Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 89: Lancelot nguy hiểm

Chương 89: Lancelot nguy hiểm


Trần Duy cười lạnh, khí thế dâng lên đến đỉnh cao:

“Không cần giả vờ giả vịt với ta, ta chính là biết ngươi ở ngoài này ôm cây đợi thỏ.”

Lancelot khẽ cười, khuôn mặt vô tội:

“Ta không hiểu là ngươi đang nói gì, ta cũng chỉ là mới đến.”

Leo nghe thấy cuộc đối thoại, cau mày nói:

“Lancelot, ngươi là ở đây quan sát từ nãy giờ?”

Lancelot khuôn mặt bình thản đáp:

“Leo, sao ngươi có thể tin 1 người ngoài chứ? Ta cũng là vừa mới đến ? Đúng rồi, sao ta lại không nhìn thấy Sagittarius? Áo giáp của các ngươi sao lại trở nên như thế này?” Khuôn mặt làm biểu lộ hồ nghi.

Leo nheo mày, hắn đã từng nghe Aries nói qua, cẩn thận Lancelot. Trong lòng liền dấy lên nghi ngờ.

Trần Duy nhếch miệng. Tên này thật biết diễn. Cảm giác của Trần Duy báo động cho hắn, tên này nguy hiểm hơn 3 người Leo cộng lại không phải 1,2 điểm. Gã này cực độ khủng bố.

Khí thế trên người Trần Duy dâng cao. Tức thì 5 căn mũi tiễn khí hình thành, nhanh chóng nằm lên Cửu tinh liên châu.

Khóe miệng Trần Duy chảy ra khóe máu tươi, đây chính là cực hạn của hắn. Trần Duy khóa chặt lấy Lancelot.

Lancelot nhìn Trần Duy khẽ cười:

“Tiểu huynh đệ, mới gặp đã giương cung bạt kiếm như vậy, thực là không hiểu lễ nghĩa.”

Sau đó lại quay nhìn Leo ôn tồn nói:

“Ý của ngươi thế nào Leo.” Ý đồ quá rõ ràng, hắn hỏi Leo có muốn liên thủ với hắn làm thịt Trần Duy hay không?

Leo chợt cười lạnh, tên này quá âm. Leo sợ rằng nếu thực sự liên thủ, bản thân cũng đi theo bồi táng với Trần Duy.

Leo phủi người nói:

“Ta đã mất hết sức chiến đấu.” Thái độ rất rõ ràng, không muốn tham chiến.

Trần Duy nhìn Leo. Chợt có tia thưởng thức. Tên này vẫn có chút đại trượng phu.

Lancelot nghe vậy khuôn mặt vô cùng bình thản. Lại quay đầu trực diện Trần Duy 1 lúc. Khí thế trên người đã dâng đến đỉnh phong, khẽ nhếch miệng:

“Tiểu huynh đệ, lần sau gặp lại, mong rằng gặp lại chúng ta có thể hóa thù thành bạn.”

Nói rồi, thân hình hắn liền dần tan đi trong hư không, như cách hắn xuất hiện.

Trần Duy không làm ra ngăn cản. Hắn biết đó là không thể. Đối phương nếu thực sự muốn chiến với Trần Duy 1 trận, Trần Duy có trực giác đối phương có đến 8 phần có thể thắng hắn, đối phương có thể cũng có được cảm giác này. Nhưng gã này vô cùng kỹ tính, không có 100% chắc chắn, hắn liền sẽ không ra tay.

1 phần hắn cũng không chắc chắn Trần Duy có thể mở ra lĩnh vực nữa hay không. Lĩnh vực mới là thứ mà hắn e ngại nhất.

Lancelot không biết hắn đã đánh mất cơ hội tốt nhất để g·iết c·hết Trần Duy. Lần sau gặp lại hắn chính là không có cơ hội.

Trần Duy khẽ quay đầu nhìn 2 người Leo, Aquarius. Làm cả 2 giật mình, gã này có khi nào muốn đổi ý, muốn g·iết 2 người bọn họ.

Trần Duy nhắc nhở 1 câu: “Cẩn thận gã đó.”. Sau đó liền phóng người đạp trên thiên không bay đi.

Nhìn Trần Duy đi mất hút hẳn, 2 người mới thở ra 1 hơi. Aquarius vừa mới thoát khỏi cửa tử, khẽ nói thầm:

“Hắn không g·iết ta, lại không c·ướp đi Bảo Bình của ta, phải chăng đã để ý đến ta rồi, nhìn kỹ hắn cũng rất soái.” Nói rồi khuôn mặt có chút phiếm hồng.

Trần Duy không biết bản thân đã tha c·hết cho 1 cái nữ nhân bề ngoài lạnh như băng nhưng tính cách bên trong lại tự luyến đỉnh cao.

Hắn chỉ đơn thuần tiếc cho 1 cái biết sử dụng lĩnh vực mà thôi. Mạt thế ngoại thần xâm lược đến, 1 cái biết sử dụng lĩnh vực chính là lực lượng vô cùng lớn. C·hết 1 cái liền vô cùng uổng phí.

Còn về Leo, Trần Duy có chút thưởng thức tính cách của hắn. Nhưng nếu gặp lại 1 lần nữa, bọn hắn vẫn chọn đối đầu với Trần Duy. Trần Duy sẽ không còn nương tay.

Ở 1 nơi khác Lancelot khẽ hiện ra. Khẽ nhíu mày nói:

“Vừa rồi ta đã lựa chọn đúng hay sai?”

