Hạ Cánh Nơi Em
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 28: Yểu điệu thục nữ quân tử hảo cầu
Giữa không gian tĩnh lặng của phòng Quý Tộc chữ Thiên, Tiểu Mai nhẹ nhàng đứng dậy bước tới bên cây cổ cầm đặt ngay ngắn dưới ánh đèn vàng nhạt.
" Hoa tình thương như cánh hoa rơi,
Giọng nàng, trong trẻo nhưng đầy quyến rũ, vang lên nhẹ nhàng như làn gió xuân. Cảm giác như nàng không chỉ hát, mà từng nốt nhạc ấy là một làn sóng tình cảm, cuốn hút, len lỏi vào tâm hồn mỗi người nghe.
Trở về nhà tôi bước vào phòng tắm, để dòng nước mát lạnh từ vòi hoa sen chảy dọc xuống cơ thể. Những hạt nước li ti gột rửa sự mỏi mệt, làm dịu đi dòng suy nghĩ hỗn loạn trong đầu. Đứng dưới làn nước tôi để mặc bản thân trôi trong sự yên bình của khoảnh khắc, từng chút một sắp xếp lại mạch suy nghĩ về những gì đã xảy ra trong ngày hôm nay.
Tôi nhìn nó gật đầu rồi lên hướng về phía cổng nơi nàng mỹ nữ cầm đèn lồng đỏ đợi sẵn để dẫn ra bên ngoài .
Nhưng ai giữ được hương ngàn đời?"
Hoa tình thương, vẫn mãi đợi chờ. "
Suối mơ vọng tiếng oanh triền miên.
Tình này như hoa nở đêm thanh, (đọc tại Qidian-VP.com)
"Trăng lạnh chiếu cánh đào nghiêng,
" Trông đẹp đôi quá bạn ơi . Lát ghé qua nhà trúc ở vườn Nam nhún nhảy giữa đêm thanh vắng thôi "
Trao đổi số điện thoại ngồi tâm sự với nàng thêm một lúc thì tôi cũng hơi lâng lâng về một đêm tuyệt diệu . Đám chúng tôi tiến ra phía bên ngoài .
Bạch Tiểu Mai vốn là em út trong Tứ Đại Hoa Đán lại được chủ nhân nơi đây yêu thương hết mực. Bởi thế khác với những mỹ nữ bậc thấp thậm chí trong Tứ Đại Hoa Đán số lần nàng đích thân tiếp khách ở đây cũng cực kỳ hiếm hoi . Khách khứa tới khu Quý Tộc này đều là những kẻ thông minh biết tiến thoái chẳng mấy ai dám sỗ sàng với nàng như Dũng Khùng.
Nhân gian sắc thắm nghìn năm,
Gã mỉm cười nhắc nhở tôi :
Lời nguyện cầu, như gió nhẹ thổi,
Giọng hát nàng như những cánh hoa lan bay lượn trong không khí, dịu dàng nhưng đầy khát khao mời gọi, lôi kéo từng người, khiến họ như bị hút vào nàng.
Ánh trăng mờ, bóng hình ai xa vời,
" Em kệ nó đi. Tiểu Mai thông cảm anh xíu nhé. Bạn anh cái miệng nó vốn tiện vậy đó "
"Tiểu nữ cả gan tấu một khúc nhạc, xin dâng tặng quân để tiêu khiển đêm nay "
Mỗi câu hát, mỗi nốt nhạc của nàng, như tấm lụa vàng bay trong gió, như dải lụa nàng đang múa, ôm trọn lấy trái tim, khiến nó không thể không rung động.
Dải lụa vàng bay trong đêm tối,
Nàng ta đứng lên đưa tay nhẹ lên eo hơi nghiêng người về phía trước chào kiểu khuê môn lễ xin phép được hát tặng một khúc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khi khúc nhạc khởi đầu, tiếng đàn tựa gió thổi qua đỉnh núi, mang theo một vẻ thanh tao mà u hoài, như nhắc về những chuyện xưa cũ của đất trời. Nàng cất giọng, mỗi từ mỗi chữ thoát ra khỏi đôi môi đỏ tựa hoa đào, vang lên như chuông bạc.
Tôi tựa mình vào lan can, ánh mắt dõi ra dòng sông đêm. Xa xa những ánh đèn le lói phát ra từ những con thuyền đang lững lờ trôi trên mặt nước phẳng lặng. Đèn thuyền không rực rỡ, chỉ là những chấm sáng nhỏ, nhưng giữa màn đêm tĩnh mịch chúng lại tỏa ra một vẻ đẹp riêng, dịu dàng và ấm áp.
Chương 28: Yểu điệu thục nữ quân tử hảo cầu
Mãi mãi không phai, dù nỗi buồn vương,
Đêm cũng đã dần khuya sương trắng bắt đầu lan toả trong không khí che lấp cả ánh trăng vàng ngoài cửa sổ . Hai chúng tôi ngồi tâm sự vu vơ mấy câu chuyện rồi lắng nghe Toàn Phong khuyên bé nhân viên trong lòng hoàn lương.
Thầm thì trong lòng, anh có hay không?
Dũng Khùng nháy tôi trêu chọc có đi làm chút không nó cùng Toàn Phong cùng 3 mỹ nhân ban nãy giờ phải tiến về khu vườn phía Đông để chơi trò 5 người rồi . Dũng Khùng g·ạ g·ẫm tôi ở lại lên thiên đường chung thế nhưng tôi từ chối .
