Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 20: Tố thể tứ thiên

Chương 20: Tố thể tứ thiên


“Anh nói tôi bị trúng độc sao?” Lạc Nhan truyền âm.

“Không sai?” Trần Duy đáp.

“Không thể nào, tôi rõ ràng đã kiểm tra rất kỹ cơ thể này, tôi không thể nào là trúng độc được.” Lạc Nhan truyền âm.

“Độc tố này không mùi, không vị, không sắc, thứ nó bám vào càng không phải trên cơ thể cô.” Trần Duy bình thản truyền âm.

Lạc Nhan giật mình: “Vậy nó bám vào chỗ nào?”

Trần Duy: “Chính là linh lực của cô. Nó sẽ ăn mòn cạn kiệt linh lực của cô”

“Không thể nào, đây là loại độc gì lại bá đạo như vậy.” Lạc Nhan nhíu mày.

“Đây là độc si hay còn có tên khác là độc tình.” Trần Duy nhẹ giọng truyền âm.

“Tại sao tôi chưa bao giờ nghe về loại độc này?” Lạc Nhan thắc mắc

“Nó là do phấn hoa của 1 loài thực vật, loài thực vật này 100 năm mới nở bông 1 lần, 300 năm mới kết trái. Tên của nó gọi là Mẫu Si. Hoa của nó chính là có tác dụng làm cho 1 người trúng độc si. Còn trái của nó, ta chỉ biết nó có liên quan đến sinh sản của phụ nữ, còn về chi tiết ta không rõ. Loài thực vật này thế giới này có lẻ chỉ còn tồn tại 2,3 cây thôi.” Trần Duy cặn kẽ giải thích.

Lạc Nhan che miệng: “Quý giá như vậy sao.”

Trần Duy: “Ở trong nước ta, có 1 vị trong tứ thánh, chính là sở hữu cây Mẫu Si này. Vì nó dường như không xuất hiện trong trần thế, hoặc bị sử dụng trong bí mật nên cô không biết là phải”

Lạc Nhan: “Là ai trong tứ thánh?”. Cô cảm thấy dường như mình đã chạm đến 1 phạm trù bí mật kinh khủng nào đó.

Trần Duy cau mày: “Cô không nên quan tâm quá nhiều vấn đề này, nếu còn sống ra khỏi đây, sau này cô sẽ biết.”

Lạc Nhan dò hỏi: “Dấu hiệu nhận biết trúng loại độc này là gì?”

Trần Duy trầm ngâm chút: “Khoảng giờ sửu 2h đêm cô sẽ thấy 1 chút nóng ran ở 2 lòng bàn chân, cảm giác rất nhanh chóng chỉ khoảng vài giây đồng hồ.”

Lạc Nhan suy nghĩ liền cảm thấy đúng. Đúng là mỗi ngày cô đều có 1 cảm giác này nhưng cảm thấy không có đau đớn ảnh hưởng liền bỏ qua. Nhưng ngẫm lại 1 chút liền thấy không đúng. Cô rõ ràng đâu có nói với gã này về việc 2 bàn chân nóng ran. Không đúng, cô cũng không nói với bất kỳ ai, tại sao hắn lại biết. Lạc Nhan nhìn Trần Duy chằm chằm.

Trần Duy liền có 1 chút chột dạ. Hắn đương nhiên không thể nói là bản thân dùng Vận Mệnh nhãn soi thấy ở huyệt thận du của cô ấy nổi lên 1 dấu đỏ được. Cái này nói ra sợ rằng hắn sẽ không sống qua được đêm này. Trong lòng lộp bộp.

Lạc Nhan mặc dù biết gã này có bí mất dấu nàng nhưng không phanh phui, hỏi vào ý chính:

“Độc si này giải quyết như thế nào?”

Trần Duy đáp: “Có 2 cách.”

Lạc Nhan liền vui vẻ, có đến 2 cách giải quyết. Trong lòng có 1 chút thả nhẹ. Nhưng sau khi nghe Trần Duy nói tiếp liền muốn trở mặt với hắn.

“Cách thứ nhất nhanh gọn nhất chính là quan hệ, chỉ cần quan hệ với 1 người đàn ông, độc này tự khắc tiêu tan.” Trần Duy lạnh lùng truyền âm, sau đó liền nhìn thấy Lạc Nhan khuôn mặt đằng đằng sát khí.

“Ngươi là đang trêu chọc ta, đừng nghĩ rằng khi nãy làm lễ thì ta đã là vợ người, nếu ngươi dám có hành động gì, ta quyết liều c·hết với ngươi.” Lạc Nhan tức giận truyền âm.

“Ta là đang nói thật, không đùa, người hạ độc ngươi rất có thể chính là ham muốn cơ thể của ngươi” Trần Duy nhăn mặt.

Trần Duy đương nhiên có thể nhìn ra đối phương là Tố Nữ thể thậm chí còn nhìn ra thể chất của Lạc Nhan còn đặc trưng hơn, là Huyền âm tố nữ. Nhưng hắn không muốn nói ra sợ hiểu lầm càng lớn hơn.

Lạc Nhan giật mình, cô suy nghĩ 1 chút, liền biết Trần Duy nói có lý.

“Là tên cầm thú Hạ Lang” khuôn mặt nàng tức giận.

Trần Duy: “Hạ Lang? Là tên đó đầu độc cô, ta đã gặp hắn ở làng ếch.”

Lạc Nhan căm phẫn: “Hắn còn sống sao, nếu còn sống ra khỏi đây, gặp lại ta nhất định g·iết hắn.”

