Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Giáo Sư Gián Điệp
Sayren
Chương 644: Salesian Van Bretus (1)
Rudger chưa từng nghĩ đến tình huống hiện tại. Những gì đang diễn ra hoàn toàn nằm ngoài sức tưởng tượng của hắn.
Ai có thể ngờ được đích thân Thánh hoàng sẽ đến tận nơi này cơ chứ?
Với thân phận của Sal·esian, tự mình hạ cố đến Exilion chỉ vì một tội nhân như Rudger quả thật không đáng.
"Ngươi rảnh rỗi đến mức tới tận nơi này vì ta sao, anh cả?"
"Có gì không được? Các cận thần trung thành của ta có thể tự mình lo liệu mọi chuyện ở quê nhà."
Sal·esian mỉm cười, khiêm tốn nói. Tất nhiên Rudger sẽ không bao giờ bị vẻ ngoài của đối phương đánh lừa. Khuôn mặt của Sal·esian đúng là đang cười đấy nhưng sâu thẳm trong ánh mắt của người đàn ông đó là sự lạnh lẽo vô tận.
Sal·esian không phải là người duy nhất tham gia vào cuộc chiến giành quyền kế vị. Tuy hắn là con trưởng nhưng ngoài Sal·esian ra còn có rất nhiều anh chị em cùng cha khác mẹ. Mỗi người trong số họ đều là những thiên tài có thể sánh ngang với những huyền thoại từng ghi dấu vào những trang sử sách của Thánh quốc.
Nhưng dù là như vậy, Sal·esian vẫn có thể nghiễm nhiên trở thành người nổi bật và xuất chúng nhất trong số những ứng cử viên và thuận lợi giành quyền kế vị. Ngoài việc sở hữu những kỹ năng cần thiết để trở thành một nhà lãnh đạo xuất chúng, Sal·esian còn sở hữu một bộ não nhạy bén về chính trị.
Một người như vậy nói rằng đến thăm ngươi vì hắn đang rảnh rỗi?
Ngay cả trò khôi hài nhàm chán nhất cũng chỉ đến vậy.
"Ngươi tới đây không phải là muốn g·iết ta sao?"
"Ồ! Nói nghe thử xem tại sao ta phải làm thế?"
"Ngươi quên mất Hồng y Patrick và các Tổng Giám mục đã cố gắng làm gì rồi sao?"
Sal·esian lắc đầu.
"Hành động của những kẻ đấy chẳng liên quan gì đến ta."
Không liên quan?
Khóe môi Rudger cong lên thành một biểu cảm giễu cợt. Với số lượng q·uân đ·ội tập hợp như vậy, chỉ một mình Hồng y Patrick sao có thể tự ý làm được mà không có sự chấp thuận của Thánh hoàng?
Vậy mà biểu cảm của Sal·esian lúc này vẫn không có vẻ gì là bị ảnh hưởng sau khi mất đi một lượng lớn q·uân đ·ội. Cách hắn ta dửng dưng tuyên bố mọi chuyện chỉ đơn giản là chủ ý của một mình Hồng y Patrick khiến Rudger không khỏi lạnh người.
"Ngươi thực sự rất tàn nhẫn."
Sal·esian nhún vai.
"Mặc dù Patrick Romelo là một Hồng y quyền cao chức trọng, nhưng ông ta đã phản bội mệnh lệnh của Lumensis. Việc ông ta bị trừng phạt là một điều hiển nhiên."
"Ta không nghĩ những lời như vậy lại có ngày phát ra từ miệng kẻ cầm đầu phản bội Lumensis đấy."
Nụ cười của Sal·esian không thay đổi, ngược lại càng trở nên sâu hơn.
"Em trai, ta cảm nhận được một luồng sức mạnh khổng lồ tại nơi Thánh nhân Arkenis và Đại ác quỷ chiến đấu năm xưa. Ngươi hẳn đã mở ra thông đạo để giao lưu với các vị thần dị giáo."
