Mộng Nam Kha
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 37: Quay về nghề xưa
“Lý sư đệ, chuyện hôm qua ngươi nói là thật hả”
“Việc này thì dễ thôi, Hứa sư tỷ am hiểu nhất về cái gì?”
Ngô Kiến Quốc hai mắt sáng choang, hai tay nắm lấy Lý Giai Thành vai, vội vàng hỏi lại: (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ngô sư huynh, sư đệ thấy sư huynh và Hứa sư tỷ thân thiết với nhau hơn rồi, đã đến lúc triển khai bước tiếp theo, đấy là sư huynh phải bắt đầu dành thời gian chăm sóc cho Hứa sư tỷ.”
“Ở đó chuyên môn làm hàng đặt theo yêu cầu. Đến lúc đó huynh bảo họ làm sao cho hai miếng ngọc có họa tiết mang ý nghĩa chúc phúc hai người thành đôi, huynh một cái đeo bên người, Hứa sư tỷ một cái vòng tay.”
Nhưng mà mãi đến khi mà Ngô Kiến Quốc và Hứa sư tỷ bắt đầu nói chuyện vào nhịp thì Lý Giai Thành mới thanh nhàn.
Lý Giai Thành trong lòng thầm nghĩ rằng, có thần tiên mới chuẩn xác giúp huynh như vậy.
Lý Giai Thành một mặt gay gắt nói:
“Lần này đoàn đội chiến là một cơ hôi, có biến động là có cơ hội, ngược lại bình yên không có cơ hội cho mình đại triển quyền cước.”
Lý Giai Thành chân thành cười rồi đưa tay lên trời làm động tác thề sau đó hỏi
Chương 37: Quay về nghề xưa
Ngô Kiến Quốc ngại ngùng, đầu chôn sâu xuống nói:
Lý Giai Thành nói tiếp:
“Vậy thì huynh cần phải sửa đổi đi thôi, nếu cần ta sẽ tạo cơ hội cho huynh nói chuyện cùng Hứa sư tỷ”
Ngô Kiến Quốc gấp gáp:
“Ngoài ra ở đó còn một tổ tư vấn giúp huynh trong việc tình cảm đó. Huynh chỉ cần miêu tả ngoại hình rồi thói quen của người huynh thích là họ có thể chuẩn xác nói cho huynh về sở thích tính cách của người đó rồi ngay cả phương hướng công lược, lựa chọn quà như nào luôn.”
Đúng là tình yêu có thể khiến người ta thay đổi mà. Từ một cái mãng phu thô bỉ mà bây giờ ngậm miệng mở miệng toàn lời hay ý đẹp.
“Đệ sẽ giúp, nhưng mà sư huynh phải nói vì sao sư huynh lại ưa thích Hứa sư tỷ” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Cái này cửa hàng mới khai trương, giá cả lại hợp lý, mà ngọc thạch còn đẹp đẽ, lần trước ta tặng Hứa sư tỷ một cái ngọc bội treo bên người, bây giờ sư huynh có thể mua một cái vòng tay. Ta nhớ ở đó có cái Thanh Mộc ngọc vòng tay, giúp gia tăng hiệu quả pháp lực cho Mộc tu sĩ, vừa hay hợp với Hứa sư tỷ”
---
“Sao vậy Lý sư đệ, có chuyện gì nhanh nói nhé, ta còn phải cùng Lạc Tuyết nàng đồng hành đi Tàng Kinh các đọc sách”
Một thời gian sau đó, Ngô Kiến Quốc như cái keo dính c·h·ó bám lấy Lý Giai Thành khiến Lý Giai Thành phiền c·h·ế·t mất.
Ngô Kiến Quốc nói:
Còn bọn ta nói đúng một phần thôi, những cái khác đều là làm tình báo mà ra đấy.
“Nữ nhân ấy, trực giác của nữ nhân rất là bén nhạy, vì thế sư huynh luôn phải sẵn sàng với việc Hứa sư tỷ biết tấm chân tình của huynh, cho nên cứ mạnh dạn mà tiếp cận.”
Nghe Ngô Kiến Quốc trình bày xong, Lý Giai Thành mới nói:
Lý Giai Thành thả thêm chút mồi câu:
Sau đó Lý Giai Thành một mặt bí hiểm nói:
Ngày hôm sau, Lý Giai Thành đến Đồng Tâm đoàn được vị kia Ngô sư huynh vời ra nói chuyện riêng như dự kiến.
Dù sao, nó cũng liên quan đến hạnh phúc của Hứa sư tỷ nên Lý Giai Thành không thể nào vì lợi ích của chính nó mà đẩy nàng vô hố lửa được.
“Thật, đảm bảo luôn sư huynh”
“Vậy ta phải làm sao bây giờ?”
“Được, được, ta sẽ thay đổi, nhưng ta không biết nên nói gì với Hứa sư muội.”
Một hôm nó hẹn Ngô Kiến Quốc ra nói chuyện:
“Vậy là sư huynh ưa thích Hứa sư tỷ thật hả?”
Lý Giai Thành thời gian qua cũng vẫn luôn quan sát Ngô Kiến Quốc, tìm hiểu thông tin về hắn và cũng hiểu được Ngô Kiến Quốc vẫn là một cái thuần phác, là người tốt bụng, nghĩa khí vì vậy Lý Giai Thành mới làm chuyện này.
