Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 642: Thân phận bại lộ (2)

Chương 642: Thân phận bại lộ (2)


Surna mỉm cười khi nhìn thấy biểu cảm ngạc nhiên của Rudger.

"Bất ngờ chứ? Mặc dù Arkenis phục vụ Giáo hội nhưng người đó có giáo lý của riêng mình. Arkenis không phải loại người cố gắng giải quyết mọi thứ bằng [Phán Quyết] và [Thanh Tẩy]."

Giọng nói của Surna ngập tràn sự tiếc nuối.

"Đáng tiếc. Một người như vậy lại sinh ra ở một nơi như Thánh quốc."

"Đó là lý do Lumensis can thiệp vào cuộc chiến sao?"

Surna gật đầu.

"Lumensis đã tức giận. Thánh nhân vốn nên là người tuân theo mọi ý chỉ của ông ta lại là người đầu tiên dám trái lệnh. Vì vậy, ngày hôm đó, Lumensis đã làm ra một quyết định sai lầm."

Mọi chuyện sau đó Rudger có thể đoán được đại khái. Để trừng phạt vị Thánh nhân đã không nghe lệnh đồng thời loại bỏ Surna, Lumensis đã trực tiếp can thiệp vào thế giới này. Hậu quả là Lumensis bị khế ước trừng phạt, Thánh nhân Arkenis bỏ mạng, chiến trường trở thành một vùng đất c·hết. Tuy nhiên, chỉ có duy nhất một chuyện Lumensis và Giáo hội không ngờ đến chính là Surna vẫn còn sống. Người duy nhất ngã xuống trong đại chiến năm đó chỉ có Thánh nhân của Giáo hội mà thôi.

Surna cười khẽ.

"Sau khi bị trừng phạt, Lumensis mới dần nhận ra một viễn cảnh mà hắn ta lo lắng đang dần trở thành hiện thực. Đó là những kẻ bề tôi trung thành của hắn ta có thể phản bội hắn bất cứ lúc nào."

Arkenis đã từ bỏ nhiệm vụ của mình, không tiêu diệt kẻ thù của Giáo hội. Một vị Thánh, người đáng lẽ phải dành cả cuộc đời để lùng bắt quỷ dữ, người đáng lẽ phải coi đó là mục đích sống đã không g·iết quỷ, thậm chí còn hy sinh mạng sống cứu đối phương.

Và vấn đề tiếp theo xảy đến. Lumensis cho rằng ngay cả Thánh nhân, người theo lý phải trung thành nhất với ông ta cũng đã phản bội. Vậy thì những kẻ khác không cần nói cũng biết. Chỉ cần nhìn cách Thánh quốc vận hành hiện tại cũng đủ hiểu.

Vì vậy, Lumensis đã âm thầm giảm bớt ban phước của mình xuống Giáo hội và Hoàng tộc Thánh quốc. Ông ta muốn những kẻ đó thấy được hậu quả khi dám trái lệnh vị thần tối cao là mình. Nhưng chính hành động này của Lumensis vô hình chung đã phản tác dụng.

Thánh quốc Bretus thời kỳ đó có sức mạnh ảnh hưởng khắp toàn bộ đại lục. Nhưng khi Lumensis thu hồi bớt sức mạnh thần thánh của Giáo hội, nội bộ cao tầng của Thánh quốc dần nhận ra vinh quang mà bọn chúng có được là một thứ hư ảo mỏng manh phụ thuộc quá nhiều vào vị thần mà bản thân thờ phụng. Suy cho cùng, Thánh lực cũng chỉ là một thứ sức mạnh vay mượn, nó không phải thứ gốc rễ khiến cho một đất nước có thể phát triển cường thịnh.

Tuy nhiên, Hoàng tộc Bretus cũng nhạy bén nhận ra vị thần của mình đã không thể can thiệp vào những chuyện ở thế giới này. Khát khao quyền lực dần nảy mầm, cuối cùng hóa thành khát vọng có thể tự mình kiểm soát một thế giới mà thần linh không thể chạm tay tới. Hoàng tộc Bretus đã trở nên tham lam. Lumensis tồn tại đấy, nhưng Người không thể tác động đến thế giới mà bọn chúng đang nắm quyền.

