Gợi ý
Image of Nghịch Đồ Hồng Nhan Nhiều: Lại Nhường Cao Lãnh Sư Tôn Hắc Hóa

Nghịch Đồ Hồng Nhan Nhiều: Lại Nhường Cao Lãnh Sư Tôn Hắc Hóa

【 Xông sư + nhiều nữ chính + yandere + ăn bám + Nữ Đế + không hệ thống 】 Lần thứ nhất nhìn thấy Phượng Khuynh Tiên, Cố Quân Lâm 5 tuổi. Nàng một bộ hồng y, dung nhan tuyệt thế, lãnh ngạo mà yêu diễm, Cố Quân Lâm cảm thấy, đây cũng là trên thế giới xinh đẹp nhất nữ nhân. Nàng là Yêu tộc Chí Tôn, ngàn năm trước bị Nhân tộc Nữ Đế trấn áp tại tiểu thế giới. Cố Quân Lâm, một cái bị thuộc hạ hiến tế tiến đến, có được Âm Dương Thánh thể Nhân tộc tiểu hài, là nàng chạy thoát đá kê chân. Kết quả, nuôi nuôi, nàng lại thành Cố Quân Lâm sư tôn, không nỡ giết ...... Theo thời gian trôi qua, Phượng Khuynh Tiên phát hiện tình cảm của mình dần dần biến chất, nghịch đồ càng là có một viên xông sư tâm. Vì phòng ngừa sư đồ ở giữa đột phá cấm kỵ, Phượng Khuynh Tiên nhịn đau đem Cố Quân Lâm đưa đến ngoại giới trưởng thành lịch luyện, hi vọng thời gian có thể uốn nắn song phương có bội thế tục tư tưởng. Kết quả, ra ngoài không lâu, điêu ngoa bốc đồng thế gia tiểu thư, mị hoặc chúng sinh công chúa Ma tộc, thanh lãnh tuyệt trần mây điện tiên tử đều thành nghịch đồ hồng nhan tri kỷ. Thậm chí, muội muội của mình cũng thành hồng nhan một trong, Phượng Khuynh Tiên bắt đầu ngồi không yên. Thẳng đến trấn áp người của nàng tộc Nữ Đế cũng gia nhập trong đó, Phượng Khuynh Tiên rốt cục hắc hóa, đọa là tư tưởng quá khích tà phượng: “Quân Lâm, bên ngoài nữ nhân xấu quá nhiều, chỉ có vi sư mới có thể bảo vệ ngươi!”
Cập nhật lần cuối: 01/11/2025
686 chương

Khiếu Ngã Tố Mộng

Huyền Huyễn

Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 13: Thích Nghi Và Sinh Tồn

Chương 13: Thích Nghi Và Sinh Tồn


Từng ánh đèn pha bật lên trên con đường tối được bao phủ bởi từng tấm hợp kim dày cộm.


Bóng Phương Việt dài lê thê trên hành lang kim loại lạnh lẽo.


Hắn bước đi, tiếng bước chân vang vọng trong không gian tĩnh mịch. Sau lưng, cánh cửa thép nặng nề đã đóng sầm lại, nhấn chìm hắn trong bóng tối.


Phương Việt biết, bài kiểm tra thứ ba của Túc Quỷ Nhân đã bắt đầu.


- Bài kiểm tra thứ ba chính là thích nghi với địa hình và chiến đấu.


Phương Việt tự nhủ trong lòng đồng thời tính toán các bước đi trên đoạn đường phía trước. Vì đây không chỉ là một thử thách về sức mạnh, mà còn về khả năng thích ứng và sinh tồn.


Từ thiết bị được phát cho đang đeo trên tay trái, một màn hình hologram hiện lên, hiển thị bản đồ ba chiều của khu vực huấn luyện.


Những đường hầm chằng chịt, những căn phòng tối tăm, những chướng ngại vật được mô phỏng một cách chân thực. Phương Việt quan sát kỹ lưỡng, cố gắng ghi nhớ từng chi tiết.


