

Hắc Hoạ
Unknown
Chương 15: Viện Ngiên Cứu Số 1
- Chuyến tham quan của cậu thế nào Phương Việt?
- Cậu có cảm nhận gì đối với Túc Quỷ Nhân của Hắc Long Thương Triều chúng ta?
Giọng nói lạnh lùng của Vương tổng vang lên, kéo Phương Việt trở về thực tại.
Hắn nhìn sang, thấy cô đang đứng cạnh một bàn thí nghiệm, trên tay cầm một ống nghiệm chứa chất lỏng màu xanh lam lắc lắc chơi đùa.
- Tôi cảm thấy mọi thứ rất tốt thưa Vương tổng, Túc Quỷ Nhân quả thực đã mang đến cho tôi rất nhiều sự kinh ngạc.
- Như thể là bản thân vừa đặt chân lên một thế giới hoàn toàn khác vậy, vừa xa lạ và thần bí, nhưng cũng đầy hấp dẫn và thử thách.
- Đây là lần đầu tiên tôi có trải nghiệm đặc biệt như vậy, cảm ơn Vương tổng đã đặc biệt ưu ái.
Vương tổng hài lòng nhìn Phương Việt, nhưng ánh mắt vẫn lạnh lùng như thường lệ.
- Không cần cảm ơn, dù sao thì tôi cũng có mục tiêu riêng của mình, cậu chỉ cần làm tốt những việc mình cần làm là được.
- Những chuyện khác thì không cần phải quá để tâm làm gì.
Phương Việt khẽ gật đầu, hắn hiểu rằng mình đơn giản chỉ là một quân bài trong tay Vương tổng.
Nhưng thân phận và địa vị lúc này không cho phép hắn quan tâm nhiều như thế. Nếu muốn đi xa hơn hắn chỉ cần chứng minh năng lực của mình, trong khi khám phá thêm về thế giới này là được.
- Vậy Vương tổng và ngài Rex, có thể cho phép tôi thắc mắc tại sao chúng ta lại ở đây không?
Phương Việt hỏi với giọng tò mò, trong khi ánh mắt vẫn không ngừng quan sát môi trường xung quanh.
Mà thấy hắn như vậy, Rex Volkan không nói gì, việc của hắn đến đây là xong rồi. Gã hoàn toàn có thể rời đi ngay và luôn nhưng không, gã muốn ở lại xem nốt những gì sẽ diễn ra sắp tới.
Còn Vương tổng chỉ khẽ nhếch môi cười nhẹ, ánh mắt lướt qua những thiết bị thí nghiệm lấp lánh ánh kim loại lạnh lẽo.
- Giới thiệu với cậu một chút, đây là “Viện Nghiên Cứu Số 1” thuộc về tổng bộ Túc Quỷ Nhân và trực thuộc Hắc Long Thương Triều.
- Vì thế cho nên chỉ cần là tinh anh của Hắc Long đều có thể tới đây.
Mà nghe Vương tổng nói như vậy, thì Phương Việt hắn cũng đã trở thành tinh anh của Hắc Long Thương Triều rồi.
Cộng thêm với thân phận là người của Túc Quỷ Nhân nữa, cảm giác địa vị của hắn lại tăng thêm một bậc đáng kể.
Do đó một cảm giác kiêu hãnh trong lòng dâng cao một cách mù quáng, nên cũng nhanh chóng bị kìm xuống.
Vì vậy, Phương Việt có thể nói là vừa thích, mà cũng không thích cái loại cảm giác nhất thời xúc động đó…
- Tinh anh? Nghĩa là sao, vậy rốt cuộc nơi này là để làm gì?
Phương Việt hỏi, trong giọng nói có mang theo chút suy tư.
- Ý trên mặt chữ, còn để làm gì thì nó là nơi chuyên nghiên cứu về Quỷ Vật, là nơi nghiên cứu và phát minh ra những Tạo Tác đặc biệt mà cậu và người dân trong thành phố Hoàng Kim này sử dụng.
