Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 653: Người quen cũ (1)

Chương 653: Người quen cũ (1)


Máu phun ra xối xả, mặt sau của ngai vàng bị tách ra theo quỹ đạo cú chém. Đầu của Diana vẫn an toàn trên cần cổ. Thay vào đó, một v·ết t·hương xuất hiện ở vai trái đang ồ ạt chảy máu. Ánh mắt của Surna phía đối diện khiến Diana cảm thấy bất an.

Trong một tích tắc, những đợt sóng năng lượng kỳ quái phát ra từ Diana đã chạm tới Surna và tác động vào tâm trí con quỷ. Cô ta không thể ngăn đối phương vung kiếm nhưng có thể làm chệch hướng đi của cú chém.

Surna mỉm cười.

"Hiện tại chỉ còn ngươi và tên chỉ huy kia thôi. Ngươi sẽ làm gì đây?"

Đúng như Đại ác quỷ nói. Lực lượng phòng thủ do Diana chuẩn bị không thể ngăn cản U.N Owens. Kể cả có chiến đấu ngang ngửa lực lượng, thứ duy nhất đám q·uân đ·ội Thánh quốc làm được chỉ là câu kéo thời gian.

Helia tất nhiên sao có thể để cho đối phương làm vậy?

Hơi thở của con thú do cô ta triệu hồi đã t·hiêu r·ụi hơn phân nửa quân lính dưới tay Diana. Chỉ có duy nhất một người còn sống là vị chỉ huy Thánh kỵ sĩ. Pademan đã chứng minh rằng bản thân không phải ngẫu nhiên mà nhận được chức vị đứng đầu q·uân đ·ội. Cơ thể cứng như đá của ông ta bản thân đã chính là một món v·ũ k·hí cấp cao, mỗi một động tác ông ta thực hiện với cơ thể được tăng cường sức mạnh thần thánh đều là những đòn đánh chí mạng dành cho kẻ thù.

Tuy nhiên, đối thủ trong trận chiến này của ông ta lại là một con quái vật không hề giống bất kỳ con quái vật nào mà ông ta đã từng chiến đấu. Cuộc chiến ban đầu có vẻ khá cân bằng đã thay đổi khi Pantos bắt đầu đi săn thực sự.

Xoẹt xoẹt!

Lúc đầu chỉ là những vết xước nhỏ. Dần dà, móng vuốt của Pantos vung ra đã xé toạc lớp áo giáp, để lại vô số dấu vết cào cấu trên da thịt Pademan. Những v·ết t·hương khắc trên cơ thể không chỉ sắc nhọn mà còn nghiêm trọng đến mức cơ bắp và xương cốt của Pademan bị rách toạc, không cách nào phục hồi.

Toàn bộ áo giáp đều biến mất. Khi Pantos cuối cùng đã xé toạc hoàn toàn một cánh tay của bản thân, Pademan lúc này mới muộn màng nhận ra mình đã sớm bị đối phương cuốn vào một đầm lầy không cách nào thoát ra. Cánh tay bị đứt nhanh chóng tái sinh nhờ sức mạnh thần thánh nhưng lòng kiêu hãnh của Pademan lại bị tổn thương nặng nề.

Pademan nghiến răng và lao về phía Pantos.

Bùm, bùm, bùm!

Mỗi lần hai thân hình v·a c·hạm, không khí lại nổ tung tạo ra những âm thanh chói tai làm rung chuyển toàn bộ bức tường của đại sảnh rộng lớn. Pademan dồn hết sức mạnh vào từng cú đánh đến nỗi phổi của ông ta bị áp lực dồn nén lại, trái tim đập gia tốc đến đỉnh điểm.

Nhưng ngay cả trong tình huống đó, Pantos vẫn rất bình tĩnh. Nắm đấm chứa đầy sức mạnh thần thánh chảy theo một hướng kỳ lạ khi vung lên liền bị chệch hướng bởi một nguồn năng lượng kỳ lạ phát ra từ cơ thể Pantos. Cú đánh không trúng đích. Ngược lại, tất cả đòn t·ấn c·ông của Pantos đều là đòn chí mạng.

Một cuộc chiến hoàn toàn không cân sức.

Giống như một tảng đá vững chắc đang bị xói mòn từ bên ngoài bởi những con sóng thủy triều, chỉ huy Thánh kỵ sĩ, Pademan cuối cùng đã đến giới hạn. Ông ta bất lực khuỵu xuống. Máu tươi ồ ạt chảy ra từ miệng Pademan, toàn bộ cơ bắp trên cơ thể ông ta đã bị xé rách, xương cốt chẳng còn nguyên vẹn được bao nhiêu.

