Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 18: Thăng Long Điện

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 18: Thăng Long Điện


- Đã lâu không gặp rồi quản lý Bằng, dạo này công việc vẫn thuận lợi chứ?

Mọi thứ đều đã được Vương tổng thu xếp ổn thỏa, Phương Việt lắc đầu biểu thị bản thân không còn thêm thắc mắc nào nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhất là trong một cái xã hội phức tạp và đầy rẫy sự hỗn loạn như thành phố Hoàng Kim. Một nơi mà hắn có thể c·hết hay gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào.

Đối phương đầu tư đã rất nhiều lên người hắn nên đây là việc hắn phải làm, cho nên hắn càng phải làm việc một cách thận trọng nhất.

Giai đoạn này hắn đã làm khá tốt, cũng đã học được thêm những yếu tố chuyên môn và cần thiết dành cho công việc hiện tại.

Phương Việt im lặng, hắn nhìn thẳng về phía Vương tổng, trong ánh mắt hắn có chút dao động. Hắn nhất thời không hiểu tại sao, người phụ nữ này lại đối xử với mình có phần đặc biệt như vậy.

- Chưa kể, 200 nghìn này là sự đầu tư tôi dành cho cậu khi làm việc với tôi, đương nhiên là sau này cậu có thể trả lại nếu như không muốn mang nợ người khác. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cơ bản là, giai đoạn này rất quan trọng cho con đường sau này của hắn, vì thế không thể dành quá nhiều thời gian cho những chuyện khác…

Phương Việt ngồi ở ghế lái, ánh mắt hơi liếc về chiếc gương phản chiếu bóng hình phía sau, đồng thời mở miệng.

----

Trái ngược hẳn với trạng thái của Phương Việt, Vương tổng ngồi bên cạnh hắn lại không bộc lộ quá nhiều cảm xúc.

Quản lý Bằng nói xong Vương tổng liền gật đầu hiểu ý, sau đó sau người bắt đầu dẫn đường.

- Tạm thời cứ như vậy đã, còn thắc mắc gì nữa không?

Hiện tại độ thành thạo của hắn khi khống chế chúng đã rất cao, có thể điều khiển Quỷ Vật ở mức vượt xa những người cũng sở hữu Quỷ Vật khác.

- Trước mắt, cậu sẽ có khoảng một tuần để làm quen với cơ thể mới nâng cấp của mình. Trong một tuần đó sẽ có người giúp cậu phát huy sức mạnh và tiềm năng hiện tại.

Mà một kẻ ở tầng lớp thấp như Phương Việt làm sao có thể hiểu được cái cảm giác đó.

- Không, tôi ổn.

- Mời hai vị.

Và cũng trong khoảng thời gian đó, ngoại trừ những lúc hoàn thành công việc chính với tư cách trợ lý tổng giám đốc ra.

- Vương tổng, chúng ta sắp tới nơi rồi.

Họ đi qua một hành lang dài, đến một chiếc thang máy được thiết kế đặc biệt, chỉ dành cho những khách hàng VIP của Thăng Long Điện.

Dù từ lúc có được vô số cơ duyên, cùng những khả năng đặc biệt, thực lực và khả năng chiến đấu của Phương Việt có thể nói là từ phàm nhân biến thành siêu nhân.

- Sao thế? Trông cậu có vẻ không được thoải mái cho lắm?

Và trong suốt khoảng thời gian một tháng này, Phương Việt gần như không có thời gian rảnh để làm việc riêng.

----

Cảm xúc và sự phản kháng thuộc về kẻ nắm giữ những thông tin và tri thức đó, sẽ tác động nặng nề lên tinh thần của hắn.

Sau tất cả, hiện tại Phương Việt mới có thể xem như là chính thức thuộc cấp của Vương tổng. Bỏ qua cái mác trợ lý tổng giám đốc, hắn giờ đây đã coi như là một nửa thân tín của người phụ nữ đó.

Đỗ xe hoàn tất, Phương Việt mau chóng bước xuống từ ghế lái, sau đó tiếp cận tới vị trí cửa xe ở phía sau và mở sẵn.

Khả năng này cho phép hắn khai thác và chiếm đoạt một số mảnh thông tin, cảm xúc cùng ký ức trôi dạt trong cõi Hỗn Mang.

Bên trên dòng đường nhộn nhịp và rộng rãi của khu người giàu thuộc Thăng Long Đài, một chiếc Hắc Diệu đang lướt bay trong khi thân xe phản chiếu ánh đèn rực rỡ của con đường.