Như vậy chẳng phải nếu Lumensis không tồn tại, bọn chúng chính là những kẻ có thân phận cao quý nhất sao?

Cuối cùng, Thánh quốc Bretus đã âm thầm thay đổi giáo lý theo ý mình và hành động để thỏa mãn ham muốn riêng. Một giáo lý suy đồi tất sẽ dẫn đến kết cục suy tàn. Dù vậy, tuy sức mạnh thần thánh của Thánh quốc đã giảm sút nhưng bọn chúng vẫn nắm giữ những ma pháp tối cao mà Lumensis ban cho.

Lumensis cảm thấy thế nào khi chứng kiến ​​cảnh tượng đó?

Hắn ta tất nhiên cực kỳ giận dữ muốn ngay lập tức thanh trừ toàn bộ những kẻ phản bội. Nhưng bản thân Lumensis biết, cho dù hắn có tiêu diệt Thánh quốc hiện tại thì tương lai vẫn sẽ có một Thánh quốc khác lên ngôi. Kết quả suy cho cùng không thay đổi.

Cuối cùng, Lumensis đã quyết định tự mình tạo ra một con rối để bản thân điều khiển. Hắn ta sẽ giáng lâm lên con rối và trực tiếp cai trị phiến đại lục này.

Và thực tế lại giáng cho Lumensis một cái tát không hơn không kém. Thánh quốc bằng một cách nào đó đã đoán ra được ý đồ của hắn, bọn chúng đã âm thầm ra tay trước hòng loại bỏ Chén Thánh mà Lumensis tự tay tạo nên. Mọi chuyện sau đó cũng bị Surna âm thầm thúc đẩy dẫn đến kế hoạch ban đầu của Lumensis đã hoàn toàn trật hướng. Hậu quả là hiện tại, con rối đáng lẽ phải nghe theo lệnh của Lumensis lại là kẻ muốn kết liễu hắn và Thánh quốc hơn bất kỳ ai khác.

Sau khi Chén Thánh biến mất khỏi Thánh quốc vào hai mươi năm trước, Lumensis không còn cách nào khác đành phải tiếp tục duy trì quan hệ mặt ngoài với đám người hầu phản bội hòng tìm kiếm tung tích con rối của bản thân.

Nhưng giờ thì chuyện đó đã kết thúc. Bởi vì Chén Thánh đã tự mình tiết lộ tung tích.

"Lumensis nhất định rất lo lắng, Chén Thánh mà hắn ta tìm kiếm bao năm qua đột nhiên lại xuất hiện."

"Ngươi biết điều đó nhưng vẫn sẵn sàng lợi dụng ta. Mục đích của ngươi là gì? Trả thù Lumensis sao?"

"Không phải quá rõ ràng rồi sao?"

"Ta chắc chắn trong quá khứ ngươi đã có nhiều cơ hội để làm việc đó. Tại sao ngươi không làm?"

Rudger đang ám chỉ đến sự kiện xảy ra năm trăm năm trước ở vương quốc tiền nhiệm của Đế quốc Exilion. Theo như hắn thấy, liên minh giữa các chủng tộc thời kỳ đó hoàn toàn có đủ sức mạnh lật đổ sự thống trị của Thánh quốc. Nhưng không biết vì lý do gì, mọi kế hoạch phút cuối lại bị Basara phá hỏng. Nếu kế hoạch năm đó thành công, hắn hiện tại có lẽ cũng không cần phải bôn ba khắp nơi thu thập lại các mảnh Thánh vật bị chia tách. Khi xâu chuỗi lại các sự kiện với nhau, kẻ duy nhất có khả năng thao túng mọi chuyện chỉ có thể là Surna.

Surna lắc đầu.

"Kế hoạch đấy đã chú định trước là sẽ thất bại. Nếu lúc đó ta không can thiệp, Lumensis sẽ không bao giờ b·ị đ·ánh bại. Bản thân cơ hội này cũng sẽ hoàn toàn khép lại."

"Bây giờ thì khác sao?"

Surna liếc nhìn Rudger bằng ánh mắt vô cảm. Những cảm xúc trong ánh nhìn đó quá mức phức tạp, Rudger vốn tự nhận bản thân đã gặp qua nhiều loại người, trong khoảnh khắc này nhất thời cũng không thể nào phán đoán ra được tâm trạng của con quỷ.

