Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Hầm Ngục Thời Mạt Thế
Unknown
Chương 10. Mùi hương trong trí nhớ
Triệu Vũ nghe ngóng liên tục, từng dây thần kinh như lúc nào cũng căng như dây đàn, hắn chậm rãi men theo bờ tường, xuyên qua vô số những hành lang tĩnh lặng, phía trên ánh đèn thỉnh thoảng đến cái nhấp nháy khiến hắn một mực sởn tóc gáy.
Đi mãi cuối cùng cũng đến được nơi kiến trúc bắt đầu có sự đổi khác, tổ ong đã thay đổi, nó giống như là một phòng chờ, nơi cuối cùng hắn cũng tìm đến nơi có người sống.
Triệu Vũ nhìn đến bên trái cánh cửa có một loạt những thanh ngang, phía trên đầu có một cái nắp nhỏ, có khả năng là ống thông gió, hắn nhanh chóng trèo lên. Bên trong ngoài dự đoán có chút khá lớn, có thể ngồi xuống thoải mái, hơn nữa vô cùng sạch sẽ, lối đi nhưng được bôi một loại chất bôi trơn kỳ lạ, nơi này có khi cũng là một ống vận chuyển thứ gì đó… hắn mạnh dạn suy nghĩ.
Hai chân tiến về phía trước, một vài âm thanh vọng qua từ bên dưới, có ai đó đang nói chuyện.
- Cậu nói xem chuyện này đến khi nào mới kết thúc chứ?
- Đúng vậy! Nuôi lâu như vậy trứng, một chút phản ứng cũng không có, còn tiêu thụ của chúng ta nhiều như vậy năng lượng, sớm muộn cũng không chịu được, năng lượng vận hành cũng bị cắt giảm rồi. Sắp tới nơi này khéo còn không có cả điện nữa mất. Lúc đó có khi nào…
Người đàn ông nói đến đây liền dừng lại một nửa, Triệu Vũ cũng coi như hiểu được tình hình, thế lực nào đó, có thể còn từ trước khi mạt thế diễn ra đã âm thầm nuôi dưỡng thứ đó ở đây, thứ mà bọn họ gọi là “quả trứng” và đương nhiên cần một nguồn năng lượng khổng lồ để duy trì nó tồn tại… nhưng mạt thế bất ngờ ập đến nguồn cung ứng năng lượng của bọn họ đã bị đứt đoạn.
Đám người điên này, bọn họ không biết đã nướng bao nhiêu mạng người vào cái thứ đó rồi chứ?
Nếu có khả năng hắn cũng hy vọng một mồi lửa thiêu c·h·ế·t thứ đó đi… tang thi đã đủ vô cùng kinh khủng rồi chứ? Dựa vào hình thái hiện tại hắn cũng không đoán ra thứ đó cần bao nhiêu năng lượng để nở ra, vậy thì để duy trì sự sống thứ đó còn cần bao nhiêu nữa chứ?
Đây rõ ràng là sống sờ sờ tìm c·h·ế·t mà!
Đúng lúc này, bụng hắn cũng réo lên, cũng đã chừng nửa ngày hắn không ăn không uống rồi. Xem ra có thực mới vực được đạo, Triệu Vũ cũng không mù di chuyển, thông qua ống thông hơi hắn nhìn vào phía camera giám sát.
Phòng sinh nở, hắn nhìn vào nhãn dán trên màn hình… cái quái gì vậy?
Bên trong hiện lên hình ảnh khiến hắn chân tay rã rời… Sinh vật gì đó vô cùng to lớn nằm giữa trung tâm căn phòng, một đoàn ánh sáng ấm áp rội thẳng vào xung quanh nó, đám trứng xung quanh cũng nhanh chóng nở ra từng đợt, cái đầu đen bóng to lớn bị cắm vào một đoàn màu xanh lá, chính là cái thứ đã quấn hắn ban đầu, một cây vạn niên thanh leo biến dị… thứ đó điều khiển con kiến chúa sao? Nó có khả năng sinh sản sao? Một sự kết hợp của sinh vật cùng với tang thi virus sao?
Nhưng điều hắn không ngờ đến tiếp theo đó là đám vừa mới sinh ra kiến biến dị này nhanh chóng bị đám dây leo thôn tính không còn một mảnh. Hình như hắn cũng hiểu ra phần nào? Đây rõ ràng là nuôi thức ăn đúng chứ, dự trữ lương thực cho đám thực vật cũng như cung cấp năng lượng cho quả trứng.
Chuyển sang màn hình kế bên, nơi đây có vẻ như là kho, lưu trữ thực phẩm và thuốc men, nơi quan trọng như vậy nhưng binh lính lại không có mấy, với số lượng này bọn họ có vẻ như tự cung tự cấp được, nếu không tính đến nơi đấy có vẻ như là hang ổ của sinh vật biến dị, có lẽ ở lại cũng không tồi… tiếp đến là căn phòng có quả trứng… nó vẫn duy trì bề ngoài y như lúc trước, phảng phất bao nhiêu năng lượng bọn họ đổ vào như là đá chìm đáy bể.
Biết được kho lương thực có tồn tại, nhưng là làm sao để đến được đó thì lại là cả một vấn đề, đúng lúc này một mùi hương thu hút lấy sự chú ý của hắn, cà phê, ôi trời, hắn đã không nhớ ra lần cuối cùng được ngồi an tĩnh thưởng thức cà phê là lúc nào? Mạt thế, đây cũng được coi là một dạng xa xỉ phẩm vô cùng đắt đỏ trên chợ đen, phong phanh chỉ có những thủ lĩnh căn cứ là được cung lên hàng ngày.
