Mộng Nam Kha
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 15: Bài học mới
Với nụ cười hiền lành, đôi mắt đầy trìu mến, Lý Thanh Huyền nói:
“Tốt, hài tử, hôm nay học vậy là đủ rồi. Con cũng nên kiếm những kẻ có thiên phú sau đó để chúng vào làm đệ tử của Thanh La tông, lựa chọn kẻ nào tử trung với con. Cũng không nên bạc đãi ai cả, đối tốt với ai cũng là cần thiết. Không ai có nghĩa vụ phải nghe lời con, nếu họ nghe lời tức là hiện nay con còn cho họ được chỗ tốt.”
Sáng hôm sau, giống như mọi ngày, Lý Giai Thành làm hết những hoạt động dành cho tu luyện, sau đó ôm một đầu đầy vướng mắc nó lại đến gặp cha mình.
Nghe cha nói xong, Lý Giai Thành bắt đầu trầm ngâm. Thấy vậy Lý Thanh Huyền nói:
Nhưng tại sao cha lại nói về việc khống chế là phải làm sao để quân cờ làm theo ý muốn của mình vì chúng có tư tưởng của mình. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đêm đó là một đêm khó ngủ.
Lý Giai Thành trầm ngâm.
“Còn lại con có thể tham khảo sách sử. Mỗi khi có giặc ngoại xâm mọi người đều đồng lòng chống giặc, chỉ cần có một kẻ có đủ sức hiệu triệu thì sẽ giành được thế.”
Chương 15: Bài học mới
Chu Tới và Hứa Hanh đang suy nghĩ thì Trương Tam đáp:
Ngẫm lại, nó thấy trước giờ khi làm việc với Trương Tam, Chu Tới hay Lý Trụ tuy nó cũng muốn khống chế họ một cách tuyệt đối nhưng chưa cần làm gì ba người đó vẫn luôn rất nghe lời.
Trong tông môn nào thì những kẻ mạnh mẽ hoặc có thể lực luôn có nhiều quyền lực, nhưng những tên đệ tử bình thường hay xét rộng ra là tầng lớp bình dân mới là những kẻ chiếm đa số.
“Được rồi, lui ra thôi, con nên có ý tưởng của mình, nếu không hiểu thì chỉ cần đi thực hành. Mỗi thất bại là một bài học sâu sắc. Cứ đi mà làm, có cha”
Lúc này Chu Tới lên tiếng:
Vì nếu sau này con phát triển thế lực của mình thì cái chỗ đó nó sẽ được đánh dấu lên cái tên của những người thủ lĩnh, đặc biệt là những kẻ để lại dấu ấn sâu đậm của mình tại nơi đó.”
“Trong cả hai trường hợp, chúng ta đều cần có lòng người. Thiên thời, địa lợi, nhân hòa ba thứ thiếu một ắt không thành công”
“Vậy tức là con nên đào tạo kẻ làm tạp dịch rồi thông qua con đường gửi vào Thanh La tông.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Tiểu nhân nghĩ là do họ không có đủ nhân tài trong tay” – Trương Tam lại đáp.
“Đúng, con còn gắn bó ở nơi đó lâu dài nên lấy việc thận trọng mà làm. Nếu là con con cũng không muốn hũ gạo của mình có chuột ngoài x·âm p·hạm đâu.
“Tiểu nhân nghĩ là họ cùng muốn đánh đuổi ngoại xâm thôi, chỉ cần có người phất cờ thì họ sẽ theo”
“Vậy bốn người các ngươi có phải nhân tài hay không? Ai cũng có thế mạnh của mình.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Những gì con đang thắc mắc cha chỉ ra những thứ như này. Hiện tại thân phận của con cho Trương Tam, Chu Tới, Lý Trụ được những thứ họ cần, làm việc cho con giúp chén cơm của họ ổn định, lại còn thân cận với con trai của gia chủ.”
“Vậy trong trường hợp nội loạn, mỗi người đều đứng lên cạnh tranh quyền lực, tại sao rất nhiều người thất bại và nhiều kẻ thành công?”
“Vậy làm sao con có thể khống chế được nó?”
Lý Giai Thành trong lòng ấm áp, rời khỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)
--- (đọc tại Qidian-VP.com)
Mình không có nghĩa vụ phải chịu sự khống chế của ai đó, vậy tại sao mình lại bắt người khác phải nằm trong sự khống chế của mình.
“Đối với môi trường của cái tông môn đó, tài nguyên tu luyện chỉ là một loại tài nguyên thôi. Ở vị thế của chúng ta, con người cũng chính là một loại tài nguyên, các loại thông tin đối với mỗi người cũng là một loại tài nguyên”
Vì thế đại bá thất bại vì dùng mặt không bằng của mình đi cạnh tranh với thế mạnh của kẻ khác.
“Tức là họ có chung cùng mục tiêu, người phất cờ là người đứng ra thuyết phục mọi người về mục đích của mình. Vậy sau đó tại sao vẫn có người thành công, có người thất bại?”
“Hanh đệ, ngươi cứ yên tâm đi, ta nghe nói thiếu gia đang có việc khúc mắc cần giải quyết. Xong việc thì sẽ đến ngươi thôi”
Hôm sau, Lý Giai Thành cho gọi cả Trương Tam, Chu Tới, Lý Trụ và Hứa Hanh vào gặp mặt.
