Hắc Hoạ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 4: Không Trót Lọt
Nhưng rõ ràng là cô ta đã chuồn mất từ ngay sau khi v·ụ n·ổ vang lên.
Còn đang định cùng hai tên đàn em còn lại bao vây Phương Việt, thì hắn đã nghe thấy tiếng đàn em mình b·ị đ·âm c·hết.
----
Mỗi viên đ·ạ·n trúng đích đều như bắn vào một tấm thép mỏng vậy, tuy đau đớn nhưng không có khả năng xuyên phá.
BÙM!!
Lại thêm một t·iếng n·ổ phát ra, vô cùng đinh tai nhức óc, xung kích nó phát ra dù cực kỳ mạnh mẽ.
Chắc chắn sẽ không thể di chuyển lập tức trong vài giây kế tiếp.
Cơ thể bay mất một nửa, những gì còn lại thì bị cháy đen, một chút sinh cơ cuối cùng cũng chậm rãi biến mất.
- Đ*t m* chúng mày dám chơi tao!
Một âm thanh vi diệu vang lên, chiếc vali mở ra, từng ánh vàng kim lấp lánh trên từng tấm kim tệ mỏng nhưng có giá trị. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chỉ thấy Phương Việt vừa né tránh từng nhát rìu, vừa rút chốt quả lựu đ·ạ·n choáng từ trên người.
Cả hai nhìn nhau hiểu ý rồi tiến lại chỗ lô hàng, khi này may mắn thay lô hàng chỉ hỏng lớp bảo vệ bên ngoài.
Gã trở nên mất trí, điên lên rồi lao về phía Phương Việt chém loạn xạ bằng chiếc rìu sắt của mình.
Không phải lúc nào cũng có được những vụ làm ăn lớn đến như thế này, chỉ riêng vụ này cũng đã bằng vài năm thu nhập của cả băng.
Trước khi đi giám đốc Trần cũng đã nói rồi, chỉ cần dưới 500 nghìn thì lập tức mang kiện hàng về, còn nếu trên 500 nghìn thì lập tức thủ tiêu đám Quỷ Đỏ.
Cả hai nhìn nhau thở phào một cách nhẹ nhõm, mọi thứ rốt cuộc cũng đã qua.
Một màn chắn năng lượng lấy hắn làm trung tâm mà bao phủ từng vị trí trên cơ thể, khiến cho s·ú·n·g đ·ạ·n thông thường trở nên vô dụng trong vài giây.
Và khi con dao được rút trở về, cổ tên này lập tức phún ra máu, gã đổ gục xuống mặt đất mà chẳng kịp ú ớ thêm câu nào.
Thế nhưng, gã không nhận mà gọi hai tên đàn em mới vừa mang lô hàng lên thay mình đếm tiền.
Thì khi đó lớp bảo hộ của Phương Việt sẽ mất tác dụng, lúc đó hắn sẽ rơi vào tình huống nguy hiểm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Gã thủ lĩnh lộ vẻ suy tư, ánh mắt gã liếc nhìn Phương Việt, lúc này đã đầy sự tính toán.
Một thứ đồ vật nhỏ bé đầy quen thuộc nhưng lại mang đến cho gã thủ lĩnh một cảm giác tê dại.
Ngay cả Đại Lực và nữ nhân phía sau hắn cũng hơi cau mày vì khả năng ra giá của băng Quỷ Đỏ.
Khoảnh khắc này, chỉ còn lại hai tên Quỷ Đỏ đã mất bình tĩnh, chúng e dè và sợ hãi đối với cách mà Phương Việt hạ sát từng tên đồng bọn của mình.
Nước ngày càng đục, ngày càng sâu, Quỷ Đỏ chỉ là một băng đảng tầm trung, gã không dám đối đầu trực diện với Hắc Long Thương Triều.
- Thời đại thay đổi rồi lũ mọi rợ.
- Nhưng tao cảnh cáo trước, nếu mày dám lấy hơn 100 nghìn, tao sẽ chặt tay mày xuống!
Chương 4: Không Trót Lọt
Dự cảm bất an trong lòng hắn đã chính xác, hắn biết mọi thứ khi này đã vượt ngoài tầm kiểm soát của bản thân.
Một là để phòng hờ bất trắc, hai là để đề phòng đám người Phương Việt giở trò, vì lúc thấy tiền là lúc con người ta mờ mắt, dễ lơ là cảnh giác nhất.
Tạch~
Sau đó tiếp đất và vung một cú đá toàn lực vào đầu gối của tên thủ lĩnh khiến gã khuỵu xuống nặng nề.
