Mộng Nam Kha
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 8: Ta còn nhỏ a
Đến nơi vào kho trang bị đầy đủ v·ũ k·hí, mũ giáp, lũ trẻ bắt đầu chia quân ra bàn bạc chiến lược.
“Thôi nào, mọi người đừng gọi ta là ông cụ non, mà cho ta tham gia với”
Đặc biệt lại còn là chiến lợi phẩm chiếm đoạn được sau trận chiến nữa.
Tại khu vực đầm lớn để chăn nuôi linh ngư bên cạnh có một đầm nước nằm ở vùng đất chung của ba gia tộc, trước đó có hợp tác chăn nuôi nhưng sau nhận ra không đem lại hiệu quả quá lớn nên để đó, từ đấy đầm nước đó trở thành khu vực vui chơi của nhiều thế hệ con em của ba gia tộc lớn.
Lần này đến Lý Giai Hùng là chủ soái bên công và Đỗ Tư Tùng là chủ soái bên thủ.
Lý Giai Trung lão thất của thế hệ Giai chữ lót cười
Trở về nhà cất đồ rồi chạy đến đại môn, một lũ gồm hơn 10 đứa trẻ đã tập hợp đầy đủ, sau đó một lúc lần lượt lũ trẻ của Vũ gia và Đỗ gia tập hợp.
“Thất ca, huynh hẹn các huynh đệ khác sau buổi học đi đâu vậy?”
Bên công thành vẫn luôn nhiều hơn bên thủ thành một ít.
“Ồ, xin chào ông cụ non, bọn ta định ra thủy doanh tắm sông với câu cá”
“Ngoài việc đó ra Trụ huynh có nghĩ ra phương án làm thương nghiệp nào mới mẻ để chúng ta có thể tiếp tục mở rộng thị trường Lục Mạch thành không?”
Tuổi trẻ mà có bạn chơi cùng luôn luôn rất vui vẻ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thủy trại chính là một doanh trại được lũ trẻ tích góp và lao động để xây dựng cùng đóng tám chiếc thuyền nhỏ để chơi đánh trận.
---
Vũ Gia Huy, Vũ Gia lão thất rủ cả bọn đến Vũ gia trang trại thả diều và cả bọn đồng ý tham gia.
“Ngoài ra tại Lục Mạch thành đây là dưới danh nghĩa của thiếu gia tạo công ăn việc làm cho những đứa trẻ cơ nhỡ không nơi nương tựa nên những đứa trẻ đó được bảo đảm và không có nhiều kẻ dám đứng ra thu tiền bảo kê hay chặn c·ướp”
“Lý Trụ xin phép vào phòng” (đọc tại Qidian-VP.com)
Tu sĩ trước khi tấn thăng lên Ngưng Khí cảnh vẫn cần ăn để bổ sung năng lượng, vì vậy luôn cần các đồn điền trồng linh thực, linh mễ hay nông trại chăn nuôi hung thú để cung cấp khí huyết, ao đầm để chăn nuôi linh ngư…
Lý Giai Thành cực kỳ trân quý những người bạn đồng trang lứa này.
Cuối buổi cả lũ trở về Lục Mạch thành, đến quán bánh bao nhà lão Trương để ăn.
“Nhưng mà vấn đề của chúng ta hiện nay là không có đủ nhân lực tin cậy để mở rộng thị trường. Vì lũ trẻ tham gia buôn bán lại cũng chính là tai mắt của chúng ta trải ra để thu thập tin tức chung, vì thế để đủ nhân lực chúng ta lại phải bỏ một năm nữa để đào tạo lòng trung thành cho chúng.”
“Được, về nghỉ ngơi cho khỏe rồi làm việc”
Ông cụ non là cách gọi trêu trọc của lũ trẻ con Lý gia gọi Lý Giai Thành vì tính cách của nó.
Mặc dù đều là con em thiếu gia nhưng những thứ như bánh bao này đều rất được chúng ưa thích.
Thường là lũ trẻ con của ba gia tộc lớn vui đùa, chia đôi người ra thành hai bên quân doanh, một bên công thành một bên thủ thành.
“Xin phép thiếu gia cho Lý Trụ tiếp tục trình bày nhận định của mình”
“Được, ta sẽ cân nhắc bàn bạc hợp tác với cửu công tử của Từ Thị tại Tây Ninh trấn, nếu thành công chúng ta tiếp tục mở rộng phương án”
“Ừ vô đi, hôm nay chúng ta lại tiếp tục bàn bạc về việc mở thêm phương án thương nghiệp mới”
“Được, Trụ ca cứ trình bày đi, ta sẽ ghi chép lại”
“Ý tưởng không tồi, ta thấy mọi người đều rất thích những câu chuyện về những người anh hùng, những vị thiếu niên chống lại cường hào ác bá, rồi trở thành cường giả các loại. Hiện nay cũng có nhiều loại sách viết về những mẩu chuyện như vậy, chúng ta có thể học tập”
“Vậy thiếu gia cho phép tiểu nhân về xây dựng phương án”
Đánh nhau tưng bừng, thường bên nào thua sẽ phải mời bên thắng ăn bánh bao và bên thắng sẽ được thủ thành trận tiếp theo.