- Giống như cánh tay Tạo Tác mà người quen của cậu là Đại Lực sở hữu, nó cũng là một trong số ít sản phẩm được ra lò từ đây.
Nghe Vương tổng giải thích sau đó Phương Việt khẽ gật đầu trầm ngâm rồi tiếp tục hỏi.
- Vậy Đại Lực cũng là tinh anh của Hắc Long sao?
Đây chính là điểm khiến Phương Việt khó hiểu, không phải hắn khinh thường Đại Lực mà là vì kẻ này thực sự không có quá nhiều điểm nổi trội.
- Hah, cậu nghĩ nhiều rồi, cánh tay của Đại Lực là nhờ giám đốc Trần mua lại với giá cao. Sau đó cấy ghép lên cơ thể từ một bên khác trong thành phố.
- Không chỉ cánh tay đó, hầu hết những tạo tác còn lại của cậu ta đều là hàng chui, hàng chất lượng thấp từ bên ngoài.
Thì ra là như vậy, chỉ có cánh tay là hàng xịn, còn lại hoặc là đồ rẻ tiền, hoặc là đồ chui, trộm được của đám “Thợ Máy” bên ngoài.
Hiểu rõ tình hình, Phương Việt khẽ gật đầu và nghe Vương tổng nói tiếp.
- Không giống như đám “Thợ Máy” với kiến thức và kỹ năng nửa mùa đó, chỉ dành cho những kẻ như Đại Lực.
- Còn Phương Việt cậu thì khác, cậu có sự hậu thuẫn của tôi, Hắc Long và cả Túc Quỷ Nhân. Cậu đủ yêu cầu và xứng đáng nhận được những thứ tốt nhất từ nơi này.
Nghe vậy, Phương Việt cảm thấy mọi thứ phát triển có phần khá nhanh, dù đi đúng hướng. Nhưng để giữ vững những giá trị này, hắn cần tiếp tục phải chứng minh bản thân hơn nữa.
Cần phải tiếp tục gia tăng giá trị bản thân và trở thành một nguồn đầu tư đáng tin cậy, để nâng cao danh vọng của mình.
Có như vậy, Phương Việt hắn mới có thể tiếp tục tồn tại bên trong cái xã hội tàn khốc và thực dụng này.
- Vậy theo ý Vương tổng là tôi cũng cần phải cấy ghép Tạo Tác sao?
Phương Việt hỏi, giọng nói mang theo một chút mong đợi mơ hồ.
- Không vội, trước tiên cậu thử nghĩ xem, dù đã sở hữu Quỷ Vật nhưng khi làm bài kiểm tra cuối cùng mọi thứ diễn ra thế nào.
Lời nói của Vương tổng khiến Phương Việt rơi vào trạng thái trầm tư, hắn hồi tưởng lại mọi thứ lúc đó. Cố gắng phân tích mọi thứ một cách ngắn gọn và triệt để nhất.
- Ý của Vương tổng là đang nói về khả năng chiến đấu của tôi? Nhưng tôi thấy không có chỗ nào đặc biệt cả.
Phương Việt nói ra suy nghĩ thực sự của mình, chính xác là hắn không nhìn ra được chỗ nào đặc biệt cả.
- Không, cậu nói sai rồi, vì khi cậu chiến đấu ở bên trong thì bên ngoài chúng tôi cũng đang không ngừng quan sát.
- Theo lời chuyên gia của chúng ta, họ đã phân tích khả năng chiến đấu thực tế của cậu. Trên thực tế ngoài mặt thể chất được tăng lên vài lần ra thì thực sự không có quá nhiều điểm đặc biệt.
- Có vẻ như Quỷ Vật hiện tại chỉ giúp thể chất của cậu tăng lên phần nào, còn lại nó thiên về khả năng hồi phục và chữa trị nhiều là chính.
