Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Giáo Sư Gián Điệp
Sayren
Chương 646: Sức mạnh của Thánh quốc (1)
Mỗi vị thần đều có tông đồ của riêng mình. Mỗi tông đồ đều sở hữu thiên phú không giống nhau. Thứ sức mạnh đó có những đặc tính riêng biệt không thể dùng phép thuật hay khoa học để phán đoán.
Nirva, kẻ từng là tông đồ của Nữ thần Noksanna sở hữu thiên phú liên quan đến những giấc mơ. Basara sở hữu thiên phú có thể tác động đến tâm trí con người, khuếch đại những tổn thương từ sâu thẳm linh hồn. Thiên phú của Helia chính là những gì liên quan đến ảo ảnh và huyễn tượng. Thiên phú và sức mạnh của Surna cho đến hiện tại vẫn còn là một ẩn số.
Nhưng dù có là loại thiên phú nào thì sức mạnh của một tông đồ vẫn không thể coi thường. Và theo lẽ dĩ nhiên, Lumensis cũng có tông đồ. Tuy nhiên, tông đồ của hắn ta có phần khác biệt so với những vị thần còn lại.
Không giống những vị thần khác sử dụng ác quỷ, tông đồ của Lumensis lại là nhân loại, một giống loài có tuổi thọ hữu hạn. Nhưng cũng chính bởi vậy mà số lượng tông đồ của Lumensis không bị trói buộc ở con số duy nhất. Mỗi lần khi tông đồ đương nhiệm của Lumensis c·hết đi, kẻ đó sẽ truyền lại sức mạnh và quyền năng của mình cho vị tông đồ tiếp theo. Trải qua mỗi một lần kế thừa, sức mạnh của tông đồ sẽ ngày càng lớn.
Vấn đề duy nhất còn lại chính là việc định ra kẻ sẽ tiếp nhận vị trí tông đồ đời tiếp theo. Theo lẽ dĩ nhiên, những trận chiến đẫm máu là không thể tránh khỏi. Ngay tại khoảnh khắc ngươi có được sức mạnh của một tông đồ chân chính, ngươi sẽ trở thành kẻ mạnh nhất, quyền lực nhất, có thể tùy ý sai khiến những kẻ khác. Không ai sẽ từ chối một vị trí đầy cám dỗ như vậy.
Giáo hội cuối cùng đành phải định ra một luật lệ. Bọn họ sẽ tôn vị tông đồ hiện tại lên làm Thánh hoàng. Thánh hoàng sẽ có nhiệm vụ truyền lại quyền năng cho hậu duệ ưu tú nhất của mình.
Người hiện tại đã thuận lợi kế vị trở thành Tân Thánh hoàng của Đảo quốc Bretus là Sal·esian van Bretus. Điều đó cũng đồng nghĩa với việc hắn ta đã chính thức trở thành một tông đồ của Lumensis. Và thiên phú của hắn ta là [Tẩy não].
"Năm trăm năm trước, vương quốc tiền nhiệm đã dám cả gan hợp tác với đám dị tộc âm mưu chống lại Thánh quốc."
Yvellon im lặng lắng nghe câu chuyện đột ngột xuất hiện từ miệng Sal·esian.
"Đám người ngu ngốc đấy dám hợp tác với lũ yêu tinh bí mật trồng Cây Thế Giới, thậm chí bọn chúng còn dám nghiên cứu Thánh vật nhằm lật đổ chúng ta."
Những gì xảy ra sau đó đã rõ ràng. Nương theo động tĩnh do Basara tạo nên, Thánh quốc đã ngay lập tức phái q·uân đ·ội đến trấn áp lực lượng liên minh. Tông đồ thời bấy giờ đã sử dụng sức mạnh của mình trực tiếp xóa sổ toàn bộ Hoàng tộc của vương quốc tiền nhiệm.
Tẩy não.
Quyền năng của thứ sức mạnh này có thể trực tiếp can thiệp vào ký ức của toàn bộ người dân trong vương quốc và tẩy não họ. Đối với một tông đồ khoác trên mình cái danh xưng của tôn giáo, việc gây ra ảnh hưởng to lớn và tẩy não mọi người càng trở nên dễ dàng hơn.
Đã từng có quốc gia nào chống lại Thánh quốc chưa?
Tất nhiên là có. Tuy nhiên, tất cả những quốc gia đó đều đã biến mất trong dòng chảy của lịch sử, không để lại bất kỳ dấu vết nào. Đây chính là lý do tại sao Thánh quốc có thể cai trị phiến đại lục này trong nhiều năm như vậy.