“Tiểu nhân cũng mới nảy ra một ý tưởng, hôm qua nhi tử của tiểu nhân khó ngủ, bắt tiểu nhân phải kể chuyện cho nó nghe mới chịu đi ngủ, hôm nay khi đi uống trà được nghe ngâm thơ, thuyết thư khiến tiểu nhân nảy ra ý tưởng chúng ta kết hợp với những người đó, viết những câu chuyện thần bí hoặc dựa trên thông tin của tình báo bộ mà sáng tạo ra những câu chuyện thật hay ho để đẩy ra thị trường”
Lần này Lý Giai Hùng tính toán sử dụng binh lực chính thức làm mồi nhử.
Đó cũng là một phần họ có thể sừng sững không ngã suốt hàng trăm năm qua tại Lục Mạch thành. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vì đầm nước khá là lớn lại còn có những cây lau sậy mọc cao, vì thế cũng là một cách bố trí chiến trường độc đáo.
“Được rồi, hẹn nhau ở cổng lớn của gia tộc, ta đi gọi mấy tên nhóc con Vũ gia và Đỗ gia”
Sau đó là một trận tắm tắm rửa bơi lội, đùa nghịch dưới nước, tiếng nói tiếng cười huyên náo cả khu đầm nước.
Trải qua thời gian dài rèn luyện các loại chiến thuật, binh pháp nên trận đánh hết sức tưng bừng.
Tuy nhiên đánh qua đánh lại Lý Giai Hùng bị Đỗ Tư Tùng lừa bịp, mỗi lần chuẩn bị truy đuổi đến nơi dễ bị mai phục là lại quay trở về, dần dần Đỗ Tư Tùng mài c·hết binh lính bên công, khi binh lực đã quá áp đảo thì việc thất bại cho bên công là điều tất yếu.
Sau này, khi Lý Giai Thành sản xuất các loại đồ chơi gỗ lũ trẻ này đã trang bị đầy đủ cho mình thành một chiến binh.
Chương 8: Ta còn nhỏ a
Chủ yếu tiếng mắng chửi xuất phát từ 4 tên phục binh, vì bọn chúng cùng Lý Giai Thành phải nấp vào khu vực lau sậy, rồi chờ mãi chẳng được đánh trận xong đến lúc được đánh trận thì là thế bại vong, đánh không có nổi, bị g·iết c·hết tức tưởi nên đứa nào đứa đấy cũng như hỏa thiêu trong người.
Từ lũ trẻ vui đùa đến việc hài lòng ăn những món bình dân chúng ta cũng có thể thấy được gia phong của tam đại gia tộc tốt đến mức nào.
Nói về thủy trại, thật ra đó là khu vực nuôi trồng thủy sản của ba gia tộc lớn.
Cả thảy hơn 40 đứa trẻ bắt đầu hùng hùng hổ hổ, chọn lại đội ngũ cũ, bổ sung nhân lực thay cho người vắng mặt.
Ngoài ra lũ trẻ này còn có nhiều căn cứ bí mật để tụ tập vui chơi quên trời đất.
Chúng còn góp tiền mua một căn nhà hoang ở khu bình dân rồi trà trộn vào khu bình dân tổ chức vui chơi hội họp.
Trước đây Lý Giai Thành là thống soái có sử dụng chiến thuật này sau đó cử năm tên tinh binh ẩn nấp phía sau thuyền, sau đó khi thuyền áp sát doanh trại định thì sẽ lén núp ở dưới, quân lính giả vờ thua bỏ chạy nhử kẻ địch mở cửa truy đuổi.
Rồi sau đó đột nhập vào á·m s·át quân lính phòng thủ bằng nỏ và chiếm trại. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngoài ra thỉnh thoảng còn kéo nhau lên diễn võ đài của Lục Mạch thành tổ chức thi đấu đánh qua đánh lại. Tổ chức trao đổi tài nguyên các loại…
Trở về nhà, Lý Giai Thành nghỉ ngơi, ăn uống rồi bắt đầu lại đọc sách luyện chữ, đến gần lúc đi ngủ nó lại lôi cuốn kế hoạch của mình và gọi Lý Trụ tới để hoạch định phương hướng mở rộng doanh thu.
“Như trước đó chúng ta đều nhận định về việc phát triển phương án buôn bán đồ chơi cho lứa tuổi của thiếu gia đổ xuống. Hiện tại tiểu nhân nhận thấy Lục Mạch thành đã bão hòa sức mua rồi, tiếp tục gia tăng sản lượng cũng chỉ có thể giúp chúng ta kiếm lãi được tới 40 linh một tháng thôi. Trừ khi chúng ta mở rộng thị trường ra các thành trấn khác”
Cuộc sống lúc nào cũng vui vẻ như vậy hoàn toàn có thể khiến cho gia lũ trẻ lớn lên phát triển đầy đủ về trí tuệ, thể chất cũng như tâm hồn.
Sau khi ăn bánh bao xong cả lũ chào tạm biệt để trở về nhà, hẹn nhau mấy hôm nữa lại đi ra ngoài chơi.
Trên đường trở về, chủ đề lại xoay quanh trận chiến ngày hôm nay, cả lũ đều mắng Lý Giai Hùng chỉ huy kém cỏi, chọn mai phục rõ xa, rốt cuộc không dụ được kẻ địch tới còn bị chúng mài c·hết. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.