Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 9: Tìm Đường Trở Về

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 9: Tìm Đường Trở Về


- Này thứ c·hết tiệt kia!

Cả vùng không gian xung quanh hắn như bị co lại thành một điểm một cách quái dị.

Cho đến khi mà hắn thực sự tìm thêm được gì về cõi hư vô mờ mịt này…

Dựa theo suy nghĩ về khả năng trước đó, Phương Việt bắt đầu tập trung tinh thần và kết nối trạng thái tồn tại với nhau.

Phương Việt chậm rãi cảm nhận mọi thứ đang diễn ra, tập trung toàn bộ tinh thần của bản thân, cố gắng tìm ra và liên kết với cơ thể trên mặt đất bằng một cách nào đó. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phương Việt cũng không rõ liệu nó có hiệu quả như mình đã nghĩ hay không?

Dù cảm giác vẫn còn khá mơ hồ và không chắc chắn, nhưng thực tế mọi thứ đã cho thấy hướng đi của Phương Việt là đúng.

Tuy nhiên để thực sự có thể làm ra điều gì đó, Phương Việt vẫn cần thêm một khoảng thời gian nữa để làm quen với mọi thứ.

- Có lẽ…

Cảm giác không với như khi vừa đặt chân tới cõi Hỗn Mang, hiện tại Phương Việt dường như có thể dùng hình thái này để tác động một chút lên thực tại.

- Mẹ nó, không phải vậy chứ…

Vụt~

Thế nhưng cũng là một dạng tồn tại khác của hắn, và dù cả hai thứ đều tách biệt nhau, nhưng chúng đều là một, là chính hắn - Phương Việt. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 9: Tìm Đường Trở Về

Đó là làm thế nào để trở về thực tại và làm thế nào để có thể về lại với cơ thể của chính mình.

----

- Nhanh như vậy mà đã trôi qua cả một đêm rồi…

Phương Việt reo lên, một cảm giác chiến thắng tràn ngập trong lòng, sự nỗ lực cuối cùng cũng đã có hồi báo.

Đáp lại hắn chỉ có sự im lặng và cảm xúc đang dâng trào vì bất an của bản thân.

Lúc bấy giờ Phương Việt mới chậm rãi buông bỏ trạng thái tập trung, tầm nhìn khi này cũng theo đó mà quay trở lại.

Sau đó hắn quỳ gối xuống trước thể xác vật lý, tiếp tục duy trì quá trình đang diễn ra, đồng thời tập trung cao độ hơn bao giờ hết.

Hắn thử vận chuyển nguồn năng lượng của trạng thái linh thể, sau một đêm tích lũy kinh nghiệm từ việc hấp thụ năng lượng của cõi Hỗn Mang.

Hắn biết rằng hoảng loạn và lo lắng không thể giúp giải quyết vấn đề, ngược lại còn khiến cho tình hình thêm phần khó khăn.

Trong đầu liên tục suy nghĩ về việc trở lại với cơ thể, đồng thời sử dụng sự thuần thục trước đó của việc kiểm soát cơ thể vật lý.

- Làm được rồi!

Một đêm nữa lại trôi qua khi từng tia nắng của ánh bình minh chiếu rọi vào căn phòng.

Và rồi, một điều kỳ diệu xảy ra.

Phương Việt nhìn xuống cơ thể vật chất đang bất động của mình, rồi lại nhìn lên đôi tay trong suốt.

Khi này trạng thái linh thể Phương Việt đã trở nên mờ nhạt đi đáng kể so với lúc đầu, nhưng đổi lại hắn cũng đã có được cái mình muốn.

Nhưng vì đã không có thông tin gì về nó, để bảo vệ bản thân an toàn chắc chắn Phương Việt sẽ không để lộ chuyện này ra ngoài.

Hắn cho rằng mọi thứ theo một cách nào đó đều có sự liên quan chặt chẽ, cùng một sự mật thiết nhất định.

Nhưng hắn không từ bỏ.

Phương Việt cảm thấy thực sự mệt mỏi, khi phải duy trì tinh thần và sự tập trung cao độ trong thời gian dài như vậy.

Thời gian trôi nhanh.

Ý thức của Phương Việt cứ như thế liền trở về thực tại mà hắn khao khát.

Bớt chợt, Phương Việt loé lên một dòng suy nghĩ, cũng là ý tưởng mà hắn cho là có khả năng cao có thể thành công thực hiện. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong lúc dòng suy nghĩ đang hoạt động, còn tầm mắt ngắm nhìn mọi thứ đang diễn ra xung quanh mình.

