Giáo Sư Gián Điệp
Sayren
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 654: Người quen cũ (2)
"Gyaaaaah! Dừng lại! Dừng lại! Dừng lại!"
"Lời nói vô căn cứ!"
"Ta vẫn còn thắc mắc. Về sức mạnh tẩy não vô lý mà Thánh quốc sở hữu, tại sao bọn họ không sử dụng thứ đó lên chúng ta ngay từ đầu mà phải chờ đến lúc này? Còn cả em nữa, Yvellon, tại sao em không tẩy não rồi trục xuất ta đi? Làm như vậy, em có thể danh chính ngôn thuận ngồi lên ngai vàng."
Cetadel nhìn Diana với ánh mắt đầy khinh thường. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sal·esian bật cười.
"Bí mật của thành Galahad?"
* * *
"Chúng ta không thể ngăn cản cuộc chiến này. Đó là lý do tại sao chị buộc phải ẩn mình đi. Đừng liều lĩnh làm điều gì ngu ngốc lúc này."
"Trở về rồi à, Heathcliff?"
"Benedict van Bretus? Tại sao ông ta lại ở trong tình trạng này?"
"À, Hoàng tử Yvellon. Còn một chuyện này nữa."
Khi linh hồn già nua hoàn toàn biến mất, Diana van Bretus giây trước đã mất ý thức dần tỉnh táo lại, cô ta phát ra từng tiếng kêu đau đớn.
"Đã khuya rồi, sao chị không đi nghỉ ngơi đi?" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ngạc nhiên đấy, Yvellon. Không ngờ em lại là gián điệp của Thánh quốc cài vào nội bộ Hoàng cung."
* * * (đọc tại Qidian-VP.com)
Chân mày Cetadel nhăn lại vì tức giận.
Diana lắc đầu. (đọc tại Qidian-VP.com)
[Không... Không... !]
"Vô căn cứ? Vào cái ngày Thánh nhân q·ua đ·ời, sức mạnh của ngài ấy đã biến mất khỏi Thánh địa. Vốn dĩ, Thánh nhân kế thừa sức mạnh phải xuất hiện vào đời kế tiếp, nhưng từ đấy đến nay, vị trí đó vẫn luôn bị bỏ trống. Ngươi giải thích thế nào về tên Thánh nhân g·iả m·ạo hiện tại?"
Eileen xoay xoay con dao găm trong tay rồi ngồi phịch xuống chiếc giường trống của đứa em trai. Đó là một cảnh tượng kỳ lạ. Đại Công chúa đáng lẽ đã bị tẩy não và hủy hoại tâm trí lại đang có một cuộc trò chuyện bình thường trong phòng của chính đứa em trai đã ra tay với mình.
Alex lắc đầu than thở khi nhìn vào linh hồn nhầy nhụa của cựu Thánh hoàng.
Giọng nói của Diana dần trở nên nhỏ đi, đôi mắt người phụ nữ bắt đầu nhắm lại. Trước khi t·rút h·ơi t·hở c·uối c·ùng, ánh mắt cô ta nhìn về phía Đại ác quỷ, miệng cô ta khẽ mấp máy vài từ. Không ai ở đây hiểu những lời Diana định nói là gì, chỉ có Surna là hiểu.
"Ta rất mong chờ điều đó."
"Mọi thứ đã chuẩn bị xong. Sớm thôi, cả thế giới sẽ tuyên chiến với Heathcliff van Bretus. Đây sẽ là một cuộc Thánh chiến mãi mãi được ghi dấu trong lịch sử."
Yvellon thong thả tiếp lời. Anh ta từ tốn cởi áo choàng và ngồi xuống ghế sofa trong phòng.
Khi nghe được lời nói của Rudger, nhìn những người đứng xung quanh hắn, Diana khẽ gật đầu.
"Cái gì?"
"Tạo ra huyết thống mới, truyền linh hồn và địa vị cho chúng. Như vậy, ngươi có thể lại lên ngôi với một thân thể hoàn toàn mới."
