Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Hạ Cánh Nơi Em
Unknown
Chương 42: Hẹn hò với nàng Á Khôi

Đêm dần buông, ngồi chiếc giường quen thuộc ngoài ban công ngắm nhìn những ngôi sao trên cao. Những dòng suy nghĩ vẩn vơ đan xen để quên đi nỗi buồn.
Đột nhiên trong đầu tôi hiện lên hình ảnh của Như Quỳnh cô Á khôi hôm nay.
Nét thanh tao lúc em ấy bước ra và những lời ngưỡng mộ của đám đông dành cho nàng khiến ham muốn chinh phục trong tôi trỗi dậy.
Và bản tính thích chinh phục của tuổi trẻ chuyện Mỹ Linh đi với chàng trai khác không làm tôi suy nghĩ quá lâu. Ngay lúc này đây tôi muốn làm điều gì đó khiến anh em Dark Knight phải trầm trồ ngưỡng mộ.
Sau vài cuộc gọi tôi dễ dàng có được số điện thoại nàng Á Khôi.
Và chúng tôi bắt đầu với những tin nhắn đầu tiên.
👱🏻 Chào em bé!
👱🏻♀️ Dạ em chào anh…
👱🏻 Hôm nay anh thấy em thi Hoa Khôi Học Đường ấy, đám con trai cứ bàn tán về Như Quỳnh mãi thôi…
👱🏻 Anh cũng không ngoại lệ, cho anh làm quen em nhé hihi…
👱🏻♀️ Cho hỏi anh là ai ạ?
👱🏻 À anh là G, lớp 11A2. Anh học hơn em 1 khóa thôi nè…
👱🏻♀️ Dạ!
👱🏻 2 Lớp mình cũng dãy ấy nhá…
👱🏻♀️ Dạ!
👱🏻 A cũng hay lượn qua chỗ lớp em chơi, em gặp a lần nào chưa nhỉ…
👱🏻♀️ Dạ…
👱🏻 Ấy, Sao em dạ hoài vậy bé…
👱🏻♀️ Thì…
👱🏻♀️ Dạ…
🤦🏼…
Đó lần đầu nhắn tin nó như thế đó . Nhưng con trai mà càng khó càng thích. Mặc kệ sự lạnh lùng từ nàng Á Khôi thỉnh thoảng tôi lại cố tìm chủ đề 2 đứa lại nhắn tin trò chuyện vẩn vơ.
Càng nói chuyện em ấy càng nhắn tin được câu dài hơn. Mới quen Như Quỳnh rất ngại nói chuyện điện thoại, tôi đăng ký gói SMS 200, sẽ có 200 tin nhắn nội mạng của Viettel. Và 200 sms là quá ít ỏi để so với những cuộc trò chuyện dài của 2 chúng tôi.
Rồi tới một ngày mưa Em ấy bảo hôm nay em tới nhà bạn nấu ăn. Em nói bạn em toàn đi từng đôi một thôi, em chỉ đi 1 mình…
Cơ hội tới rồi tụi bây ơi. Đầu nhảy số liền ngay lập tức bảo muốn đi cùng em. Em bé cũng từ chối chút xíu nhưng không đáng kể.
Trước lúc tới Như Quỳnh không quên dặn tui bên ngoài mưa nhẹ, anh mặc thêm áo, chạy chậm đường trơn lắm anh…
30 phút sau xe tôi dừng trước cổng nhà em…
Như Quỳnh bước ra Em ấy mặc 1 chiếc váy lụa dài màu vàng ánh dương, khoác bên ngoài chiếc áo lông ngắn màu trắng tuyết.
Chiếc váy dịu dàng tôn lên vẻ đẹp trong trẻo của cô nữ sinh. Khi em nhìn tôi nụ cười ấy khiến tâm hồn của chàng trai tuổi 17 ngẩn ngơ…
Em dịu dàng hỏi tôi chờ em có lâu không? Em có chuẩn bị một chút nên xin lỗi khiến tôi phải chờ.
Ôi trời ! giọng nàng thật ngọt ngào và tinh tế làm sao.
Hai chúng tôi di chuyển tới nhà bạn cô ấy cách đó tầm 5km…
Khi tới nơi những người bạn của Như Quỳnh đã chờ sẵn, thấy 2 chúng tôi sánh vai nhau bước vào đám đông ồ lên trêu chọc.