Từng bước bắt đầu di chuyển, cẩn thận quan sát xung quanh. Hắn cảm thấy một sự hiện diện kỳ lạ, như thể có ai đó đang theo dõi anh ta từ trong bóng tối.


Bỗng nhiên, những bức tường xung quanh anh ta rung chuyển, những lưỡi dao sắc nhọn từ trên trần nhà rơi xuống.


Phương Việt nhanh chóng né tránh, nhưng một lưỡi dao sượt qua vai, để lại một vết cắt nhỏ. Hắn nghiến răng, cảm nhận cơn đau nhói.


Hắn biết, đây không phải là một trò chơi, mà có thể b·ị t·hương thậm chí m·ất m·ạng cũng không nghi ngờ…


Hai bài kiểm tra đầu tương đối dễ dàng đã khiến cho Phương Việt buông lỏng 1 phần cảnh giác.


Và đến từ phía Quỷ Vậy, sau khi cảm nhận được vật chủ đã b·ị t·hương trên vai, nó nhanh chóng vận chuyển huyết dịch trong cơ thể.


Hướng hệ tuần hoàn bơm năng lượng của mình, bổ sung khả năng hồi phục một cách nhanh chóng.


Máu chỗ v·ết t·hương cũng không còn chảy nữa, vết cắt trên vai cũng theo đó mà nhanh chóng liền lại như cũ.


Để bản thân trấn tĩnh lại một chút, đồng thời duy trì cảnh giác cao độ.


Phương Việt tiếp tục di chuyển, sau một quá trình dài, đối mặt với hắn không chỉ còn là những cạm bẫy thông thường nữa.


Những kẻ thù thực sự cũng đã dần xuất hiện, chúng được trang bị v·ũ k·hí cao cấp và sở hữu kỹ năng đặc biệt.


Là một đám người khoác trên mình những chiếc áo choàng màu đen, trên tay lăm lăm dao găm và đang tiếp cận vị trí của hắn.


Phương Việt không hoảng sợ, hắn lợi dụng địa hình mà chạy lùi lại một chút, rất không khôn ngoan khi phải đối đầu với một đám người có v·ũ k·hí bằng tay không.


Cho nên phương án tốt nhất chính là dụ chúng vào bẫy và bắt lẻ từng tên một.


Đang trong lúc di chuyển, bất chợt một cơn lạnh sống lưng ập đến sau gáy của Phương Việt khiến hắn cảnh giác.


Từ bên trong một góc tối, một thân ảnh lao về phía Phương Việt với tốc độ rất nhanh. Đồng thời con dao trên tay gã cũng đang hướng về phía cổ hắn mà đâm tới.


Nhanh như thoắt, tận dụng khả năng của Quỷ Vật cùng kinh nghiệm chiến đấu đã được trau chuốt qua nhiều năm tháng.


Phương Việt dễ dàng có thể né được đòn sát thủ này của đối phương, sau đó xoay eo đá một cước vào ngực kẻ muốn g·iết mình.


Răng rắc~


Tiếng xương sườn vỡ nát vang lên đầy chát chúa, lực chân của Phương Việt rất mạnh khiến tên kia hộc máu và bay ra một khoảng rất xa.


Sau đó lập tức kẻ mặc áo choàng đã bất động, còn con dao thì vẫn nằm trên tay gã.


Vì cảnh giác cho nên Phương Việt không dám tiến lại gần đoạt v·ũ k·hí, nhưng nhất thời lại không có cách để giải quyết.


Đang trong lúc bối rối, Phương Việt bất chợt nhớ đến khả năng đặc biệt của mình. Hắn lập tức đưa tiềm thức vào cõi Hỗn Mang, dễ dàng tách bản thân thành hai thực thể riêng biệt.


Trong khi trạng thái linh thể tiến đến gần tên sát thủ dò xét, thì cơ thể vật lý cũng chậm rãi đến gần.


Chỉ cần đối phương manh động thì lập tức hai trạng thái sẽ phối hợp với nhau để khống chế kẻ này.


Quả nhiên không ngoài dự đoán, một cước của Phương Việt chưa thể hoàn toàn đánh gục đối phương. Gã này vẫn còn chút sức phản kháng cuối cùng.


