Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Hắc Ám Chủ Tể
Unknown
Chương 79: Lục đục dị động
Trần Duy không tìm thấy Lạc Nhan, tâm có chút thất lạc. Lại nội thị bản thân, liền phát hiện bản thân đã là nửa bước Tố thể.
Nhìn vào đan điền bên trong 1 cái dị chủng đang cắm rễ rất sâu, khí tức hợp nhất vô cùng mạnh. Bên trong chủng tử, 1 căn nỏ tên phát ra khí tức cổ lão đang được tư dưỡng. Thầm khẽ nói:
“Là con dị chủng kia, hắn đã xử lý nó. Kỳ vật đã cộng minh 60%. Tại sao lại nhanh đến vậy. Căn nỏ tên này là?”
1 chút ký ức lộn xộn chợt trở về trong đầu Trần Duy. Chính là đoạn Cửu Tinh Liên Châu độ tám tinh rưỡi Chân bảo.
Trần Duy nhíu mày, hắn vẫn chưa nhớ rõ được những chuyện khác. Thầm nói:
“Nhân cách kia của ta lại mạnh đến vậy. Hắn là ta hay không phải là ta?. Dị chủng đã bị xử lý, như vậy Lạc Nhan có lẽ cũng không sao. Không, phải tìm đến Thục gia xem thử bản mệnh hồn đăng của nàng như thế nào.”
Thục gia, Trần Duy nhíu mày. Thục Hạ Lang bị hắn phế. Đã ghi thù, nếu bây giờ tìm đến khác nào dâng đầu cho kẻ thù. Suy nghĩ 1 chút liền nói:
“Trước hết cần phải về nhà đã.”
....
1 chồng tài liệu xuất hiện trước mặt Anya.
Trần Duy, 18 tuổi, người Phan Thiết, Bình Thuận. Là học sinh trung học Phan Bội Châu. Từ nhỏ dính nhiều bệnh vặt.
Lại đọc 1 lúc Anya khẽ nhíu mày hỏi:
“Ngươi chắc chắn cái quỷ xui xẻo này là hắn.”
Thanh niên tri thức kia có chút sợ hãi lắp bắp nói.
Ta đã dùng Mắt thần quét rất kỹ nhận diện, hoàn toàn trùng khớp.
Thanh niên sau khi xem hồ sơ và so với ảnh của đội trưởng Anya cũng cảm thấy không tự tin là đúng.
Trong ảnh của đội trưởng, là 1 cái thanh niên bề nghễ, cử thế tự tin, 1 cái ánh nhìn cũng làm người khác tim đập chân run. Ánh mắt vô cùng hung hãn.
Còn so với tài liệu người trong ảnh ngoài khuôn mặt giống ra thì lộ vẻ tái nhợt, yếu ớt hoàn toàn không giống là 1 người.
Anya hỏi lại:
“Hắn có khi nào có anh em song sinh không?”
Thanh niên trẻ đáp:
“Thưa đội trưởng, tôi đã kiểm tra, hoàn toàn không có.”
Anya khẽ đáp: “Được rồi.” Sau đó liền đứng dậy bước ra khỏi phòng.
Thanh niên trẻ có chút gấp hỏi:
“Đội trưởng, ngài là muốn đi đâu?”
Anya đơn giản đáp lại:
“Phan Thiết.” Nàng cũng biết hành tung của mình sẽ không giấu diếm được Cục.
Thanh niên trẻ vội đáp:
“Đội trưởng, Boris đội trưởng có dặn, sắp tới có nhiệm vụ quan trọng, cần ngài ở lại đợi thi hành nhiệm vụ.”
Anya không quay đầu lại lạnh lùng đáp:
“Kệ hắn, ta sẽ sớm trở lại.”
Nói xong liền biến mất tại chỗ. Thanh niên trẻ chỉ có thể trơ mắt nhìn theo. Lại quay đầu nhìn lại bức ảnh thanh niên ở trên bàn khẽ nói:
“Hắn rốt cuộc là ai, lại để đội trưởng Anya lưu ý đến vậy?”
.....
Kiều Nhi lúc này đang ở trong 1 phòng thể hình lớn, ánh mắt nàng có chút thất thần. Trần Duy từ lần đó liền biến mất.
Cha mẹ hắn thấy hắn m·ất t·ích 2 tuần nay liền báo công an tìm kiếm.