Thời học sinh thường hay có những buổi tụ tập dạng này . Thay vì đi nhà hàng ăn uống phần đông sẽ tới nhà một ai trong lớp, hoặc sẽ làm cơm, nấu bánh bèo, bánh xèo hay ca hát gì đấy…
Tôi vẫn luôn chúa ghét món bánh bèo. Những địa điểm đám anh em Dark Knight chúng tôi vẫn thường tụ tập ở bar, quán hát hay ghé nhà hàng quen nhậu lai rai kể chuyển đời.
Với món bánh bèo đặc sản quê Tôi không ăn nổi món bánh bột lọc đó. Tui chỉ thích em ấy thôi !
Rồi chúng tôi chơi tới chiều muộn . Khi ánh nắng dần tắt tôi chở Như Quỳnh trở về nhà. Suốt cả chặng đường dài cô ấy không nói gì. Nỗi buồn là điều hiện rõ lên khuôn mặt xinh đẹp của nàng.
Tôi cũng không rõ đã có điều gì đó xảy ra trong buổi đi chơi ngày hôm nay nữa nhưng chắc chắn là có chuyện lớn rồi .
Cô ấy tới cổng nhà, cẩn thận quàng lại cho tôi chiếc khăn. Dặn tôi về chạy xe cẩn thận. Anh về tới nhà nhớ báo nhắn tin báo cho em. Rồi lặng lẽ vào nhà bỏ lại tôi đằng sau lưng với muôn vàn câu hỏi.
Như Quỳnh luôn là người chu đáo như vậy. Đừng để vẻ ngoài trẻ con của cô ấy đánh lừa. Tính nữ trong cô ấy rất lớn. Cô ấy sống tình cảm, luôn chu đáo và biết cách quan tâm người khác. Bất kể là đang buồn cô ấy vẫn dặn dò tôi đủ thứ…
Tôi đã gặp gỡ rất nhiều cô gái mỗi nàng thơ lại để lại cho tôi một kỷ niệm khó quên. Tuy thế tôi phải thừa nhận chưa có ai chu đáo như cô ấy. Phải thừa nhận rằng sau này nếu chọn người để kết hôn, Như Quỳnh chính là mẫu con gái mà tôi mong muốn.
Về tới nhà tắm rửa ăn uống rồi lại nằm lướt Facebook. Thời gian này facebook chưa quá phổ biến tại Việt Nam lướt mạng chậm ì ạch trên con nokia 6300 con máy khá hot trong năm nay nhưng nó vẫn bánh cuốn…
Thấy tin nhắn từ " Baby " tui mới nhớ ra. Quên khuấy mất việc cô ấy dặn về tới nơi nhớ báo lại.
👱🏻♀️ Anh đã về tới nhà chưa?
👱🏻 Anh vừa ăn cơm xong, Sr anh quên bé ơi…
👱🏻♀️ Dạ anh ăn rồi nghỉ ngơi đi…
👱🏻 À em này…
👱🏻 Hôm nay lúc về a thấy em có vẻ buồn?
👱🏻 Đã có chuyện gì xảy ra trong buổi đi chơi hôm nay à em?
Sau 1 lúc gặng hỏi bằng được thì câu trả lời của cô ấy khiến tôi hơi bất ngờ…
👱🏻♀️ Anh biết không, em biết anh từ trước đó rồi…
👱🏻♀️ Từ ngày đầu tiên a nhắn tin em em đã rất vui…
👱🏻♀️ Anh hay đi cùng bạn anh qua lớp em, rồi cả những lúc đám bạn anh đi ra căng tin ấy…
👱🏻♀️Em đều đứng nhìn anh từ xa…
👱🏻♀️ Đám bạn nữ lớp em hôm nay ai cũng biết anh từ trước. Bạn em bảo đừng để bị anh lừa dối…
👱🏻♀️ Anh sẽ k yêu em thật lòng đâu…
👱🏻♀️ Bạn em nói anh đã theo đuổi chị Như Quỳnh, bí thư Trường cả năm nay rồi… Việc đó gần như ai cũng biết…
👱🏻♀️ Chị ấy xinh đẹp, giỏi giang em không nghĩ a có thể từ bỏ để yêu em…
Lúc đó tui khá bất ngờ, Vui buồn lẫn lộn. Vui vì không thể nào ngờ một đứa như tôi lại được nàng Á Khôi để ý từ trước . Còn nỗi buồn không thể che dấu khi nghĩ tới Bạch Nguyệt Quang thì tim tui hẫng lại.
Ngay lúc này tôi phải làm sao đây ?