Thứ đứng trước mặt ông ta rốt cuộc là quái vật phương nào?

Tuy cực kỳ không cam lòng nhưng Pademan không thể không thừa nhận sự thật đó. Ông ta, chỉ huy của đội Thánh kỵ sĩ, đã bị một thú nhân đánh bại. Sự sỉ nhục, tinh thần và tâm trí kiệt quệ cuối cùng đã đánh gục Pademan.

Chỉ sau khi kết quả được định đoạt, Pademan mới nhận ra rằng đây không phải là một cuộc chiến. Đây thuần túy là một trận săn lùng. Con mồi là ông ta, còn thợ săn chính là tên thú nhân trước mặt.

"Haa. Haa........"

Bùm!

Pademan mở miệng định nói gì đó nhưng đầu ông ta chợt nổ tung. Pantos nhẹ nhàng rũ bỏ nắm đấm của mình, lạnh lùng rời mắt khỏi cái xác không đầu.

Hiện giờ chỉ còn lại một mình Diana van Bretus. Ngay lúc người trên ngai vàng định sử dụng chiếc cân thần thánh một lần nữa.

Rắc!

Vật trên tay cô ta ngay lập tức bị cắt làm đôi. Hai nửa của tạo vật thần thánh mất đi mối liên kết, rơi xuống đất tạo nên những tiếng kêu loảng xoảng trước sự ngỡ ngàng của Diana.

"Không phải ta đã nói rồi sao? Thứ này không còn tác dụng nữa."

"......!"

"Ngai vàng cũng như vậy."

Chorrrrrr!

Khi lời của Surna vừa dứt, sợi xích xuất hiện từ phía sau ngai vàng trong tích tắc bị cắt thành từng mảnh nhỏ. Đồng thời, những xích sắt đen từ hư không lao tới từ mọi hướng trói chặt Diana vào ngai vàng.

Đó là ảo ảnh của Helia.

Ngay lúc Diana cố gắng phản kháng, những ngọn giáo làm bằng ma thuật màu xanh bay tới ghim vào tứ chi của cô ta.

Phù phù phù phù!

Cơn đau xuyên thấu qua da thịt khiến Diana hét lên một tiếng. Tuy nhiên, do Rudger đã cố tình tránh đi những phần yếu hại nên Diana vẫn còn sống, chỉ là cô ta hiện tại không thể nhúc nhích được.

Ai có thể nghĩ rằng hàng phòng ngự của cô ta sẽ bị phá vỡ một cách dễ dàng như vậy?

"......Cho dù bắt được ta cũng vô dụng. Các ngươi vĩnh viễn sẽ không thể đột phá được thông đạo bên trong đâu."

"Vậy sao?"

Diana tỏ ra nghi ngờ trước phản ứng quá mức bình thản của Surna.

"Tra tấn ta cũng vô dụng thôi."

"Tất nhiên ta sẽ không mất công làm điều đó. Có rất nhiều cách tốt hơn là t·ra t·ấn."

Đó không phải lý do duy nhất Surna giữ lại mạng sống cho Diana. Đôi mắt của Surna có phần hứng thú nhìn kẻ bị trói trên ngai vàng.

"Ngươi biết về sức mạnh của ta."

"Có gì bất ngờ? Sức mạnh của Đại ác quỷ vốn dĩ đã được ghi chép trong các tài liệu mật của Thánh quốc. Ngươi là một kẻ có khả năng học mọi thứ."

Diana trừng mắt.

Sức mạnh của Đại ác quỷ Surna không giống như sức mạnh của các tông đồ khác. Đó không phải là một thứ quyền năng mạnh mẽ ngay từ thuở sơ khai. Sức mạnh của Đại ác quỷ là một quá trình tích lũy lâu dài. Đó là thứ có thể không quá mạnh mẽ, thậm chí không có chút lực uy h·iếp nào, nhưng cũng có thể là một thứ cực kỳ kinh khủng, vượt qua sự tưởng tượng của mọi người. Tất cả phụ thuộc vào lượng kiến thức và thời gian mà Đại ác quỷ tích lũy.

"Đúng vậy. Ngay cả kiếm pháp này cũng chỉ là thứ ta học được. Những tông đồ khác ngay từ khi tiếp quản chức vị của bản thân đã sở hữu quyền năng to lớn mà các vị thần ban cho. Kẻ thì có thể tạo ra ảo giác hữu hình, kẻ thì có thể khiến người khác đắm chìm trong những giấc mộng, kẻ thì có thể khống chế tâm trí người khác. Chỉ có ta là không thể, hoặc nói một cách đơn giản hơn, ta chưa thể làm được."