Ông ta nói, sau đó bấm nút chọn tầng số 40, sau đó thang máy bắt đầu di chuyển lên trên, không khí trong thang máy trở nên tĩnh mịch và có phần ngột ngạt.

Hắn muốn tập trung vào những gì sắp tới sẽ diễn ra, sau khi quá trình cải tạo cơ thể hoàn tất.

Nhưng nói là hắn hoàn toàn tự tin, đủ sức để bảo vệ chu toàn cho Vương tổng thì chính là tự mãn và ngu dốt.

Nhưng không vì thế mà hắn trở nên ảo tưởng, hắn vẫn biết thân phận của mình là cái dạng gì, đang đứng ở vị trí nào.

- Sau đó cậu sẽ quay trở lại với thời gian thử việc của mình, trong quá trình này nếu như cậu khiến tôi cảm thấy hài lòng thì chúng ta sẽ bàn tiếp.

- Đừng quá lo lắng về điều đó, dù sao thì sau này cậu cũng sẽ làm việc cho tôi.

Việc phải đơn thương độc mã phụ trách an toàn cho Vương tổng khiến hắn cảm thấy rất khó xử. Nói không tự tin với năng lực của bản thân là...hèn yếu và vô trách nhiệm.

Ở giữa phòng, một người đàn ông đang ngồi trên một chiếc ghế sofa, tay cầm một ly rượu vang đỏ nhâm nhi trong khi đang du dương theo những giai điệu.

Vương tổng đáp lời, giọng điệu vẫn lạnh lùng nhưng pha chút lịch sự.

Còn đối với cõi Hỗn Mang, Phương Việt đã thử tiếp xúc và tìm hiểu sâu hơn về khả năng mới của mình. Hắn tạm gọi là “Giao Thức Hỗn Mang”.

Khả năng khống chế Quỷ Vật và năng lực đặc biệt từ cõi Hỗn Mang cũng được hắn khai thác sao cho triệt để nhất.

Đó là, khi hắn càng cố gắng dùng "Giao Thức Hỗn Mang" để chiếm đoạt thông tin và ký ức đó, thì những cơn đau đầu quằn quại sẽ ập đến một cách dữ dội,

- Chỉ là… cảm giác bất chợt phải gánh một khoản tiền lớn như vậy trên vai…khiến tôi không quen lắm.

Vương tổng nhẹ nhàng đáp lời, giọng điệu vẫn lạnh lùng và không chút cảm xúc.

- Việc phải đối mặt với những số tiền lớn hơn, thậm chí gấp cả vài chục lần con số hiện tại cũng sẽ là việc thường xuyên. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Vương Nguyệt Hồng, em đến rồi….

Hệ thống động cơ phản trọng lực mặt đất hoạt động êm ái, không một tiếng ồn, không một chút rung động.

Thời gian còn lại thì Phương Việt hắn, từ một trợ lý đã trở thành tài xế kiêm vệ sĩ của Vương tổng. Cùng với thượng cấp liên tục đi gặp mặt và làm việc với đối tác ở bên ngoài.

Điều này cũng khiến cho những Sáng Tạo Giả của Viện Nghiên Cứu Số 1, cảm thấy rất kinh ngạc khi kiểm tra định kỳ cho hắn.

Sau cùng, chiếc Hắc Diệu dần dần di chuyển chậm lại rồi tiến thẳng vào một cổng vào lớn, dẫn đến một tòa nhà cao tầng, được thiết kế theo phong cách kiến trúc hiện đại và sang trọng.

Khả năng này cho phép hắn biết và học hỏi thêm rất nhiều thứ và tất nhiên, việc này cũng có cái giá của nó.

Từ trong xe Vương tổng bước ra, vẫn là dáng vẻ đầy quyền lực và quý phái đó. Mà ở phía sau, Phương Việt khi này đang không ngừng quan sát người đàn ông trung niên một cách cẩn thận.

- Ừm.

Mà ở ghế sau, lúc này trên tay Vương tổng đang là một chiếc máy tính bảng nhỏ, không ngừng quan sát những thông tin và dữ liệu ở bên trong.

Phương Việt nói, giọng điệu vẫn còn chút nghi hoặc, nhưng hắn quyết định gạt bỏ những suy nghĩ đó sang một bên.

