Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 128: Chương 128

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 128: Chương 128


Ngay cả Thịnh Tường cũng không khỏi tò mò hỏi anh nhưng cô lại được anh đáp lại rằng…

Ứng Đào và Mạnh Vãn là phù dâu của Thịnh Tường, tối hôm qua mọi người cũng đã vào Hoa An Đình Thành ở dưới sự sắp xếp của Thẩm thị để chuẩn bị cho lễ cưới hôm nay.

Nói đến cái này thì Thịnh Tường hơi thẹn thùng, gật đầu đáp: "Đúng vậy, anh ấy đặt số lượng lơn, vậy nên đã quyết định đặt trong nhà máy chuyên chế tạo đồ cho ngành hàng không."

"Em Tường, tổng giám đốc Thẩm quả là hào phóng." Ứng Đào v**t v* đuôi tóc của Thịnh Tường: "Tớ đã thấy hết trên vòng bạn bè rồi, bên sân bay toàn là dải ruy băng và túi mừng phúc, quà kỷ niệm bên trong cũng không rẻ đâu."

Đón nhận ánh sáng rực rỡ này, cô gái đứng chờ ở bên ngoài, xương cổ tay mảnh khảnh khẽ nâng lên, khoác lên khuỷu tay của Ninh Viễn Tuyết.

Ứng Đào lại cười rất thoải mái: "Em Tường xinh đẹp như vậy, vẫn nên chờ đến khi tiến vào hội trường rồi hẵng thấy, nếu không thì không có gì bất ngờ nữa rồi."

Sau đó trang web chính thức của công ty sẽ hiển thị sự kiện này dưới dạng thanh cuộn trong nửa năm tới.

Mạnh Vãn nhìn cô ấy: "Vừa rồi mấy người ở ngoài cửa là ai vậy?"

Ngừng một chút, Thẩm Ngôn Lễ khẽ khàng nói chỉ đủ để hai người có thể nghe thấy: "Vào năm hai chúng ta tốt nghiệp, anh đến Botswana công tác, anh đã tự mình đến mỏ địa phương khai thác."

Duy Thịnh Airlines cũng làm theo chỉ thị, bao trọn tất cả các vé máy bay tại các sân bay trong cả nước trong suốt tháng tổ chức đám cưới.

Ứng Đào tưởng tượng ra hình ảnh đó, lập tức không nhịn được mà bật cười: "Không biết còn tưởng là bán sỉ hàng hóa đó, quà kỷ niệm còn có thể làm như gieo giống cây trồng vậy."

Điều này có nghĩa là hành trình tiếp theo của hai người trong lĩnh vực hàng cũng sẽ không có gì trở ngại.

Cô được dắt vào trong hội trường, dưới ánh nhìn của hai dãy bên cạnh, tiếng thảo luận và tán thưởng vang lên không ngớt, lúc này tất cả giống như hóa thành ngọn gió.

Cũng thật trùng hợp, hôm ấy trời xanh bất tận, sắc trời quang đãng không mây.

Cô có đôi mày mảnh, hai mắt long lanh như nhiễm một tầng sương, trông vừa thuần khiết và sáng ngời.

Đầu ngón tay nhỏ nhắn của Thịnh Tường đột nhiên co lại, một lúc sau cô mới gật gật đầu, hít một hơi thật sâu.

Dưới sự k*ch th*ch này, vô số tiếng hò hét vang lên… Có người hoan hô, có người ủng hộ; có người lẩm bẩm, có người cao giọng ồn ào; có người tức cảnh sinh tình mà cảm khái, có người không nhịn được mà lệ rơi đầy mặt. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hàng trăm máy bay trực thăng được tập đoàn Thẩm thị điều động bay lượn trên bầu trời, ruy băng và túi mừng phúc lần lượt rơi xuống sảnh trống bên trong giao giữa sân bay và sân đỗ xe đưa đón. Những hành khách đi chuyến bay cùng ngày có thể ngẫu nhiên nhặt được, đây cũng được coi như là một cách lấy may khác.

Trong không gian tĩnh lặng, hai tay Thẩm Ngôn Lễ vòng qua cần cổ thon dài trắng nõn của cô. (đọc tại Qidian-VP.com)

Không biết qua bao lâu, khi Ứng Đào quay lại, cười đến độ hai mắt cong cong.


Anh tự nhiên mà vươn tay nắm lấy đầu ngón tay của cô.

Anh quay đầu qua, vẻ ngạo mạn vốn có trên đuôi lông mày giờ đây đã bị sự vui mừng che lấp, không còn thấy đâu nữa.

Cô cảm nhận được đầu ngón tay của anh chạm vào, hai mắt ngấn lệ: "Thì ra anh đã nghĩ tới chuyện đó sớm như vậy rồi?"

Đây là thiết kế được vẽ thủ công của một nghệ nhân Italy do Thẩm Ngôn Lễ đích thân mời tới.