“Đó là đại bá con tham gia cạnh tranh tài nguyên với những kẻ mạnh khác. Cụ thể là tiểu thế lực của đại bá con về mặt sức mạnh không bằng với những đoàn đội khác. Ngoài ra đại bá con bị bó hẹp với việc phải cạnh tranh các loại tài nguyên tu luyện của tông môn, vận chuyển tài nguyên bên ngoài vào đó để xây dựng thế lực với mục đích là tất cả mọi người đều được phân phối tài nguyên cùng nhau phát triển”
“Hài nhi a, bài học này con nên ghi chép lại sổ của con. Nhớ lấy, khống chế không phải chỉ ép buộc quân cờ làm theo ý của con, mà con phải làm sao để quân cờ nghĩ theo ý của con hoặc quân cờ làm theo ý của mình nhưng mà lại không chạy khỏi lòng bàn tay của con. Nên những kẻ lý tưởng hóa bất kỳ việc gì, con chỉ cần cho hắn môi trường phù hợp, mạch suy nghĩ của hắn chỉ là một đường thẳng”
Rời khỏi phụ thân phòng làm việc, Lý Giai Thành suy nghĩ rất nhiều về những gì cha nó nói hôm nay.
Điều này Lý Giai Thành thấy rất hợp lý, hắn cũng nghĩ như vậy qua, dù làm gì cũng phải có mục đích hướng tới, phương hướng thực hiện.
Chỉ có điều cũng cần người để chứng thực suy nghĩ của mình.
Nó rất thỏa mãn với việc nói có người nghe, đe có người sợ nhưng nghĩ lại lời cuối cùng của cha.
“Được rồi, hôm nay ta muốn hỏi các ngươi một vấn đề. Nếu các ngươi nghiên cứu qua về sử sách, khi phải đánh giặc ngoại xâm, có rất nhiều người đứng lên phất cờ khởi nghĩa nhưng vẫn thất bại, có những kẻ lại thành công và được nhiều người phò tá?”
“Vì thế ta khuyên con, nếu con muốn lập thế lực của mình tại Thanh La tông con nên thành lập một thế lực có thể vận chuyển thông tin cũng như đào tạo nhân lực cho mình sau này. Về ngắn hạn con phải bỏ rất nhiều công sức, tài nguyên có thể sẽ bị ảnh hưởng, nhưng về sau này nó sẽ trở thành một quân cờ cho con. Không phải đâu mà nhiều thế lực vẫn muốn cài cắm người của mình vào thế lực khác”
“Ngoài ra, con nên áp dụng mô hình khai thác thông tin từ những kẻ làm tạp dịch như làm với gia nô của các gia tộc. Con đừng tưởng trong lũ gia nô lại không có người nào là tử trung của người nắm quyền của các thế lực. Vì thế, con không nên ham nhanh chóng mà làm công to.”
Lúc này Hứa Hanh nói:
Cuối cùng, Lý Giai Thành cũng đã xác định được phương hướng mà tổ chức của mình hướng tới.
Giờ nó cũng không sợ hãi gì nữa, còn gì phải lo lắng nữa, bây giờ việc cần làm là nó cần xây dựng thế lực của mình. Về phòng bắt đầu lôi sách sử ra đọc.
Cho thấy chủ nhân của nó là người rất cẩn thận và quy củ.
“Trương Tam ca, huynh nói xem vì sao thập ngũ thiếu gia vẫn chưa triệu ta vào để làm việc nhỉ? Dù sao hôm nay cũng là ngày thứ 4 chúng ta trở về rồi.”
“Trong trường hợp đó, những người thành công thường là những người dùng nhân nghĩa, đạo đức để che giấu mục đích của mình. Họ cần tính chính danh để có được lòng người”
“Theo như tiểu nhân thấy, đầu tiên người đứng ra khởi nghĩa có mục đích của mình, tiếp theo là đặt ra được những mục tiêu cho từng giai đoạn để đạt được mục đích đó. Vì thế mà mỗi giai đoạn có những người gọi là chung chí hướng tìm đến và khác chí hướng dời đi, vì vậy mới có cảnh tượng là nhiều nhân tài vì có nhiều sự lựa chọn thì sẽ có người phù hợp cho từng tình huống.”
Vậy thì tổ chức của mình không cần thiết phải đi đối chọi gay gắt với những kẻ khác, mà vẫn cần tận dụng tiếng nói của những kẻ bình dân. Vì con người chính là tài nguyên mà.
Vì thế, con nên ngụy trang mục đích của mình, nếu đã là một hội chỉ để đem lại tài nguyên cho đệ tử tu luyện thì nó chỉ nên làm đến như thế thôi.
Ba người tiến đến gian phòng của Lý Giai Thành, trên bàn đặt đầy sách vở, nhưng vẫn được sắp xếp rất ngay ngắn.
Chờ Lý Giai Thành suy nghĩ một lúc, Lý Thanh Huyền lại bắt đầu nói tiếp:
Con không cần thiết phải làm thủ lĩnh, người sau này con muốn thân cận với mình cũng không nên quá tỏa sáng ở đó, tốt nhất là một tên nhóc nào đó lý tưởng hóa chính nghĩa lên nắm quyền là tốt nhất.
“Con hiểu điều này thưa cha”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.