Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 33.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 33.


Chương 33.

Chương 33.

"Nii – san nói cấm các anh tới đây, không biết nếu anh ấy biết sẽ như thế nào. Tuy hai người đều hơn tuổi nii – san nhưng vẫn phải..." Cô dừng nói, vì phía trước là Akai đang đứng khoanh tay làm gương mặt vô cùng đáng sợ, gương mặt màu đen cùng đôi mắt đỏ như quỷ: "Hai anh nghĩ gì vậy hả? Tôi đã không cho phép hai anh đến gặp con bé nhất là lúc này, các người một người là thanh tra cảnh sát có học thức đoàng hoàng và người còn lại thì là người lớn trưởng thành hơn, thậm chí còn không thể nghĩ cho con bé sao?" Akai đứng giáo huấn hai vị hôn phu của cô, còn cô ngồi ghế ăn bánh nhìn ba người họ. Trợ lí Kuroiso pha trà xanh cho mọi người đi ra gặp cảnh này cũng thấy vui vui. Akabane ngồi cạnh cô ở hành lang, mang theo khay đựng ấm trà là li uống trà cho cô: "Nee – san, hai người họ đều yêu chị, còn chị thì sao? Lòng chị hướng về ai trong hai người họ?" Akali nhận li trà, nhấp một ngụm: "Từ khi nào cậu quan tâm chị thế? Ăn nhầm cái gì không đấy?" Akabane chỉnh áo choàng của cô: "Nee – san là người quan trọng với em không quan tâm chị thì quan tâm ai?" Cô nhìn li trà màu xanh đầy hơi nóng: "Tình cảm của chị bây giờ khá phức tạp, tính sau đi. Gia tộc còn bao việc. Mà Akabane này, cậu đã hai mươi lăm tuổi rồi, tiền có, tài có, nhan sắc có nhưng bạn đời tương lai thì lại không có. Azuka thì đã kết hôn, sinh con, Akai nii – san cũng đã có Miwako – san bên cạnh. Bao giờ chị mới được ban hôn cho cậu đây? Bố cậu cũng mong có cháu lắm rồi." (đọc tại Qidian-VP.com)

Cô quay lại nhìn ông với đôi đã mắt ướt: "Sao ba còn về đây làm gì? Ba đừng tỏ ra như quan tâm con. Chúng ta không có gì để nói cả." Ông Akouji không bỏ cuộc, tiến tới ngồi cạnh cô. Akali đã khóc, từng giọt lệ lăn dài trên gò má rồi đọng lại, "Ta không mong con tha thứ, nhưng ta chỉ xin con hãy chấp nhận lời xin lỗi của ta." Hành động sau đó của ông khiến Akali kinh ngạc. Rồi cô hoảng, vội đứng dậy kêu ông đứng lên nhưng: "Ba xin lỗi, do ba vô tâm, không quan tâm con, đã không ở bên con suốt mười bảy năm qua. Ba ích kỷ không nghĩ cho mọi người, trốn khỏi gia tộc rồi để con lên thay thế, mang gánh nặng trách nhiệm. Xin con, hãy chấp nhận lời xin lỗi của ba." Tất cả đều là những lời đến từ đấy lòng của ông Akouji, "Ba đứng dậy đi, ba đừng quỳ như vậy." Cô đỡ ông đứng lên rồi ngồi xuống ghế. Ông Akouji rút ra trong túi áo một phong bì thư màu nâu đã cũ, để vào tay cô: "Lá thư này là của mẹ con để lại." Akali cầm lấy nó, trên đó ghi đầy đủ tên của mẹ cô (Ijuin Sakie) và dòng chữ: "Con gái của mẹ."

Lát sau, Akali thấy mệt và buồn ngủ, kéo áo Akabane: "Đưa chị vào với, trời lạnh quá!" Cô đứng dậy, Akabane đỡ cô đi vào trong phòng khách đã trải bàn sưởi ấm. Akai sau khi giáo huấn hai người kia cũng đã cho họ vào trong nhà. (đọc tại Qidian-VP.com)

Daisuke và Hạ Trình đi xe vào khu đất trống đỗ, Akali trong bộ đồ ngủ và áo choàng đi ra, họ thấy cô liền đồng bộ đi đến cùng bó hoa trên tay. Ba người đi vào nhà chính. Cô giơ tay vén tóc gọn lại, họ thay dép vào sau cô, "Hai người không đi làm đi sao còn qua địa bàn của em?" Họ không hẹn mà nói: "Tôi nhớ em, tới thăm em." (đọc tại Qidian-VP.com)