"Heathcliff Van Bretus, ta biết cậu đang nhắm đến thứ gì ở trong tòa lâu đài đó. Trùng hợp, vật đó cũng chính là thứ ta cần."

"......."

"Không cần ngạc nhiên thế. Những gì ta biết nhiều hơn cả những suy đoán của cậu đấy. Cậu đã đặt trước nền móng cho kế hoạch vào cái ngày quay trở lại Thánh quốc, ta cũng vậy. Thậm chí, những gì ta đã chuẩn bị còn chi tiết hơn thế nhiều."

"Vậy ngươi muốn gì?"

"Hiện tại chưa phải lúc. Cậu vẫn còn vài việc phải làm. Đúng không, Rudger Chelici?"

"......."

"Đây là điều kiện sao?"

"Cứ cho là thế đi."

Những lời của Surna thực sự tác động mạnh đến Rudger.

"Cậu vẫn còn do dự. Nếu không cắt đứt hết những thứ làm ảnh hưởng tâm trí, cậu sẽ thất bại vào thời khắc mấu chốt."

"......."

"Ta tin là cậu biết bản thân cần làm gì. Ta đi trước đây. Hy vọng vào cái ngày chúng ta gặp lại ở Thánh quốc, mọi chuyện sẽ kết thúc."

Surna nói xong những lời này liền biến mất. Trên ngọn núi chỉ còn lại một mình Rudger với những suy nghĩ ngổn ngang.

* * *

Khi Rudger trở lại Leathervelk, bầu không khí trong thành phố đã yên tĩnh hơn nhiều so với trước. Mọi thứ đang dần ổn định lại sau sự cố Dreamland. Không hiểu sao Rudger cảm thấy sự im lặng kỳ lạ này có phần khó chịu, giống như đang mặt biển bình yên trước cơn bão vậy.

Rudger đặt Grander lên chiếc giường trong phòng ngủ cũ. Sau đó, hắn liền tập hợp các thành viên U.N Owens lại. Mọi người đều đến trụ sở chính sau khi nghe tin Rudger đã trở về.

"Ông chủ."

Violetta thầm cảm thấy nhẹ nhõm khi Rudger đã trở về an toàn, nhưng cô cũng tỏ ra lo lắng trước tin tức đáng lo ngại mà cô vừa nghe gần đây.

"Gần đây thành phố......."

"Tôi biết rồi. Cô không cần phải giải thích đâu, Violetta."

"......Anh có chắc là mình ổn không?"

Rudger không trả lời. Hắn đã chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng trước khi trở lại Theon.

"Anh trai, anh vẫn định trở về Theon sao?"

"Ừ."

"Nhưng trong tình hình hiện tại thì......"

"Có một số việc tôi phải hoàn thành. Tôi thực sự không thể trì hoãn thêm nữa. Vì vậy, tôi có một số lời cuối cùng cho mọi người."

Lời cuối là chuyện quái gì?

Những lời nói này khiến các thành viên U.N Owens có cảm giác khó chịu lạ lùng.

"Là người sáng lập và là thủ lĩnh của U.N Owens, tôi sẽ giải thể U.N Owens ngay tại thời điểm này."

"Cái gì? Anh đang nói cái quái gì thế?"

Sheridan ngạc nhiên hỏi lại.

"Tài năng của mọi người đã hoàn toàn nở rộ. Hiện tại, thay vì đi theo tôi làm chuyện nguy hiểm, mọi người hãy đi theo con đường của riêng mình."

"Thủ lĩnh......."

"Có lẽ sẽ hơi xúc phạm khi tôi nói điều này. Nhưng sắp tới tôi sẽ làm một chuyện cực kỳ nguy hiểm. Ở bên cạnh tôi chẳng khác gì liều mạng. Không phải tôi coi thường năng lực của mọi người nhưng mọi người thực sự không thể làm gì trong kế hoạch sắp tới của tôi. Tôi không hy vọng sẽ có ai trong chúng ta phải bỏ mạng vô ích."

"......."

