Mộng Nam Kha
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 13: Khảo nghiệm.
“Trong nhà đã có hôn phối?”
“Được, vậy thì chiếc áo này toàn bồi đi, áo này là 100 linh, ngươi cho ta đòi lại là được”
Hắn biết đây chính là hắn thất trách, để xảy ra việc này thì đừng hòng lấy lòng thập ngũ thiếu gia nữa.
Sau đó Hứa Hanh cho người viết khế ước, bà lão đó đặt dấu vân tay xong, Hứa Hanh bắt đầu vội vã trở về cửa hàng, tự mình lấy ra 100 linh để dành của hắn, giao lại cho Lý Giai Thành.
“Tại đây chỉ có Hồng Hương trà lâu là nổi tiếng nhất, nếu thập ngũ thiếu gia muốn thưởng trà thì tiểu nhân xin đề xuất nơi đó”
Một lúc sau Hứa Hanh xuất hiện, dù cố làm vẻ bình tĩnh nhưng mồ hôi trên trán đã cho thấy hắn một đường vội vã.
“Bà lão, bà cứ yên tâm đứng lên đã, chúng ta vào kia nói chuyện, hiện tại đang ở đường lớn, chắn người ta đi lại”
Đang lo lắng thập ngũ thiếu gia sẽ ghét bỏ mình sau việc vừa rồi tự dưng được hỏi ý kiến khiến hắn ngẩn ngơ.
Lý Giai Thành xin phép mình lục thúc cho mình được đi dạo cũng như mua sắm tại Tử Lạc thành.
“Tốt, vậy mọi người nghỉ ngơi đi, lát nữa ta muốn đi mua sắm ít đồ. Tính ta muốn nghịch ngợm chút vận may của mình, tất nhiên không phải c·ờ· ·b·ạ·c, ngươi xem đó mà sắp xếp lộ trình”
“Ta muốn đến cái nào đó trà lâu thưởng trà, ngươi có đề xuất nào không”
Nghe vậy, bà lão bắt đầu chậm rãi bàn giao mọi thứ. Nào là gia cảnh ra sao, con cháu như nào, thu nhập một tháng ra làm sao.
“Được, thập ngũ thiếu gia”
“Vậy ngươi có muốn theo ta về Lục Mạch thành?”
Hắn luôn cảnh cáo bản thân, có lần một ăn còn lần hai, luôn phải nghiêm cẩn giữ vững bản thân mình.
Sau khi thấy thập ngũ thiếu gia lên kiệu, hắn bắt đầu cho người đỡ bà lão kia dậy, hết sức trấn an bà lão
Bà lão kia cũng nghe thấy câu nói này, khóc lóc cầu xin vì nhà bà ta lấy đâu ra lắm tiền thế để bồi thường. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hứa Hanh cũng không làm việc gì bóc lột bà lão, qua lời bà lão hắn biết nhà bà ta có một đứa con trai, thu nhập chính chỉ có dựa vào nhận lời bốc vác cho các cửa hàng.
Vì thế Lý Giai Thành rất hài lòng. Ngoài ra, Hứa Hanh cũng là con của cửa hàng trưởng, nếu như Lý Giai Thành lựa chọn một tên khác con trai quản lý thì có thể dẫn tới việc tên đó quản Lý bắt đầu cạnh tranh tiếng nói với cửa hàng trưởng.
“Được, để ta sắp xếp cho con người hướng dẫn”
“Thập ngũ thiếu gia, là tiểu nhân thất trách, không biết thập ngũ thiếu gia muốn xử lý như nào chuyện này, ta xin phép đứng ra xử lý gọn gàng cho ngài”
Sau đó theo hướng dẫn của Hứa Hanh, đoàn người tiến đến Hồng Hương trà lâu để uống trà.
“Bà lão, bà trước hết cho ta biết gia cảnh của bà, ta mới có thể thu xếp được việc này. Nhất định phải thật nói, nếu không thì đành phải xin lỗi bà rồi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Bà già này muốn c·hết hả? Biết đây là ai không?”
“Đúng sự thật ghi vào sổ sách.”
“Bà già mù mắt kia, nhìn bà làm chuyện gì kìa?”
“Ồ ngươi muốn đứng ra xử lý việc này?”
Hứa Hanh vội ngó sang Lý Giai Thành, hắn thấy thập ngũ thiếu gia vẫn còn trầm ngâm, hắn biết nếu bản thân còn vẫn không đứng ra giải thích thì chuyện này coi như c·hết hẳn.
“Tất nhiên tiểu nhân hoàn thoàn khát vọng. Tạ thập ngũ thiếu gia trao cơ hội” – Hứa Hanh vội vã đáp lời.
Sau khi hết tiệc, hắn cũng có ấn tượng với Hứa Hanh và một số tiểu tử khác.
Bất chợt nghe được đề nghị của Lý Giai Thành, Hứa Hanh chưa biết trả lời ra sao.
Hứa Hanh rất thành thạo cho Lý Giai Thành giới thiệu về Tử Lạc thành.
Sau đó lục thúc thông báo lại cho Hứa cửa hàng trưởng, với gương mặt hết sức mừng rỡ Hứa cửa hàng trưởng vội vã cho người gọi mình nhi tử đến bồi tiếp Lý Giai Thành đi dạo.
Mọi người cũng cười phụ họa theo.
