Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Giọt Lệ Tình

Đường Nguyệt Y

Chương 15: 15: Dạo Chơi Trên Sông

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 15: 15: Dạo Chơi Trên Sông


Chương 15: 15: Dạo Chơi Trên Sông

Có cô gái nào được dỗ dành bằng lời nói đường mật mà không mủi lòng, Lệ Lệ cũng thế thôi.

"Tốt! Tiếp tục ăn tối đi."

Mãi một lúc sau, Diệp An Băng mới trầm thấp cất giọng: (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn khẽ gọi tên cô, rồi lắc đầu nhắc nhở nên hạn chế nhắc đến chuyện này, nhưng cô là ai chứ? Một Diệp An Băng thích giải quyết mọi vấn đề nhanh gọn thì làm sao có thể day dưa, kéo dài.

Lệ Lệ cười nhẹ, rồi thưởng thức ngay sau đó.

Bấy giờ, Diệp Ức tạm thời gác đũa xuống, rồi giương ánh mắt trầm ổn nhìn sang con gái của mình mà hỏi:

Tối hôm sau, với địa điểm tham quan cảnh đêm trên sông Hoàng Phố, nhóm người của Diệp An Băng đã có mặt trên du thuyền để tận hưởng chuyến dạo chơi thư giãn tinh thần.

Diệp An Băng đáp ngay mà không cần suy nghĩ.

"Thì ba nên nói rõ với anh Kiến Hoa, đừng để anh ấy bỏ dở nhiều việc vì chuyện riêng của con.

"Thì sao?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Lúc đó anh uống say quá, nên chẳng biết mình nói gì.

Về điểm đó, quả thực rất giống với tính cách của Diệp An Băng, nên cô đã cười rất tươi vì được ủng hộ nhiệt tình.

"Ba đã nói sẽ chấp nhận cậu ta chưa, mà con tính tới chuyện hôn sự?"

Diệp Ức ở nhà cùng ăn tối với con gái, trong bàn ăn còn có Lệ Lệ, Ôn Kiến Hoa và Quách Khiếu Nam, nhưng hắn lại không được ngồi cạnh Diệp An Băng, mà bị xếp vào vị trí đối diện, kế bên là Lệ Lệ.

"Em uống thêm đi, chắc mùi vị không tồi đâu nhỉ?"

"Vâng! Tách Cappuccino này của anh rất ngon, em rất thích!"

Trước lúc dùng tiệc, vì tâm trạng không được tốt nên Lệ Lệ chỉ ở trong phòng riêng của mình.

Ôn Kiến Hoa đưa Lệ Lệ lên giường, còn tận tâm đắp chăn, lo lắng hết mực cho cô em gái này của mình.

"Thật ra, anh muốn xin lỗi em vì chuyện hôm trước.

Cô vui vẻ thưởng thức quà tặng của mình đến khi cạn hết sạch sẽ.

Ôn Kiến Hoa cười trừ, xem như không có gì khiến mình bận lòng, rồi vui vẻ nâng ly mời rượu.

"Xác định chắc chắn rồi, nếu không đã chẳng buông thả bản thân như vậy."

"Đương nhiên là được rồi! Thế thì anh sắp xếp ở lại đây thêm ít hôm đi, sáng mai chúng ta cùng ra ngoài thư giãn một chuyến."

"Nếu bác và em đã có quyết định như vậy thì Kiến Hoa con cũng không có lý do gì để tiếp tục ở lại đây nữa.

"Em sao vậy Lệ Lệ?"

Nhưng sau đó không lâu cũng là lúc Lệ Lệ cảm thấy trước tầm nhìn trở nên mơ hồ, đầu óc dường như không còn được tỉnh táo, tệ hơn là cơ thể chẳng có chút sức lực nào.

"An Băng!"

Nhận được quan tâm từ người anh mình thầm thích, tất nhiên Lệ Lệ rất vui mừng trong lòng, nhưng bề ngoài thì vẫn tỏ ra điềm nhiên hết mức có thể, từ tốn nhận lấy tách Cappuccino đặc biệt kia.

Chỉ nghe anh ta nói vài câu đã chịu mỉm cười.

"Ok luôn! Anh cứ chọn địa điểm đi rồi báo với em."

"Tùy ý em thôi, nhưng địa điểm phải do anh chọn nhé!"

Hắn thẳng thắn đáp trả.

"Con đã xác định chắc chắn đây là người đàn ông cuối cùng con muốn gắn bó cả đời hay chưa?"

"Nếu em cảm thấy ngại có thể mời anh một chuyến đi chơi, coi như bù đắp tổn thất chẳng hạn."