Thì ra cái này khờ hàng một lần thấy Hứa Lạc Tuyết đứng dưới ánh hoàng hôn, mờ mờ ảo ảo, gió nhẹ thổi tóc mai bay như tiên nữ giáng trần, từ đó mà si mê nàng.
“Nhưng mà sư đệ phải hứa không được nói ra ngoài chuyện ta thích Lạc Tuyết sư muội”
“Thế mới lại càng tốt, ngươi cất công tập luyện vì Hứa sư tỷ càng khiến tỷ ấy cảm động. Ngoài ra sắp tới là Đoàn Đội chiến rồi, sư huynh nên nhân dịp này bảo là có quà tặng Hứa sư tỷ.”
Lý Giai Thành cũng hơi lúng túng, vì chuyện muốn thảo luận là về Hứa sư tỷ mà tự dưng nàng bất ngờ xuất hiện phía sau.
“Có câu nói rất hay: Con đường ngắn nhất để đến tình yêu là dạ dày. Huynh cần phải biết món ăn yêu thích của Hứa sư tỷ, rồi sau đó tốt nhất là sư huynh ngươi phải tự tay chuẩn bị.”
Lý Giai Thành cười tủm tỉm. Cái này Ngô Kiến Quốc sư huynh lúc chiến đấu thì bá khí uy vũ, nhưng cứ nói đến Hứa Lạc Tuyết lại cứ như chú chim non.
“Không có gì, không có gì, Lý sư đệ đang hỏi thăm ta một số vấn đề về tu luyện. Phải không Lý sư đệ?”
Chờ Hứa Lạc Tuyết đi chỗ khác, Ngô Kiến Quốc mới vội vàng kéo Lý Giai Thành đi chỗ khác bàn chuyện.
“Vậy thì tùy sư huynh thôi, sư đệ không giúp được gì rồi” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Sư huynh thích Hứa sư tỷ mà không dám tìm Hứa sư tỷ nói chuyện à?”
“Nói đúng hơn, Hứa sư tỷ luôn quan tâm, dành tình cảm cho Đồng Tâm đoàn, vì vậy sư huynh ngươi có thể thắc mắc về tình cảm của Hứa sư tỷ với Đồng Tâm đoàn, như hôm nay ta hỏi huynh vì sao thích Hứa sư tỷ ấy. Rồi từ đó nói chuyện. Dù sao ai cũng hứng thú khi có người quan tâm đến sở thích, hay những thứ mình dành tình cảm cho mà.”
Lý Giai Thành làm bộ bỏ đi làm Ngô Kiến Quốc đành phải thừa nhận:
Ngô Kiến Quốc nghĩ đến mà hưng phấn, đầu gật như gà mổ thóc.
“Không, không, sư đệ hiểu lầm”
“Vậy ta phải làm sao bây giờ?”
Lý Giai Thành mới nói:
Ngô Kiến Quốc giật mình, bản năng từ chối:
Sau đó, trên tay một trái táo ném qua cho Lý Giai Thành. Bỗng Hứa sư tỷ đi qua hỏi:
Ngô Kiến Quốc mới gấp hỏi:
Ngô Kiến Quốc vẫn có chút lo lắng, nhưng Lý Giai Thành nhận ra rồi đảm bảo cách làm của mình là đúng đắn.
“Ta ngại, đứng trước Lạc Tuyết sư muội ta rất lúng túng”
Nhìn Ngô Kiến Quốc lúng túng làm Lý Giai Thành hết sức buồn cười.
“Nhưng ta không biết nấu ăn a”
“Vấn đề đầu tiên là sư huynh không dám đứng trước mặt Hứa sư tỷ nói chuyện.”
“Ồ hai người đang có việc gì đó?”
Cuối cùng cũng chấm dứt được cái này keo da c·h·ó, Lý Giai Thành cuối cùng cũng rảnh rỗi hơn để chuẩn bị cho tông môn Đoàn Đội chiến vào tháng ba tới rồi.
Lý Giai Thành cũng từ lâu biết Ngô Kiến Quốc thích Hứa Lạc Tuyết, vì lúc nào nói chuyện cùng nàng cũng có một đôi mắt nhìn chằm chằm thì làm sao mà không phát hiện ra cho được.
Sau đó, Ngô Kiến Quốc mắt nhìn trái, nhìn phải đảm bảo không ai nghe được mới bắt đầu kể.
“Đúng là sư huynh ta có thích Lạc Tuyết sư muội, nghe sư đệ bảo Lạc Tuyết sư muội có hảo cảm với ta đúng không?”
Lý Giai Thành đánh đòn phủ đầu:
Ngô Kiến Quốc hưng phấn hỏi.
“Thật không sư đệ?”
“Đấy là giúp đỡ mọi người trong Đồng Tâm đoàn”
“Ta cần phải tặng gì?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngô Kiến Quốc ngay lập tức nói luôn:
“Thật? Sư đệ nói thật chứ?”
“Phải, phải Hứa sư tỷ, ta đang cần thảo luận với Ngô sư huynh vấn đề tu luyện.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngô sư huynh lúng túng giải thích:
Cuối cùng, sau một tháng Lý Giai Thành kích thích, hướng dẫn mãi Ngô Kiến Quốc mới dám đường hoàng bắt chuyện cùng Hứa sư tỷ.
Sau đó Lý Giai Thành nói cho Ngô Kiến Quốc địa chỉ cửa hàng của Chu Tới rồi nói:
“Được, được”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.