Nhưng rồi Phương Việt không để cho cảm xúc lấn át lý trí quá lâu, hắn vẫn tiếp tục làm những gì cần làm.

Phương Việt khẽ nói, trong lòng bất giác quên đi một vài thứ cần làm do chưa kịp thích ứng với những điều trên.

So với sự thất bại thì hắn ghét bản thân mình trở lên yếu đuối và vô năng gấp trăm nghìn lần.

- C·hết tiệt!

Dựa vào những cảm giác có sẵn và điểm kết nối đã hình thành, Phương Việt lúc này tập trung toàn bộ tinh thần lực của mình.

Nhưng chưa một lần nào Phương Việt từng được nghe hay tìm thấy những thứ tri thức có liên quan tới cõi Hỗn Mang này cả.

Và quả đúng như suy nghĩ của bản thân, không lâu sau, Phương Việt dần phát hiện hắn có thể cảm nhận được một điều gì đó.

Suốt cả một đêm này, tuy nói dài thì cũng dài nhưng nói ngắn thì cũng rất ngắn.

Mãi cho tới khi trong căn phòng của hắn không còn quá nhiều năng lượng tồn đọng nữa, và cảm giác bản thân hiện tại đã đạt đến giới hạn, hình thái cơ thể lúc này không cho phép hắn hấp thụ thêm gì nữa.

Một sóng năng lượng bộc phát mạnh mẽ từ trên cả 2 trạng thái Vật Lý và Hỗn Mang của Phương Việt.

Bao gồm cả việc thăm dò thêm về cõi Hỗn Mang này.

Mọi thứ dường như trở nên quá mức thuận lợi và dễ dàng, khiến cho Phương Việt sinh ra một chút dao động.

Khiến cho Phương Việt như có được 2 cơ thể cùng tồn tại song song ở một thời điểm nhất định vậy.

Một sự liên kết vô hình và kỳ diệu, giống như một sợi dây vô hình, nó liên kết tâm trí hắn ở trạng thái hiện tại cùng với cơ thể vật lý đang ở thực tại.

Phương Việt cảm thấy như muốn oà lên vì mừng rỡ, vì tia hy vọng đã được thắp sáng.

Nó sau đó bị kéo đi với vận tốc ánh sáng mà lao về phía cơ thể vật lý.

Nhưng hắn phải thử mọi cách, vì lúc này chẳng có ai ở đây hướng dẫn hay chỉ đường cho hắn đi cả.

Phương Việt cần phải suy nghĩ logic, cố gắng tìm kiếm mọi khả năng có thể xảy ra, đó mới là chìa khoá để hắn mở ra cánh cửa và trở về thực tại.

Từng bộ phận, từng cơ bắp, Phương Việt đều ra sức, cố gắng điều khiển sao cho trơn tru và mượt mà nhất.

Thay vào đó, một điểm kết nối thực sự đã được hình thành, nó có thể giao thoa giữa cơ thể vật lý ở thực tại, cũng như hình thái hiện giờ ở cõi Hỗn Mang.

Cơ thể vật lý của hắn dù giống như là đ·ã c·hết lâm sàng, nhưng nó vẫn nằm ở đó, vẫn còn tồn tại. Còn trạng thái linh thể của hắn dù chỉ là một dạng năng lượng vô hình.

Đúng hệt như suy nghĩ của bản thân, ngón tay của cơ thể vật chất khẽ động đậy.

Chỉ thấy, giữa hai dạng sống lúc này không còn sợi dây liên kết giống như trước kia nữa.

- Này, mày có ở đó không, làm sao để tao có thể trở về? (đọc tại Qidian-VP.com)

Kìm nén sự xúc động của mình xuống, hắn tiếp tục duy trì cố gắng và tập trung, điều khiển bàn tay, cánh tay, rồi toàn bộ cơ thể. (đọc tại Qidian-VP.com)

Điểm kết nối giữa hai dạng sống gần như đã hòa thành một thể thống nhất.

----

Đang trong dòng suy nghĩ, đột nhiên Phương Việt nhớ ra một việc quan trọng, đáng lẽ là thứ mà hắn phải quan tâm nhất khi đặt chân đến cõi Hỗn Mang.

