Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 637: Mối hận không thể quên (2)

Chương 637: Mối hận không thể quên (2)


Tiếng roi quất mạnh mẽ vang vọng bên tai khiến nhịp tim người nghe tăng đột biến. Âm thanh của kim loại nóng chảy xèo xèo phát ra từng tia lửa khiến bầu không khí càng lúc càng trở nên ngột ngạt. Tiếng hét đau đớn của người phụ nữ mỗi khi tiếng kim loại chạm vào da thịt, thiêu đốt từng lỗ chân lông là tiếng vọng kinh hoàng nhất ám ảnh vào tâm trí đứa trẻ. Những vết sẹo, những vết phồng rộp, mọi chi tiết dù là nhỏ nhặt nhất đều mãi mãi khắc sâu vào tâm trí đứa nhỏ, nhắc nhở nó về hậu quả đáng nguyền rủa khi bản thân chào đời.

"........."

"........."

"........."

Flora Lumos mở mắt, hơi thở dồn dập, mồ hôi túa ra trên trán. Như thể cú sốc đến từ cơn ác mộng vẫn chưa tiêu tán, Flora run rẩy lấy hai tay sờ sau lưng. Không có vết sẹo, cũng không có sự bỏng rát nào cả. Tất cả những thứ đó không rơi xuống người cô bé mà dồn hết lên thân thể của người mẹ quá cố.

Hôm nay là ngày giỗ của bà ấy. Hằng năm, mỗi khi đến cái ngày này, Flora đều sẽ gặp cơn ác mộng quen thuộc kia. Ròng ra suốt mười chín năm, dù đã sớm thuộc lòng tất cả những gì sẽ diễn ra, nhưng mỗi lần cơn ác mộng đó tràn về, Flora vẫn cảm thấy sợ hãi bội phần.

Cô gái nhỏ cứ ngồi thẫn thờ như vậy cho đến khi trời tờ mờ sáng. Vài tia nắng vàng vọt chiếu qua khung cửa sổ bị rèm cửa chặn lại tỏa ra thứ ánh sáng ấm áp dịu nhẹ. Người trên giường lúc này mới chợt tỉnh táo lại, chậm rãi xuống giường.

Một ngày mới đã đến.

Flora Lumos đang ở trong ký túc xá Theon. Thế giới bên ngoài đã sớm bị xáo trộn nghiêm trọng, Theon cũng không thể hoàn toàn thoát khỏi tình hình đó. Kết quả là tất cả các lớp học đều bị hủy và hầu hết học sinh phải trở về nhà hoặc ở lại ký túc xá.

Tuy nhiên, trường hợp của Flora lại có chút đặc thù. Cô bé bị giam cầm trong ký túc xá. Người của gia tộc Lumos đã sớm đến, trên danh nghĩa là bảo đảm cho sự an toàn của Flora nhưng thực tế chính là giá·m s·át cô bé.

Flora tất nhiên cũng biết những chuyện bất thường đang xảy ra xung quanh mình. Đặc biệt là hành động của gia tộc gần đây rất bất thường.

Sau sự kiện Dreamland, gia tộc Lumos gần như đã trở mặt với Hoàng gia Đế quốc Exilion. Công tước Lumos cũng là cha của Flora đã công khai ủng hộ lập trường của Giáo hội Lumensis. Hầu như ai cũng biết Công tước Lumos là một tín đồ trung thành của Lumensis, nhưng việc âm thầm ủng hộ và công khai đáp lại lệnh triệu tập của Giáo hội là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

Hôm nay là ngày hẹn.

Flora đã sớm có kế hoạch của mình, cô ấy phải tránh đi những con mắt giá·m s·át bên ngoài. Chỉ khi bản thân Flora tự mình đến được địa điểm gặp mặt, cô ấy mới có thể nhận được sự trợ giúp từ bên ngoài. Đây cũng chính là điều kiện trao đổi bắt buộc đối phương đưa ra. Nếu Flora không đủ năng lực, giao dịch giữa hai bên sẽ tự động bị hủy bỏ.

