Hạnh Phúc Là Khi Gặp Được Em
Hoàng Kim (Aiko)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 49: 49: Tiệc Thượng Lưu
Cô bỉu môi, ánh mắt cún con như thể hiện "cậu chẳng thương tớ!".
Dương Thần giả vờ nghiêm mặt khiêu khích.
- Rõ ràng nha, là cậu vẫn còn tình cảm với anh ấy! À không đúng, là chưa bao giờ ngừng yêu người kia!
"......."
Dương Thần bĩu môi khinh thường.
- Oke, đợi tớ một lát!.
- Alo mẹ ơi, con cần hai một bộ đồ dự tiệc ạ!
Cậu trợn mắt, ngón tay thon dài chỉ vào đống bừa bộn mà Khả Như bày bừa.
- Hả? Liên quan gì đến tớ chứ?
- Nè A Thần....cậu cảm thấy tớ có thể tin tưởng anh tiểu Nam không? (đọc tại Qidian-VP.com)
Aizz! Lại tự đào hố chôn chính mình! Mình thật là ngu mà!
- Ý cậu là chấp nhận anh ấy?
Cậu chuyển kênh tivi, ánh mắt khẽ liếc qua bạn mình hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cô cũng vui lắm khi nghe anh ấy nói lời yêu mình nhưng cô sợ đó chỉ là cảm xúc nhất thời mà thôi....cô sợ vì do dì cứ nói này nọ trước mặt anh ấy nên anh tiểu Nam mới....
- Tớ biết là như vậy....nhưng tớ thật sự không có tự tin...
- Haizz...tớ nên làm gì mới phải đây...
Biểu hiện rành rành như vậy mà cậu còn phân vân nghi ngờ thì tớ thua cậu thật đó!
- A Thần, mau lấy xe đi!
- Tớ không có điếc đâu!
- Đừng có hỏi tớ mà....
Vừa nghe thấy lời cậu, Khả Như đang uống nước liền bị sặc.
Dương Thần vỗ trán, thở dài nhìn cô bạn. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Hừ!
- Cảm ơn mẹ! Mẹ là tuyệt vời nhất!
- Vậy...tớ...
- Cậu là người bạn siêu siêu cấp đáng yêu của tớ! Hạnh phúc của bạn cậu đang mong manh lắm đó có biết không hả?
- Nè....cậu cứ như đi guốc trong bụng tớ vậy? Hay là cậu chơi ngãi lên người tớ!
- Hửm, 7 giờ tối nay!
- Cậu điên rồi!
- Ánh mắt anh ấy sao? Vẫn tràn đầy sự quan tâm lo lắng, với lại...hình như nó có chút khác.
- Thì sao chứ, liên quan....cái gì? Hà A Kỳ cũng có mặt?
- Dạ đúng rồi! Chút nữa con sẽ về nhà lấy!
Đau đầu c·h·ế·t đi được!
- Cậu đúng là đồ ngốc mà!
- Nhưng....nhưng...
- Cậu đúng là...muốn làm cái giẻ lau bàn hay gì vậy hả?
Cô gái nào đó vẫn đang cố gắng tỏ ra bình thản.
- Không được! Anh tiểu Nam là của một mình tớ! Không được rồi, buổi tiệc diễn ra bao giờ vậy? (đọc tại Qidian-VP.com)
- Chỉ là vô ý thôi...cậu so đo với tớ làm gì...
"Haizz, cuối cùng cũng chịu thừa nhận tình cảm rồi....cậu rắc rối quá đi!"
- Chậc! Cậu thật là...
Tút
"......."
Khả Như sau khi nói chuyện với mẹ mình xong liền quay qua nhìn cậu nói.
- Còn vậy cái gì nữa? Duyên phận của cậu cuối cùng cũng có trái ngọt rồi! Cậu mà không nắm bắt sau này sẽ mất hết cho mà coi!
- Khụ...khụ...
- Cậu làm ơn đi, bớt xem phim hào môn lại giùm tớ! Cái con người mà cậu yêu ấy, anh ta không phải kiểu dễ dàng bị tác động bởi những thứ xung quanh đâu! Nếu không người ta đã chấp nhận cậu từ lâu rồi, ngốc nghếch...
Khả Như mím môi, ánh mắt thoáng lên tia buồn bã.
Dương Thần đành một tay vuốt lưng cho cô một tay đưa khăn giấy để cô chùi miệng.
- Nếu nghĩ thông rồi thì tớ đâu cần mệt mỏi như vậy....á thật đau đầu mà!
Hết cách nói với cô bạn mình.
Cô ngốc này...
- Giỡn với cậu một chút thôi! Nhưng mà, đến tận bây giờ cậu vẫn chưa nghĩ thông sao?
- Chiều này anh của cậu sẽ có buổi tiệc cho giới thượng lưu, chưa kể đến con gái của chủ tịch Hà cũng sẽ tham gia.
Cô thở dài, cả cơ thể trườn dài trên mặt bàn.
Nếu cậu không mau chóng nắm bắt thì sau này phải gọi cô ta một tiếng chị dâu đó!
- Không có gì? Hôm nay cậu phá nhiều thứ như vậy mà nói là không có vấn đề hả?
- Có... (đọc tại Qidian-VP.com)
- Tớ có làm gì đâu chứ?
Chương 49: 49: Tiệc Thượng Lưu
- Khác thế nào?
- Mà nhìn biểu hiện của cậu, có phải là vấn đề liên quan đến người đó không?
- Tớ hỏi cậu, dạo gần đây cậu có cảm nhận được sự quan tâm lo lắng khác biệt của người đó không?
Cầm lon nước ngọt trên tay, Dương Thần nheo mắt khẽ nhìn người bên cạnh.
- Có giống mấy bộ phim tình cảm cậu hay coi không?
Khả Như tức giận trừng mắt nói.
- Phải! Cậu cũng biết cô ta thích anh tiểu Nam của cậu thế nào.
Khả Như tức giận hét lớn.
- Khụ...khụ...tại cậu cả đó! Đang yên đang lành, tự nhiên...tự nhiên nhắc đến anh ấy làm gì hả?
- Tớ làm gì có vấn đề chứ?
- Nè cậu vừa phải thôi nha! Kêu tớ nói rồi lại bảo không biết!
- Có gì đâu chứ! Tự cậu làm khó mình mà thôi!
Khả Như thở dài, ánh mắt chán chường nhìn vào màn hình tivi.
Nghe thấy cái tên quen thuộc, Khả Như liền không thể bình tĩnh mà hét lớn.
- Dương Thần mau chuẩn bị thôi, chúng ta nhất định phải ngăn chặn được cái cô gái kỳ quặc kia!
- Cái này...
- Không biết!
Dương Thần thấy cô không ngừng thở dài, cả cơ thể úp xuống mặt bàn liền cau mày nói.
- Dẹp ánh mắt đó cho tớ đi! Muốn thương thì cậu kêu ai đó thương dùm!
- À đúng rồi! Hình như là vậy!
- Dạo gần đây ánh mắt anh ta nhìn cậu như thế nào, có giống lúc trước không?
- Thành thật với cảm xúc của mình đi!
Nè, cậu nói thật cho tớ biết đi! Cậu rốt cuộc hôm nay bị gì vậy hả?
Cốc!
- A Thần cái đồ bạo lực nhà cậu!
- Gì chứ? Tớ có nhắc tên ai đâu, tớ chỉ nói là "ai đó" mà thôi nha!
Khả Như ủ rũ đáp.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.