Nói rồi khẽ lắc đầu, bất chợt hắn khẽ lật tay, chợt 1 cái bóng mờ hiện ra trên lòng bàn tay của hắn, bóng mờ dần thành hình. Leo nếu ở đây, sẽ liền nhận ra bóng mờ này vậy mà lại là Sagittarius vừa mới c·hết.

Lancelot nhìn bóng mờ, trên miệng treo nụ cười quỷ dị. Lại lật tay 1 cái, bóng mờ liền biến mất, Lancelot cũng theo đó tan biến tại chỗ.

Trần Duy phóng như bay theo 1 hướng. Giữa đường chợt nhìn thấy 1 cái bóng người. Nàng ngập chìm trong 1 tảng băng lớn, bên ngoài tảng băng lúc này 1 ngọn lửa đen đang điên cuồng thiêu đốt lấy băng, ý đồ hòa tan. Ngưòi bên trong khuôn mặt nhíu lại, điên cuồng củng cố băng giá chống lại. Chính là Anya.

Trần Duy nheo mắt: “Bất tử hỏa”. Thứ quỷ hỏa này lại ở đây. Hỏa diễm này chính là nếu không có đặc thù đồ vật liền sẽ không dập tắt lửa được.

Trần Duy khẽ giơ bàn tay gần chạm đến bất tử hỏa. Bất tử hỏa dường như có sinh mệnh, bị bàn tay hắn thu hút đến.

Trên bàn tay hắn 1 lớp hắc khí hiện ra chắn lấy bất tử hỏa, bất tử hỏa như con hung thú không bắt được con mồi liền trở nên hung tợn, kéo hết về phía Trần Duy. Cùng lúc hắc khí Trần Duy lúc này như tạo thành 1 lớp Võng khí, nhanh chóng bao lấy bất tử hỏa.

Bất tử hỏa chưa kịp phản ứng đã bị hắc khí bao thành 1 viên hắc cầu. Nó bỗng trở nên hung tợn, muốn bùng nổ lên. Trần Duy khẽ lạnh: “Im.”. Hắc cầu liền bị thu nhỏ, nén lại chỉ còn so với kích cỡ 1 viên bi.

Hắc khí phát ra khí tức làm bất tử hỏa run rẫy dữ dội. Như bề tôi nhìn thấy vương giã, trở nên vô cùng ngoan ngoãn, nhu thuận. Trần Duy sau đó liền thu viên hắc cầu vào trong thức hải.

Anya không còn bị hắc diễm ảnh hưởng. Băng phong liền tản ra. Nàng nhìn quanh 1 vòng, nhìn thấy Trần Duy, mắt liền sáng:

“Ngươi thắng?”

Trần Duy khẽ gật đầu, liền hỏi: “Kiều Nhi ở đâu?”

Anya mặc dù đã đoán ra nhưng nghe Trần Duy xác nhận liền kinh hãi. 1 mình chiến 3 cái Thánh đấu sĩ vàng, còn giành chiến thắng. Nàng sau đó có chút thất lạc sau đó mở miệng nói:

“Kiều Nhi b·ị b·ắt đi rồi, là Phoenix.”

Trần Duy nhíu mày nói: “Là nàng ta?”

Anya ngạc nhiên hỏi: “Ngươi biết nàng ta?”

Trần Duy đương nhiên biết. 1 thế trước, chiến tích của nàng ta, quá vang dội, cũng quá điên cuồng.

Trần Duy khẽ hỏi: “Nàng ta đi hướng nào?”

Anya đưa tay chỉ về 1 hướng. Trần Duy nhìn theo. Nhưng sau đó bất chợt hắn nghiến răng khẽ nói:

“Không kịp rồi.”

Anya khó hiểu nhìn hắn. Bất ngờ Trần Duy lúc này chợt 2 mắt trắng dã, gục người rơi xuống. Anya giật mình, liền lao đến ôm lấy hắn nhẹ nhàng tiếp đất.

Nàng trực tiếp nhìn thấy khuôn mặt Trần Duy nét hung hăng dần rút đi, khuôn mặt dần trở nên ôn hòa. Ánh mắt hiện vẻ kinh nghi thầm nói:

“Cứ như là 2 người khác nhau.”

Trần Duy khẽ mở mắt ra ở trong 1 căn phòng lạ. Hắn ngồi dậy chợt thấy đầu đau như búa bổ. 1 giọng nói rơi vào tai hắn:

“Ngươi tỉnh rồi?”

Trần Duy giật mình, khẽ nhìn qua, 1 cô gái xinh đẹp, tóc xanh mũi cao hiện ra trước mặt. Hắn nhíu mày hỏi:

“Cô là ai? Đây là đâu?”

Bất chợt lúc này 1 vài ký ức hỗn loạn nhảy qua trong đầu hắn. 1 đoạn hình ảnh hắn cùng 1 cô gái tóc xanh, thân hình hoàn mỹ không tỳ vết, cả 2 không 1 mảnh vải che thân liên tục nhấp nhô hiện ra trong đầu.

Hắn ôm lấy đầu. Sau đó lại nhìn Anya, tức khắc liền tỏ ra vô cùng bối rối. Hình ảnh kia, không phải là cô gái này sao. Hắn đã cùng cô gái này làm chuyện kia. Không, là cái nhân cách kia.

Anya nhíu mày, tên này nghĩ đến cái gì không đứng đắn, lại tỏ ra bối rối như vậy. Nàng lạnh lùng hỏi:

“Ngươi không nhớ ta?”

Trần Duy liền lấy lại bình tĩnh, gật đầu.

Chương 89: Lancelot nguy hiểm