Flora sau một hồi tính toán liền trốn qua cửa sổ ký túc xá. Trình độ thi triển ma pháp của cô đã có sự tiến bộ rõ rệt, đến mức đám lính canh bên ngoài không hề mảy may phát giác ra người bên trong ký túc xá đã biến mất. Flora cố gắng ẩn mình, lặng lẽ nương nhờ bóng tối khi bầu trời còn chưa sáng hẳn mà trốn thoát.

'......!!!'

Bước chân của Flora không thể không dừng lại khi sắp tiến vào công viên gần đó.

'Có người ở bên trong.'

Nhìn dấu vết cỏ bị giẫm nát trong công viên chứng tỏ có không ít người đã qua lại nơi này một thời gian dài. Đó không thể nào là sự trùng hợp ngẫu nhiên được. Nhất là trong hoàn cảnh hiện tại, tình hình bên trong Theon đang cực kỳ hỗn loạn, không có người bình thường nào sẽ bén mảng đến công viên này vào thời điểm hiện tại.

Flora cúi thấp người, lén lút quan sát thân phận của những người phía trước. Không ngoài dự đoán, những người này đều là người của nhà Lumos. Bọn họ đang yên lặng quan sát ký túc xá Theon từ xa, không bỏ lỡ bất kỳ động tĩnh bất thường nào. Flora cảm thấy lạnh sống lưng khi nhận ra bàn tay của cha mình đã xâm nhập vào Theon sâu hơn cô ấy tưởng.

Làm sao để thoát khỏi bọn họ đây?

Sử dụng phép thuật phi hành là không khả thi.

Có nên t·ấn c·ông bất ngờ không?

Hành động như vậy quá nguy hiểm. Cô ấy còn chưa biết chính xác rốt cuộc có bao nhiêu người của nhà Lumos bên trong học viện.

Trong lúc Flora tuyệt vọng không biết làm gì, đột nhiên, tâm trí của cô bé nhớ lại mùi hương kỳ lạ vào cái đêm trong Khu rừng Câm Lặng đầu học kỳ năm ngoái. Flora nhớ rất rõ bản thân ngửi thấy mùi hương lạ khi đi trên đường vào ban đêm. Và khi lần theo dấu của mùi hương đó, cô ấy đã bắt gặp giáo sư. Flora chắc chắn đó là một phép thuật khác của giáo sư. Và khả năng cao là thứ đó có thể giúp che giấu tung tích của bản thân.

Flora nhắm mắt lại và tập trung trí não của mình hồi tưởng về mùi hương ngày hôm ấy. Cô bé không có bất kỳ thông tin gì về thứ phép thuật đó, không biết nguyên lý, không biết công thức ma pháp, cách thức thi triển hay thậm chí là tên của nó. Tất cả manh mối Flora có chỉ là một mùi hương tạo ra từ ma lực trôi nổi trong không khí.

Theo thường thức, Flora biết không thể nào phục chế một phép thuật khi chẳng có thông tin nào như vậy. Tuy nhiên, không hiểu sao Flora lại có chút mơ hồ rằng bản thân có thể làm được.

'Xem nào!'

Mùi hương thấm đẫm hương vị của cà phê đen, có chút đắng, có chút nồng...

Flora lần theo mùi hương trong trí nhớ từ từ điều động ma lực trong người. Theo năng lượng thoát ra khỏi cơ thể, một mùi hương thơm ngát thoang thoảng qua chóp mũi cô ấy.

Flora nhíu mày.

'Không phải mùi hương này!'

Cánh tay cô bé khẽ vung lên, nồng độ ma lực liên tục điều chỉnh, hòa trộn với các nguyên tố trong không gian tựa như một vị đầu bếp đang nêm nếm các loại gia vị cho món ăn của mình.

Không biết đã bao lâu trôi qua...

Khi Flora mở mắt ra, một bóng đen không biết từ bao giờ đã bao phủ lên người cô bé như một làn sương mù. Những màu sắc Flora nhìn thấy và mùi hương cô bé cảm nhận được ở chóp mũi hiện tại y hệt như lúc đó.