Ngay khi Phương Việt tiến lại đủ gần, gã lập tức vùng lên định đâm cho kẻ trước mặt mấy nhát.


Không hiểu sao cả người gã có chút cứng đờ, cảm giác trở nên nặng nề hơn rất nhiều.


Quả thực là như vậy, trong cõi Hỗn Mang, Phương Việt ở trạng thái linh thể đã tác động một phần lên thế giới thực tại, khiến cho cơ thể gã bị chậm đi vài phần.


Dưới tác động này, cơ thể vật lý của Phương Việt thừa sức để phản ứng ngược lại, thêm một cước cực mạnh được tung ra.


Gã mặc áo choàng đen bị đá bay xa tận vài mét rồi hoàn toàn tĩnh lặng, không còn chút dấu hiệu của sự sống.


Để có thể thành thục phối hợp chiến đấu giữa hai trạng thái như vậy, Phương Việt đã phải bỏ ra mấy ngày liên tục chỉ để luyện tập và thực hành.


Mấy ngày liên tục đó hắn thực sự rất kiên trì và thành quả chính là tình huống giống như hiện tại…


Còn giờ con dao găm trên tay gã sát thủ đã thuộc về Phương Việt. Một v·ũ k·hí sắc bén như thế này có thể sẽ rất hữu ích trong những tình huống tiếp theo.


Phương Việt tiếp tục di chuyển, cẩn thận quan sát xung quanh. Hắn biết, những kẻ thù khác đang ẩn nấp đâu đó trong bóng tối, chờ đợi cơ hội để t·ấn c·ông.


Bỗng nhiên, vô số tiếng bước chân vang lên và đang lao về phía Phương Việt, chính là đám người trước đó đã truy đuổi tới nơi.


Nhanh chóng hợp nhất và trở về trạng thái ban đầu, Phương Việt mau chóng ẩn nấp vào một góc tối.


Hắn biết dù đã có v·ũ k·hí trong tay, tuy nhiên chênh lệch so với tay không cũng không mấy khác biệt. Đối đầu với nhiều người một lúc như vậy rất khó để chiến thắng.


Tốt nhất là nên chờ đợi thời cơ phù hợp rồi tìm cách ra tay là phương án hoàn hảo nhất lúc này.


Sau khi đám người kia đuổi đến nơi, chúng chỉ thấy cái xác của đồng bọn đ·ã c·hết, còn Phương Việt đã hoàn toàn biến mất.


Cho nên chúng đã quyết định chia thành ba nhóm đi tìm, mỗi nhóm có ba người và đi theo ba hướng khác nhau.


- Chính là nó, cơ hội thích hợp để ra tay đây rồi.


Phương Việt quan sát ba nhóm kẻ thù đang tản ra, ánh mắt lóe lên vẻ lạnh lẽo. Hắn biết, đây là cơ hội tốt nhất để loại bỏ chúng theo từng nhóm một.


Nhóm đầu tiên đi về phía bên trái, tiến vào một hành lang hẹp.


Phương Việt sử dụng khả năng đặc biệt của mình, lặng lẽ theo sau chúng. Còn cơ thể vật lý thì di chuyển không một tiếng động, như một bóng ma trong bóng tối.


Khi nhóm này đi đủ xa và tới một góc khuất, Phương Việt bất ngờ xuất hiện một cách khó hiểu từ phía sau.


Một cước đầy mạnh mẽ và uy lực vào tên đi đầu khiến tên này ngã xuống, không kịp phát ra một tiếng kêu.


Hai tên còn lại giật mình, vội vàng rút dao găm ra và quay người lại nhưng đã quá trễ.


Như một bóng ma thực thụ, Phương Việt nhanh chóng lao tới, sử dụng con dao găm vừa lấy được.


Xoạt Xoạt!


Đúng 2 nhát dao, chuẩn - nhanh - gọn, hai tên còn lại trên cổ lập tức xuất hiện 2 vết rách lớn.


Chúng không kịp ú ớ gì, chỉ biết ôm cổ rồi ngã xuống đất trong khi máu tươi không ngừng chảy xuống sàn.