"Exilion được thành lập sau sự kiện năm đó. Nơi này đã để lại nhiều văn kiện từ thế hệ này sang thế hệ khác thề sẽ không bao giờ chống lại Thánh quốc. Tuy nhiên, theo thời gian trôi qua, ngay cả những pháo đài sắt kiên cố nhất cũng sẽ rỉ sét. Có vẻ như Đế quốc hiện tại dường như đang cố gắng đi theo một con đường khác với mục đích ban đầu."
"Xin Thánh hoàng thứ tội. Là do chị gái của tôi thiển cận."
"Lúc đầu, ta đã nghĩ đến việc xóa sổ Exilion. Nhưng sau khi nhìn thấy ngươi, Hoàng tử Yvellon, ta đã thay đổi suy nghĩ. Đế quốc Exilion có thể tiếp tục duy trì di sản của mình là nhờ có ngươi. Ngươi có thể tự hào về bản thân, Nhị Hoàng tử."
Yvellon cúi đầu tỏ vẻ biết ơn. Nếu hắn ta có thể sử dụng sức mạnh được Sal·esian ban cho, việc trở thành Hoàng đế tiếp theo là chuyện chắc như đinh đóng cột.
Sal·esian gật đầu hài lòng.
"Tuy nhiên, có vẻ như các quốc gia khác cũng đã thay đổi suy nghĩ trong thời gian chúng ta vắng mặt."
"Ngài định xóa sổ tất cả sao?"
"Haha. Không cần thiết. Làm như vậy sẽ chỉ kéo thêm việc cho chúng ta mà thôi."
Giống như Yvellon vừa chế ngự được Eileen và Pacius. Sal·esian có thể ban cho những kẻ khác sức mạnh tương tự trong một thời gian ngắn. Và tất cả những linh mục được phái đến các quốc gia trên khắp thế giới hiện tại chính là những kẻ thừa kế một phần sức mạnh của Sal·esian.
* * *
Rudger đã bị giam giữ nhiều ngày trong phòng giam kín mít không có lấy một chút ánh sáng. Đây không phải là nhà tù thông thường mà là nhà tù đặc biệt do Thánh quốc xây dựng để giam giữ t·ội p·hạm. Sự rung chuyển của nhà tù trong vài ngày qua không phải là ảo ảnh đơn thuần. Cuối cùng cánh cửa nhà tù mở ra và ánh sáng tràn vào.
"Tội đồ Heathcliff, mau ra ngoài."
Rudger liếc nhìn gã hiệp sĩ có vẻ mặt hung dữ đang quát mình rồi chậm chạp bước ra. Chứng kiến thái độ bình tĩnh của Rudger, gã hiệp sĩ không khỏi khó chịu.
Đây nào có giống thái độ của một kẻ sắp bị hành quyết?
Nhưng rồi gã hiệp sĩ cũng chỉ cho rằng đối phương đang giả vờ không sợ hãi mà thôi. Gã quát lên.
"Liệu mà biết điều đi, tên dị giáo đáng c·hết. Ngươi đang đặt chân lên vùng đất Thánh của Thánh hoàng đấy."
"Vậy à? Thế thì đúng là vinh hạnh cho ta rồi."
Một đường gân xanh nổi lên trên trán của gã hiệp sĩ.
"Còn dám trả treo? Ngươi có biết là bàn tay của ngươi đã nhuốm máu bao nhiêu đồng bạn của ta rồi không?"
"Sao ta phải quan tâm đến lũ rác rưởi đó?"
Rudger trả lời bằng giọng bình tĩnh đến mức khó có thể tin rằng chính hắn là người đã gây ra v·ụ t·hảm s·át.
"Tên khốn!"
Xoẹt!
Gã hiệp sĩ tức giận rút thanh kiếm đeo ở thắt lưng ra. Ngay lúc gã sắp vung kiếm về phía Rudger, bàn tay của gã chợt khựng lại.
"......."
Gã hiệp sĩ hiển nhiên đã nhớ ra vài lời dặn dò, gã cuối cùng nghiến răng cất kiếm đi, thô tục chửi thề một câu.
"Ta tạm thời sẽ giữ lại cái mạng c·h·ó của ngươi. G·i·ế·t ngươi sẽ chỉ làm vấy bẩn thanh kiếm của ta."
Rudger thờ ơ.
"Nhìn phản ứng này, xem ra những đồng bạn mà ngươi nói là quan trọng đã m·ất m·ạng dưới tay ta thực ra cũng không quan trọng đến thế."
"Ngươi...ngươi thậm chí không có một chút cảm giác tội lỗi nào sao?"