Các thành viên U.N Owens đều giữ im lặng. Họ biết rằng Rudger thực sự đang nghiêm túc. Bất kể bọn họ có nói gì thì những lời họ thốt ra mà không suy nghĩ thấu đáo đều không có trọng lượng. Rudger cũng biết điều đó nên hắn đã cho tất cả thời gian để suy nghĩ và đưa ra câu trả lời.

"Tôi tôn trọng lựa chọn của mọi người."

Kể cả khi điều đó có nghĩa là phải chạy trốn.

Rudger rời đi mà không nói thêm điều gì nữa. Người duy nhất theo Rudger ra ngoài là Sedina. Rudger không ngăn cản.

Bọn họ cuối cùng cũng trở về Theon. Các học sinh và giáo sư khi đi ngang qua đều giật mình khi nhìn thấy Rudger. Những người định hỏi thăm đều sửng sốt khi nhìn thấy biểu cảm của đối phương.

Cuối cùng, Rudger đã trở về văn phòng của mình mà không bị làm phiền hay bị hỏi bất kỳ câu hỏi khó chịu nào. Mặc dù hắn đã rời đi khá lâu nhưng mọi thứ bên trong vẫn rất sạch sẽ. Hẳn là Sedina đã dọn dẹp nơi này thường xuyên.

Rudger ngồi xuống bàn làm việc, âm thầm chờ đợi.

Không biết đã trôi qua bao lâu.

Một tiếng động phá vỡ sự im lặng bên ngoài cánh cửa.

"Đợi đã! Các người định làm gì?"

Ngay khi giọng nói của Sedina dừng lại, cánh cửa phòng giáo sư cũng bật mở. Những người bước vào là các hiệp sĩ mặc quân phục đen của Cục An ninh. Người phụ nữ tóc bạc dừng bước khi tiến đến trước bàn làm việc của Rudger.

"Rudger Chelici."

Terina Lionhowl nhìn đối phương với ánh mắt lạnh lùng.

"Anh b·ị b·ắt vì tội mạo danh giáo sư Theon và phạm tội s·át h·ại Hồng y Patrick của Thánh quốc Bretus."

* * *

Bão tuyết vẫn đang hoành hành dữ dội. Những cơn gió rít gào tựa như từng lưỡi dao sắc bén cứa vào da thịt. Ngay cả những lớp áo choàng dày cũng không thể ngăn cản được hơi lạnh thấu xương đang dần thẩm thấu vào từng ngóc ngách trên cơ thể.

Cái lạnh của vùng cực Bắc khắc nghiệt đúng như lời đồn. Trong bão tuyết, không có bất kỳ dấu hiệu nào của sự sống. Mọi thứ đều bị băng giá nơi đây bao phủ. Đôi lúc, sự tĩnh lặng xuất hiện khi cơn bão tạm lắng trong giây lát rồi chẳng mấy chốc lại ào ạt nổi lên như thể đất trời chưa bao giờ yên bình.

Những đỉnh núi tuyết trước đó còn mờ mờ ẩn hiện giờ đã hoàn toàn biến mất trong hàng tấn lớp tuyết dày. Ngay cả ánh sáng mờ nhạt của vầng thái dương cũng bị che khuất nhường chỗ cho bóng tối vô tận. Mặt đất rung chuyển dưới áp lực của gió, tiếng rít của bão và tiếng tuyết vỡ lấp đầy không gian.

Casey Selmore khó nhọc bước từng bước, hơi thở vừa thoát ra từ miệng cô ấy liền biến thành những làn sương trắng rồi lập tức đông cứng, tan biến trong không trung. Dưới chân Casey Selmore là mặt đất cứng, trơn trượt và lạnh giá đến mức tưởng chừng như giẫm chân lên cũng có thể bị đóng băng ngay lập tức. Trong cơn bão tuyết, mọi thứ trở nên vô định, không còn điểm tựa nào giữa trời và đất, chỉ còn một sự nhỏ bé, mong manh giữa thiên nhiên khắc nghiệt. Đến cả hơi ấm của cơ thể cũng dần bị hơi lạnh hút cạn, tứ chi đã sớm mất hết cảm giác.

