Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Hắc Ám Chủ Tể
Unknown
Chương 68: Trấn thể 60%, kinh thán toàn trường
Huyết bào nhìn Trần Duy, cười lạnh:
“Tiểu tử, có 1 chút năng lực, liền muốn chịu c·hết, nếu ngươi trốn chui, trốn nhũi còn có thế sống được 1,2 ngày, ngươi đã nhanh muốn c·hết như vậy, ta sẽ thành toàn giúp ngươi.”
Siêu phàm khí tức bùng lên mạnh mẽ, phía bên ngoài cơ thể Huyết bào bao trùm 1 tầng ma khải huyết giáp. Trên tay cô đặc 1 thanh huyết kiếm. Ngay lập tức phóng đến trảm vào Trần Duy. Đơn thuần là sức mạnh linh lực, không có ý định sử dụng đến kỳ vật trấn thể.
Trần Duy cười lạnh, ngay lúc huyết bào vừa tiếp cận. Trần Duy mắt chợt lạnh, sát khí tăng trào. Tay giơ lên.
Tức thì huyết bào liền ngay lập tức trở nên căng thẳng, hắn có chút ngửi thấy hơi thở t·ử v·ong đè nặng, trong tích tắc, không biết lúc nào 1 thanh đại hắc kiếm xuất hiện đã đâm xuyên nát huyết kiếm, đâm vào ma khải của hắn như đâm đậu hũ, trong giây lát liền xuyên vào ngực của hắn 1 tấc, hướng đến chính là trái tim của hắn.
Huyết bào lúc này sợ hãi dâng đến cùng cực, sống c·hết quan đầu, huyết bào không lo được mất, ngay lập tức lùi lại. Nhưng lúc này mắt Trần Duy chợt có tam hoa tụ nhãn. Trên mắt có hắc vân hiển hiện. Miệng khẽ ngâm 1 tiếng: “Loạn”.
Tức thì cơ thể Huyết bào máu huyết sôi trào, cơ thể đông cứng. Hắc kiếm thuận thế đâm xuyên qua cơ thể huyết bào. Huyết bào trợn tròn mắt. Nhưng kỳ lạ là chỗ b·ị đ·âm không hề có máu huyết chảy ra. Thân thể Huyết bào chợt tan biến như khói sương, chỉ còn lại 1 hình nhân người giấy ở trên hắc kiếm.
Trần Duy nheo mắt:
“Hồ gia người giấy thế mạng.”
Huyết bào lúc này mới hiện ra ở một bên, trên ngực vẫn còn vết tinh huyết vung vãi, khuôn mặt vẫn còn vẻ kinh hoảng, tê tái. Chỉ một chút xíu nữa, nếu không có người giấy thế mạng, hắn liền c·hết không hiểu nguyên nhân.
Ánh mắt căng lạnh nhìn về Trần Duy. Có chút không hiểu tại sao đối phương lại nhanh, mạnh đến kinh khủng như vậy. Còn cả thuật pháp làm máu huyết hắn xung động kia là gì. Lần thứ 2 mắc phải hắn vẫn không rõ nguyên nhân.
Lại cảm giác được đối phương linh khí rõ ràng chỉ là ở thể lỏng. Đối phương tối đa chỉ là Tố thể cảnh, tại sao linh khí lại bùng phát ra sức mạnh không hề kém cạnh siêu phàm cảnh hắn.
Chẳng lẻ là che dấu tu vị, không thể nào, linh khí của hắn chỉ là thể lỏng, mặc dù đậm đặc bất thường nhưng vẫn là thể lỏng, không thể nào là Siêu phàm cảnh.
Trần Duy nhìn về phía huyết bào. Tam hoa biến mất, ánh mắt có chút đau nhói. Có Vô mệnh thế giới của Lê Lập Sơn bao trùm. Hắn không sợ mệnh số cắn trả nhưng tình trạng hiện tại chỉ có thể sử dụng đồng thuật duy nhất 1 lần. Ánh mắt tỏ ra tiếc hận:
“ Hừ, không thể 1 chiêu liền giải quyết ngươi, đến cả người giấy thế mạng ngươi cũng có, đúng là sống dai như gián.”
Huyết bào nghe thấy lời nói của Trần Duy, ánh mắt hiện ra tơ máu, tức giận đã dâng đến đỉnh điểm. Người giấy thế mạng vô cùng quý giá, chính là vô giá bảo vật lại chỉ vì 1 phút chủ quan mà phải sử dụng. Run run người, cười điên:
“Tiểu tử, ngươi thành công chọc giận ta, ta sẽ cho ngươi biết chọc giận ta, kết quả sẽ thê thảm đến như thế nào.”
Dứt lời, hắc long huyết bào và kim sách liền sáng, hư ảnh Hắc long uốn lượn, mắt rồng chiếu ra ánh sáng kỳ dị, kim sách phát quang, kim huyết 2 màu quỷ dị.
Trấn thể biến thân, hắc long huyết bào 17%
Kim sách 21%.
Huyết bào lúc này đã không còn chủ quan, xém chút nữa t·ử v·ong không hay hắn. Lúc này cho dù bị nói là cậy mạnh h·iếp yếu cũng phải lấy lại danh dự cho bản thân.