"Không chỉ là giao tiếp, ta đã tận mắt chứng kiến Lumensis sử dụng sức mạnh của mình."
Sal·esian biết Rudger tiêu diệt lực lượng q·uân đ·ội của mình chẳng phải việc gì khó đoán. Bản thân Sal·esian cũng là thành viên của Giáo hội, sức mạnh thần thánh mà hắn ta sở hữu không phải là thứ năng lượng hời hợt mà các Tổng Giám mục phóng ra trong trận chiến có thể so sánh. Rudger biết Sal·esian có thể cảm nhận được mọi biến động xảy ra với q·uân đ·ội Thánh quốc bất chấp khoảng cách địa lý xa đến nhường nào.
"Ngươi nói ta g·iết Hồng y Patrick? Sai rồi! Ta chỉ g·iết những tên rác rưởi còn lại, Hồng y Patrick thực chất c·hết vào tay kẻ khác."
"Ừm. Tiếp tục đi, ta vẫn đang nghe đây."
Khóe miệng của Sal·esian cong lên như thể hắn ta đang rất thích thú.
"Hồng y Patrick chưa bao giờ thực sự phục vụ Lumensis. Ngay cả ngươi cũng vậy."
"Ý ngươi là chính Lumensis đã đưa ra h·ình p·hạt sao?"
"......."
"Lumensis biết rằng Thánh quốc Bretus mà hắn coi là người hầu đã không còn phục vụ hắn trung thành như xưa nữa. Đó là lý do tại sao hắn trừng phạt Hồng y Patrick. Ngươi có tò mò về kết cục của ông ta không?"
Sal·esian lắc đầu trước lời nói của Rudger.
"Trong quá khứ xa xưa, Lumensis đã rao giảng một giáo lý với những tín đồ của mình rằng, nếu ngươi tận tâm phục vụ ngài, ngươi có thể lên thiên đàng và cùng ngài ngắm nhìn thế giới."
Rudger im lặng lắng nghe chủ đề đột ngột bị thay đổi.
"Mọi người tin vào điều đó và ca ngợi Lumensis nhiều hơn. Nhưng đó chỉ là sự thật hời hợt được dùng để làm mụ mị dân chúng, nó không phải thực tế. Ngươi hỏi ta có thắc mắc về c·ái c·hết của Hồng y Patrick không sao? Ta thực sự không tò mò. Bởi vì ta đã sớm biết ông ta sẽ c·hết như thế nào."
"Ngươi biết?"
"Cùng nhau nhìn ngắm thế giới thực chất chính là trở thành một phần của Lumensis."
Sal·esian bật cười. Mỗi khi nhớ lại câu chuyện nực cười này, hắn ta đều cảm thấy muốn phỉ nhổ cái gọi là tồn tại thần thánh kia.
"Trở thành một phần của Lumensis đồng nghĩa với việc ngươi sẽ bị hắn ta hấp thu như một con mồi. Cơ thể, linh hồn của ngươi sẽ bị tan rã, hóa thành chất dinh dưỡng cho Lumensis."
"........"
Rudger nhớ lại kết cục cuối cùng của Hồng y Patrick. Hắn là người chứng kiến rõ ràng nhất cơ thể của vị Hồng y vỡ ra và bị hút vào hố đen trên đầu. Đó là một cảnh tượng cực kỳ khó tin. Nếu Sal·esian miêu tả một cách chi tiết như vậy chứng tỏ hắn ta đã sớm biết chuyện này một ngày nào đó sẽ đến với Hồng y Patrick.
"Ngay từ đầu, Lumensis chưa bao giờ yêu con người."
"Vì vậy mà các ngươi phản bội hắn?"
"Phản bội? Đó là từ chỉ dùng cho việc ngươi làm với người mà ngươi tin tưởng. Vốn dĩ chúng ta và Lumensis ngay từ đầu đã không có bất kỳ thứ gì gọi là tin tưởng rồi."