'Có hiệu quả!'

Flora siết chặt tay, hưng phấn khi nhận ra bản thân vừa phục chế thành công một phép thuật mà không có chút manh mối nào. Mặc dù đã có một ý niệm mơ hồ rằng mọi chuyện sẽ ổn, nhưng khi thực sự thành công, Flora chợt nhận ra con đường dẫn đến cấp độ ma thuật cao hơn với cô bé vốn như một làn sương mù trong phút chốc đã trở nên rõ ràng hơn không ít.

Phép thuật Flora thi triển lần này không xuất phát hoàn toàn từ lý luận và tính toán kỹ lưỡng mà là từ cảm xúc. Đôi mắt có thể nhìn thấy những màu sắc kỳ diệu và khứu giác có thể ngửi thấy những mùi hương đặc trưng. Thông qua đó, cảm giác về phép thuật được cụ thể hóa và thực hiện tương tự thông qua các giác quan như khứu giác và thị giác.

Đó quả thực là một năng lực cực kỳ đáng mơ ước.

Flora nhận ra rằng những lính gác xung quanh không phát hiện ra sự tồn tại của mình, cô bé tự tin đi qua họ.

"Hửm? Gì vậy?"

"Có thứ gì vừa đi qua đúng không?"

"Đừng nói nhảm nữa. Chú ý quan sát một chút. Làm gì có ai ở đây."

Sau khi đến một khu vực vắng vẻ, chắc chắn đám lính canh không phát hiện ra mình, Flora mới giải trừ phép thuật. Ngay sau khi phép thuật được gỡ bỏ, Flora liền cảm nhận được một cảm giác mệt mỏi vô tận.

'Tiêu hao ma lực lớn quá!'

Flora không ngờ phép thuật này lại lấy đi nhiều ma lực của mình đến vậy. Tuy nhiên, tác dụng của nó thực sự rất lớn. Flora nghỉ ngơi một chút rồi lại lặng lẽ di chuyển trong màn đêm.

Sau một lúc lâu, Flora cuối cùng gặp phải một người không ngờ tới. Trên con đường cô ấy bắt buộc phải đi qua, Cheryl Wagner đã sớm đứng đợi ở đó.

"Flora."

"Cheryl, cậu......."

Khoảnh khắc Flora nhìn vào đôi mắt buồn bã của Cheryl, cô bé liền nhận ra viễn cảnh đáng lo ngại đã trở thành hiện thực.

"Cậu định ngăn cản mình sao?"

Cheryl biết Flora sẽ chạy trốn vào hôm nay. Nếu Flora bí mật ra ngoài, cô ấy thậm chí còn biết đối phương sẽ đi con đường nào. Không có ai trên đời này hiểu Flora bằng cô ấy.

"Mệnh lệnh được gửi trực tiếp từ gia tộc Lumos đến nhà Wagner. Cậu nên ở yên trong ký túc xá."

"Tại sao lại là tôi?"

"Các trưởng lão nói rằng cậu đã bị quỷ ám."

"......."

Flora cắn môi. Đó là một câu chuyện hoang đường nhưng thực tế cũng không hề sai. Đúng là Flora đã từng bị Basara chiếm lấy cơ thể. Sau khi con quỷ biến mất, Flora có thể cảm nhận được cơ thể của mình đã thay đổi. Cô ấy cảm nhận được việc điều động ma lực dễ dàng hơn nhiều so với trước, những phép thuật của Flora vốn đã hoàn hảo nay càng được cải thiện hơn. Mọi thứ bắt đầu từ khi màu tóc của cô bé thay đổi.

Nhưng bằng cách nào?

Vào thời điểm Flora bị quỷ ám, cô ấy đã bị bao quanh bởi một cơn bão đen. Đáng lẽ không ai biết được chuyện đó ngoại trừ giáo sư mới đúng. Ngay cả giáo sư cũng dặn dò Flora giữ bí mật chuyện này nên cô bé vốn tưởng mọi chuyện đã trôi vào dĩ vãng.