"Sal·esian đã nghiêm túc rồi. Ngay sáng mai thôi, Thánh chiến sẽ được phát động."
Thánh quốc từ lâu đã bí mật cài gián điệp vào để ngăn chặn Đế quốc Exilion làm phản. Bọn chúng đã liên lạc với Yvellon và cố gắng chiêu mộ anh ta.
"Và cũng là gián điệp của Exilion trà trộn vào Thánh quốc."
"Điều đó có nghĩa là bây giờ Sal·esian mà chúng ta biết chính là...."
"Tiêu đề cho tờ báo sáng mai. Ta nghĩ sẽ hay hơn nếu Nhị Hoàng tử bổ sung thêm một danh xưng mới cho đứa em trai của ta."
"Có vẻ như không còn lựa chọn nào khác rồi."
"Có vẻ như việc truyền linh hồn cũng khiến trí não của ngươi bị ảnh hưởng không nhỏ." (đọc tại Qidian-VP.com)
Rudger chỉ ra điều kỳ lạ trong lời nói của Diana.
Sau khi kết thúc cuộc nói chuyện với Sal·esian, Yvellon trở về phòng mình. Anh ta thở dài khi nhìn vào căn phòng yên tĩnh. Bất chợt, một cảm giác sắc nhọn xuất hiện sau lưng Yvellon. Yvellon tất nhiên biết đó là một lưỡi kiếm sắc bén và anh ta cũng biết chủ nhân của thanh kiếm đang chĩa về phía mình là ai.
"Tốt lắm! Vậy thì ta sẽ tặng ngươi một món quà cuối cùng. Đó là bí mật của tòa thành Galahad."
Sal·esian chợt lên tiếng gọi Yvellon lại khi anh ta sắp rời đi.
"Chuẩn bị xong chưa, Nhị hoàng tử? Hoặc hiện tại, ta nên gọi ngươi là Hoàng đế chính thức của Exilion?"
Mặc dù miệng tỏ ra hối hận nhưng vẻ mặt của Sal·esian vẫn rất vui mừng. Hắn quay đầu lại và nhìn vào bên trong.
Cetadel lấy ra một chiếc đèn lồng phát sáng màu xanh lục.
"Ngươi nghĩ rằng ta không biết các ngươi liên tục thúc ép ta đến cực hạn để loại bỏ Thánh nhân vì sự hiện diện của ngài ấy làm các ngươi khó chịu sao?"
"Đó đơn thuần chỉ là một thứ g·iả m·ạo dám cả gan sử dụng những mảnh vỡ sức mạnh còn sót lại của ngài Arkenis."
Kiiing.
Đôi mắt mờ đục của Diana nhìn về phía Rudger. Một nụ cười nhẹ hiện lên ở khóe miệng người phụ nữ.
Linh hồn nhầy nhụa không quan tâm đến lời chế giễu của Cetadel. Lão già vẫn hướng ánh mắt vô hồn vào ngọn đèn màu xanh lục trên tay Cetadel, miệng không ngừng thì thào.
Diana hét lên chói tai khi ánh sáng từ chiếc đèn lồng ngày càng mạnh hơn.
"Tôi nên thêm từ nào?"
"Nói những lời này hiện tại có phần nực cười nhưng Sal·esian sẽ không dừng lại kế hoạch ban đầu."
Đối với Thánh quốc, [Phán Quyết] mà vị Thánh nhân đã ngã xuống kia sở hữu là thứ sức mạnh cực kỳ quan trọng. Thứ đó trực tiếp liên quan đến quyền năng thi triển của các tông đồ. Tuy nhiên, sau sự kiện tính kế Lumensis để thâu tóm quyền lực, khi không thể tìm lại được sức mạnh của Thánh nhân đã mất đi, Giáo hội cuối cùng không còn lựa chọn nào khác ngoài việc nghiên cứu ra những kẻ g·iả m·ạo có thể tiếp nhận một phần sức mạnh còn sót lại của Thánh nhân Arkenis. Cứ như vậy, sau hàng thế kỷ, Thánh quốc vẫn có thể che mắt người ngoài rằng vị Thánh của bọn họ vẫn tồn tại, sức mạnh cai trị của Giáo hội vẫn còn đó.