Phương Việt liên tục lắng nghe một cách chăm chú những gì Vương tổng nói, sau khi thu được kết quả phân tích của chuyên gia trong nghề.
- Vậy họ đánh giá khả năng chiến đấu của tôi thế nào, dẫu sao tôi cũng đã đánh bại một kẻ nắm giữ Quỷ Vật.
Thấy câu trả lời của Phương Việt, Vương tổng lập tức dội cho hắn một gáo nước lạnh.
- Họ nói cậu chỉ may mắn thôi, họ đã quan sát và phân tích quá trình chiến đấu của cậu với đám tử tù đó. Trên thực tế có một vài khoảnh khắc chiến đấu giữa cậu và tên kia rất khó lý giải.
- Những chuyên gia cho rằng hẳn đó là năng lực đặc biệt mà Quỷ Vật của cậu sở hữu, có thể tác động lên người kẻ địch trong thời gian ngắn, khiến chúng bị sao nhãng trong thời khắc then chốt.
- Nhờ đó cậu mới có thể dễ dàng chiến thắng, dù thực tế cậu bị tên kia nghiền ép về cả sức mạnh lẫn tốc độ.
Quả nhiên là chuyên gia có khác, dù chỉ quan sát từ xa, họ vẫn có thể nhận ra được những sự bất thường từ quá trình chiến đấu của Phương Việt.
Nhưng tất cả đều không thể ngờ rằng, năng lực đặc biệt của hắn lại không đến từ Quỷ Vật như phỏng đoán.
- Vậy tôi cần phải làm gì?
Phương Việt hỏi, giọng nói có chút thất vọng.
- Không cần ủ rũ, cũng không cần hạ thấp bản thân, vì khả năng thích ứng với môi trường của cậu cũng như tư duy chiến thuật đều được đánh giá rất cao.
- Nhưng nếu muốn biết cậu cần phải bổ sung thêm điều gì thì phải tiến hành kiểm tra toàn diện. Từ đó cho ra phương án cải tạo và nâng cấp phù hợp dành cho cậu.
Phương Việt khẽ gật đầu, sau đó cùng với Vương tổng tiến sâu vào bên trong khu thí nghiệm.
- Vậy chúng ta sẽ kiểm tra thế nào?
Nhất thời không nhịn được, vừa đi, hắn vừa hướng Vương tổng dò hỏi.
- Ngay bây giờ thôi, không cần quá lo lắng.
Nói xong, Phương Việt được dẫn đến một phòng thí nghiệm khác, bên trong có nhiều thiết bị kỳ lạ.
Và trong phòng còn có mấy người khác mặc đồng phục riêng biệt của viện nghiên cứu này. Một số thì cơ thể vẫn giữ nguyên, một số thì đã thay thế các chi và một số bộ phận thành những Tạo Tác đặc biệt.
- Là cậu ấy sao?
Đám người thấy Vương tổng và Phương Việt tiến vào liền lại gần chào hỏi.
- Ừ đúng vậy, việc còn lại nhờ các vị…
Vương tổng trao đổi với mấy vị “Sáng Tạo Giả” một chút, họ là những bậc thầy có chuyên môn trong lĩnh vực của mình.
Không giống như đám “Thợ Máy” nửa mùa ngoài kia, dù vẫn có số ít sở hữu trình độ tương đương nhưng cũng rất hiếm thấy.
Bàn bạc xong, Vương tổng lập tức xoay người đi ra, trên đường đi còn vỗ vai hắn mấy cái. Ý nói rằng hắn cứ yên tâm rồi cánh cửa căn phòng đã đóng lại.
Phương Việt ngơ ngác nhìn xung quanh, trong khi mấy vị Sáng Tạo Giả nhìn hắn với ánh mắt tò mò và đánh giá, như thể hắn là một món hàng quý hiếm.