Một vài lời nói thẳng tới mức khiến hai người đàn ông trẻ tuổi đều ngỡ ngàng, chỉ có phận làm ba như Diệp Ức là mặt lạnh không biến sắc. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Em nằm nghỉ đi, anh xuống bảo phục vụ chuẩn bị ít cháo cho em, rồi kêu họ sớm cập thuyền vào bến."

"Cảm ơn anh!"

"Cho em! Là đích thân anh pha chế đấy, em dùng thử xem có ngon không."

Sau khi tỉnh rượu mới biết bản thân đã ăn nói hàm hồ, khiến em buồn."

Diệp Ức thờ ơ đáp:

Với cả, vấn đề hôn sự của con và anh Khiếu Nam, cũng nên bàn tính cho xong."

Dừng lại tại đó, bữa ăn được diễn ra, nhưng không lâu sau, Ôn Kiến Hoa lại lên tiếng:

"Vâng!"

"Tự dưng em thấy mệt quá, cả người không có chút sức nào, lại còn buồn ngủ nữa."

Đang vui vẻ, Ôn Kiến Hoa chợt chuyển tầm mắt về phía Quách Khiếu Nam, cố tình dè dặt hỏi:

Lúc ấy, Ôn Kiến Hoa cũng đã ngồi xuống chiếc ghế lười bên cạnh cô gái, ôn nhu mở lời: (đọc tại Qidian-VP.com)

Tối hôm sau là một dịp hiếm khi xuất hiện.

"Không có gì đâu bác! Con cũng mong em Băng được hạnh phúc, nên không suy nghĩ gì nhiều cả."

"Chắc do em say sóng rồi.

"Em uống đi, uống nhiều vào mới không phụ lòng anh!"

"Nhưng Diệp An Băng con nên nhớ rằng, đường này là tự con chọn lựa, hậu quả sau này cũng tự mình gánh lấy."

"Chuyện đi du học, chắc ba cũng biết quyết định của con rồi đúng không?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Để anh dìu em lên giường nằm nghĩ ha!"

"Ừm! Anh nghĩ thông rồi, sau này không vương vấn đến cô ấy nữa."

"Dạ!"

Hai ngày nay làm phiền mọi người nhiều rồi, sáng mai con và Lệ Lệ xin phép quay về Đức."

"Băng Băng, anh chúc em hạnh phúc!

Riêng vấn đề học hành thì không được bỏ dở, ít nhất là sau khi sinh em bé xong phải quay lại trường đại học ngay."

"Cảm ơn anh! Cũng xin lỗi anh vì sự việc ngoài ý muốn này."

Bậc làm anh trai như Ôn Kiến Hoa dĩ nhiên phải quan tâm tới cô em gái này, nên đích thân mang tới tách Cappuccino, một loại đồ uống mà cô thích nhất.

"Em không hỏi ý kiến của Khiếu Nam sao? Dù gì em bây giờ cũng thuộc về cậu ấy rồi."

"Anh hiểu ra là tốt.

Gia đình ta dĩ hòa vi quý không tốt hơn là tan đàn xẻ nghé sao? Chưa kể tới anh ấy còn từng cứu mạng ba một lần, ba không nên đề phòng người không đáng phải đề phòng như vậy."

"Chuyện này bác cũng không có ý kiến, chỉ cảm thấy quá ngại khi làm phiền đến con thôi."

"Thế ba định để cháu ngoại của ba không có cha à? Tụi con yêu nhau là thật lòng, nếu ba lo sợ vấn đề giai cấp, thì cứ đề bạt Khiếu Nam lên vị trí cao trong tổ chức là được thôi.

Nay, Diệp An Băng tìm được người mình yêu rồi, anh cũng nên chọn cho mình một người thích hợp."

"Chuyện đó ba an tâm, con tự gánh vác được trách nhiệm của mình."

Mặc dù hắn và Lệ Lệ là hai người không hề hứng thú với chuyến đi bất ngờ này, nhưng vẫn ngấm ngầm đồng ý.

"Tôi không quan trọng, chỉ cần em ấy thích là được.

Thức ăn ngon đầy cả bàn, nhưng sắc mặt ai cũng tệ, tạo nên bầu không khí ngột ngạt vô cùng.

Tâm trạng buồn bã của cô gái bỗng chốc được xoa dịu bội phần.

"Được! Vậy thì ba sẽ cân nhắc lại mọi chuyện.

................

Cậu cũng không cần để ý tới chuyện tôi có ghen tuông hay không, mà tỏ ra dè dặt như thế."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 15: 15: Dạo Chơi Trên Sông