"Ai biết được chứ?"
"Quỷ Vương."
"Quan trọng hơn, đó là ai?"
"Lão già đó......."
"Tôi cũng có lý do để không dừng lại."
Chương 654: Người quen cũ (2)
"......."
Cetadel sau khi kiểm tra tình trạng của linh hồn liền lên tiếng giải đáp.
"Hửm?"
Linh hồn trừng mắt nhìn Cetadel.
Linh hồn cố gắng chạy trốn nhưng không thể thoát khỏi chiếc đèn lồng của Cetadel. Một sức mạnh mãnh liệt từ các linh hồn ở trung tâm chiếc đèn lồng ngay lập tức hút cơ thể của linh hồn vào trong. Linh hồn của các Thánh hoàng cố gắng thoát ra nhưng đều vô ích. Cuối cùng, hình bóng mờ nhạt dần tan rã, chỉ còn lại một vũng bùn đen đọng lại dưới mặt đất.
"Được rồi."
"......."
"Sal·esian sẽ sớm phát động c·hiến t·ranh. Mục đích của hắn ta chính là Heathcliff van Bretus. Theo tình báo mới nhất, nghe nói anh chàng giáo sư dỏm đó đã trốn thoát khỏi nhà tù của Thánh quốc và chiếm lấy Pháo đài Galahad."
[Cetadel... ... Tại sao... ... Tại sao ngươi lại phản bội chúng ta... ... .]
"Có vẻ như cựu Thánh hoàng đáng khinh của chúng ta đã không thể quyết định xem nên chiếm hữu cơ thể của Diana van Bretus hay Sal·esian van Bretus sẽ tốt hơn? Vì vậy, lão già đó đã tự chia tách linh hồn của mình và chiếm hữu cả hai. Đó là lý do tại sao Diana van Bretus vẫn có thể bình an vô sự sau cuộc chiến giành quyền kế vị trong khi những người khác đều rơi vào kết cục bị t·ra t·ấn và bị đối xử tàn bạo."
"Đó là một phần của linh hồn đã bị chia tách."
Helia sửng sốt.
Theo mệnh lệnh của Cetadel, một linh hồn bắt đầu ngưng tụ phía trên đầu Diana van Bretus, trông thứ này như thể được tạo thành từ chất nhầy màu trắng xám. Linh hồn mang dáng vẻ của một ông già tồi tàn.
Surna là người lên tiếng trả lời câu hỏi của Helia.
"Không ngờ Diana lại bị hạ gục nhanh như vậy."
Nhị Hoàng tử khẽ thở dài.
Đáp lại câu hỏi của Yvellon, Sal·esian mỉm cười hiền hậu.
Linh hồn xuất hiện mang dáng vẻ của cựu Hoàng đế Benedict van Bretus, người đã truyền lại ngai vàng cho Sal·esian và biến mất.
Ở đó...
Sal·esian đang ngồi trên sân thượng tận hưởng ánh trăng chợt ngẩng đầu lên. Hắn nhạy bén nhận ra một phần linh hồn của mình đã hoàn toàn biến mất.
"Đúng vậy. Mặc dù bên ngoài hắn ta trông giống như một vị Thánh hoàng trẻ tuổi. Tuy nhiên, bên trong thân xác đó lại là một con quái vật đã sống cả ngàn năm."
Giọng nói của Yvellon rất bình thản, không hề có chút nào là ngạc nhiên. Khi anh ta vừa dứt lời, lưỡi kiếm sau lưng nhanh chóng biến mất.
"Kẻ biết đến sự tồn tại của ta không nhiều. Ta đoán là ta có thể lôi ngươi ra."
