳ lạ của vật thí nghiệm đẩy lui. Tuy không thể trực tiếp xuyên thủng nhưng chỉ như hiện tại thôi đã là một chuyện quá mức kinh khủng.
Ít nhất trong mắt Rudger là như vậy.
Tuy nhiên, đây chính là thứ mà Khí Cơ Thần mong đợi. Áp lực trên người nó đã giảm bớt. Một trong ba cánh tay đột nhiên nhô ra phóng về phía Rudger. Bàn tay còn lại tiếp tục đối kháng với tượng Phật.
Kwakwakwakwang!
Đương nhiên, khi chia nhỏ sức mạnh ra như vậy, uy lực của một cánh tay sẽ không đủ để chống lại đòn t·ấn c·ông của tượng Phật khổng lồ. Dù vậy, người thi triển đòn áp chế cũng không còn yên ổn như ban nãy nữa.
Một làn sóng xung kích lớn lan tỏa theo hình cầu kèm theo một tia sáng lóe lên trong không khí. Khi làn sương mù dày đặc bốc hơi hết, mọi thứ xung quanh dần trở nên rõ ràng, ánh mắt của Khí Cơ Thần và Rudger v·a c·hạm trong một khoảnh khắc thoáng qua. Cùng lúc, một sự hiện diện to lớn vang lên từ bên trong hố đen phía trên đầu Rudger.
[───]
Rudger đột nhiên nhíu mày.
Khí Cơ Thần dường như cũng nghe thấy thứ âm thanh vừa phát ra. Thân hình của nó lơ lửng giữa không trung, yên lặng chăm chú nhìn Rudger. Không, chính xác hơn thì thứ vật thí nghiệm đang nhìn chằm chằm là hố đen trên đỉnh đầu vừa phát ra tiếng nói. Ở nơi đó toát ra một nguồn năng lượng tương tự như sức mạnh trong cơ thể của nó.
"Ngươi nên phân biệt thời điểm và tình hình can thiệp."
Rudger mắng giọng nói phía trên đầu mình bằng giọng điệu khó chịu.
"Vì ngươi mà thái độ của thứ kia đã thay đổi rồi đấy."
Một luồng khí tức chưa từng thấy trước đây bắt đầu lan tràn ra từ trên người Khí Cơ Thần. Rudger có thể phát giác ra ý chí chiến đấu mạnh mẽ của thứ đối diện đang không ngừng dâng cao. Đó là một phản ứng vô cùng xúc động đối với một vật thí nghiệm trước giờ vẫn thờ ơ với việc p·há h·oại mọi thứ.
Khí Cơ Thần, không, nói một cách chính xác, Thánh vật trong cơ thể cỗ máy chiến đấu kia đã phản ứng với chủ nhân ban đầu của nó.