"Cái gì?"
Nhìn ánh mắt khó tin của Rudger, Sal·esian bật cười.
"Heathcliff, ngươi thực sự nghĩ rằng chúng ta không nhận thức được vai trò của mình là gì trong mắt Lumensis sao? Tất cả mọi người trong Hoàng tộc, từ cha chúng ta, cựu Hoàng đế cho đến thế hệ con cháu hay tổ tiên của người đều biết chuyện này. Lumensis trao cho chúng ta sức mạnh không phải vì hắn ta quý trọng hay có thiện cảm với Thánh quốc mà vì hắn ta muốn tùy ý thao túng thế giới này theo cách hắn muốn. Chúng ta chỉ đơn thuần là một loại công cụ. Nếu không phải chúng ta thì cũng sẽ là những kẻ khác. Thánh quốc chỉ là một cái tên. Trong mắt Lumensis, kẻ nào trở thành Thánh hoàng đối với hắn ta cũng không quan trọng."
Sal·esian dừng lại một chút, muốn để cho người đối diện tiêu hóa được những tin tức vừa rồi. Sau đó, hắn ta đột nhiên lên tiếng nói sang chuyện khác.
"Ta đoán rằng ngươi hẳn là đã biết sự thật của trận chiến năm đó. Hoặc là một phần sự thật. Haha."
Chỉ khi tiêu hóa xong những tin tức vừa rồi, khi nghe những lời này của Sal·esian, Rudger mới đột nhiên suy đoán đến một khả năng hắn chưa bao giờ nghĩ đến.
Cái c·hết của Hồng y Patrick chẳng phải rất giống với Thánh nhân Arkenis hay sao?
Giọng nói của Sal·esian vang lên bên tai như thể chứng thực cho suy đoán của hắn.
"Nhờ cuộc chiến giữa Thánh nhân Arkenis và Đại ác quỷ mà chúng ta mới có được một cơ hội ngàn vàng. Sau cuộc chiến đó, Lumensis đã hoàn toàn mất đi quyền lực thao túng trực tiếp xuống thế giới này."
"........Các ngươi đã lợi dụng trận chiến đó trực tiếp thâu tóm quyền lực từ Lumensis vào tay?"
"Không. Ngược lại mới đúng. Trận chiến đó ngay từ lúc bắt đầu đã do chúng ta quyết định. Hy sinh một Thánh nhân để đổi lại việc tiêu diệt Đại ác quỷ và quyền sở hữu hợp pháp phiến đại lục này chẳng phải là một trao đổi vô cùng có lợi hay sao?"
"........Vậy ra ngay từ đầu các ngươi đã bắt đầu tính kế cả Lumensis. Các ngươi cố tình không hoàn thành các mệnh lệnh do hắn ta yêu cầu."
Sự phát triển của lịch sử loài người là bằng chứng rõ ràng nhất cho điều này. Ban đầu, Lumensis lo ngại rằng con người sẽ trở nên quá tiên tiến và đi ngược lại ý muốn của mình nên đã lập ra một Giáo hội riêng. Để củng cố trật tự tôn giáo đó, Thánh quốc đã được thành lập, họ đã tạo ra ảnh hưởng mạnh mẽ trên toàn đại lục.
Nhưng cũng chính vào lúc này, Thánh quốc bắt đầu thực hiện một kế hoạch khác. Có lẽ nói bản chất của Thánh quốc thay đổi là hoàn toàn sai lầm. Ngay từ đầu, bọn họ đã không có ý định cúi đầu trung thành với vị thần mình thờ phụng.