Gần như cùng một lúc, khi này phía hai tên đàn em cầm lên xấp 1000 Kim tệ cuối cùng trong vali. Cũng là lúc chúng phát hiện ra có một vật gì đó màu đen phát ra ánh sáng đỏ nhấp nháy.
Đống kim tệ được xếp gọn gàng và ngay ngắn, hai tên đàn em sáng mắt lên, trong khi tên thủ lĩnh vẻ ngoài dù vẫn rất bình thản. Nhưng chỉ có gã mới biết rằng lúc này lòng mình hưng phấn như thế nào khi thấy trong vali thực sự là Kim tệ.
- 100 nghìn kim tệ, lô hàng này sẽ là của mày.
Không kịp rút dao sau khi đâm, Phương Việt buộc phải bật lên tránh nhát chém ngang của đối phương.
Phương Việt bình tĩnh nghiêng người, né tránh nhát rìu đang lao tới.
Bất quá, gã biết dù cái bản thân đưa ra rất khó chấp nhận, nhưng lô hàng kia hẳn là rất quan trọng với đối phương cho nên giá dù giá cao cũng phải nhận.
- Hàng ở đây rồi, nhưng còn giá cả thì…
Một âm thanh đinh tai nhức óc vang lên, lúc này chẳng còn ai để tâm tới v·ụ n·ổ rốt cuộc là thứ gì, là bom hay mìn.
Nói xong, Phương Việt ra hiệu cho Đại Lực phía sau xách theo chiếc vali khá lớn, mà hắn cầm bên mình từ khi xuống xe.
Hai tên đàn em bắt đầu kiểm đếm, miệng chúng còn không ngừng lẩm bẩm một cách rõ ràng.
Còn về phần Đại Lực, chỉ với s·ú·n·g đ·ạ·n của đám Quỷ Đỏ thì không thể làm tổn thương gã ta được.
Chúng thừa hiểu bên trong là thứ gì, nhưng chỉ kịp phát ra một câu cuối cùng. Trước khi chiếc điều khiển từ xa trong tay nữ nhân phía sau Phương Việt được kích hoạt.
Đồng thời hắn liên tục lắt léo giữa các vị trí khác nhau để hạn chế số lượng sát thương phải nhận.
Đại Lực cũng theo đó mà đưa chiếc vali trong tay hắn ra trước mặt gã thủ lĩnh.
- G·i·ế·t!!
- Ăn c*t rồi! (đọc tại Qidian-VP.com)
Tên thủ lĩnh gầm lên, gã vung rìu chẻ củi, bổ thẳng vào đầu Phương Việt. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Nổ giá đi, đừng làm mất thời gian của tao.
Chúng bị phủ lên bởi một lớp vải mỏng cho nên Phương Việt chưa chắc chắn liệu đây có phải là lô hàng đó.
Hết đ·ạ·n, Phương Việt ném s·ú·n·g qua một bên sau đó rút ra hai con dao găm từ sau hông, rồi lao về phía đám Quỷ Đỏ.
Cho nên sau phát đầu tiên, dù Phương Việt đã bồi thêm hai phát nữa nhưng cũng không xi nhê.
Bỏ qua tiếng gào thét của gã thủ lĩnh qua một bên, Phương Việt khi này nheo mắt lại, cố gắng không để khói bụi che đi tầm nhìn.
Còn về chiếc vali chứa đựng mấy trăm nghìn Kim tệ kia nay đã thành vàng mã đốt cho chính 2 kẻ xấu số…
Đoàng Đoàng Đoàng…
- Không!!!!!
Rầm!
Quả flash bị Phương Việt ném thẳng vào mặt gã thủ lĩnh, đúng cái lúc nó p·hát n·ổ, chính xác đến từng giây.
- Tiền ở trong vali, mật khẩu là 4289, mày tự đếm.
Điều ngày khiến cho ngay cả Phương Việt ở phía xa xa cũng cảm thấy có chút buồn cười.
Bùm!
Phương Việt cũng theo đó mà lựa góc xoay người né tránh từng cú đánh suýt soát, một cách mượt mà.
Nhưng mọi thứ nào có dễ dàng như vậy, đám người Phương Việt sẽ ngu đến mức tới đây mà không có chuẩn bị gì hay sao?
Đối phương quá nhanh và nguy hiểm, khiến gã thủ lĩnh bắt đầu dao động. Khi mà khoảnh khắc này, trước mặt gã là Phương Việt với con dao găm đã nhuốm đầy máu.