Điều đáng nói là, không chỉ mỗi trang web chính thức mà ngay cả giao diện trên email cũng sử dụng thiết kế giống như thiệp cưới.

Mí mắt cô ửng đỏ: "Em không nên như vậy… Em thật sự rất vui…" (đọc tại Qidian-VP.com)

Kim cương được khắc thành hình hoa tường vi, tạo thành một viên được kim cương được trang trí rất cầu kì.

Mùa hè ở Nam Hòe đến rồi.

"Tiếp theo mời cô dâu chú rể đeo nhẫn cho nhau."

Trục đối xứng giữa trần nhà giữa hội trường là một mặt kính trong suốt, ở giữa có khảm họa tiết lá vàng.

Chương 128: Chương 128

Cô gái với mái tóc đen, đôi môi đỏ, dáng người mảnh khảnh như búp bê sứ đứng trước cánh cửa hội trường mở ra, ánh sáng chiếu rọi xuống trên người và những đóa hoa tường vi dưới chân cô nữa.

Trong lúc hầu hết toàn dân đang chúc phúc, tại địa điểm diễn ra hôn lễ cũng đúng giờ tổ chức đội khăn voan.

Thẩm Ngôn Lễ bao trọn gói cả tòa Hoa An Đình Thành ở Nam Hòe làm nơi tổ chức tiệc cưới, còn tiệc chiêu đãi và tiệc tối của gia đình được chọn ngày tổ chức ở trong nhà lớn nhà họ Thẩm.

Hôn lễ của hai người được tổ chức theo hình thức truyền thống, đại sư tính toán giờ lành, chọn một ngày trời trong nắng ấm.

Ứng Đào buông khăn voan mềm mại xuống, ra hiệu cho bọn cô đừng nhúc nhích, cô ấy tự đi ra cửa.

Còn chưa tới ngày diễn ra hôn lễ, chỉ vừa mới vào tháng, những bài tuyên truyền đã xuất hiện khắp nơi.



"Hôm nay em rất xinh đẹp."

Dựa theo ý của Thẩm Ngôn Lễ thì quà kỷ niệm không chỉ được phát trong ngày diễn ra hôn lễ, thì sau khi hôn lễ kết thúc còn có tác dụng nữa. Bởi vì họ không những tặng cho những đối tác thường hay lui tới làm ăn trong giới, mà còn phát cho công nhân của tập đoàn Thẩm thị nữa.

Thẩm Ngôn Lễ giữ gáy của cô gái, cắn mạnh lên cánh môi mềm mại của cô. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cả trái tim của Thịnh Tường chỉ đặt lên người nọ đang ở cuối con đường.

Mạnh Vãn ở bên cạnh nghe thấy thế thì hơi kinh ngạc: "Cái đó mà còn có kho hàng sao?"

Vượt qua bên kia đại dương, từ viên kim cương do đích thân anh chọn ra, trải qua quá trình đặt hàng, bắt đầu làm và mài giũa.

Mạnh Vãn còn đang ngắm mấy đôi hoa tai chói lóa, không hề ngước đầu mà chỉ nói: "Nay là ngày vui, cậu khuyên người ta đi làm gì?"

Qua đó có thể thấy được tổng giám đốc tập đoàn Thẩm thị quan tâm đến việc này đến mức nào.

Trong phút chốc, Thẩm Ngôn Lễ cong môi mỉm cười.

Tầm mắt lướt qua những khuôn mặt quen thuộc ở xung quanh mình, tiếng mở cửa nặng nề truyền đến, hai cánh cửa vốn đóng kín giờ phút này đã từ từ lộ ra hình ảnh trong hội trường.

Trong suốt chuyến bay kế tiếp, tin tức kết hôn của người đứng đầu nhà họ Thẩm cũng sẽ theo bầu trời, lan tỏa đến các thành phố khác nhau.

Trên khung nền trắng thuần điểm xuyết những chùm hoa tường vi nở rộ cùng với những cành hoa nghiêng nghiêng.

Thật ra anh cũng không hề khiêm tốn.

Tựa như dùng hết toàn lực, anh nắm chặt tay cô kéo về phía mình, ngay khi cô gái ngã vào lòng mình, anh lập tức giữ chặt eo cô.

Người trong đại sảnh bị tiếng vang hấp dẫn, đồng loạt quay đầu nhìn ra sau lưng.

Trên vé máy bay khắc hình cùng kiểu hoa tường vi, kèm theo dòng chữ chúc mừng người thừa kế nhà họ Thẩm trăm năm hạnh phúc.

Có hai bối cảnh ban ngày và ban đêm, được phân bổ ngẫu nhiên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nói đến đây, ngoài cửa truyền tới âm thanh ồn ào.

Chỉ có trái tim đập thình thịch, tựa như một vòng tuần hoàn khiến đôi mắt cô bắt đầu thấy cay cay.