Nhưng Kiều Nhi từ lần thấy Trần Duy biểu hiện ra 1 mặt kia liền biết hắn hiện tại bản lĩnh không bình thường. Không dễ dàng bị chuyện gì. Lại liên tưởng đến việc hắn mượn xe của Vũ. Liền đoán chắc hắn có vấn đề gì đó cần đi xa. Trong lòng chờ mong đợi hắn quay về.
Nàng đi phòng thể hình chính là muốn ngoại hình ngày càng đẹp hơn trong mắt hắn. Nghĩ đến má chợt có chút phiếm hồng.
Lúc này không để ý thấy lúc này 2 cái ánh nhìn đang hướng nhìn mình.
1 kẻ tóc dài thân cao 1m8 đang nhìn nàng rạo rực, đầy ham muốn:
“Là nàng ta sao, nữ nhân của kẻ đã đánh Tý. Là 1 cái đại mỹ nhân. Đúng là rất ngon miệng. Rất hợp khẩu vị của ta.” Mắt hắn lúc này sáng rực.
Bên cạnh 1 kẻ đầu trọc, thân hình càng vạm vỡ hơn rất nhiều, nhẹ giọng nói:
“Tỵ, ngăn lại ham muốn của ngươi. Đại ca và nhị ca đã mấy lần giúp ngươi thoát tội, ngươi vẫn chứng nào tật nấy.”
Xà vốn tính d·â·m. Tỵ vốn dĩ là 1 kẻ háo sắc. Tỵ khoát tay. Nhẹ giọng nói:
“Yên tâm đi Sửu, nếu ta tán đổ nàng ta thì đương nhiên không thể quy thành tội được.”
Nói rồi liền khẽ bước đến chỗ của Kiều Nhi. Sửu nhìn theo khẽ lắc đầu.
Tỵ đi đến nhìn Kiều Nhi đang tập Squat khẽ tấm tắc.
Kiều Nhi đang tập luyện liền nhìn thấy có 1 ánh mắt không đúng đang dòm vào mình. Khó chịu nhìn lại. Ánh mắt chạm vào Tỵ khẽ giật mình sợ hãi nói:
“Anh là ai, nhìn cái gì?”
Tỵ khẽ cười, ánh nhìn có chút bỉ ổi. Trêu chọc nói:
“Tiểu mỹ nhân, thiệt xinh đẹp, tiếp tục tập luyện đi, để anh nhìn thêm 1 chút.”
Kiều Nhi bỗng tái mặt, cảm giác như giòi bọ bò khắp người khó chịu nói:
“Đi đi, anh còn q·uấy r·ối tôi sẽ gọi bảo vệ.”
Tỵ nghe thấy vậy khẽ cười ầm lên nói:
“Bảo vệ sao, ha ha, được em thử gọi đi xem nào.”
Kiều Nhi nghe thấy vậy chợt bối rối. Ánh mắt chợt đảo đến chỗ bảo vệ, muốn cầu cứu. Nhưng bảo vệ lúc này giống như ngó lơ, không hề chú ý đến.
Tỵ lúc này khuôn mặt điệu bộ trêu tức nói:
“Sao người đẹp, gọi đi chứ. Ha ha.”
Tỵ bàn tay không đứng đắn, muốn quơ đến nắm lấy bàn tay nhỏ của Kiều Nhi miệng cợt nhã:
“Tối hôm nay đi chơi với anh nhé, anh sẽ yêu chiều em hết mực.”
Sửu cảm thấy Tỵ có chút thô lỗ đang muốn bước lên ngăn cản.
Lúc này bất ngờ xảy ra. Một cái thanh niên châu Âu không biết từ đâu xuất hiện chắn lấy tay của Tỵ.
Hắn thân cao gần 1m9, tóc vàng, mắt xanh, khuôn mặt như các tượng thần hy lạp, vô cùng tinh mỹ. Thân hình săn chắc hoàn mỹ. Nhìn qua đủ để các thiếu nữ phương tâm xao động dữ dội.
Hắn cười nhạt bắt lấy cổ tay của Tỵ. Sau đó Tỵ liền cảm thấy cổ tay mình đau đớn dữ dội. Hắn trợn mắt khổ sở.