Quyền năng của Surna thực chất là một thứ sức mạnh thực sự rất khủng bố. Nhân loại bình thường hay thậm chí là cả giống loài có tuổi thọ dài lâu như yêu tinh cũng không thể học hết mọi thứ trên đời. Đơn giản là khả năng và thời gian của họ bị giới hạn. Với Surna, những giới hạn đó không tồn tại. Tuổi thọ, tiềm năng hay thậm chí là thiên phú, khả năng tương thích...những thứ đó đứng trước quyền năng của Surna đều tự động biến mất.

Tuổi thọ của Surna không có điểm cuối. Không phải hắn không thể bị g·iết c·hết nhưng nếu mọi chuyện không có gì bất thường, hắn sẽ tồn tại như một sinh vật bất tử tương đồng giống Grander. Điểm khác biệt duy nhất giữa Surna và Grander chính là một kẻ có thể tùy ý lựa chọn sự an nghỉ vĩnh hằng cho bản thân bất cứ lúc nào, còn người kia thì không. Đó cũng chính là lý do tại sao Grander lại cực kỳ khó chịu mỗi khi nhìn thấy Đại ác quỷ. Sự tồn tại của Surna chẳng khác nào một sự chế giễu đối với vị huyết tộc.

Đối với Surna, chỉ cần là thứ hắn muốn, hắn đều có thể học được. Sức mạnh của chiếc cân trong tay Diana cũng tương tự. Chỉ cần Diana sử dụng thứ đó trước mặt Surna một lần, cô ta sẽ không thể dùng thứ đó lên người Đại ác quỷ một lần nữa. Đơn giản là quyền năng của Surna cho phép hắn trực tiếp phục chế thậm chí là chiếm đoạt quyền kiểm soát tạo vật thần thánh trong tay Diana.

Một con quỷ ban đầu có thể yếu, không đủ khả năng gây nên sóng to gió lớn gì, thậm chí bị chính đồng loại của mình khinh thường. Nhưng theo thời gian trôi qua, quyền năng của Surna đã biến hắn trở thành một tông đồ đứng đầu không kẻ nào dám coi thường. Giờ đây, không biết đã bao nhiêu năm trôi qua, hắn chính là kẻ thù nguy hiểm nhất mà Giáo hội Lumensis phải đối mặt, cả trong quá khứ lẫn hiện tại.

Diana nghiến răng.

"Ngươi định chiếm đoạt Thánh luật của chúng ta?"

"Đừng quá đề cao Thánh luật trước mặt ta. Ta không có hứng thú với những thứ bẩn thỉu đó."

"Vậy tại sao ngươi lại để ta sống? Nói cho ngươi biết, ta tuyệt đối sẽ không mở đường vào bên trong."

"Bớt nói nhảm. Đừng tưởng ta không biết bản thân ngươi ngay từ đầu cũng không biết cách mở cửa thành."

"......."

Diana bị những lời này làm cho choáng váng.

"Giữ ngươi sống sót là vì một lý do khác. Sự tồn tại của ngươi rất đáng ngờ."

Sự tồn tại của cô ta đáng ngờ ư?

Khóe mắt của Diana khẽ giật giật. Tuy nhiên, cô ta vẫn cương quyết phủ nhận.

"Ta không hiểu ngươi đang nói gì."

Surna híp mắt, khóe miệng con quỷ khẽ cong lên một nụ cười kỳ quái.

"Diana van Bretus, thái độ thù địch của ngươi với ta rất bất thường."

"Giáo hội căm ghét ma quỷ thì có gì bất thường? Đấy chẳng phải chuyện hiển nhiên sao?"

"Sự thù địch mà ngươi thể hiện không hề giống những kẻ khác. Hơn hết thảy, sự bất thường lớn nhất chính là lời nói của ngươi. Ngươi nói như thể chính ngươi đã chứng kiến ​​tận mắt chuyện xảy ra với Arkenis ngày hôm đó vậy."

"Vớ vẩn......."

"Hơn nữa, sức mạnh mà ngươi đã dùng lên người ta, dù chỉ là trong chốc lát nhưng ta có thể chắc chắn đó không phải là sức mạnh truyền thừa mà là sức mạnh tẩy não nguyên bản. Nếu trí nhớ của ta không lầm, chỉ có tông đồ đầu tiên của Lumensis mới có thể làm được chuyện đó. Ngươi không cảm thấy có gì kỳ lạ sao?"