Chiếc xe lao đi như một bóng ma, vượt qua những phương tiện di chuyển khác một cách dễ dàng. Hệ thống máy tính trên xe liên tục phân tích tình hình giao thông, tự động điều chỉnh tốc độ và hướng di chuyển để đảm bảo an toàn tối đa.

Vì không rõ thực hư, cho nên Phương Việt chỉ có thể tạm thời phỏng đoán, những thứ trên đều đã bị cõi Hỗn Mang nuốt chửng từ thế giới vật chất. Từ đó, lâu dần rồi chuyển hoá thành những cỗ năng lượng Hỗn Mang mà hắn hấp thụ.

Không gì cả, hãy để thế giới này, thành phố này, cái cách mà nó hoạt động sẽ trả lời cho câu hỏi đó.

Những khoảng thời gian còn lại, hắn đều chuyên tâm vào việc rèn luyện và thích nghi với cơ thể đã được cải tiến của mình.

- Vậy... tiếp theo thì sao? (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 18: Thăng Long Điện

Gã ta mở cửa, và cả ba bước vào một căn phòng rộng lớn, được bài trí như một phòng khách sang trọng.

Nói qua một chút về công việc của Phương Việt trong thời gian thử việc.

Dường như cái giá 200 nghìn kim tệ trong mắt cô ấy cũng chẳng phải thứ gì đó quá lớn lao. Thậm chí nó chỉ đơn giản là một cái phẩy tay bình thường.

Phương Việt đã thử nghiệm vài lần nhưng nhận về chỉ là những cơn đau đầu dữ dội, cùng những cơn miên man tưởng chừng như bất tận.

Vương tổng nhếch miệng cười, một nụ cười đầy ẩn ý.

Trước mặt họ là một hành lang dài, được trang trí bằng những cổ vật và những tác phẩm nghệ thuật đắt giá.

Cả ba cùng nhau bước vào Thăng Long Điện, một tòa nhà cao tầng được thiết kế theo phong cách kiến trúc hiện đại và sang trọng. Sảnh chính của tòa nhà được trang trí bằng những bức tranh nghệ thuật đắt tiền và những chậu cây cảnh quý hiếm.

- Tôi hiểu rồi.

Khi xe dừng lại trước sảnh chính, một người đàn ông trung niên ăn mặc chỉnh tề đang đứng đợi sẵn. Ông ta cúi đầu chào Vương tổng một cách kính cẩn.

----

Vì sao ư?

- Chào mừng Vương tổng đến với Thăng Long Điện, rất hân hạnh được đón tiếp cô.

Phương Việt ngồi ở ghế lái, hai tay đặt trên hệ thống điều khiển, mắt quan sát xung quanh một cách cẩn thận. Vương tổng ngồi ở ghế sau, vẻ mặt lạnh lùng và điềm tĩnh, không hề tỏ ra lo lắng hay bất an.

Khi cửa thang máy mở ra, quản lý Bằng mời Vương tổng và Phương Việt bước vào.

Cuối cùng, thang máy dừng lại ở tầng 40. Cửa thang máy mở ra, và cả ba bước ra ngoài.

Sau đó mọi việc còn lại đều được Vương tổng xử lý một cách hoàn tất.

Do đó, trong thời gian sắp tới hắn tạm thời sẽ không tiếp tục sử dụng khả năng này nữa, ít nhất là cho đến khi hắn có một giải pháp nào đó thực sự hiệu quả…

Vương tổng bất ngờ lên tiếng, giọng nói lạnh lùng nhưng cũng mang theo một chút quan tâm.

Thời gian trôi đi nhanh chóng, chẳng mấy chốc mà đã hết một tháng thời gian thử việc của Phương Việt.

- Hiện tại ngài Lãnh đang chờ cô ở trên tầng 40, xin mời Vương tổng theo tôi.

- Cảm ơn Vương tổng đã quan tâm, dạo này mọi thứ vẫn rất tốt. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngoại trừ những lúc hoạt động tại chi nhánh Thăng Long Đài làm việc bàn giấy, hỗ trợ và sắp xếp lịch trình cùng những việc khác cho Vương tổng ra.

Người đàn ông tươi cười chào hỏi, dáng vẻ khá lịch sự và lễ độ.

Hắn cảm thấy thực sự không thể hiểu nổi, từ trợ lý thành tài xế thì cũng thôi đi, nhưng làm vệ sĩ phụ trách an toàn cho thượng cấp thì hắn không yên tâm lắm.

- Tạm thời chưa thể thích nghi ngay được.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 18: Thăng Long Điện