Bằng chứng là Thánh quốc không hề mạnh mẽ can thiệp vào những tiến bộ của nhân loại cũng như cản trở sự phát triển của thế giới như mong muốn của Lumensis. Trong suốt hàng thiên niên kỷ, bọn họ bề ngoài thì làm như đang nỗ lực phá hủy văn minh nhân loại nhưng thực tế lại âm thầm thúc đẩy sự bành trướng của chủng tộc loài người, ra sức đàn áp, xua đuổi, thậm chí là tận diệt các chủng tộc khác trên đại lục. Cho đến hiện tại, sự phát triển của v·ũ k·hí nóng cũng như khoa học kỹ thuật không hề bị kìm hãm như trong tưởng tượng của Lumensis. Ngược lại, tốc độ phát triển của chúng còn mạnh mẽ hơn cả trong dự đoán của nhiều người.
Đôi mắt của Sal·esian từ đầu đến cuối vẫn nhìn chằm chằm vào Rudger. Hắn ta muốn quan sát từng biểu cảm thay đổi nhỏ nhất của đứa em cùng cha khác mẹ này.
"Chúng ta không thể mãi mãi sống như con rối của thần thánh. Thế giới này thuộc về loài người."
Những tuyên bố này giống như một bài thánh ca dành cho nhân loại nhưng ý nghĩa cơ bản lại hoàn toàn khác.
"Các ngươi có thể đã thoát khỏi sự thống trị của Lumensis nhưng không có hành động nào của các ngươi là vì lợi ích của nhân loại. Các ngươi chỉ đơn giản không muốn từ bỏ quyền lực mà bản thân nắm giữ mà thôi."
"Vậy thì có sao?"
Rốt cuộc, xung đột nảy sinh giữa Lumensis và Thánh quốc là do cả hai bên đều theo đuổi mong muốn của riêng mình.
Sal·esian nhìn chằm chằm vào Rudger, ánh sáng phát ra từ đôi mắt đỏ rực của hắn khiến người đối diện cảm thấy áp lực bội phần.
"Heathcliff, ngươi hẳn phải biết sự tồn tại của bản thân có ý nghĩa gì."
"Ta biết."
Lumensis hẳn đã nghĩ rằng bản thân không thể trực tiếp can thiệp vào thế giới này nữa. Nhưng hắn ta không từ bỏ. Kết quả là Chén Thánh được tạo ra.
Heathcliff van Bretus, đứa con ngoài giá thú vốn dĩ không nên được sinh ra. Nó là đứa trẻ duy nhất sở hữu mái tóc đen trong Hoàng tộc vốn dĩ chỉ có tóc bạch kim. Lumensis đã dồn hết tâm huyết cho con rối của mình. Một thể chất thiên tài, một nguồn ma lực khổng lồ, một cơ thể bách độc bất xâm, một tài năng có thể điều khiển tất cả các nguyên tố trong thế gian...
"Ngươi chẳng qua chỉ là một công cụ do Lumensis phái xuống để một lần nữa phát huy sức mạnh của mình ở hạ giới. Một vị thần chẳng qua chỉ là một bóng ma không thể làm gì hơn, đang cố gắng tước đoạt sức mạnh của chúng ta một lần nữa."
Rudger nhận ra cảm xúc đang lóe lên trong mắt Sal·esian. Đó là sự khát khao, lòng tham vô độ.
"Ta đã thực sự lo lắng khi ngươi biến mất. Nếu như ngươi ở ngay trước mặt ta, ta sẽ không lo lắng như vậy. Ta không biết ngươi ở đâu, làm gì, ngươi có được loại sức mạnh nào. Nhưng bây giờ thì khác. Ngươi hiện tại đã xuất hiện trở lại trước mắt chúng ta, rơi vào trong tay chúng ta một lần nữa."
"Ngươi muốn g·iết ta sao?"
"Như thế này?"
Sal·esian đưa tay về phía Rudger. Bên kia song sắt, hắn ta chỉ giơ tay như thể đang nắm lấy thứ gì đó. Chẳng mấy chốc, một dấu tay đỏ đã để lại trên cổ Rudger. Chỉ cần Sal·esian dùng lực mạnh hơn một chút là có thể dễ dàng bẻ gãy cổ người trước mặt ngay tức khắc.