Hắn sợ một khi thất bại thì liệu có khả năng nào hắn sẽ mắc kẹt ở đây mãi mãi không?

Và khi đã nắm giữ được quyền chưởng khống cơ thể thực tại, cũng rõ ràng về một vài điều trong đầu.

Cảm giác ấy khiến cho hắn không dám tiếp tục thử những gì mà bản thân đã suy nghĩ từ trước.

Mặc dù, không thể giải thích cách nghĩ của mình một cách rõ ràng, nhưng theo hiểu biết tạm thời và suy đoán của Phương Việt về những thứ đã và đang diễn ra.

Phương Việt giờ mới nhận ra sự nghiêm trọng của vấn đề, cho nên bắt đầu trở nên lo lắng, lòng hắn bắt đầu có chút không yên vì điều đó.

Cộng thêm một sự thay đổi rõ ràng nữa là trạng thái linh thể lúc này của hắn đã cô đặc hơn rất nhiều rồi.

Thời gian tiếp tục trôi qua, lần này là thêm khoảng vài giờ ở thế giới thực tại.

Mồ hôi túa ra trên trán hắn, dù trạng thái hiện giờ của hắn không hề có cơ thể vật chất.

Cả hai sau đó hợp nhất thành một thể, còn chiều không gian Hỗn Mang thần bí cũng theo đó mà biến mất.

Nhất là khi, trong cả quá trình ấy, hắn đã dồn toàn bộ sự tập trung của mình cho việc, hấp thụ năng lượng bên trong không gian Hỗn Mang.

Từng chút một, đẩy sự tập trung lên ngưỡng cao nhất, Phương Việt chậm rãi tìm và cảm nhận ngón tay của mình ở thế giới thực tại thông qua điểm kết nối.

Mọi thứ dường như chỉ để đạt đến một mục tiêu duy nhất, chính là kích hoạt điểm kết nối.

Vì thực tế thời gian vẫn lặng lẽ qua đi theo nhịp điệu của nó, chỉ có Phương Việt ở đó, trong cõi Hỗn Mang huyền ảo này mới không thể rõ ràng tình hình của thế giới thực tại.


Cảm giác này khiến hắn không biết phải miêu tả thế nào, chỉ biết là nó rất kỳ lạ nhưng cũng đầy tính tò mò đan xen một chút kích thích…

Cơ thể dù có hơi hắn lảo đảo, nhưng nhìn chung thì hắn đã có thể kiểm soát nó.

Mọi thứ vẫn vậy, vẫn là căn phòng của hắn, vẫn là cõi Hỗn Mang đang chồng chéo lên thực tại của thế giới này.

Cuối cùng, sau bao nỗ lực, ngã lên ngã xuống không biết bao nhiêu lần, hắn đã có thể đứng dậy.

Nhưng không phải toàn bộ mọi thứ đều giữ trạng thái ban đầu, bởi vì hắn cảm nhận được thời gian của thế giới thực tại khi thấy nắng sáng hắt vào phòng.

Vù~

Trước tiên là hắn thử giao tiếp, thử câu thông suy nghĩ của mình với giọng nói c·hết tiệt kia - thứ mà đã đưa hắn tới cái nơi quái quỷ k·hông r·õ n·guồn g·ốc này.

Hắn tiếp tục tập trung, cố gắng củng cố sự kết nối, khiến nó ngày một bền chặt hơn.

Từ đó, sợi dây vô hình ngày càng bền chặt và rõ ràng hơn giữa hai dạng tồn tại, khiến chúng hợp nhất thành một.

Trạng thái linh thể của Phương Việt lập tức hoá thành một nguồn năng lượng bí ẩn đến từ cõi Hỗn Mang.

Phương Việt nghiến chặt răng, cố gắng duy trì sự tỉnh táo và để bản thân bình tĩnh lại.

Dòng suy nghĩ của Phương Việt bắt đầu liên tục hoạt động để tìm ra giải pháp.

Hắn cũng không dám tự nhận là mình có khả năng đặc biệt hay một cái gì đó đại loại như thế, hắn cũng không rõ liệu còn có ai biết về sự tồn tại của thế giới huyền ảo này không.

Phương Việt liên tục cố gắng truyền đi thông điệp của mình, cố gắng giao tiếp với giọng nói đó nhưng bất thành.

Từ đó Phương Việt đi đến thực hiện thử thách cuối cùng, chính là tìm đường trở về thế giới hiện thực.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 9: Tìm Đường Trở Về