Nhưng đó là một sai lầm.

Khi những nhân vật cấp cao của Giáo hội Lumensis đặt chân đến Leathervelk. Từ linh mục Lemria cho đến Hồng y Patrick, bọn họ đều dễ dàng phát giác ra tàn dư sức mạnh của quỷ dữ vẫn còn sót lại trong cơ thể Flora Lumos. Tuy chỉ là vài tia năng lượng nhỏ nhoi tựa như ánh lửa bập bùng còn sót lại trong đống tro tàn, chúng rồi cũng sẽ biến mất theo thời gian, nhưng như vậy cũng đã quá đủ để Giáo hội đánh tiếng cho gia tộc Lumos về đứa con gái riêng của họ đang có vấn đề.

"........."

Flora nhắm mắt, dường như đã sớm đoán ra được kết cục của chính mình. Sau một lúc lâu, cô bé nhìn Cheryl với vẻ mặt nghiêm nghị.

"Tại sao cậu vẫn chưa báo lại tin tức mình đã bỏ trốn?"

Cheryl lắc đầu.

"Bọn họ đã sớm phát hiện ra cậu biến mất khỏi ký túc xá rồi."

Như thể chứng minh cho những lời này là thật, Flora đột nhiên nghe được nhiều tiếng người vang lên từ phía khu ký túc xá.

"Nếu là Theon cũ, hiệu trưởng có thể bảo vệ cậu. Nhưng trong tình hình hiện tại, ngay cả ngài ấy cũng không thể ra mặt ngăn cản Công tước Lumos. Hậu quả của tin tức đó quá lớn."

Cheryl vừa nói vừa lại gần Flora. Khóe mắt Flora khẽ giật giật. Trong khoảnh khắc cô bé chuẩn bị tinh thần phải chiến đấu với bạn của mình...

"Đi đi. Cách đây hai trăm mét có người đang đợi cậu đấy."

"........?!"

"......Cheryl?"

Cheryl mỉm cười tinh nghịch với Flora.

"Tôi nghĩ tôi muốn làm bạn với cậu với tư cách là bạn bè hơn là làm một người thuộc gia tộc Wagner."

"......."

"Đi nhanh đi. Tôi sẽ đánh lạc hướng bọn họ một lát."

"......Cảm ơn cậu."

Ngàn vạn lời Flora muốn nói cuối cùng chỉ hóa thành một câu cảm ơn ngắn ngủi. Cheryl mỉm cười, cô bé biết người bạn của mình không giỏi bày tỏ cảm xúc. Những lời vừa rồi đã là sự cố gắng lớn nhất của Flora rồi.

"Tôi đoán là tôi có thể tranh thủ được một chút thời gian cho cậu."

* * *

Khi Flora đến nơi, quả thực có một chiếc xe ngựa đang ở đó. Flora lập tức lên xe. Cô bé không dám quay trở lại, làm như vậy không khác gì khiến công sức của Cheryl đổ sông đổ bể.

"Đi thôi!"

Flora ra hiệu cho người đánh xe ngựa khởi hành nhưng mãi không nhận được hồi âm. Cảm thấy một trận bất an, cô bé liền đẩy nhẹ vai của người phía trước. Khi bàn tay Flora vừa chạm vào, thân thể của người đánh xe liền trượt sang một bên.

"......!"

Người đánh xe ngựa đ·ã c·hết.

Flora lập tức rút đũa phép ra. Một tốc độ phản ứng tuyệt vời dù ở độ tuổi còn nhỏ như vậy. Rất tiếc là đối thủ của cô bé lại là những cựu chiến binh dày dặn kinh nghiệm. Từng người một xuất hiện từ trong bóng tối bao vây cỗ xe ngựa, trên người những kẻ này đều khoác áo choàng trắng.

'Là người của Giáo hội!'

Họ không phải là những linh mục hay hiệp sĩ bình thường. Flora có một linh cảm không lành. Ắt hẳn những kẻ này là những người chuyên môn xử lý các công việc đen tối phía sau Giáo hội.