Đối với họ, được tiến hành nghiên cứu và thu thập thêm tri thức từ những mẫu vật sống, là một việc thiêng liêng.
- Chào cậu, tôi là Lâm Bình, người sẽ phụ trách kiểm tra và đưa ra phương án cải tạo thích hợp nhất dành cho cậu.
Một người đàn ông trung niên tiến đến, bắt tay hắn.
Trong khi bắt tay, cánh tay máy móc trên người Lâm Bình phảng phất một chút lạnh giá của kim loại.
- Rất vui được gặp ông.
Phương Việt đáp lời, trong lòng vẫn cảm thấy có phần hồi hộp, thấp thỏm.
- Cậu không cần lo lắng, quá trình kiểm tra này sẽ giúp ích rất nhiều cho cậu sau này. Quá trình kiểm tra chính là để giúp cậu lựa chọn ra những tạo tác phù hợp.
- Giúp cậu phát huy tối đa tiềm năng của bản thân, mà không trở ngại đến việc sở hữu thêm Quỷ Vật sau này.
Phương Việt nghe xong liền gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
- Vậy bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu luôn.
- Cậu sẵn sàng chưa?
Người đàn ông tên Lâm Bình tiếp tục hỏi thêm.
- Tôi…tôi sẵn sàng rồi, các vị có thể bắt đầu ngay bây giờ.
Hắn lắp bắp một hồi rồi cắn răng, dứt khoát đồng ý tiến hành quá trình kiểm tra thể chất.
- Vậy cậu hãy cởi toàn bộ quần áo ra, chỉ giữ lại đồ lót thôi, sau đó đi tới bệ đứng kia chờ một chút.
Nghe vậy Phương Việt bắt đầu làm theo lời Lâm Bình, hắn mau chóng cởi đồ, chỉ giữ lại chiếc quần trong rồi bước lên bệ.
Thân hình cao ráo, rắn chắc với từng được gân cơ rõ ràng trên cơ thể Phương Việt lộ ra.
Hắn đứng bên trên một chiếc bệ kim loại giống như một thiết bị công nghệ nào đó. Rồi phía trên đột nhiên xuất hiện thêm một thiết bị khác, nó chiếu ra một luồng ánh sáng xanh kỳ lạ.
Nó bắt đầu quét xung quanh cơ thể cao lớn của Phương Việt, từ trên xuống dưới rồi từ dưới lên trên…
Quá trình này diễn ra rất nhanh chóng và mượt mà, thiết bị kia sau đó đã được thu trở lại.
Và rồi, chiếc bệ mà Phương Việt đang đứng đột nhiên hơi rung lắc nhẹ, rồi xung quanh hắn đột nhiên xuất hiện rất nhiều sợi dây kỳ lạ.
- Mọi thứ sẽ hơi đau một chút, bình tĩnh nhé chàng trai.
Giọng Lâm Bình vang lên từ phía sau khiến Phương Việt đột nhiên cảm thấy lạnh sống lưng.
Cuối cùng, vô số cơn tê buốt và đau đớn ập đến với cơ thể gần như là trần trụi của hắn.
Chỉ thấy những sợi dây từ thiết bị công nghệ đặc biệt kia, từng đợt, từng đợt mà cắm thẳng lên trên người Phương Việt một cách có trình tự.
Vị trí cắm cũng rõ ràng và bao phủ mọi vị trí sau lưng hắn, bắt đầu từ lưng, rồi đến tay chân.
Và cuối cùng là sợi cắm thẳng vào phía sau gáy của Phương Việt, hệ thần kinh trung ương của hắn cảm thấy t·ê l·iệt.
Đầu óc đột nhiên cảm thấy choáng váng vô cùng dữ rồi, và rồi Phương Việt cảm thấy mọi thứ chìm vào trong bóng tối.
Chuyện gì đã xảy ra, hắn đều không rõ, chỉ biết sau khi ngất đi, mọi thứ đều trở nên mơ hồ...