Nhưng họ không có nhiều thời gian để làm những việc khác, vì giờ đây vô số s·ú·n·g đ·ạ·n của đám Quỷ Đỏ đã hướng về phía họ.
Vũ khí của chúng chính là gậy gộc, trường đao và thậm chí là cả rìu chẻ củi.
Đây đã là nguyên tắc sống của hắn từ những ngày đầu gia nhập Hắc Long rồi.
Để đến khi những giác quan cơ bản dần hồi phục, thì bấy giờ gã đã thấy Phương Việt thả một cái gì đó lăn đến trước mặt.
Hắn đành đổi mục tiêu sang mấy tên còn lại, nhưng cũng chỉ hạ được 2 và khiến một thằng b·ị t·hương nặng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Không gian lúc này chia làm hai tầng, một trên và một dưới, bên trên đám Quỷ Đỏ chủ yếu là dùng s·ú·n·g đ·ạ·n cho nên Đại Lực sẽ lo phần bọn này.
Gã thủ lĩnh gầm lên, ra hiệu cho đám đàn em tàn sát mấy người Phương Việt.
BÙM!!
Liên tục 8 phát đ·ạ·n chuẩn xác bay ra từ trong nòng khẩu s·ú·n·g, nhắm thẳng vị trí đám người đang lao tới.
Vì hai bên đã nhất trí, nên gã thủ lĩnh không nói gì thêm mà ra vẫy tay ra hiệu cho một gã đàn, hắn thì thầm vào tai đối phương vài câu.
- G·i·ế·t nó!
Nhanh chóng trả nó về cho chủ cũ càng sớm càng tốt trước khi tai hoạ ập đầu.
Phát đầu tiên Phương Việt nhắm thẳng đầu gã thủ lĩnh tuy nhiên cũng giống như Đại Lực, tên này đã cấy ghép nhiều thứ cho nên da dày hơn bình thường.
Phương Việt lập tức chộp lấy một cây gậy gộc dưới đất của tên vừa bị g·iết, sau đó hắn tiếp tục vung mạnh, quật ngã một tên Quỷ Đỏ khác.
Nhưng chỉ trong thoáng chốc, một nỗi bất an rất lớn xuất hiện khiến hắn rùng mình.
Phương Việt theo bản năng bất chợt quay người lại, nhưng đã trễ mất rồi.
Một t·iếng n·ổ chói tai vang lên, ánh sáng trắng phát ra từ quả flash khiến gã thủ lĩnh mất đi phương hướng.
Ngay sau khi Đại Lực bật người, lao lên tầng hai hỗn chiến với đám Quỷ Đỏ dùng s·ú·n·g.
Còn Đại Lực nghiến răng, cánh tay Tạo Tác của hắn siết chặt. Hắn nhìn về phía người phụ nữ, ánh mắt đầy sự nghi ngờ và tức giận.
Gã gầm lên một tiếng đầy tuyệt vọng và uất ức từ tận tim gan phế phủ.
Gã thủ lĩnh thấy vậy cũng nhún vai cười xòa, gã thừa biết cái giá mình đưa ra như thế nào.
Không hoảng loạn, hắn chỉ bình tĩnh rút ra một cây s·ú·n·g ngắn mà chĩa về phía mấy tên Quỷ Đỏ.
- 100 nghìn? Mày có biết mình đang nói gì không?
Để rồi Phương Việt chớp lấy thời cơ đâm vào bụng gã bằng con dao găm đặc biệt, chuyên trị cái đám da dày thịt béo không sợ s·ú·n·g đ·ạ·n.
Dưới tầng Phương Việt đã xong, trên tầng Đại Lực cũng vừa mới b·óp c·ổ tên Quỷ Đỏ cuối cùng rồi nhảy xuống từ lan can tầng 2.
Những thứ bên trong vẫn còn nguyên vẹn.
Hắn không hề ngạc nhiên trước cái giá trên trời này mà đối phương đưa ra, gã thủ lĩnh đang thử thách sự kiên nhẫn của hắn.
- Được rồi, 100 nghìn thì 100 nghìn.
Sau đó gã giơ nắm đấm ra trước mặt đám người Phương Việt, 1 ngón tay cũng theo đó mà xoè ra.
Phương Việt hoàn toàn không để mắt tới con số mà gã thủ lĩnh đưa ra, hắn chỉ bất mãn vì số tiền lớn như vậy lại phải giao cho một tên mọi rợ.
Thế nhưng chỉ có thể thổi bay một phần thân dưới của gã thủ lĩnh.