“Trong nhà chưa có hôn phối”
Lý Giai Thành mặc dù cũng muốn 100 linh đó, nhưng mà như vậy là t·ham ô· tài sản của gia tộc, không cần thiết phải như vậy.
Hứa Hanh thấy vậy cũng đồng ý, chủ động cho người thuê kiệu đưa thập ngũ thiếu gia trở về.
“Thập ngũ thiếu gia, này là Đỗ gia cửa hàng, kia là Vũ gia cửa hàng. Chỗ kia là Địa Long dong binh đoàn, nếu ngài muốn thuê người thám hiểm Tử Lạc sâm lâm thì có thể đến Địa Long dong binh đoàn. Nơi đây họ là bên uy tín nhất.”
Việc Lý Giai Thành lựa chọn Hứa Hanh làm việc cho mình trải qua hắn suy tính từ tối qua.
“Chỉ cần thập ngũ thiếu gia muốn xử lý như nào, tiểu nhân sẽ đứng ra giúp ngài làm gọn gàng để ngài có thể kịp thời trở về”
Hắn nhờ La bà bà điều tra hành vi thường ngày của những tên này, sau đó Lý Giai Thành cũng lựa chọn thuê người dàn cảnh như sáng nay. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hứa Hanh khi nhận ra việc này đã lập tứng cứng đờ người.
“Ngươi đến nhanh quá làm ta còn hoài nghi ngươi dán thần hành phù đến nơi”
“Thưa thập ngũ thiếu gia, đúng vậy?”
---
Hắn còn xin ý kiến của Lý Giai Thành về việc 100 linh kia dư thừa ra xử lý như thế nào?
Nghe bà lão này nói vậy Hứa Hanh trầm ngâm.
Do đó hắn cũng muốn nhân dịp này để cửa hàng tiết kiệm một chút tiền thuê người.
Cuối cùng việc này cũng coi như xử lý xong, Lý Giai Thành ngỏ ý muốn tiếp tục đi dạo, Hứa Hanh bồi tiếp theo Lý Giai Thành đưa Lý Giai Thành trải qua con đường khác, khám phá chỗ khác.
Sáng sớm hôm sau, nhân lúc mọi người vận chuyển tài nguyên lên trên các xe ngựa.
Sau đó đoàn người dần đi ra ngoài đi dạo.
“Không cần đâu lục thúc, con đã nhắm được một người rồi. Đấy là Hứa Hanh, con trai của Hứa cửa hàng trưởng, hôm qua hắn theo con giao lưu rất là hợp, lại thêm rất nhanh nhẹn nên con lựa chọn hắn”
Đoàn người bắt đầu an vị, một tên bà lão tiến đến.
Điều này rất không có lợi, thêm nữa là Hứa Hanh cũng đã trải qua khảo nghiệm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hứa Hanh xử lý rất hợp lý, hắn không vội vã đứng ra hay đổ vấy trách nhiệm ra ngoài.
Sau đó trà lên, cả phòng bắt đầu ngồi thưởng trà, ngắm nhìn dòng người qua lại, thỉnh thoảng bình phẩm vài câu.
“Tiểu nhân đã rõ, thập ngũ thiếu gia”
Chương 13: Khảo nghiệm.
“Lục thúc, con muốn đi dạo để hiểu hơn về Tử Lạc thành mong lục thúc cho phép”
Sau đó La bà bà gật đầu, đến và nói nhỏ vào tai Lý Giai Thành, hai người có vẻ khá là nghiêm túc. Sau đó La bà bà dời đi.
Bà lão một mực khóc lóc cầu khẩn, sau đó Hứa Hanh phải cố gắng an ủi bà lão mới đưa bà ta vào ven đường để nói chuyện
Đến nơi, chọn một căn phòng riêng, Lý Giai Thành muốn phòng phải có cửa sổ hướng ra đường lớn và được sắp xếp tiến vào lầu ba phòng trà.
Nếu cắn c·hết đòi tiền thì từ giờ đến chiều là không kịp rồi, cuối cùng hắn đưa ra quyết định.
Nhìn Hứa Hanh không nhanh không chậm giới thiệu với mọi người về Tử Lạc thành khiến Lý Giai Thành khá hài lòng.
Ngoài ra hắn còn nói cho Lý Giai Thành nghe phương án xử lý.
“Bà đã thấy đấy, ta không có quyền miễn nộp cho bà, nhưng ở đây ta có thể cho bà mượn 100 linh, không thu lãi, nhưng sau đó người nhà bà phải đến làm việc cho ta, để trả nợ. Nếu không ta chỉ có thể đưa bà ra quan để thu tiền”
Nghe thấy ra quan, bà lão sợ hãi nên phải đồng ý.
Mấy tên hộ vệ tranh thủ hét to dọa dẫm bào lão kia. Chúng cũng sợ hãi vì bảo vệ thập ngũ thiếu gia thất trách.
“Nếu con đã có người tin tưởng thì tốt thôi”
“Hứa Hanh, ngươi nói năm nay ngươi 15 tuổi phải không?”
Nở một nụ cười, Lý Giai Thành xua tay nói:
“La bà bà, bà tìm con có việc?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Bỗng dưng đoàn người đang di chuyển một bà lão tự dưng từ phía sau đâm sầm vào người Lý Giai Thành, đồ ăn bị đổ ra bám hết lên trên người Lý Giai Thành.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.