Nhưng cuối cùng hắn đã không hạ thủ.
Rudger nhìn chằm chằm vào Sal·esian với vẻ mặt không thay đổi. Sal·esian rút lại bàn tay đang chìa ra của mình.
"Không phải bây giờ. G·i·ế·t ngươi ở đây quá mức lãng phí."
"Ngươi quả thực rất kiên nhẫn."
"Một vở kịch hay nên được trình diễn trên một sân khấu lớn với đông đảo khán giả. Ta sẽ tạm thời giữ cái mạng của ngươi ở đó."
Sal·esian vuốt ve chiếc nhẫn trên ngón tay cái.
"Hai mươi năm qua, chúng ta đã im hơi lặng tiếng đủ rồi. Lục địa này có vẻ đã quên đi sức mạnh mà chúng ta từng nắm giữ. Nhưng bây giờ, mọi thứ đã khác. Ta sẽ không để điều đó xảy ra."
"Trước kia có lẽ có thể, nhưng hiện tại sẽ không dễ dàng như vậy. Cái tên Thánh quốc đã sớm chìm vào dĩ vãng. Ngươi nghĩ kẻ nào sẽ chịu tuân theo mệnh lệnh của các ngươi?"
Phế truất người đứng đầu của một quốc gia hay trực tiếp can thiệp vào nội bộ chính trị đã là chuyện từ hàng trăm năm trước rồi. Trong một thế giới đang phát triển như hiện tại, với khoa học tiên tiến và các luật chống phân biệt đối xử, luật bình đẳng và luật lao động lần lượt được ban hành, cái tên Thánh quốc quả thật đã mất đi lực uy h·iếp.
"Đúng vậy. Con người ngày nay thiếu đi sự tôn trọng đối với kẻ mạnh."
"Ngươi nghĩ rằng mọi người sẽ sống như những kẻ ngốc mãi mãi?"
"Haha. Tất nhiên là không. Nếu là như vậy, chúng ta sẽ thất vọng lắm. Ngươi biết đấy, một con rối chỉ biết răm rắp nghe lời thực ra cũng khá nhàm chán."
"......?"
Nghe những lời này của Sal·esian, Rudger chợt cảm thấy có điều gì đó không ổn.
"Ngươi định làm gì?"
"Không có gì đặc biệt. Có vẻ như thế giới đã quên mất sự vĩ đại của Bretus. Vì vậy, ta sẽ nhắc nhở bọn chúng một lần nữa."
"?!"
"Heathcliff, ngươi chỉ biết nhìn những thứ được người khác cho phép nhìn, nghe những thứ kẻ khác cho phép ngươi nghe. Chẳng lẽ ngươi không bao giờ chịu suy nghĩ à? Mỗi vị thần đều có tông đồ của mình. Ngươi không thấy có gì bất thường ở đây sao?"
"......."
Đó là điều hiển nhiên. Các tông đồ là đại diện của các vị thần, chúng là những sinh vật gần gũi nhất và là những người truyền bá tiếng nói của thần thánh đến thế giới bên dưới.
"Ngươi có bao giờ thắc mắc tông đồ của Lumensis là ai không?"
"......Chẳng lẽ ở Thánh quốc Bretus cũng có một tông đồ?"
Không thể nào!
"Nói thêm nữa thì không thú vị. Sớm muộn gì ngươi cũng sẽ biết thôi."
Sal·esian nói xong liền vẫy tay chào tạm biệt Rudger.
"À Heathcliff, còn một chuyện nữa. Ngươi nghĩ tại sao ta lại nói cho ngươi tất cả những chuyện này? Từ từ suy ngẫm đi nhé."
Bởi vì lần hội ngộ tiếp theo của chúng ta sẽ là lần cuối cùng đấy.