Tại một quán cà phê sang trọng mang tên Góc Tối. Nơi đây là một trong những địa điểm giành cho giới trẻ thuộc tầng lớp thượng lưu giải trí, uống nước. Tất nhiên giá cả đồ uống ở đây rất đắt, đắt cắt cổ vậy. Furodawa hẹn Satsugi ra đây uống nước, họ gọi một li nước chanh đào và một li cappuccino nóng. Một tập giấy trong tập bìa xanh xuất hiện trên bàn, Satsugi nhìn người đối diện, nhận lấy nó mở ra, hai mắt ở to như không tin những gì mình thấy, tay run run: "Điều này là thật ạ? Em được đề cử cho vị trí phó chủ tịch hội sinh sao?" Furodawa tay cầm li cappuccino nóng hổi có lớp kem hình ngôi sao lên: "Ừ, phó chủ tịch đã đồng ý, cả chủ tịch cũng thông qua." Satsugi trong lòng và ngoài mặt mừng rỡ đến mức pháo hoa bắn tứ phương, tay ôm chặt tờ giấy cười sáng bừng cả khuôn mặt: "Cảm ơn anh, senpai!" Gương mặt đó khiến Furodawa có chút rung rinh, "Uống đi, hôm nay uống mừng cậu đã thực hiện được mơ ước của mình. Anh trả tiền." Furodawa cụng li với Satsugi, cả hai còn đưa nhau đi khắp nơi ăn uống no say đến khuya. Tony và Kyosuke đang đi lượn phố bằng xe đạp, họ dừng chân để mua nước uống và đồ ăn vặt, Furodawa và Satsugi đi lướt qua họ, hai người đó đang cười cười nói nói, thậm chí còn khoác vai nhau. Tony há hốc mồm, rơi cả miếng khoai chiên lắc, Kyosuke giúp bạn mình khép miệng lại để ruồi không bay vào: "Đúng là tuổi trẻ cuồng nhiệt."

Akabane mỗi khi bị nhắc chuyện yêu đương, kết hơn thì ngay lập tức né tránh, chuyển đề tài khác ngay: "Còn sớm mà nee – san, em vẫn muốn sống độc thân vui vẻ. Sao chị không nói với Shima – kun hay Makino chuyện này mà cứ nhằm vào em thế?" Cô cốc đầu tên em họ lớn xác này: "Shima mới có mười lăm tuổi, phải học hành, còn Tazami thì khỏi phải nói, chồng nhiều vô kể từ chồng là diễn viên Trung Quốc, ca sĩ Hàn Quốc thậm chí còn mấy ông chồng nhóm nhạc Hàn Quốc. Nói tóm lại là trong số các anh em ba người Akai nii – san, Azuka và cậu là lớn tuổi nhất còn lại thì đều đang đi học, chuyện yêu đương chưa cần thiết." Akabane bị cốc đầu liền xoa xoa ấm ức nói: "Em biết rồi, em biết rồi. Chị cốc đau quá!"

Lí do vì sao ư? Bởi vì Haru đang được nhiều giáo sư của các trường đại học lớn để ý, thậm trí ngỏ lời mời, chiêu mộ vào trường họ học. Quyết định và lựa chọn sáng suốt nhất là đại học Tokyo. Akai ôm vai Haru, dặn cô: "Em cũng nên gọi Haru là anh dâu đi." Akali ngậm cây kẹo mút gật đầu: "Bao giờ hai người được em ban hôn và kết hôn thì em sẽ gọi Miwako – senpai là anh dâu chính thức." Y cũng thấy hợp lí, đồng ý với em gái, tay cầm dao và quả cam: "Ăn trái cây không để anh gọt vỏ cho?" Haru lấy quả cam và con dao từ tay y: "Để em làm cho, anh vụng lắm!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Haru cùng Akai đi mua đồ cho Akali ở siêu thị lớn, chủ yếu là đồ tầm bổ dưỡng bệnh như hoa quả, sữa, trà,... Haru là người chọn đồ bỏ vào xe đẩy, còn y là người chịu trách nhiệm đẩy xe theo sau. Tới khu mứt và các loại sốt, gia vị,... Haru nhìn chúng rồi lựa chọn: "Akai, Akali nhà mình có ăn được mứt không?" Akai nhìn người yêu đứng chọn mứt, y bước tới lấy lọ mứt Nutella bỏ vào giỏ hàng: "Akali thích ăn loại này thôi. Em ấy thích đồ ngọt, đặc biệt là socola." Thanh toán nhanh, cả hai về nhà chính gia tộc Ijuin thăm Akali. Hiện tại, người đang ở cùng Akali là Azuka cùng con trai Akihito. Cô bế thằng bé trên tay, vỗ vỗ: "Đã lâu chị không gặp Akihito rồi, mũm mĩm thế này." Azuka giúp cô gấp những chiếc khăn lau tóc rồi xếp vào tủ: "Tomoka bình thường hay ở nhà chăm thằng bé. Em cũng cùng cô ấy trông nom Akihito mỗi tối."