Trần Duy có chút ý vị thâm trường: “ Có thể hắn là ngưòi đầu độc cô nhưng thứ độc si này, hắn không phải kẻ có khả năng lấy được.”

Lạc Nhan giật mình. Có chút hiểu lời nói của Trần Duy. Phía sau gã Hạ Lang có người sai sử hắn. Thứ độc dược kia lại có liên quan đến tứ thánh.

Lạc Nhan: “Cách thứ 2 phá giải độc tố là gì?”

Trần Duy hờ hững: “Rất đơn giản, thích 1 người khác giới là được. Nhưng vì do ảnh hưởng của độc, cả đời cô có thể chỉ có thể si mê 1 người.”

Lạc Nhan nhìn Trần Duy chằm chằm. Trần Duy nhíu mày: “Cô nhìn ta làm gì, ta không nói chơi.”

Lạc Nhan nhận ra dạo gần đây Hạ Lang luôn tìm mọi cách lấy lòng cô, chiều chuộng cô còn hơn là người yêu. Cô cứ nghĩ là tình huynh muội, thì ra là hắn có ý đồ đó, s·ú·c sinh. Cô lại ngẫm nghĩ, cô lớn đến từng này tuổi, nhưng lại chưa từng có người trong lòng.

Lạc Nhan : “Thực sự không còn có cách nào khác phá giải?”

“Ta chỉ biết được có 2 cách này.” Trần Duy có chút hơi mất kiên nhẫn.

“Ngươi b·ị đ·ánh rớt tu vị, thực ra ta thấy đây cũng không phải là chuyện quá xấu.” Trần Duy quan tâm.

“Vì sao?” Lạc Nhan tò mò.

Trần Duy: “Ngươi vội vàng tố thể, mặc dù căn cơ không tệ, nhưng đến cuối ngươi chỉ có thể luyện ra Chân thể. Ngươi đã nghe qua về Tố thể tứ thiên chưa?”

Lạc Nhan: “tứ thiên, ý ngươi 4 loại tố thể ghi trong sách cổ, Hư thể, Chân thể, Thánh thể, Vô cấu.”

Trần Duy: “ Không sai, vì ngươi vội vàng tố thể, thiếu tiên thiên linh khí, cũng không có kỳ vật trấn thể, bước vào Tố thể miễn cưỡng tố thành Chân thể.”

Lạc Nhan ngạc nhiên: “Chân thể rất yếu sao?”.

Trần Duy cười nhạt: “Hư thể là những kẻ tư chất kém miễn cưỡng may mắn đạp vào tố thể, cả đời không thể bước vào cảnh giới cao hơn. Chân thể là những người có tư chất khá tốt nhưng bước vào Tố thể lại không có tiên thiên linh khí, kỳ vật trấn thể hoặc có ngoại lực trợ giúp.” Khi nhắc đến ngoại lực khẽ liếc Lạc Nhan, Tố nữ thân này đối với những gã nam nhân đúng là 1 loại ngoại lực tuyệt hảo.

“1 cái Chân thể có thể g·iết 10 cái Hư thể đồng cảnh giới. Nếu có tiên thiên linh khí hoặc kỳ vật trấn thể bậc cao liền có thể đúc thành Thánh thể. 1 cái Thánh thể có thể đối phó 10 cái Chân thể, còn đối phó hư thể, phẩy tay có thể g·iết như g·iết gà. Còn về Vô cấu thể, đó là truyền thuyết. Các tiên hiền như tứ thánh đều chính là đúc thành Vô cấu thể.” Trần Duy tiếp tục truyền đạt.

Lạc Nhan nghe thấy như mở ra 1 thế giới mới. Có lẽ vì bây giờ là thời bình, ít tranh đấu, nên cô không nghĩ đến tu luyện lại cầu kỳ như vậy. Nhìn Trần Duy có chút mở rộng tầm mắt.

“Anh rốt cuộc là ai, tại sao lại biết nhiều đến vậy?” Lạc Nhan thật sự không ngăn nỗi sự tò mò.

“Cô cứ biết tôi có 1 sư phụ cảnh giới Siêu phàm là được.” Trần Duy tùy tiện bịa ra 1 lý do.

“Tôi có thể biết tôn hiệu của sư phụ anh được không?” Lạc Nhan ngạc nhiên. Cô biết cảnh giới Siêu phàm thể hiện cho điều gì. Gia chủ của các thế gia bất quá cũng là cảnh giới này thôi.

“Thứ lỗi, sư phụ tôi không thích bị lộ danh tính.” Trần Duy đáp qua loa.

Lại tiếp tục hỏi: "Ở gia tộc, cô là chi thứ, không phải là dòng chính à?"

Thục Lạc Nhan đáp: "Sao anh lại biết?". Trong gia tộc, Thục Hạ Lang mới là người thuộc dòng chính.

Trần Duy đương nhiên biết. Sinh ra trong tứ thánh gia tộc, chỉ có chi thứ Tố thể mới không có kỳ vật tố thể. Càng không có ai chỉ dẫn vấn đề này.

Lại tiếp tục nói:

“Công pháp ‘Quy nguyên hấp khí công’ của cô có 1 chút khiếm khuyết, nếu cô muốn tố thành Thánh thể, tôi có thể điều chỉnh giúp cô.” Trần Duy lòng tốt nhắc nhở.

“Cái gì, anh biết cả công pháp của gia tộc tôi?” Lạc Nhan kinh ngạc

Chương 20: Tố thể tứ thiên