Mộng Nam Kha
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 25: Họa phù
“Lại hỏng” “Hỏng rồi” “Lại hỏng tiếp” “Ta là heo à?”
Không ngoài dự đoán, lại sai thêm một lần nữa.
“Khoan đã, dù dùng mực bình dân hay mực viết hảo hạng. Phải rồi, vấn đề chắc chắn không phải ở linh mực. Bút chấm mực, linh lực thông suốt. Phải rồi, trước đó giai đoạn đầu đổi bút nặng, dù lúc đầu mực có loang nhưng có thể mau chóng thích nghi được và nét mực luôn theo ý mình. Nhưng bây giờ là mực và linh lực của bản thân phải có sự kết hợp, đều đặn, thông suốt. Dễ thế mà cũng sai, đồ đần này.”
“Trước giờ dù dùng bút nặng nề nhưng mà kể cả dùng mực bình dân hay mực viết hảo hạng tranh chữ của thập ngũ thiếu gia vẫn là hạng nhất tuyệt. Vì thế, Hoan Nhi nghĩ rằng do thập ngũ thiếu gia mới thay đổi sang họa phù chưa quen nên không được như ý giống như hồi mới đổi sang loại bút nặng hơn thôi.”
“Hôm nay muộn rồi, con nên nghỉ ngơi, ngày mai điều chỉnh tâm trạng rồi bắt đầu”
Trải một miếng yêu thú da lên trên mặt bàn. Lý Giai Thành cũng không biết đây là cái gì yêu thú da vì đã được gia công, rèn luyện để có thể họa phù lên trên đó.
Một buổi sáng vật lộn lên xuống, Lý Giai Thành đã thành công phá hỏng năm phần vật liệu. Nó đã chính thức bắt đầu vận dụng “nét đẹp” văn hóa chửi thề rồi, lầm rầm lầm rầm đọc lại khẩu quyết, vẫn không biết tại sao sai. Ngay cả Hoan Nhi đã mang cơm đến mà nó cũng không hề biết.
Trở về gian phòng của mình, Lý Giai Thành bắt đầu bế quan tu luyện. Một trăm phần nguyên liệu đủ sức để nó thực hành khá là lâu rồi.
Niệm lại khẩu quyết một lần nữa, sau đó nó lại xếp bằng tập trung tinh thần, kiểm soát lại hơi thở để cho tâm mình không bị xao động. Sau một hồi khi tâm tình bình tĩnh trở lại, nó bắt đầu đưa bút.
Tinh thần lực, tả thực linh văn.
Nhìn Lý Giai Thành trở về, Lý Thanh Huyền trong mắt một vệt ánh mắt lo lắng thoáng qua rồi biến mất. Hắn nói với theo:
Linh mực một khi đã họa lên là sẽ ăn sâu vào tấm da thú, lại thêm linh lực được truyền vô nữa thì chỉ một nét sai vạn sự sai, tấm da thú đó chính thức không thể dùng để họa linh phù rồi.
Bên ngoài là từ lông đuôi của Quang Truy Mã, một loại cấp 2 linh thú. Quang Truy Mã rất đặc biệt ở chỗ nó có thể phát tán linh lực trong cơ thể dọc theo từng sợi lông thành những sợi linh lực rất mỏng, từ đó linh lực trở thành một lớp bôi trơn giúp giảm lượng lớn lực cản không khí lên Quang Truy Mã, từ đó gia tăng tốc độ di chuyển. Điểm nổi bật là khi di chuyển, sợi linh lực tản mát ra ngoài phát sáng màu xanh giống như ánh sáng đang đuổi theo Quang Truy Mã, từ đó cái tên Quang Truy Mã ra đời. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đợi Lý Giai Thành khuất khỏi tầm nhìn, Lý Thanh Huyền thở dài, trở về bàn làm việc.
“Được rồi, nếu con lúc nào cũng nắm chăc việc này thì con sẽ không bao giờ lầm đường lạc lối. Cha chỉ dạy con như vậy thôi, về họa phù, con đã nghiên cứu đủ nhiều, nếu con còn sợ sai lầm thì có thể tham khảo bản chép tay của ta. Còn không hiểu nữa thì có thể hỏi ta. Nhưng ta sẽ hạn chế làm con bị ảnh hưởng bởi lý niệm của ta.”
“Hoan Nhi tỷ, ngươi nhìn nét bút của ta trên miếng da này, có phải rất tệ hay không?”
Hoan Nhi kiên nhẫn đứng chờ mà không dám cất tiếng ngắt lời thiếu gia. Chỉ khi Lý Giai Thành đứng dậy muốn đi ra ngoài hít thở bình phục tâm tình, nhìn thấy Hoan Nhi đã sắp sẵn cơm nước cho mình rồi mới nhận ra cái bụng mình đang biểu tình rồi.
Lông bút được làm từ hai loại lông.
Sớm hôm sau, khi mặt trời vừa ló dạng, Lý Giai Thành tỉnh dậy, bắt đầu mang bồ đoàn ra ngoài hiên, bắt đầu tọa thiền, hấp thu thiên địa tử khí. Sau đó, ăn sáng, đánh quyền, tu luyện điều chỉnh chính mình tâm tính sau đó bắt đầu cầm bút lên bắt đầu tập họa phù.