Tạch một tiếng.
Chưa kể, sau khi nghe Phương Việt nói qua về lô hàng trước đó, gã thủ lĩnh cảm giác được rằng mình không nên tiếp tục dây vào lô hàng này.
Điều đó cho thấy cường độ cơ thể của gã đã rất cứng cáp, đã gần đạt đến trình độ của Đại Lực.
Hai tên đàn em trong băng Quỷ Đỏ xách theo một kiện hàng khá lớn và cũng khá nặng đặt trước mặt mọi người.
Sóng xung kích từ v·ụ n·ổ xé toạc không khí trong không gian, thổi bay bụi bặm và mảnh vụn.
Ba phát đ·ạ·n, Phương Việt sẽ không để cho bất kể thằng nào muốn g·iết mình mà còn sống cả.
Sau đó theo lệnh của đại ca, hai gã đàn em xách vali về phía sau, chúng đặt nó lên trên lô hàng và bắt đầu kiểm đếm.
- 1000, 2000, 3000….90,000, 99,000.
Vì trộm hàng của Hắc Long là một chuyện, trộm hàng rồi có người tới tận cửa đòi lại là một chuyện khác.
Nhưng một khi đã rơi vào trạng thái điên loạn này thì chắc chắn gã sẽ c·hết.
Chỉ thấy gã thủ lĩnh gầm lên đau đớn, nhưng vẫn cố gắng lôi rìu ra khỏi vị trí bị kẹt, gã mượn lực đó mà vung rìu về phía Phương Việt.
Trần nhà rung chuyển, những mảng bê tông vỡ vụn rơi xuống, cùng những tảng thịt nát rơi vãi khắp nơi. Mùi khói thuốc s·ú·n·g và thịt cháy khét lẹt lan tỏa, khiến người ta buồn nôn.
Gã vung rìu chém loạn xạ về phía trước mặt, gào thét một cách giận dữ trong sự tuyệt vọng của chính mình.
Cứ như thế hai người liên thủ áp sát về phía đám Quỷ Đỏ, tránh cho bị đối phương vây công thêm lần nữa.
ĐOÀNG ĐOÀNG ĐOÀNG~
Đoàng Đoàng Đoàng~
Không phải hắn vô tình hay thích g·iết chóc, mà là hắn đã từng tha cho rất nhiều kẻ để rồi suýt c·hết vài lần vì lòng trắc ẩn của mình…
Thì bên dưới lúc này Phương Việt cũng đang bị lùa bởi 8 tên còn lại bao gồm cả tên thủ lĩnh.
Gã thủ lĩnh lúc này cũng đã hồi phục, nhưng không thể linh hoạt như lúc ban đầu nữa.
…
Sau đó một lúc thì từ phía sau một cánh cửa sắt trong tầm mắt của đám người được mở ra.
Đoàng Đoàng Đoàng~
Nhanh như thoắt, Phương Việt từ thế đâm thẳng sang thế đâm ngược, hắn quay người rồi cắm thẳng con dao đang cầm trên tay vào cổ gã phía sau.
Như tử thần lao tới, đâm dao găm vào giữa trán tên này, kết liễu hắn.
4289 - Một tên đàn em lẩm bẩm trong đầu rồi bấm mã số trên vali.
Còn phía dưới chủ yếu là đám sử dụng v·ũ k·hí cận chiến, cho nên sẽ thuộc về Phương Việt.
Âm thanh loạt đ·ạ·n đầu tiên lập tức vang lên liên hồi không dứt.
Tên thủ lĩnh gầm lên một tiếng và cùng lúc lao lên với 7 tên đàn em của mình, áp sát vị trí của Phương Việt.
Phương Việt bấy giờ tìm lại vị trí khẩu s·ú·n·g ngắn của mình, thay một băng đ·ạ·n mới sau đó tiến về phía một tên vẫn còn hấp hối từ trước.
- Mày có thể lựa chọn rời đi mà không lấy hàng, tao sẽ bán cho người khác.
Sau khoảnh khắc đó, gã thủ lĩnh Quỷ Đỏ gầm lên, khuôn mặt biến dạng vì giận dữ và kinh hoàng. Hắn nhìn xuống hai tên đàn em, những mảnh t·hi t·hể vương vãi trên mặt đất.
- Đ*t mẹ mày, c·hết đi!
Có vẻ lực bổ khá lớn khiến lưỡi rìu kẹt với mặt đất trong chốc lát, khiến gã thủ lĩnh không kịp trở mình.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.