"Tội lỗi? Nếu thời gian quay trở lại, ta thậm chí sẽ lựa chọn ra tay tàn nhẫn hơn. Câu trả lời này đã khiến ngươi vừa lòng chưa?"
"......."
Gã hiệp sĩ câm lặng, không còn sức lực để tức giận nữa. Gã thô bạo nhét thanh kiếm trở lại thắt lưng.
"Để xem liệu ngươi vẫn có thể giữ được cái vẻ mặt tự tin đó cho đến khi bị hành quyết hay không."
"Ngươi cũng vậy."
"Các người làm gì thế? Nhanh lên! Mang hắn đi ngay cho khuất mắt ta!"
Sau khi đôi mắt đã dần thích nghi trở lại được với ánh sáng, Rudger mới bắt đầu chậm rãi quan sát xung quanh. Phía bên kia cửa sổ được chạm khắc bằng đá cẩm thạch trắng tinh là hình ảnh một tòa lâu đài nguy nga tráng lệ.
Hắn cuối cùng đã trở lại.
Tòa lâu đài hùng vĩ kia chính là lâu đài Galahad, công trình kiến trúc biểu tượng cho thủ đô của Thánh quốc Bretus. Mặc dù vật liệu bên ngoài lâu đài khá giống đá cẩm thạch nhưng thực tế chúng là một loại quặng đặc biệt có khả năng dẫn điện cao, có thể tự phát ra ánh sáng dịu nhẹ. Giáo hội đặt tên cho loại khoáng sản này là Đá Thánh.
Những ngọn tháp cao v·út mọc lên khắp nơi kết hợp với cấu trúc của các bức tường bên ngoài và bên trong khiến người ta không khỏi liên tưởng đến một pháo đài khi nhìn từ trên cao xuống. Xung quanh Galahad chằng chịt các tuyến đường thủy nối liền không dứt.
Bretus là một quốc đảo nằm biệt lập ở phía Đông lục địa. Một điều độc đáo của hòn đảo này là nó có đường bờ biển khúc khuỷu với những vịnh sâu rải rác khắp nơi. Vì lẽ đó, cấu trúc của các tuyến đường thủy ở nơi này càng trở nên phức tạp, trải dài khắp hòn đảo tựa như một mạng nhện khổng lồ.
Tòa thành Galahad chính là thành trì được xây dựng ở trung tâm của mê cung đó. Phóng mắt từ xa nhìn lại, Galahad hoàn toàn có thể ví như một tòa cổ thành linh thiêng thường được nhắc đến trong những câu chuyện thần thoại. Có rất nhiều con đường dẫn đến lâu đài. Ngoài hệ thống đường thủy và đường bộ còn có rất nhiều những cây cầu bắc ngang qua các vịnh sâu nối liền hạ tầng giao thông bên trong Thánh quốc.
Nơi Rudger ở là trạm kiểm soát ngoài cùng, nơi đầu tiên có thể nhìn thấy thủ đô và lâu đài Galahad.
"Vào đi!"
Cảnh vật biến mất và những gì chào đón Rudger tiếp theo là một nhà tù lạnh lẽo khác. Trạm kiểm soát này là nơi ngăn chặn kẻ thù bên ngoài và giam giữ những kẻ tình nghi. Cơ sở vật chất của nhà lao nơi đây tốt hơn nhiều so với tòa thành Galahad.
Rudger ngồi xuống. Hắn vốn tưởng mình sẽ bị áp giải thẳng đến lâu đài chính. Có vẻ như những kẻ kia có suy tính khác. Dưới sự giá·m s·át chặt chẽ của đám người Thánh quốc, Rudger chỉ có thể ngồi yên một chỗ chờ đợi thời gian trôi qua.
Không còn thứ gì có thể trói buộc hắn nữa.
Rudger nhắm mắt lại.
Những lính canh quan sát cảnh tượng từ bên ngoài nhà tù bật cười chế nhạo. Bọn chúng nghĩ rằng Rudger đã từ bỏ mọi thứ. Rudger bỏ ngoài tai những lời nhục mạ nhắm vào mình.
Thời gian dần trôi qua, màn đêm nhanh chóng kéo đến. Ngay cả trong nhà tù tối tăm này, vài tia sáng của ánh trăng vẫn có thể len lỏi vào bên trong.
Rudger lặng lẽ mở mắt. Phía bên ngoài song sắt được phủ ánh xanh như thể có một lớp sương giá lạnh lẽo bao trùm, hắn nhìn thấy một con quạ không biết đã đứng đó từ lúc nào đang nhìn chằm chằm vào mình. Rudger không thể kìm được tiếng cười bật ra khỏi miệng.
"Gì thế?"
"Tên đó vừa cười sao?"