Người phụ nữ bước vào, một thân trang phục công sở tiêu chuẩn cùng giày cao gót nhẹ nhàng, cánh tay mảnh khảnh nâng lên một ly cà phê, một bên nhìn thiết bị theo dõi.
-Mọi thứ thế nào rồi?
Ngay khi âm thanh này vang lên thì Triệu Vũ cũng ngỡ ngàng, thanh âm này không thể quen thuộc hơn nữa, Lilia, ngoại trừ cô ấy ra thì không có ai khác nữa, hai mắt hắn nhìn đăm đăm qua khe cửa, không sai, gương mặt là vô cùng quen thuộc, y hệt như trong trí nhớ, nhưng là khí chất thì vẫn có sự khác biệt, Lilia trong trí nhớ của hắn tuy là có chút xảo quyệt, hố người nhưng vẫn là có điểm mấu chốt, dẫu sao cô bởi vì nhận định hắn là một người tốt mà đã rộng rãi ra tay giúp đỡ dù cho mới gặp lần đầu, nhưng hiện tại hắn có chút không nói lên lời, gương mặt trước mắt không có gì biểu cảm đáng nói, máy móc lạnh lùng có lẽ là những từ ngữ mấu chốt miêu tả Lilia của hiện tại.
Vấn đề đến, Lilia rốt cuộc lại là người phản bội bọn họ sao? Nếu đúng như vậy thì cũng có thể lý giải tại sao đại tá và những người khác lại bị bắt lại một cách nhanh chóng và dễ dàng đến thế… bọn họ hẳn phải có nội ứng, sao hắn lại không nghĩ đến điều này chứ? Nhưng người đó lại là Lilia sao? Chuyện này có chút huyền huyễn rồi, không tính đến quan hệ trước đó giữa hai người, thái độ là không thể làm giả, Lilia rõ ràng vô cùng quan tâm Emma, sao cô ấy có thể làm thế được, tuy không biết đang có chuyện gì xảy ra với Emma nhưng hắn không nghĩ những xúc tua đã từng hút cạn chất dinh dưỡng từ con người lại có ý tốt với Emma.
Một suy nghĩ lóe lên trong đầu hắn, từ đầu đến giờ hắn đã luôn trốn tránh một mình một cách không có phương hướng, liệu có nên “hỏi thăm” gì đó từ Lilia không? Hắn nhìn đến thiết bị trên tay Lilia, trong thứ đó có lẽ sẽ cho hắn đáp án, hắn tuyệt đối không muốn tò mò bọn họ làm gì ở đây, cô ấy cũng đã làm gì… nếu hắn có thể thừa dịp khống chế…
Câu chuyện bên dưới cũng dần đi vào hồi kết, Lilia sau khi nhìn quanh một vòng xác định mọi thứ vẫn đang hoạt động ổn định thì nhanh chóng ra ngoài, cô còn phải chuẩn bị đi săn sinh vật biến dị.
Hành lang không người, tiếng bước chân chậm rãi nhân đôi, ánh mắt cô khẽ biến, nhanh chóng tăng dần nhịp độ, bước đầu từ đi nhanh sang chạy, có gì đó, không phải là sinh vật biến dị,
Từ sau khi tỉnh dậy, giác quan của Lilia phá lệ nhạy bén, cô đã cảm thấy có mùi vị khác thường từ lúc trong phòng quan sát, nhưng lại nghĩ là do đám con người mới đến lưu lại, nên cũng nhanh chóng bỏ qua, không ngờ thứ mùi đó khi rời khỏi phòng quan sát cũng phiêu phiêu đi theo, có lẽ đến lúc này Lilia đã nhận ra thứ đó không hắn là mùi cũ lưu lại mà là một thứ khác.
Từ đường thông gió phía sau bỗng rơi ra một bóng người, trong nháy mắt hành lang yên tĩnh bị phá vỡ, Triệu Vũ hai chân chạm đất nhanh chóng dùng ra khí lực bú sữa mẹ ra đuổi bắt lên Lilia, trong khu vực phòng thí nghiệm có quy định không được phép sử dụng vũ khí đề phòng có người ác ý muốn thương tổn dây leo, cùng quả trứng… mang theo váy dài cùng cao gót Lilia nhanh chóng bị hắn bắt lại.
Một màn quen thuộc bắt đầu, hai tay đối phương vòng lên chạm vào cổ ý đồ kìm cô lại chặn khí quản, cả cơ thể Lilia tự động hạ thấp xuống theo bản năng, hai tay móc chặt vào tay kẻ tấn công, tiếp đến cả người cúi cuống bắt đầu quay vòng ý đồ thoát khỏi bị kẹp, chẳng hiểu sao trong trí nhớ trống rỗng xuất hiện một loạt hành động kỳ lạ như vậy, nhưng trong cảm nhận của cô hẳn là sẽ thành công.
Triệu Vũ cười cười, ý nghĩ là tốt, nếu là người bình thường còn có khả năng thất thủ nhưng là với hắn, sức lực hai người chênh lệch quá lớn, chỉ một chút tăng lực, thay cái vị trí, Lilia ngoan ngoãn bị khóa chặt xuống sàn.
- Ngươi là ai? Ngươi muốn làm gì?
Từ kẽ răng, Lilia rít lên, lần đầu tiên đánh nhau bị thua nhưng là không hiểu sao cô lại cảm thấy thập phần không nguy hiểm, cũng không có căng thẳng, phảng phất giống như thường xuyên xảy ra như vậy, này đối với cuộc sống an bình từ trước đến nay của cô có xuất nhập khá lớn.