Đột nhiên, trong tầm nhìn của Casey Selmore xuất hiện một bóng hình mờ ảo. Casey Selmore gấp gáp mở to mắt, cố gắng muốn nhìn rõ hình dáng của sinh vật phía trước. Giữa cơn bão tuyết tối tăm chợt lóe lên hai đốm sáng rực rỡ tựa như hai ngọn đèn hải đăng chiếu rọi trong đêm. Casey Selmore phải mất một lúc mới nhận ra đó là hai con mắt của sinh vật đối diện.

Đó là một đôi mắt không hề có chút tình cảm nào như thể chúng sinh ra vốn không phải để nhìn ngắm thế giới bên ngoài mà để nhìn thấu vào linh hồn của những sinh linh bên dưới. Ánh mắt đó là thứ duy nhất nổi bật giữa cơn bão tuyết rít gào. Nó tỏa ra một thứ ánh sáng lạnh lẽo, tựa như ánh sáng của một ngôi sao xa xôi nhưng lạnh và thấm thía đến tận xương tủy.

Từng sợi lông trên thân thể mờ ảo của sinh vật lóe lên ánh sáng thuần khiết. Dù chỉ là một hình dáng lấp lửng không rõ hình hài cố định, nhưng khi sinh vật di chuyển, những bông tuyết xung quanh cũng theo đó chuyển động, để lại trong hư không từng quỹ đạo huyền ảo. Từng bước đi của sinh vật như thể hòa vào nhịp đập của vùng đất băng giá, nhẹ nhàng, âm thầm như hơi thở của mùa đông. Đôi cánh của sinh vật kỳ lạ kia mờ ảo và trong suốt. Khi đôi cánh của nó dang rộng, ánh sáng lấp lánh của những mảnh băng lóe lên tựa như ngàn vạn vì tinh tú đang bay lượn.

Casey Selmore ngơ ngẩn tại chỗ, yên lặng chứng kiến cảnh tượng kỳ vĩ trước mặt. Cô ấy nhất thời không thể phân biệt đâu là thực, đâu là ảo, chỉ còn lại cảm giác choáng ngợp bởi vẻ đẹp hoang sơ, kỳ vĩ kia.

Sinh vật trước mặt Casey Selmore là hiện thân của băng giá. Nó là người bảo hộ của vùng cực Bắc, chủ nhân của những cơn bão tuyết, sinh vật bảo vệ sự tĩnh lặng nguyên sơ của mùa đông vĩnh cửu.

Nó chính là Tinh Linh Vương hệ Băng.

Trong giây phút ngắm nhìn Tinh Linh Vương của vùng đất băng giá, Casey Selmore chợt có cảm giác chính mình như thể chỉ là một hạt bụi giữa vũ trụ mênh mông, là một sinh linh nhỏ bé và bất lực trước sức mạnh tuyệt đối của tự nhiên. Nhưng cũng trong khoảnh khắc này, sự tĩnh lặng đỉnh điểm đó lại mang đến cho cô ấy một cảm giác siêu thoát, tựa như có một sợi dây lặng lẽ kết nối cô ấy với một điều gì đó thần kỳ đầy bí ẩn.

* * *

Lạch cạch.

"........?"

———!!!

"........!"

Casey choàng tỉnh. Cây bút trên tay rơi xuống mặt bàn. Tầm mắt Casey khẽ nhìn quanh. Cô ấy vẫn đang ở trong phòng làm việc của mình.

Casey khẽ lấy tay day trán. Những hình ảnh vừa rồi chính là những gì đã phát sinh vào vài tháng trước. Cho đến hiện tại, Casey vẫn không thể hiểu được tại sao bản thân lại bốc đồng tới vùng cực Bắc để tìm kiếm Tinh Linh Vương hệ Băng như vậy.

Tuy nhiên, thu hoạch từ chuyến đi đó thực sự rất lớn. Casey đã có được rất nhiều cảm ngộ khi nhìn thấy sinh vật vĩ đại kia. Cô ấy đã dần có chút nắm bắt được các đặc tính nguyên tố Băng mà chị gái mình sử dụng.

Casey Selmore đã ghé thăm rất nhiều các pháp sư của hai nguyên tố Băng và Nước để thỉnh giáo họ cách suy nghĩ cũng như phong cách khi bọn họ vận dụng ma pháp.