Cuối cùng, mỗi tấm phù có thể nói là một sinh mệnh vừa được con giao phó sức mạnh thậm chí là linh hồn và nó là kết quả cho quá trình của con, là sinh hay diệt đều do con lựa chọn. Nhưng dụng tâm, dụng tình với mỗi lá phù con họa luôn luôn là điều đúng đắn.”
“Dạ vâng ạ. Vậy con xin phép trở về ạ”
Sau khi các vấn đề được giải quyết, Lý Giai Thành an tâm bắt đầu bế quan tu luyện. Nó đã sẵn sàng để đến dịp sinh nhật của mình vào tháng năm tới có thể chính thức bắt tay vào việc họa phù rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Một hồi múa may với các kiểu tư thế vung bút, khoe bút dám chắc nó không bao giờ muốn ai đó nhìn thấy hay về sau mỗi khi nhớ lại nó chỉ muốn tìm lấy một cái quần để đội thôi.
“Dạ vâng ạ”
Tận dụng phần còn lại không bị ảnh hưởng, Lý Giai Thành định viết thêm một vài nét, nhưng không ngoài dự đoán, nét nào hỏng nét đó. Thậm chí bút vừa chạm vào chưa kịp đưa bút nốt mực đã to hơn mong muốn và báo hỏng.
Thân bút được làm từ Ôn Linh mộc, một cái cấp 2 linh mộc, có tác dụng ôn dưỡng linh khí được người dùng truyền vào, sau đó ổn định dòng linh khí từ đó giúp cho linh khí của người dùng ổn định không bị xao động.
“Dạ con sẽ ghi nhớ trong lòng.” Lý Giai Thành đáp
Đầu tiên khi họa phù, tâm phải lặng, mỗi bước một dấu chân, d·ụ·c tốc bất đạt.
---
“Cảm ơn Hoan Nhi tỷ đã an ủi ta”
Lý Giai Thành lúc nào cũng tưởng tượng mình sẽ được sử dụng cái bút này từ rất lâu rồi, ngay cả trong mơ cũng nghĩ mình sẽ dùng tư thế tiêu sái nào để cầm bút. Ngày hôm nay, khi đã được cầm bút trong tay lòng nó bắt đầu hưng phấn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phần lông ở lõi là lông của một cái hồ yêu. Hồ tộc chuyên về mị thuật, thiên sinh bậc thầy tinh thần lực và hồn lực. Vì vậy dùng nó lông làm phần lông ở lõi bút là hết sức phù hợp.
Hôm nay là sinh nhật của Lý Giai Thành, trước đó nó đã thành công rèn luyện với loại bút 5 cân để luyện tập rồi. Vì thế hôm nay món quà nó nhận được là sách tay ghi chép cảm ngộ của cha nó về họa phù cùng 100 phần nguyên liệu cho Tụ Linh phù cấp 1.
Tâm tĩnh lặng, như làn thu thủy.
“Không phải Hoan Nhi an ủi thập ngũ thiếu gia đâu, Hoan Nhi chắc chắn thập ngũ thiếu gia chỉ cần thời gian để thích nghi là có thể hoàn thành rồi”
Tiếp theo khi họa phù, mỗi nét bút là một nét tâm huyết. Nếu mỗi nét bút của con chỉ là tùy ý mà làm nên vậy thì kết quả một là thất bại hai là vượt tầm khống chế của con, may mắn thì thành, không may thì bại.
“Thành nhi, đầu tiên dù ta đã nhắc nhở nhiều lần, nhưng vẫn cần phải nhắc lại con một lần nữa:
Tay cầm bút, vững như thái sơn.
“Thôi Hoan Nhi tỷ dọn bát đũa đi, ta muốn an tĩnh một chút” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Trước giờ, dù dùng bút nặng nề nhưng mà kể cả dùng mực bình dân hay mực viết hảo hạng, tranh chữ của thập ngũ thiếu gia vẫn là hạng nhất tuyệt. Nhất tuyệt gì chứ”
Bút chấm mực, linh lực thông suốt.
Ngồi xuống ăn cơm, Lý Giai Thành mau chóng ăn vội một bát rồi lại quay lại bàn để viết tiếp. Bỗng nó quay lại hỏi Hoan Nhi:
“Dạ, thập ngũ thiếu gia nghỉ ngơi đầy đủ để tinh thần thoải mái”
Chương 25: Họa phù
Chờ Hoan Nhi dời đi, Lý Giai Thành tự dùng lời nói của Hoan Nhi để chế riễu mình:
Lấy bút ra, bút là một loại cấp hai linh bút. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đấy là toàn bộ khẩu quyết hướng dẫn một cái họa phù sư cầm bút lên phải làm những gì để có thể họa nên một tấm linh phù. Nói thì dễ làm mới khó, Lý Giai Thành không ngoài dự đoán, mới nét bút đầu tiên linh lực xao động đã chính thức báo hỏng tấm da đầu tiên.
Cảm ơn độc giả Leotam5 đã ủng hộ tinh thần cho tác giả. Vì vậy, chương này là chương cảm ơn mình muốn gửi tới Leotam5 (tất nhiên người đầu tiên được đối xử khác rồi. Chứ về sau mười độc giả ủng hộ thì tác è cổ ra cũng không kịp 10 chương quá)
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, hai tháng trôi qua trong yên bình. Ngoại trừ cuối mỗi tháng phải dành thời gian để đọc thư do bốn cái thuộc hạ gửi để báo cáo và xử lý công việc thì thời gian tu luyện của Lý Giai Thành đều tiếp diễn đều đều trong hai tháng vừa rồi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.