Hoàng bào lão giả ở xa nhìn thấy xém chút huyết bào liền bị bỏ mình trước mặt thanh niên trẻ kia. Nhưng sau đó có người giấy thế mạng hộ thân liền thoát 1 mạng. Nhìn huyết bào lúc này bùng phát ra toàn bộ sức mạnh. Ánh mắt hiện ra vẻ tiếc hận.
Thanh niên kia mặc dù có chút thủ đoạn có thể chiến thắng không sử dụng trấn thể biến hình, siêu phàm cảnh. Nhưng trấn thể biến hình chính là 1 cái chất biến, sức mạnh liền phóng đại trăm, ngàn lần. Thanh niên trẻ kia là không có cơ hội. Đang muốn tìm ra cách để giúp đỡ đối phương thì chuyện sau đó liền đánh vỡ nhận thức của lão.
Trần Duy nhìn huyết bào cười lạnh:
“Trấn thế biến thân. Ngươi còn kém lắm.” Nói rồi liền bước ra 1 bước. Khí thế trên người Trần Duy lúc này không hiểu liền tăng mạnh. Anya ở bên cạnh lúc này cũng giật mình không thấu.
Bên người Trần Duy lúc này 1 cái dư ảnh chủng tử màu xanh ngọc hiện lên bên ngoài Trần Duy, khí tức cổ lão mà dữ dội, như hằng cổ bất biến, thiên cổ trường tồn, phát ra ánh sáng từ tính, lóa mắt toàn trường. Khí tức trên người Trần Duy cũng theo đó kéo lên dữ dội.
Huyết bào trợn mắt sợ hãi:
“Thiên cấp kỳ vật, trấn thể biến thân 20%.” Tiếp sau đó Trần Duy lại bước tiếp thêm 1 bước, huyết bào càng kinh hãi.
Chủng tử lúc này từng căn rể bắt đầu sinh ra, như cắm vào thiên không, cắm vào đại địa. Chủng tử bắt đầu lớn lên, càng thêm ngưng thực. Khí tức càng kinh khủng. Càng đáng sợ.
Huyết bào run giọng:
“Trấn thể biến thân 40%” huyết bào hắn lúc này đã có chút hít thở không thông. Lại nhìn thấy Trần Duy bước tiếp 1 bước.
Chủng tử lúc này phần bụng lúc này chợt vỡ ra, bên trong lúc này 1 cái hắc động như muốn hình thành. Phô thiên cái địa, như muốn hút nạp cả vạn vật. Khí tức của chủng tử điên cuồng tăng lên, không hề giảm xuống. Bộ rễ cắm vào thiên không, đại địa càng trở nên thô to, kinh khủng.
Huyết bào lúc này mắt trợn trừng sợ hãi:
“Trấn thể biến thân 60% làm sao có thể”
2 lão già ở phương xa nhìn thấy cũng mắt trợn tròn. Cảm thấy không thể tin vào mắt mình. Biến thể 60% đây là chính bản thân 2 lão cũng không đạt đến. Tiểu tử kia khí tức Siêu phàm cảnh còn chưa đến, đã đạt đến cảnh giới này. Đây là yêu nghiệt, không đây còn hơn cả yêu nghiệt. Lại nhìn thật sâu vào viên chủng tử kia. Thứ đồ vật kia, khí tức phát ra chính là 1 cái hàng thật giá thật Thiên cấp kỳ vật trấn thể.
Nhưng 2 lão đều không thể nhận ra bảo vật này. Trong ghi chép của gia tộc và lịch sử trường hà, chưa từng nghe qua có thứ đồ như vậy.
Huyết bào lúc này đôi chân đã không giữ được bình tĩnh. Linh tính mách bảo hắn chuyện này không hề bình thường nhưng lý trí lại không cho phép hắn chạy. Hắn đường đường 1 cái Siêu phàm cảnh siêu cấp thiên tài, lại sợ hãi chạy trốn 1 cái Tố thể cảnh. Chuyện này đồn ra, hắn làm sao còn dám xuất hiện trước mặt người khác. Còn nhớ mấy giờ trước hắn còn rượt đối phương như c·h·ó nhà có tang.
Hắn trấn an bản thân. Đối phương rõ ràng chỉ là 1 cái tố thể cảnh, không thể nào có thể mạnh hơn hắn.
Lại nhìn thấy lúc này trên tay Trần Duy bỗng xuất hiện 1 vật dụng chẻ ra cánh cung bằng gỗ nằm ngang. Ở giữa có báng kim loại chứa khe rãnh nạp cung tên.
Huyết bào liền nhìn ra đây là 1 cái linh bảo trung phẩm. Hắn tâm có chút thả ra. Linh bảo trung phẩm thôi, chỉ là gân gà. Nếu là 1 kiện Chân bảo hắn còn có chút lo lắng. Còn Thánh bảo, thứ đó không khác gì Thiên cấp kỳ vật trấn thể, quý giá vô cùng. Hắn không tin là Trần Duy lại có.
Nhưng chuyện sau đó càng làm Huyết bào trố mắt kinh đào hãi lãng.
Trần Duy cười lạnh, khẽ ngâm 1 tiếng: “Dưỡng bảo.” Nỏ linh châu tức thì bị hút vào bên trong hố đen giữa chủng tử. Tức thì cùng lúc bộ rễ của chủng tử chợt xao động. Không gian xung quanh như b·ị c·ướp đi năng lượng sống, điên cuồng bị rễ cây hút vào bên trong.