Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Hắc Ám Chủ Tể
Unknown
Chương 83: Bắt giữ
Trần Duy nhíu mày, quả nhiên là siêu cấp thiên tài, Tố thể trung kỳ liền có thể mở khóa kỳ vật đến 15%. Làm được điều mà đến siêu phàm cảnh cũng chưa chắc làm được.
Tố thể mở khóa kỳ vật chính là có thể trực tiếp khiêu chiến Siêu phàm cảnh.
Trấn thể xuất hiện, trên hư ảnh Long tượng 1 cặp Long nha khổng lồ xuất hiện. Trên Long nha nhiều hư ảnh đồ đằng hiển hiện. Là 1 cái Thái cổ kỳ vật. Phát ra khí tức kinh khủng, vô cùng linh tính, như là 1 vật sống.
Trần Duy húp 1 ngụm khí. Thiên cấp kỳ vật trấn thể. Không hổ là Vinh hiển thế gia. Đến kỳ vật bậc này cũng có thể trao cho hậu bối.
Lại chợt nhớ đến, Trưng gia niên đại lâu đời còn xa hơn các thiên triều, chừng ấy năm chính là cất giữ không biết bao nhiêu bảo vật. Trưng Vũ Long chính thuộc dòng chính Trưng gia. Vô cùng được coi trọng là 1 cái ứng viên cho gia chủ tương lai. Sở hữu 1 cái Thiên cấp kỳ vật trấn thể cũng là có thể.
Trưng Vũ Long ban đầu chính là không muốn lộ ra kỳ vật trấn thể của mình, gia tộc đã dặn dò kỹ. Tài bảo bất lộ thân. Nhưng không nghĩ đến lại gặp phải 1 tên khó chơi. Chính là muốn dùng thế sét đánh, bắt giữ được Trần Duy, hắn liền có cách để đối phương vĩnh viễn câm miệng.
Nhưng sau đó chuyện tiếp theo càng làm Trưng Vũ Long trợn tròn mắt.
Khí thế Trần Duy lúc này chợt kéo lên, bên ngoài thân 1 tầng hắc ám khí tức bùng nổ. 1 cái dư ảnh chủng tử màu xanh ngọc hiện ra bên ngoài Trần Duy. Khí tức cổ lão, quang huy chiếu rọi.
Khí tức của hắn cũng theo đó tăng mạnh lên dữ dội.
Trưng Vũ Long kinh hãi chỉ về phía hắn run giọng:
“Thiên cấp kỳ vật, trấn thể biến thân 40%”
Trần Duy có chút nhíu mày, rõ ràng bản thân hắn đã mở khóa kỳ vật đến 60%. Nhưng hiện tại hắn lại chỉ có thể mở khóa đến 40% sức mạnh của kỳ vật. Đây nguyên nhân là tại sao?.
Chẳng lẻ chỉ có nhân cách kia mới có thể mở hết toàn bộ sức mạnh.
Trưng Vũ Long khẽ lắc đầu, không thể nào. 1 cái tu vị thấp còn hơn hắn lại có thể mở khóa kỳ vật nhiều đến vậy.
Mọi người đều khen Phù Thiên là thiên tài hàng đầu nhưng hắn đều khịt mũi xem thường. Phù Thiên chỉ có cảnh giới tu luyện cao hơn hắn. Ở Tố thể trung kỳ, Phù Thiên còn chưa mở khóa được kỳ vật. Chính vì vậy Trưng Vũ Long luôn lấy điều này làm tự mãn. Nhưng bây giờ lại bị trực tiếp đánh mặt.
Tên thanh niên trẻ này là quái vật phương nào. Sao có thể kinh khủng đến vậy. Càng suy nghĩ càng cảm thấy điều này không đúng luân thường đạo lý. Sau một lúc liền trợn mắt nhìn Trần Duy khẽ hỏi:
“Ngươi chẳng lẻ là Thần cảnh chuyển sinh?”
Nhưng sau đó liền nhíu mày. Thần cảnh chuyển sinh cũng phải đến Siêu phàm cảnh mới có thể dần lấy lại trí nhớ. Tiền kỳ cũng không thể tu luyện nhanh đến vậy. Trừ khi là có Thần cảnh trực tiếp hỗ trợ hồi phục trí nhớ.
Nếu là đối phương tự mình tu luyện, Trưng Vũ Long liền không tin. Chỉ có Thần cảnh chuyển sinh, quen thuộc với việc mở khóa kỳ vật mới có thể nhanh đến như vậy.
Trưng Vũ Long không làm ra tiếp tục t·ấn c·ông. Có thể dính líu đến 2 cái nhân vật Thần cảnh, đừng nói là hắn, đến cả gia tộc hắn cũng có e ngại.
Hắn mở miệng dò hỏi:
“Tại sao ngươi lại ra tay với Tỵ và Sửu?”
Trần Duy cũng dừng lại động tác. Đối phương là Vinh hiển thế gia. Thù hận chưa đến mức ngươi sống ta c·hết. Hắn cũng không muốn mọi chuyện đến mức không thể cứu chữa. Liền hỏi:
“Tỵ và Sửu là ai?”
Long liền lấy ra trên người 2 bức chân dung của Tỵ và Sửu ném qua cho Trần Duy. Hắn mang ảnh theo người, nhằm nếu có nhân chứng chứng kiến sẽ lấy ra đối chứng.
Trần Duy nhìn qua 1 cái, dứt khoát nói:
“Chưa từng gặp.”