Không có thời gian để phi tang sau khi chốt hạ bằng một nhát cuối cho tên vừa ngã, Phương Việt chỉ kịp nhặt chiến lợi phẩm là 3 con dao găm của nhóm này.


Phương Việt nhanh chóng rời khỏi hiện trường, ẩn nấp vào một góc tối khác. Hắn biết, mình cần phải di chuyển liên tục, tránh để những nhóm kẻ thù khác phát hiện.


Tiếp tục như thế, dựa vào khả năng đặc biệt của mình, Phương Việt nhanh chóng và dễ dàng để diệt gọn đám người thứ hai bên trong một căn phòng trống.


----


Hiện tại chỉ còn nhóm cuối cùng, Phương Việt cũng không mất quá nhiều thời gian để tìm ra bọn chúng.


Nhưng bất ngờ là nhóm này không dễ xơi như hắn tưởng, khác với 2 nhóm đầu tiên thì nhóm này mạnh hơn hẳn về mọi mặt.


Tên thủ lĩnh đi đầu không rõ thực lực, hai tên đàn em theo sát phía sau ngoại trừ dao găm ra còn có cả súng tiểu liên.


Phương Việt chỉ có thể điều khiển cơ thể vật lý giữ khoảng cách xa để không bị phát hiện, trong khi trạng thái linh thể vẫn không ngừng theo sát đám người này.


Tên thủ lĩnh quan sát xung quanh, ánh mắt sắc bén quét ngang mọi ngóc ngách. Gã có vẻ rất cảnh giác, như thể cảm nhận được sự hiện diện của Phương Việt.


- Tao cảm thấy có gì đó không ổn.


- Như thể có ai đó đang theo dõi chúng ta vậy.


Tên thủ lĩnh nói, giọng trầm thấp chỉ đủ mấy người bọn chúng nghe.


Như thể rất tin tưởng vào tên đi đầu, hai tên đàn em trở nên cảnh giác. Lập tức rút súng tiểu liên ra mà vào trạng thái đề phòng, sẵn sàng nổ súng bất cứ lúc nào.


Mà gã thủ lĩnh dù rất tin tưởng vào giác quan của mình, tuy nhiên lại không có chút manh mối nào.


Vì thế chúng chỉ đành tiếp tục tìm kiếm sự hiện diện của Phương Việt vừa đề phòng bị t·ấn c·ông bất chợt.


Nhưng chúng nào ngờ được mình đang liên tục bị theo dõi, đối phương còn đã đi hết các ngóc ngách để tìm ra hướng chặn đầu bọn chúng.


Phương Việt chờ một lúc, cho đến khi đám người này đi đến gần một đoạn rẽ.


Bất chợt một tên đàn em cảm thấy lạnh sống lưng, như thể có ai đó vừa mới vỗ mạnh vào vai mình. Tên này lập tức quay người lại mà hướng tiểu liên bắn mấy loạt đạn về phía sau.


Nơi mà hắn tưởng chừng như có người vừa chạm vào mình, chỉ tiếc là phía sau chẳng có ai cả.


Hành động này của hắn khiến cho 2 tên đồng bọn sững sờ và ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra.


- Mày điên à?


Tên thủ lĩnh quát lớn, nhưng vừa dứt lời thì bất chợt, từ phía xa nơi ngã rẽ.


Một con dao găm lấy tốc độ cực nhanh và vô cùng chuẩn xác lao tới.


XỌC~


Con dao găm trực tiếp ghim thẳng vào đầu 1 tên đàn em còn lại khi mất cảnh giác bởi tên đồng bọn.


Và rồi liên tiếp thêm 2 con dao găm bay tới phía bọn chúng từ hướng ngã rẽ, thân ảnh Phương Việt lúc này cũng đã ở trong tầm mắt của chúng.


Chỉ là tên thủ lĩnh không phải kẻ đơn giản, hắn lập tức tránh được con dao lao về phía mình. Đồng thời dùng v·ũ k·hí trong tay làm chệch hướng con dao còn lại.