"Huyết mạch truyền thừa nhiều đời đều có thể sử dụng loại sức mạnh này."

"Haha."

Đôi mắt của Surna lóe lên ánh sáng sắc bén.

"Ngươi không phải là Diana van Bretus."

"......."

Người phụ nữ trên ngai vàng ngay lập tức ngậm miệng. Helia cùng đám người đang lắng nghe xung quanh cũng trở nên cực kỳ bối rối.

"Surna, ý ngươi là gì? Nếu cô ta không phải Diana van Bretus, vậy thì người này là ai?"

"Diana van Bretus."

"......Ngươi đùa ta đấy à?"

"Cơ thể này chắc chắn là Diana van Bretus. Cô ta có ký ức của bản thân. Nhưng có vẻ như đã có thứ gì đó hơi khác biệt pha trộn vào."

"......?"

Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía người phụ nữ. Diana van Bretus vốn giây trước còn phủ nhận những suy đoán vô lý của Surna giờ phút này chợt im lặng một cách lạ thường. Phản ứng của cô ta chẳng khác nào bị nói trúng tim đen.

Không thể nào!

"Được rồi, để ta đoán thử xem. Ngươi có thể sử dụng năng lực, thậm chí còn có ký ức về ta trong quá khứ. Vậy thì bên trong ngươi hẳn phải có ký ức của một kẻ nào đó đã từng tiếp xúc với ta."

"Ta không hiểu ngươi đang nói gì."

Diana sống c·hết phủ nhận. Dù sao thì tất cả vẫn chỉ là suy đoán của Surna. Không có bằng chứng nào chứng minh điều đó là sự thật.

"Vậy nếu có người có thể xác minh thì sao?"

"......Cái gì?"

"Còn lề mề ở đó làm gì? Không phải những lúc như thế này ngươi nên tự giác làm việc của mình hay sao?"

"Im đi! Đừng có ra lệnh cho ta!"

Cetadel ngay lập tức xuất hiện, hằn học đáp trả Surna. Diana trợn mắt khi nhận ra thân phận của Cetadel.

"Ngươi......!"

"Ồ! Phản ứng dữ dội thật đấy. Gặp người quen cũ có vui không?"

Surna híp mắt.

"Ngươi không nên vừa nhìn thấy liền nhận ra hắn là ai. Thánh quốc Bretus hiện tại không có người nào sẽ nhớ rõ bộ dạng của hắn."

"......."

Diana cuối cùng cũng nhận ra bản thân đã mắc sai lầm, nhưng tất cả đã quá muộn.

Cetadel nhìn chằm chằm vào người phụ nữ bị trói trên ngai vàng. Sau một lúc, hắn lên tiếng.

"Ngươi nói đúng, tuy rằng cô ta đúng là con gái của Cựu Thánh hoàng nhưng bên trong người này lại có chút gì đó khả nghi."

"......Chuyện đó khả thi sao?"

Hans đứng đằng sau không thể không lên tiếng hỏi. Linh hồn và thể xác, đó là lĩnh vực mà Hans hoàn toàn không thể hiểu được.

"Trong quá khứ xa xôi, Thánh quốc đã từng đảm nhiệm công việc trấn an, giúp đỡ các linh hồn được siêu thoát. Vì lẽ đó, tất nhiên sẽ tồn tại những người có thể nhìn thấy và giao tiếp với các linh hồn."

"Ta là một trong những người đảm nhận chức vụ đó. Ta từng là Linh mục thân cận nhất của Thánh nhân Arkenis."

Linh mục Cetadel, người hầu cận trung thành của Thánh nhân Arkenis. Vào cái ngày định mệnh đó, hắn ta cũng là người duy nhất còn sống sót.

"Ngươi chính là kẻ đã mở cánh cổng vào lâu đài!"

Diana đến lúc này mới hiểu tại sao cánh cổng lại bị công phá nhanh như vậy. Nếu đó là Cetadel, tòa thành này sẽ không từ chối hắn.

"Cetadel, tại sao ngươi lại phản bội Giáo hội?"

"Phản bội? Nực cười! Chủ nhân của ta từ trước đến giờ chỉ có một người là Thánh nhân Arkenis. Ta chưa bao giờ phục tùng Lumensis."

Cetadel trừng mắt nhìn Diana. Chính xác hơn, hắn đang nói chuyện với linh hồn ẩn núp bên trong cơ thể người phụ nữ.

"Không phải chính các ngươi đã phản bội chúng ta trước sao?"

Chương 653: Người quen cũ (1)