Đám lính canh nghe thấy giọng cười của Rudger đều mở mắt nhìn vào bên trong song sắt. Tất nhiên chẳng có ai nghĩ rằng tội nhân kia có thể thoát ra được khỏi nhà tù được bao phủ bởi Luật Thánh, nhưng ai nấy không khỏi cảm thấy bất an khi nghe thấy tiếng cười quái dị của đối phương.
"Hắn ta không phải điên rồi đấy chứ?"
"Chắc vậy. Ta biết ngay mà, ở cùng một chỗ với đám dị giáo kia chẳng có gì tốt lành."
Bỏ ngoài tai những lời đâm chọc của đám lính canh, Rudger lẩm bẩm vài tiếng nhỏ đến mức chỉ có con quạ nghe được.
Khoảnh khắc tiếng lẩm bẩm của hắn chấm dứt.
Uỳnh!
Một bức tường của nhà tù sụp đổ kèm theo chấn động lớn. Vụ nổ ngay tức khắc nhấn chìm đám lính canh bên ngoài. Khi bụi mù lắng xuống, từng tiếng kêu kinh hãi dồn dập vang lên.
"Khụ...Khụ! Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra thế này?"
"Tập kích! Có k·ẻ c·ướp ngục!"
Ngay cả trong đ·ống đ·ổ n·át, đám lính canh vẫn không hề hấn gì vì kẻ nào kẻ nấy đều mặc áo choàng bảo hộ. Khi bọn chúng đang định tiến lên xem xét tình hình của phạm nhân, một bóng đen chợt lao đến đánh ngã hai gã lính canh trong tích tắc.
Rầm!
Ngay cả phép thuật thần thánh được yểm lên áo choàng cũng không thể ngăn cản cú đấm của bóng đen cao lớn. Hai tên lính canh sau khi ăn trọn cú đánh của kẻ lạ mặt liền gục xuống, bất động.
Rudger mỉm cười với Pantos. Sau đó, một loạt tiếng động lớn, tiếng la hét và tiếng gào thét phát ra gần nhà tù. Tuy nhiên, náo động không kéo dài lâu. Khi sự yên tĩnh một lần nữa buông xuống, từng bóng người lần lượt xuất hiện trước mắt Rudger.
"Mấy kẻ ngốc."
Rudger lắc đầu.
"Mọi người đã sẵn sàng trở thành kẻ thù của thế giới chưa?"
Tất cả các thành viên của U.N Owens đều đã tập hợp đủ. Bầu trời đêm trải rộng phía sau bức tường vỡ. Những bóng người lớn có, nhỏ có, cao có, thấp có yên lặng đứng bất động tựa như tất cả bọn họ đều đã hạ quyết tâm.
"Nếu không có anh trai, tất cả chúng ta đều sẽ không có ngày hôm nay."
Hans hạ mũ áo choàng xuống, tiến lên phía trước thay mặt cho mọi người.
"Đột nhiên giải tán tổ chức và bảo chúng tôi rời đi. Thủ lĩnh à, anh không cảm thấy hành động đó của mình cực kỳ vô trách nhiệm sao?"
Violetta khoanh tay dựa vào một bên song sắt đã sớm gãy nát, mỉm cười trêu chọc. Sheridan đứng bên cạnh cũng giơ tay đồng tình.
"Đúng vậy. Tôi còn chưa nhận được tiền nghỉ hưu đâu."
Rudger phì cười.
"Chẳng lẽ Hans nợ lương của cô sao, Sheridan?"
"Ê, vu khống! Ai dám nợ lương con nhỏ đó chứ?"
"Hans, im mồm đi!"
Alex xen vào cuộc trò chuyện, anh chàng khẽ nháy mắt với Rudger.
"Không phải hôm đó anh vẫn chưa nhận được câu trả lời của chúng tôi sao? Giờ thì anh đã biết đáp án rồi đấy."
Pantos gật đầu. Belaruna đứng bên cạnh cười khúc khích. Arpa mỉm cười rạng rỡ nói.
"Chúng ta sẽ cùng chiến đấu."
"Tôi hiểu rồi."
Rudger nhún vai.
"Đúng như dự đoán, mọi người đều là những kẻ ngốc mà tôi đích thân mời chào."
Vẻ mặt của hắn lúc này đã tươi tỉnh hơn nhiều.
"Có vẻ như người dẫn đầu là tôi cũng là một tên ngốc không kém."
Nghe những lời này, đám người U.N Owens không khỏi bật cười.
"Được. Đã đi đến bước đường này rồi, chúng ta nên đi xa nhất có thể. Tất cả sẵn sàng chưa?"
"Không mong gì hơn."