Cứu tên đàn em thoát c·hết một phen trong gang tấc.


- Giết nó!


Còn chưa kịp tỉnh hồn, tên thủ lĩnh đã gầm lên.


Thấy vậy, tên đàn em lập tức giương súng, xả thêm một loạt đạn tiểu liên về hướng mà Phương Việt xuất hiện.


Chỉ là đã muộn, thân ảnh Phương Việt đã sớm biến mất sau bức tường ngay khi hắn kịp bóp cò rồi.


Và sau hai loạt bắn vừa rồi, súng của hắn cũng sạch đạn trong băng, đã thành một món đồ vứt đi.


Vì thế Phương Việt một lần nữa chậm rãi đi ra từ sau bức tường, trên tay còn lăm lăm 1 con dao găm đầy máu.


Tên thủ lĩnh thấy vậy rất là bất ngờ, vốn định chủ động lao lên chém c·hết tên trước mắt, ai ngờ đối phương lại tiếp tục chiêu cũ.


Con dao vốn còn nằm trong tay Phương Việt đã biến mất, chỉ thấy nó giờ đây đã bay được nửa đường về phía trán gã đàn em rồi.


- Hừ, trò vặt vãnh.


Tên thủ lĩnh đầy đắc chí vì chiêu này không có tác dụng đối với gã.


Nhưng trái ngược hoàn toàn với suy nghĩ của hắn, vốn dĩ thanh đao trong tay chắc chắn sẽ kịp phá tan công kích của Phương Việt.


Nào ngờ trong một khoảnh khắc nào đó, thanh đao trong tay hắn bất ngờ chậm đi một chút. Nhưng chỉ nhờ cái một chút nhỏ nhoi ấy đã khiến hắn không kịp đỡ chiêu.


Dao găm nhẹ nhàng lướt qua trường đao của gã trong tích tắc rồi ghim chặt lên trán tên đàn em.


Bịch!


Lại thêm một cỗ t·hi t·hể ngã xuống đất đầy chóng vánh, âm thanh chát chúa của nó khiến tên thủ lĩnh tỉnh lại từ trong sự ngỡ ngàng.


Gã tê dại, hoang mang vì thực sự không hiểu chuyện gì đã xảy ra.


- Con mẹ nó mày phải c·hết!


Hắn nhìn về phía Phương Việt, dữ tợn gầm lên sau đó lao nhanh về phía hắn.


Phanh~


Trường đao lướt qua cơ thể Phương Việt, hắn lách nhẹ một cái khiến trường đao trong tay gã thủ lĩnh chém thẳng một nhát lên tường.


Bức tường kim loại thế nhưng lại bị cắt một vết khá sâu, điều này khiến cho hắn rất bất ngờ trước thực lực của người đối diện.


Sau đó, Phương Việt đưa mắt quan sát thật kỹ trường đao trong tay đối phương, rốt cuộc hắn cũng hiểu rõ thực lực này đến từ đâu.


Thì ra thanh đao trong tay hắn cũng là một Quỷ Vật, vì khi này thanh đao đã nối liền và trở thành tay phải của gã thủ lĩnh rồi.


- Hừ, thì ra là Quỷ Vật.


Phương Việt hừ lạnh một tiếng, hắn đã hiểu rõ vì sao tên này lại mạnh đến vậy.


Nhưng hắn cũng không hề sợ hãi, hắn có Quỷ Vật của riêng mình, và hắn tin rằng mình có thể đánh bại đối phương.


- C·hết đi thằng chó!


Tên thủ lĩnh gầm lên vô cùng phẫn nộ vì đã chém hụt, hắn lao về phía Phương Việt với tốc độ nhanh hơn.


Phương Việt nhanh chóng điều động trạng thái linh thể, tiến hành yểm trợ cho cơ thể vật lý.


Phanh Phanh~


Trường đao liên tục vung vẩy, tạo ra vô số âm thanh chói tai khi v·a c·hạm với bức tường.


Những vết cắt cũng theo đó mà xuất hiện ngày càng dày đặc hơn.