Sửu nhìn thấy liền giật mình khẽ nói: “Cao thủ.”
Tỵ dù gì cũng chính là 1 cái Thoát Phàm sơ kỳ, đối phương ngay lập tức có thể làm Tỵ đau đớn. Không phải hạng tầm thường. Chính là võ giả.
Thanh niên áo vàng cười nhạt, dùng tiếng Việt bập bẹ nói:
“Ha ha, bắt nạt phụ nữ yếu đuối, cũng đáng mặt đàn ông.” Sau đó liền hất tay của Tỵ ra.
Tỵ rơi người xuống khẽ ôm lấy cổ tay đau đớn, khuôn mặt tái xanh nhìn thanh niên trợn mắt nói:
“Ngươi là ai? Có biết bọn tao là ai không?”
Sửu khẽ đỡ lấy Tỵ đứng dậy nói:
“Được rồi đừng gây chuyện nữa.”
Tỵ lúc này đã mất bình tĩnh nói:
“Sửu, thập nhị thần giáp chúng ta không thể bỏ qua được, nếu bỏ qua chuyện này, người khác nhìn vào, chúng ta còn mặt mũi nào làm ăn ở cái đất Phan Thiết này nữa.”
Sửu nghe vậy cũng thoáng suy nghĩ, sau đó lại nhìn về phía thanh niên tóc vàng kia. Cuối cùng khẽ lắc đầu nói:
“Được rồi, dừng ở đây đi.” Sau đó liền lôi Tỵ đi, mặc kệ hắn có la hét khàn cổ.
Thanh niên tóc vàng kia sau khi thấy 2 người kia bỏ đi. Liền quay đầu lại khẽ cười nói với Kiều Nhi:
“Cô gái, cô không sao chứ?”
Kiều Nhi lúc này khẽ gật đầu:
“Cảm ơn anh rất nhiều.”
Thanh niên trẻ vô cùng thân sĩ, bàn tay đưa ra nhiệt tình nói:
“Tôi gọi là David, chúng ta kết bạn được chứ?”
Kiều Nhi khẽ cười ngại ngùng. Không hề đưa tay ra bắt lại. Bối rối nói:
“Tất nhiên là được, tôi gọi là Kiều Nhi.”
David khẽ cười, ánh mắt chợt lóe 1 cái, đây là lần đầu tiên hắn ra tín hiệu với 1 cô gái lại không được đáp lại. Miệng khẽ cong lên 1 chút. Sau đó liền quay đầu chào Kiều Nhi:
“Có duyên thì gặp lại.”
Tỵ và Sửu lúc này đang đi lại trên đường lớn. Tỵ vô cùng bức xúc mở miệng:
“A Sửu, ngươi sao vậy, ngươi đường đường là 1 cái Thoát phàm trung kỳ lại sợ hãi hắn.”
Sửu suy nghĩ 1 chút khẽ nói:
“Đúng, trực giác của ta thực sự cảm thấy không nắm chắc.”
Tỵ khẽ giật mình. Thập nhị thần giáp hắn, Sửu chính là nằm trong top 5, Thoát phàm trung kỳ, mạnh có thể nghĩ, lại nói không dám chắc. Gã người châu Âu kia thực sự mạnh đến vậy.
Bất chợt lúc này cả 2 người bất chợt cảm thấy không đúng, rõ ràng đang đi lại trên 1 con đường đông người, không hiểu sao cả 2 lúc này lại ở trong 1 căn hẻm heo hút, tối tăm, không một bóng người.
Chợt 1 tiếng nói cười nhạt vang vào tai cả 2 người:
“Hey boy.”
Cả 2 giật mình nhìn theo liền thấy 1 người thanh niên trẻ tóc vàng lúc này đang ở phía trước, khoác tay vô túi nhìn mình. Chính là thanh niên khi nãy.
Sửu bỗng nhiên cảm thấy tâm có chút lạnh lẽo, mồ hôi đổ dọc sống lưng.
....
1 lúc sau, 2 người Tỵ, Sửu lúc này nằm trong vũng máu, đã thoi thóp.
Chợt 1 giọng nói vang lên giữa bầu không khí:
“Draco, ai cho ngươi tự ý gây chuyện. Nếu để bọn ở Cục phát giác, làm hỏng nhiệm vụ, mạng của ngươi có bù đắp nỗi.”