Liếc mắt một cái, cũng chỉ với một cái ngoái nhìn như vậy mà mãi cho đến sau này, hình ảnh này sẽ vĩnh viễn trở thành hình tượng sống động trong lòng mỗi vị khách ở đây khi nhớ về ngày hôm nay.

Trước mắt, Ninh Viễn Tuyết cúi đầu nhìn đồng hồ, khẽ nói: "Chuẩn bị sẵn sàng chưa? Nếu sẵn sàng rồi thì anh dẫn em vào."

Toàn bộ những máy bay có chuyến bay trong ngày này đều được phủ họa tiết hoa tường vi lên thân máy, bay đến khắp mọi nơi trên thế giới.

"Không có gì là nên hay không." Thẩm Ngôn Lễ rời khỏi môi cô, hôn lên những giọt nước mắt đọng trên mí mắt và hàng mi dày của cô: "Ở bên cạnh anh, em chỉ có muốn hoặc không muốn mà thôi."

Câu chuyện cổ tích dường như được bắt đầu ngay lúc này.

"Có lẽ còn sớm hơn thời điểm đó." Thẩm Ngôn Lễ trực tiếp xốc khăn voan trắng tinh lên, tiến lại gần kề sát lên trán cô: "Anh muốn cưới em còn sớm hơn cả lúc đó."

Thịnh Tường mặc váy cưới, ngẩng mặt để thợ trang điểm làm xong bước cuối cùng: "Nếu cậu thích thì để tớ bảo anh ấy yêu cầu kho hàng làm cho cậu vài bộ nhé?"

Bốn mắt đối diện, bọn họ nhìn nhau.

Anh ấy đã chuẩn bị cho hôn lễ của cô từ rất sớm.

Tin tức đám cưới của tổng giám đốc tập đoàn Thẩm thị - Thẩm Ngôn Lễ đã được thông báo trên trang web chính thức của công ty từ vài ngày trước, thiệp mời được gửi qua email và được gửi trực tiếp đến hòm thư email của toàn thể nhân viên trong tập đoàn.

Ở phía chân trời xanh thẳm đằng xa, tại sân bay Nam Hòe, gần đây Duy Thịnh Airlines nhộn nhịp chưa từng thấy, có thể nói là nơi nơi vui mừng.

Lầu hai ở Hòa Lan Đình Thành, nơi được chọn làm hội trường hôn lễ, rường cột cao và trần nhà đều được mạ vàng.

Thịnh Tường không nhịn được mà mỉm cười, câu trả lời như vậy đúng là phong cách thường ngày của Thẩm Ngôn Lễ.

Ánh nắng rực rỡ của ngày hè chiếu rọi trên mặt kính trong suốt, tràn ngập mọi ngóc ngách, ánh sáng phủ lên tấm thảm in hoa tường vi xinh đẹp lộng lẫy.

Ninh Viễn Tuyết với vẻ trầm lặng, chín chắn trông hệt như cây tùng bách.

Thịnh Tường bị anh ôm hôn, ngay thời khắc đáng nhớ nhất này, cô không nghĩ ra được cái gì hết, cũng không muốn nghĩ gì cả.

"Còn có thể là ai nữa, tổng giám đốc Thẩm chứ ai." Ứng Đào đi vào phòng, đôi mắt chứa đầy ẩn ý dừng lại ở trên người Thịnh Tường: "Vừa rồi tổng giám đốc Thẩm cứ nhất quyết đòi đi vào gặp cậu nhưng đã bị tớ khuyên nên rời đi rồi."

Thịnh Tường nghiêng đầu nhìn sang, cong mắt mỉm cười: "Anh, anh cũng vậy."

"A Tường, đây là vòng cổ được đặt theo tên em, trên đời này chỉ có một cái duy nhất." Hai mắt anh sáng rực, giọng nói ấm áp: "Nó tên là, vòng cổ Tường Vi."

Vào mùa nóng nhất, có một mảng xanh biếc nở rộ ở trước cửa sổ kính sát đất ở lầu một trong trang viên, những cành cây khoe sắc dưới nắng vàng.

Mặc dù trên mặt không thể hiện ra nhưng trên thực tế cô đang lo lắng vô cùng.

Ngày diễn ra hôn lễ, Duy Thịnh Airline đã bắn 888 tiếng pháo chúc mừng trên đường băng sân bay.

Giọng nói của MC còn chưa dứt… Thẩm Ngôn Lễ đã tiến lại gần, lấy một chiếc vòng cổ từ trong chiếc hộp được bày bên cạnh.

Toàn trường lập tức nín thở, ngay sau đó, đôi trai tài gái sắc trên khán đài lập tức ôm nhau thật chặt, bắt đầu hôn nhau nồng cháy.

Cho đến khi Ninh Viễn Tuyết nâng tay cô đến chỗ nọ, sau đó buông tay cô ra.

Trong khi cô ngước mắt nhìn lên, anh cũng rủ mắt nhìn cô.

"Cả đời chỉ có một lần như vậy, khoa trương chút thì có làm sao?"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 128: Chương 128