Sau khi lau khô, tôi bước lên lầu 2, nơi cửa sổ lớn mở ra toàn cảnh dòng sông phía xa. Gió đêm nhè nhẹ thổi qua, mang theo hơi nước từ lòng sông phả lên không khí một chút lạnh mát. Tay cầm điện thoại, tôi lướt qua những tin nhắn và chẳng biết vì sao lại nhắn cho nàng Mai vài câu trêu chọc.
Dù ngàn năm, em vẫn yêu anh,
Đây là khoảng thời gian tôi yêu thích nhất trong ngày khi tâm hồn được thả trôi theo dòng sông . Cứ thế tôi đứng đó mặc cho gió mơn man qua mái tóc, và để lòng mình phiêu diêu theo nhịp điệu chậm rãi của đêm hình ảnh Bạch Lan cùng Tiểu Mai chậm rãi hoà vào dòng cảm xúc.
Lời nàng nói như một cái chạm khẽ, khiến tôi thoáng bất ngờ. Nhưng thay vì đi sâu vào, tôi chỉ mỉm cười, lắng nghe nàng kế những câu chuyện vu vơ. Tiếng nàng, trong trẻo nhưng lại như có ma lực cuốn hút, khiến tôi lạc trong cuộc trò chuyện mà chẳng hay.
Nàng ngồi xuống, ngón tay khẽ lướt trên dây đàn, thử một vài âm. Âm thanh đầu tiên vang lên, cao mà trong như ánh sương mai rơi xuống đầu ngọn cỏ. Một thoáng, cả căn phòng như đắm chìm vào cõi tiên cảnh. Tiểu Mai ngẩng lên, đôi mắt tựa làn nước hồ thu, ánh lên vẻ xa xăm khó đoán ngắm nhìn ánh trăng treo ngoài ô cửa sổ .
" Bộ thấy em còn nhỏ quá hả? Em 93 đó, mới 15 thôi chàng ơi . Em út ở đây mà hihi "
Hoa tình thương, vẫn mãi đợi chờ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mềm mại bay trong cơn gió vội,
Em nơi đây, chờ đợi người tới.
Giọng Dũng Khùng vang sau lưng :
Tà váy lụa mỏng như làn mây nhẹ quấn quanh đôi chân thon, mỗi bước đi tựa như cánh nhạn chao lượn trong ánh trăng non treo ngoài cửa sổ . (đọc tại Qidian-VP.com)
" Bạn muốn bế Mỹ Nhân nó phải dựa vào tài năng. Mình tin ở bạn haha "
Rượu qua vài tuần Dũng Khùng có hơi men cái miệng tiện của gã lại bắt đầu lên tiếng :
Khi khúc nhạc kết thúc, tiếng đàn ngân dài, nhỏ dần như hơi thở cuối cùng của cơn gió thoảng qua bờ cỏ. Tiểu Mai cúi đầu, đôi tay trắng ngần vẫn đặt nhẹ trên cây đàn. Ánh mắt nàng lướt qua từng người rồi dừng lại trên khuôn mặt tôi mang theo chút ý vị trêu chọc.
" Haha Tớ biết tiêu chuẩn của bạn hiền cao . Bạn muốn ai tớ cũng chiều cơ mà con bé nãy là em kết nghĩa của chủ nhân Thiên Thượng Nhân Gian này . Ngày thường cả tới cũng hiếm khi thấy nó tiếp rượu "
Dũng Khùng, vốn dĩ phóng túng lúc này chỉ biết ngẩn ngơ, quên cả vòng tay đang ôm lấy mỹ nhân bên cạnh. Toàn Phong cũng không thốt nên lời, ánh mắt thoáng hiện nét sững sờ, như thể hắn vừa chạm được tới điều gì đó lớn lao. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tôi vỗ nhẹ lên mu bàn tay nàng Mai :
Các nàng mỹ nhân che miệng cười khúc khích rồi cả 3 đi theo sau lưng Toàn Phòng Dũng Khùng hướng về căn nhà trúc ở khu vườn hoa phía Đông .
Tôi nhấp một ngụm, ánh mắt vẫn không rời nàng. Khi ly rượu cạn, nàng lại bật cười, tiếng cười thanh mảnh, như chuỗi ngọc va vào nhau.
Dù ngàn năm, em vẫn yêu anh,
Những lời nói từ miệng Dũng Khùng khiến nàng ta có chút ngỡ ngàng ánh mắt có phần ướt át .
Tiểu Mai không nói gì chỉ khẽ cúi đầu, mỗi cái dơ tay nhấc chân của nàng ta mang lại phong vận tao nhã quyến rũ khó cưỡng làm sao.
Mãi mãi không phai, dù nỗi buồn vương,
Dũng Khùng đưa ngón tay cái lên nhìn tôi khoái chí . Giọng nói cùng khuôn mặt hèn hạ của gã lúc này khiến Tiểu Mai bối rối. Chẳng rõ nàng có diễn kỹ không nhưng thực sự cô nàng tinh khôi như mối tình đầu.
Môi em nở nụ cười, như ánh sao soi,
Tình này như hoa nở đêm thanh,
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.