Mắt Sheridan sáng lên. Từ giọng điệu của Diana, Sheridan có trực giác thông tin cô ấy nghe được sẽ rất thú vị.
"Thứ gì thế này?"
Kẻ trước mặt cũng biết cách cố định linh hồn giống như Cetadel sao?
Người phụ nữ cố gắng vùng vẫy, vặn vẹo toàn thân nhưng không thể cử động được.
"Xin Thánh hoàng cứ việc phân phó."
"Thành trì này không chỉ là một lâu đài. Nó là một thiết bị khổng lồ."
"Nếu là như vậy thì tại sao Sal·esian lại không sử dụng sức mạnh này?"
Violetta vẫn luôn im lặng lắng nghe lúc này chợt hỏi.
Sheridan có phần không thoải mái khi nhìn thấy cảnh tượng trước mặt. Chất nhầy màu xám dần dần ngưng tụ, nhỏ giọt xuống mặt đất. Quả là một hiện tượng kỳ lạ khi linh hồn có thể thực thể hóa thành chất lỏng trong thực tại như vậy.
Yvellon nhìn Eileen với ánh mắt phức tạp.
Ai có thể nghĩ rằng sẽ có ngày phát sinh tình huống một vị Thánh hoàng lại t·ấn c·ông chính đất nước của mình cơ chứ?
"Vậy thứ đó sử dụng như thế nào?"
"Tôi hiện tại vẫn chưa phải Hoàng đế chính thức. XIn cứ gọi tôi là Nhị Hoàng tử như trước."
Cetadel lẩm bẩm đầy ghê tởm khi nhìn vào linh hồn méo mó đang lơ lửng.
"Chờ một chút, nếu như Thánh hoàng hiện tại là linh hồn của cựu Thánh hoàng, vậy thứ xuất hiện trước mặt chúng ta hiện tại là cái gì?"
[Tại sao?........Tại sao?]
"Ra đây cho ta!"
"Cả hai chúng ta đều biết đối phương không thể ra tay với mình. Không biết đó là may mắn hay bất hạnh nữa?"
"Là một cỗ máy khuếch đại, có thể khuếch đại sức mạnh ra toàn thế giới. Nếu sử dụng toàn bộ chức năng của thành trì, hình dạng ẩn giấu của nó sẽ được bộc lộ. Nếu biết cách sử dụng, ngươi sẽ có cơ hội chiến thắng ngay cả khi là kẻ thù của cả thế giới."
"Một người quen cũ."
Giọng nói phát ra có phần trúc trắc không tự nhiên. Một phần linh hồn của Diana van Bretus đã bị Thánh hoàng dung hợp. Vì lẽ đó, khi Cetadel cưỡng ép chia tách linh hồn của cả hai, hậu quả của việc này toàn bộ giáng lên linh hồn mỏng manh còn lại của Diana van Bretus. Diana lúc này tuy có thể lấy lại tỉnh táo trong chốc lát nhưng thời gian còn lại của cô ta cũng không nhiều.
"Ngươi không cần trả lời, cứ ở đây chịu đựng cả đời đi."
"Ngươi không hẳn chỉ là Benedict van Bretus. Ngươi đã được thừa hưởng linh hồn của những Thánh hoàng khác."
Nghe những lời này, Yvellon von Exilion vẫn đang chờ đợi liền cúi đầu một cách khiêm nhường.
"Chị cuối cùng cũng học được cách phục kích người khác rồi à?"
Đại ác quỷ không nói gì, chỉ khẽ gật đầu.
"Một con quái vật liên tục thay đổi cơ thể vì không muốn từ bỏ sức mạnh. Chuyện này thật sự rất kinh hoàng!"
"Hiện tại, tôi xin phép đi chuẩn bị cho mọi thứ vào ngày mai."
Thân hình Eileen chậm chạp xuất hiện từ trong bóng tối.
"Đúng là một thằng nhóc tẻ nhạt!"
"Hắn ta không đủ tiêu chuẩn. Lý do là vì linh hồn của hắn."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.