Trưng Vũ Long quan sát biểu cảm của Trần Duy, trực giác nói cho hắn Trần Duy chính là đang nói thật.
Trưng Vũ Long tiếp tục nói:
“2 người hắn là tiểu đệ của ta, hôm qua bọn hắn chọc ghẹo cô gái kia, sau đó 1 n·gười c·hết, 1 người đã thành người thực vật.”
Trần Duy giật mình. Hắn liền cảm thấy trong lời nói của Trưng Vũ Long có 1 chút thương cảm. Hắn nói lời ấy chính là thật.
Sau đó thật lòng nói:
“Ta thực sự chưa từng gặp 2 người này, hôm qua ta vừa trở về nhà, chưa từng bước ra đường.”
Trưng Vũ Long khẽ gật đầu. Hắn đã từng nghe trưởng bối nhắc qua. Trừ khi là trường hợp đặc biệt, Thần cảnh hoặc là không nói gì chứ rất ít khi nói dối sai sự thật. Nó sẽ ảnh hưởng đạo vết nhân quả của họ sau này. Còn về việc nhân quả đó ảnh hưởng cụ thể như thế nào. Trưng Vũ Long cũng không rõ ràng.
Trần Duy lại hỏi:
“Ngươi nói cô gái kia, chính là Kiều Nhi.”
Trưng Vũ Long đáp: “Không sai.”
Trần Duy khẽ gật đầu:
“Ta sẽ giúp ngươi lưu ý, nếu có tụng tích h·ung t·hủ sẽ thông báo cho ngươi. Thiên cấp kỳ vật của ngươi, ta cũng sẽ giữ bí mật không nói cho ai biết.”
Trưng Vũ Long mắt có chút sáng. Khẽ chắp tay nói:
“Đa tạ.”
Sau đó liền nắm lấy Mão đang nằm ở 1 bên, sau đó phóng đi. Trần Duy cũng không ngăn cản.
Đi được 1 đoạn xa, Trưng Vũ Long khẽ quay đầu, có chút cảm khái. Đối phương không có đuổi theo. Hắn có cảm giác rất cao nếu thật sự chiến đấu đến cuối cùng, cho dù sử dụng hết át chủ bài, người bại chính là hắn. Đối phương vậy mà lại không mơ tưởng đến kỳ vật trấn thể của hắn. Thầm nghĩ Trần Duy chính là 1 kẻ quang minh lỗi lạc.
1 giọng nói vang lên trong đầu Trần Duy:
“Ngu ngốc để 1 cái Thiên cấp kỳ vật trấn thể chạy mất, ngươi là không muốn trở thành Tố thể cảnh?”
Trần Duy nhíu mày khó chịu. Hắn biết là nhân cách kia sắp đến. Khẽ nói:
“Hắn là 1 trong số ít người mà ta thưởng thức. Kỳ vật đã mở khóa, muốn lấy kỳ vật cũng tức chính là lấy mạng hắn”
Trong đầu vang lên tiếng: “Cũng đúng. Ta ngửi được có 1 kẻ cuồng tín đồ ở đây, ngươi lại không có phát giác.”
Trần Duy ngờ vực đạo: “Hả?”. Sau đó chợt khí tức trên người Trần Duy biến đổi, càng thêm thâm trầm, ánh mắt trở nên hũng mãnh, nụ cười có phần tà dị. Cười nhạt:
“Phong ấn lỏng hơn 1 chút, hôm nay có thể được 10 giờ đồng hồ. Về sau thời gian sẽ lại càng dài.”
Bỗng Trần Duy liền nhìn về 1 hướng, khóa chặt 1 điểm, nở nụ cười tà dị. Sau đó liền biến mất tại chỗ.
Bóng đen ở 1 chỗ cách xa hơn 1 cây số nhìn thấy Trần Duy mỉm cười nhìn về phía hắn chợt giật mình. Trong phút chốc sợ hãi, muốn thoát đi.
Trong giây lát liền bị 1 cái bàn tay bóp chặt cổ họng đập mạnh vào tường.
Chỉ 1 cái va đập liền làm hắn tê tâm liệt phế. Mất toàn bộ sức chiến đấu. Hắn trợn mắt hãi nhiên, mở mắt liền nhìn thấy kẻ đang bóp lấy cổ mình chính là tên mình đang theo dõi cách hơn 1 cây số kia. Tốc độ đối phương sao có thể nhanh đến vậy.
Trần Duy lúc này trên ánh mắt hung tàn có đôi chút bất ngờ:
“Tại sao lại là ngươi?”
Trần Duy nhận ra tên này, 1 thế trước hắn gọi là gì, à Pegasus, 1 thế trước là 1 cái Thánh đấu sĩ Vàng, tương đương với cấp bậc Siêu phàm cảnh. Kẻ này tóc ngắn màu đen, ngũ quan anh tuấn, mày kiếm, mắt xanh, vô cùng anh khí.
Hiện tại nhìn qua, đối phương hiện tại là 1 cái Thoát phàm cảnh đỉnh phong mà thôi, tương đương với cấp bậc Thánh đấu sĩ Đồng.
Trần Duy bóp chặt cổ của Pegasus, lạnh lùng nói:
“Ngươi theo dõi ta có mục đích gì. Giáo Đình các ngươi tiềm phục ở đây để làm gì? Nhanh chóng nói ra, không thì ... C·hết.” Trên mặt Trần Duy lúc này ánh mắt rét lạnh, sát khí ngưng tụ thành thực chất làm Pegasus rét run cầm cập.