Hạ Trình đến một tiệm hoa và mua một bó hoa hướng dương tới thăm cô. Tình cờ gặp Daisuke cũng đang mua hoa hồng ở đó, anh đang nhờ nhân viên trang trí lại bó hoa. Sau khi thanh toán tiền, Daisuke cầm bó hoa quay lại thì cũng thấy Hạ Trình: "Trùng hợp thật lại gặp anh ở đây." Hắn nghe nhưng không nói gì, nhận bó hoa hướng dương từ nhân viên rồi thanh toán, đi ra xe của mình. Daisuke đoán là hắn đi thăm Akali nên cũng nhanh chóng lái xe theo sau. Thấy trợ lí của mình nhìn chằm chằm vào di động, cô tò mò hỏi: "Có chuyện gì sao trợ lý Kuroiso?" Trợ lí Kuroiso đưa điện thoại cho cô xem: "Akali - san, camera an ninh ngoài cổng thấy ngài Otori và ngài Hạ Trình." Cô đứng dậy khoác áo choàng đi ra cửa: "Sao người họ lại tới đây? Kuroiso - san, anh bảo bác bảo vệ mở cổng lớn đi, gọi cả anh tôi xuống luôn." Trợ lí Kuroiso bấm điện thoại: "Tôi làm ngay ạ."

Chính vì vậy, Akali mới không thích Tomoka. Tuy nhiên Azuka lại yêu Tomoka, thậm chí cậu Yoshiya còn chấp nhận cho hai người họ đến với nhau. Khi Azuka dẫn Tomoka đến xin Akali ban hôn, Akali đã không đồng ý, ném vỡ chén trà nóng vào tay Tomoka. Azuka vẫn ra sức cầu xin, còn nói nếu như không được lấy Tomoka thì sẽ rời khỏi gia tộc. Akali đành phải chấp nhận cho họ lấy nhau nhưng với điều kiện là Tomoka không bao giờ được bước chân vào nhà chính hay tham gia vào các buổi hoạt động của gia tộc, đặc biệt gặp mặt người nhà chính là điều cấm kị. (đọc tại Qidian-VP.com)

Một lát sau, Akihito đói nên khóc, Akali vỗ về, dỗ dành thằng bé, sau khi biết thằng bé muốn ăn sữa, cô bế Akihito về tay Azuka: "Hai ba con em về đi, nii - san và Haru - san cũng sắp về rồi." Trợ lí Kuroiso nhận trách nhiệm đưa họ về. Akai và Haru về đến nơi, họ đi vào. Hai người gặp hai bố con Azuka, đứng lại nói vài câu rồi đường ai người nấy đi. Azuka nhìn Akai và Haru tay trong tay với nhau đằng sau, họ có thể được Akali chấp thuận, Haru cũng đường đường chính chính ra vào gia tộc và được phép công khai với mọi người. Bế Akihito, Azuka ngậm ngùi xoa đầu con rồi ra cổng lên xe về nhà của mình. Akai đi vào thấy cô đang ngồi đọc tạp trí liền xoa đầu cô, Haru cũng ôm cô từ phía sau. Akai ho ho mấy cái, Haru hiểu ý buông tay ra quay sang ôm y: "Akali, bọn anh mua đồ ăn bồi dưỡng cho em này." Cô bỏ tạp chí xuống, nhận đồ từ anh dâu: "Hai người mau ngồi đi, đồ em để trên bàn là được." Akali quan sát hai anh, đã ba tháng cô thấy Akai và Haru bên nhau. Haru thông minh lại chu đáo, chỉ mong có thể cùng anh trai cô bên nhau trọn đời. Chợt nhớ ra gì đó, cô nói với Haru: "Miwako – senpai, anh tính thi đại học năm sau trường nào?" Haru đã quyết định xong từ lâu: "Anh sẽ thi vào đại học Tokyo, năm sau không còn là phó chủ tịch nữa rồi."

Nhìn bóng lưng gầy guộc của con gái, ông đã thấy được sự vất vả làm việc ngày đêm của cô, đôi vai nhỏ bé đó chắc hẳn đã đau đớn. Nếu như năm đó, ông chấp nhận và trở thành gia chủ, liệu tình cảm ba con của hai người sẽ tốt hơn chăng? Lặng lẽ tiến lại gần, ông đặt tay lên vai cô: "Akali, ba có thể nói chuyện với con không?"

Cô ngồi cạnh khung cửa sổ, hai bàn tay đan vào nhau, đặt trên đùi. Đôi mắt ngước nhìn lên mặt trăng tròn kia. Ông Akouji nhìn con gái mình từ phía sau, lần cuối ông gặp cô là mười bảy năm trước, khi cô mới chào đời. Vợ ông do bị khó sinh nên q·ua đ·ời ngay khi Akali được bác sĩ đỡ ra khỏi bụng. Ông đã phải đưa ra một quyết định không hề mong muốn đó là đưa tro cốt của vợ mình về nước an táng, gửi gắm Akali cho ông bà nội ở lại gia tộc rồi lại đi ra nước ngoài, cắt đứt liên lạc với mọi người một lần nữa. Bây giờ quay về, ông nhìn thấy cô đã lớn lên khỏe mạnh như vậy cũng yên tâm phần nào nhưng... con gái vẫn hận ông, hận ông vì đã để cô gánh trách nhiệm làm chủ gia tộc thay ông.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 33.