Phương Việt tận dụng khả năng linh hoạt của mình và phối hợp với trạng thái linh thể, liên tục né tránh và tìm cách phản công.


Nhưng tên thủ lĩnh không để cho Phương Việt có một cơ hội nào, tên này cứ như là được tiêm thuốc kích thích vậy.


Gã liên tục t·ấn c·ông với tốc độ và sức mạnh vượt trội, sự chèn ép dành cho hắn cũng theo đó mà gia tăng.


Phương Việt dần cảm thấy khó khăn, hắn biết nếu cứ tiếp tục như thế này, mình sẽ b·ị đ·ánh bại.


Vào khoảnh khắc nguy cấp đó, trạng thái linh thể của Phương Việt đã tìm ra sơ hở của đối phương, khi thể lực của cả hai đã tiêu hao khá nhiều.


Trạng thái linh thể nhanh chóng di chuyển, tác động lên thế giới thực tại, khiến cho tên thủ lĩnh bị chậm đi một chút.


Chỉ một chút thôi, nhưng như vậy là quá đủ.


Phương Việt theo đó nhanh chóng nắm bắt cơ hội, tung một cú đá toàn lực vào ngực tên thủ lĩnh.


Cú đá mạnh mẽ khiến tên thủ lĩnh bị đẩy lùi lại vài bước, hắn ho ra một ngụm máu.


- Con mẹ nó, sao mày dám…


- C·hết con mẹ mày đi!


Tên thủ lĩnh gầm lên, hắn tức giận đến mức mất kiểm soát.


Hắn lao về phía Phương Việt với tốc độ nhanh hơn, trường đao trong tay vung lên như một cơn lốc.


Phương Việt biết, đây là cơ hội cuối cùng của mình cho nên phải tận dụng một cách triệt để.


Ngay khi tên thủ lĩnh mất kiểm soát, cơ hội ra tay cho hắn cũng có tỷ lệ thành công cao hơn.


Và rồi một đòn chém ngang tới từ phía tên thủ lĩnh được vung ra, Phương Việt đồng thời điều khiển cả hai trạng thái của mình, dẫn đến tiêu hao cực lớn về cả thể lực lẫn tinh thần.


Cơ thể vật lý không tránh được hoàn toàn đòn chém đấy, một vết cắt ngang tuy không quá sâu. Nhưng cũng đã khiến vài cái xương sườn của hắn nứt ra.


Còn trạng thái linh thể thì thành công xuất sắc khi tác động đến đòn chém của tên thủ lĩnh. Khi đó Phương Việt đã tác động lên thực tại bằng cách gia tăng sức mạnh cho đòn chém.


Hậu quả là thanh đao của đối phương bị ghim chặt lên một bức tường ngay gần đó, không thể lập tức thu trở về.


Nhân cơ hội này, một con dao găm lập tức được phóng ra từ phía Phương Việt.


Gã thủ lĩnh cũng không quá hoảng hốt mà đưa tay còn lại lên chắn lấy, dù có thể b·ị t·hương nhưng còn hơn là m·ất m·ạng.


Chỉ là tên thủ lĩnh dù có vạn lần cũng không thể ngờ được rằng, trong khoảnh khắc hắn đưa tay lên.


Đáng nhẽ phải bắt được con dao rồi, tuy nhiên… khi con dao lẽ ra phải nằm gọn trong tay hắn thì nó lại đột ngột tăng tốc độ.


Ngón cái đáng lẽ chỉ b·ị t·hương vì tay không bắt dao thì lại đứt lìa khi vừa chạm vào.


Phọc~


Thanh âm quen thuộc lại vang lên, Con dao dù không thể ghim chặt vào đầu tên thủ lĩnh. Nhưng cũng đã đủ để xuyên qua hộp sọ rồi phá huỷ não bộ của gã.


Hai chân dần trở nên tê dại, gã thủ lĩnh quỳ xuống nền, trường đao vẫn còn chưa kịp rút về. Hai mắt gã trừng trừng nhìn lấy Phương Việt, rồi tiêu cự cũng theo đó biến mất.


C·hết không nhắm mắt.


Chương 13: Thích Nghi Và Sinh Tồn