Chậm chạp lật mở tài liệu trên tay. Đây là một số tài liệu cổ xưa mà cô ấy đã mất công đi sưu tầm trong suốt thời gian qua. Chúng đều là những tài liệu giảng giải về bản chất hai nguyên tố Băng và Nước.

[Băng và Nước, hai nguyên tố cùng một cội nguồn, nhưng mỗi nguyên tố lại mang một khí chất riêng biệt, vừa tương sinh, vừa tương khắc.]

[Nước là hiện thân của sự sống động, là dòng chảy không ngừng nghỉ, mềm mại và linh hoạt. Một nguyên tố có thể lướt qua mọi rào cản và thích nghi với bất kỳ hình dạng nào mà nó chạm phải.]

[Băng thì ngược lại, là biểu tượng của sự vĩnh cửu, kiên cố và vững chãi. Khi nước đóng băng, nó tự phong kín mình trong tĩnh lặng, hóa thành hình thái rắn chắc, bao bọc và bảo vệ mọi thứ bên dưới.]

[Sự tương sinh của chúng là một điệu nhạc nhịp nhàng mà tự nhiên dệt nên. Băng được sinh ra từ nước, từ chính dòng chảy linh hoạt mà đông kết thành những hình khối rắn chắc. Khi thời điểm thích hợp đến, dưới ánh mặt trời ấm áp, băng tan chảy, hòa vào dòng chảy bất tận của nước. Đó là điệu nhảy chuyển mình theo mùa, là vòng quay vĩnh cửu của sự tái sinh, thời điểm cái tĩnh và cái động hòa quyện làm một.]

[Nhưng cũng chính trong vòng tuần hoàn ấy, Băng và Nước lại không ngừng đối đầu, một cuộc xung khắc lặng lẽ xảy ra. Nước muốn tự do, phá vỡ mọi rào cản, xuyên qua lớp băng dày để thoát ra, hòa mình vào không gian rộng lớn. Băng thì trái lại, muốn ngưng đọng, muốn níu giữ dòng chảy, cố định nó trong vòng tay lạnh giá của chính mình.]

[Nước và Băng vĩnh viễn đan xen, hòa hợp mà không trọn vẹn, đấu tranh mà không triệt tiêu nhau. Dịu dàng mà cứng cáp, tĩnh lặng mà sống động, bất biến và vĩnh viễn chuyển mình. Tất cả tạo nên một bức tranh cân bằng hoàn mỹ mà tự nhiên ban tặng.]

Ánh mắt của Casey Selmore chăm chú nhìn vào hai chữ "hòa hợp". Ngón tay của cô ấy không ngừng gõ lên bàn, vô số suy nghĩ đang quay cuồng trong đầu Casey.

Tay trái Casey chợt vươn ra lấy một tách trà bên cạnh. Cô ấy chăm chú quan sát trà bên trong. Ngón tay Casey khẽ động, dòng nước bên trong tách tựa như một chiếc vòi rồng nho nhỏ bốc lên trên không. Casey yên lặng quan sát mô hình 3D sống động trước mặt. Cô ấy có thể nhìn rõ từng phân tử nước đang không ngừng trượt lên nhau, hòa vào một dòng chảy liên tục không ngừng nghỉ.

Hòa hợp?

Hòa hợp?!

Hòa hợp!!!

Ánh mắt Casey chợt lóe, ngón tay cô ấy khẽ động, một dòng năng lượng mỏng manh từ tay Casey truyền vào c·ơn l·ốc x·oáy nhỏ bé trước mặt.

Đột nhiên...

"Casey, chị có thư từ Leathervelk này!"

"!!!"

Tiếng gọi bất ngờ của Betty khiến Casey Selmore giật mình. Dòng nước từ trên không ngay tức khắc rơi vào trong tách trà như cũ.

"........"

"Đến đây."

Casey Selmore vội vàng quay người ra mở cửa.

Trong giây phút Casey Selmore quay người đi, cô ấy không kịp để ý bên dưới đáy tách, nước trà đã bắt đầu đóng băng. Chỉ là khoảnh khắc này xảy ra cực kỳ nhanh, sau đó tách trà lại khôi phục như ban đầu, mặt nước màu nâu đỏ nhẹ nhàng sóng sánh, yên lặng phản chiếu trần căn phòng.

Chương 642: Thân phận bại lộ (2)