"Flora Lumos, cô định đi đâu?"

Một người đàn ông có vẻ mặt lạnh lùng lên tiếng. Ông ta biết Flora đang cố chạy trốn.

Không để cho Flora có thời gian suy nghĩ, người đàn ông liền ra hiệu cho những kẻ phía sau.

"Một con nhóc ngu ngốc."

Flora chứng kiến cảnh tượng bên ngoài, theo bản năng hét lên.

"Cheryl!"

"Nếu ngươi không muốn lãng phí mạng sống của bạn mình thì hãy xuống xe ngựa và hạ v·ũ k·hí ngay lập tức. Nếu không..."

Người đàn ông rút một con dao sắc nhọn từ thắt lưng ra và chĩa vào cổ Cheryl.

"...ta sẽ g·iết con nhóc này."

"......."

Flora mở cửa xe ngựa và bước ra. Người đàn ông quan sát hết thảy liền cười khẩy.

"Ít nhất ngươi cũng không phải một kẻ ngu ngốc."

"Tôi sẽ theo các người trở về. Thả bạn tôi ra."

"Ồ! Hóa ra ngươi cũng biết lo lắng cho đồng bọn của mình cơ à? Ngươi biết đấy..."

Đúng lúc này, ánh mắt của người đàn ông tràn ngập sát khí.

"Những kẻ phản bội phải bị tiêu diệt."

"KHÔNG!"

Flora hét lên khi nhận ra đối phương định làm gì, nhưng thanh kiếm của gã đàn ông đã vung về phía cổ của con tin.

Vụt!

Trong một tích tắc lưỡi dao vung lên, có thứ gì đó đột nhiên phóng qua.

Bịch!

Đầu của gã đàn ông nhẹ nhàng lìa khỏi cổ, rơi xuống mặt đất. Thân thể của gã cũng theo đó ngã xuống. Tất cả mọi người có mặt đều bị sốc trước cảnh tượng kinh khủng vừa xảy ra.

"Là kẻ nào?"

Người của Giáo hội ngay lập tức hét lên, nâng cao cảnh giác quan sát xung quanh.

Vù vù vù!

Những cơn gió bất thường chợt xuất hiện. Chúng không ngừng quét qua đám người mặc áo choàng trắng. Không ai kịp phản ứng lại trước những trận cuồng phong kỳ lạ. Mỗi khi cơn gió thổi qua vị trí nào là ở vị trí đó xuất hiện một cái xác không đầu. Tiếng la hét vang vọng khắp không gian. Không có bất kỳ phép thuật nào kịp thi triển hay lời niệm chú nào kịp nói ra. Bởi vì tốc độ của những cơn gió nhanh đến mức đám người chưa kịp hiểu chuyện gì đang diễn ra thì kết quả đã ngã ngũ.

Flora và Cheryl sững người khi nhìn khung cảnh xác c·hết la liệt xung quanh. Chỉ vài giây trước thôi, cả hai người bọn họ còn đang gặp nguy hiểm. Nhưng hiện tại, tất cả những kẻ thuộc Giáo hội đều đã ngã xuống.

Ánh mắt của Flora theo bản năng dán chặt vào sinh vật lạ mặt đứng ở một bên. Đó là một con sói có bộ lông trắng muốt đang không ngừng tản ra ánh sáng xanh biếc. Hai mắt của con vật nhìn chằm chằm vào Flora. Khí thế trên người con sói tràn ngập hơi thở dã tính nhưng Flora lại hoàn toàn không cảm nhận được chút thù địch nào từ con vật.

Bên cạnh con sói khổng lồ chợt xuất hiện hai bóng người. Tâm tình của Flora khi nhìn thấy hai người kia lúc này mới thả lỏng đôi chút. Freuden khẽ gật đầu, cho đối phương một nụ cười trấn an.

"Giao dịch giữa hai chúng ta chính thức có hiệu lực."

Chương 637: Mối hận không thể quên (2)