Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 49.

Chương 49.


Chương 49.

Ngày tháng vội vã qua mau, chớp mắt một cái là đã hết năm học. Lễ tốt nghiệp và ra trường của trường liên cấp St. Lucifer được tổi chức một cách trang trọng. Các học sinh năm ba cuối cùng phải nói lời tạm biệt với trường, lớp. Nước mắt và những lời chúc đi khắp sân trường, ai ai cũng lưu luyến quãng thời gian cao trung đầy kỷ niệm vui, buồn vừa qua. Để giờ đây, họ sẽ bước tiếp trên con đường đời phía trước, tuy không nỡ rời xa nhưng cũng không thể quay lại được nữa. Đời học sinh trôi nhanh như một giấc mơ vậy, tỉnh lại là không thấy nữa. Những năm tháng vô tư cười đùa của họ có lẽ sẽ đi vào hư vô nhưng chỉ cần còn nhớ, chúng là những điều vô giá không thể mua được.

Hội học sinh St. Luicfer có bốn người tốt nghiệp là Kyosuke Shiota, Udomi Komaro, phó chủ tịch Miwako Haru, Soma Tony. Ijuin Akali, Matsuda Rui, Kagano Shiori và Furodawa Jirokichi chính thức trở thành học sinh năm ba, anh em nhà Ayano và Kaido Juuzen cũng lên năm hai. Trước khi rời trường, bốn người Kyosuke, Udomi, Haru và Tony đã để lại lưu bút của mỗi người trong văn phòng hội học sinh rồi nói lời tạm biệt với bạn bè và hội, "Tụi anh có lẽ sẽ khó mà tụ họp với mọi người được." Tony - senpai luyến tiếc vì anh sắp phải rời Nhật Bản đi du học tại Pháp, cũng là quê hương của mẹ anh. Udomi - senpai đã thi đỗ trường đại học ở nước Phần Lan, hết nghỉ hè là chị ấy sẽ bay sang đó nhập học. Kyosuke - senpai thì học đại học ở ngay Tokyo nhưng cũng khó thường xuyên qua lại gặp mặt. Haru - senpai thì đỗ vào đại học St. Lucifer, đây là một trong mười học sinh duy nhất của năm ba đỗ vào với điểm số cao, "Bọn em cũng sắp như các senpai còn gì, nốt năm nay thôi." Kagano đập vai Tony - senpai, "Những thành viên mới của hội sẽ sớm ra mắt. Thời gian qua mọi người vất vả rồi. Trường St. Luicfer vẫn luôn chào đón mọi người quay về." Matsuda nhìn họ rồi phải tạm biệt. Cổng trường đóng lại, một thế hệ lại rời đi và chào đón các thế hệ mới vào. Vậy là sau mùa hè năm nay, Akali đã mười tám tuổi, thời gian đến năm hai mươi tuổi đã rút ngắn.

Một khung cảnh hỗn độn đang diễn ra ngay trước mắt cô, bằng một cách thần kì nào đó, toàn bộ quần áo trong tủ cô đã biến thành ngọn núi vĩ đại trên sàn, chiếc vali đen được mở ra, trong đó đã được nhét vài bộ đồ và thủ phạm là người đang ngồi cạnh đống quần áo, là Akyo nhỏ bé. Cô đặt túi xuống bàn, nhanh đi tới gần thằng bé và ngồi xuống hỏi: "Akyo – kun, em đang làm gì vậy?" Akyo ngước lên nhìn cô, thằng bé ngấn nước mắt. Cô biết là Akyo không phải người làm việc này, bế thằng bé lên, cô lấy khăn tay lau nước mắt trên đôi mắt đỏ hoe của Akyo, "Akai nii – san bảo em lấy quần áo của chị cho vào túi lớn, xong em bị đè trong đống quần áo, hức."

Chương 49.