"Mẹ nó — ! Cái quái quỷ gì thế,hắn có còn là con người không thế !?".Oscar Harper thân thể máu me bê bết,chỉ nhìn là biết hắn đã gãy vụn xương trong người,đứng trên cành cây thốt ra.
Trong tầm nhìn của hắn chính là một khung cảnh mà sức tưởng tượng của con người không thể lý giải,một thực thể phải mạnh đến như nào mới có thể gây ra một khung cảnh như vậy chứ.
Nếu vừa nãy tên đó ra đòn như vậy thì hắn nhất định phải c·hết không thể nghi ngờ.
"Ma Vương... Không lẽ hắn thật là Ma Vương !?".Oscar Harper bàn tay che miệng run rẩy nghĩ đến viễn cảnh tồi tệ đó.
Tại sao một Ma Vương có thể ở đây chứ.
Hắn không có nhiều thơi gian suy nghĩ nữa, phải trốn thoát khỏi nơi này.Oscar Harper hai tay nhanh chóng kết ấn,hắn muốn sử dụng phép dịch chuyển cự li dài.
Đáng tiếc, không đợi ma thuật kịp hình thành,hắn thân thể đã nhận phải một cú đá mạnh mẽ đến từ Tatsuya.
Hắn lại bị đá văng đi dính sâu vào vách núi với chấn động khủng kh·iếp.
Ngay cả một ma pháp sư cũng có thể sẽ tan xác bởi một đòn mạnh như vậy, nhưng có vẻ vẫn chưa thể lấy mạng Oscar dễ như thế được.
Vừa rồi Tatsuya cảm thấy bản thân dường như đã đá vào một lớp khiên cứng rắn gì đó.
"Vẫn còn ôm mộng chạy trốn khi đã gây ra tội ác như thế à !". Tatsuya đáp xuống trước vết lõm đầy bụi mù của cuộc v·a c·hạm vừa rồi.
Cậu thản nhiên đi tới khu vực dư chấn đó chẳng chút e ngại.
Vụt - !
Kình —— !
Màn khói vào thời điểm đó bị tàn mát nhanh chóng,chia cách làm hai và một cú đá tàn nhẫn nhắm thẳng một bên đầu của Tatsuya mà đá tới với toàn lực.
Tuy nhiên nó vẫn bị chặn lại bởi lớp phòng thủ Mana xung quanh cậu gây nên một tiếng kình lớn.
"Mày không thấy phiền sao,nếu đã sẵn sàng g·iết người thì phải xác định sẽ có một ngày nào đó có người g·iết lai.Bây giờ ngươi có thể chịu c·hết rồi đấy !".
"Hừ,cho dù ngươi có là Ma Vương thì sao !? Ta có c·hết cũng không nhục !".
Tiếng thét lớn của Oscar vang lên.
Hắn điên cuồng với thân thể mạnh mẽ được cường hoá bởi toàn bộ Mana,Oscar tuyệt vọng đánh đấm liên hoàn về phía Tatsuya bằng một tâm thái không còn gì để mất.
Một sát thủ không còn gì để mất sẽ chiến đấu hệt như là kẻ sắp c·hết.
Vô số tiếng động lớn với các đợt sóng xung kích mạnh mẽ lan toả.Cảnh tượng kẻ đứng im cho kẻ khác đánh nhưng lại có gì đó sai sai.
Oscar cánh tay càng lúc càng kêu lên những tiếng xương cốt nứt nẻ vì v·a c·hạm mạnh vượt quá khả năng chịu đựng thì Tatsuya lại chẳng hề hấn gì.
Thực lực chênh lệch rõ như ban ngày,một cảnh tượng mà chỉ có thể miêu tả là một con châu chấu đá xe,căn bản không thể nhìn ra bất cứ một tia hi vọng nào dành cho Oscar cả,hắn đã nhận ra điều ấy.
Dù cho có di chuyển nhanh nhẹn đến đâu,t·ấn c·ông như nào,có bao nhiêu kỹ năng chiến đấu phong phú cùng cả đống g·iết người kỹ thuật,ma pháp,thể thuật,tốc độ,ám khí,đủ loại tinh hoa trên đời,toàn bộ đang bị lu mờ trước tên khốn bất bại đang mỉm cười.
"Còn chiêu nào cứ tung ra hết đi,ta nhận tất !".Tatsuya ngoáy tai nói ra những lời nhục mạ.
Nó đánh thẳng vào niềm kiêu hãnh của tên sát thủ mạnh mẽ ấy,quả thực hắn không cách nào làm gì nổi kẻ này.Cho dù có cố gắng bao nhiêu cũng không thể,bao nhiêu nỗ lực nhằm đạt được một tia hi vọng mong manh sẽ làm tổn thương được kẻ này dù chỉ một chút cũng đang tuyệt vọng.
——Vậy ra đây... Là Ma Vương,Dũng Giả có thể đánh với một tồn tại thế này ư !
Những suy nghĩ thừa nhận của hắn vào giây phút như thời gian trôi chậm lại, những ký ức bắt đầu ùa về.
Thời đó,ngày đó,đúng rồi,cái ngày còn đang Oscar còn đang là một mạo hiểm giả ấy.
—"Này các cậu nghe tin gì chưa ! Thánh Quốc Cel·estine,một vị Dũng Giả đã ra đời đấy !".
—"Hể ~ ! Thật ư,Dũng Giả sở hữu thuộc tính phù hợp Ánh Sáng cùng nhận được sự công nhận của Thần Linh đã xuất thế ư.Tin được không thế !?".
—"Thật chứ,Thánh Quốc đã đưa tin mà,ngay cả bệ hạ của chúng ta cũng đã phải đích thân đến tận nơi để chúc phúc mà.Nghe nói ngài ấy là nữ đấy !".
—— Phải rồi,cuộc nói chuyện này, những người từng là hội chung thuyền với mình,Dũng Giả xuất thế cho đến nay đã là mười năm rồi !
—"Gì chứ,Dũng Giả có thể làm được gì cho nhân loại thế ?".
—— Tôi đã nói vậy,À thật đáng xấu hổ,thật ngạo mạn làm sao,đây là mình của lúc còn trẻ sao,ngông cuồng thật đấy !
—"Cậu không biết sao,Oscar ? Dũng giả đặc biệt hơn tất cả nhân loại,ngài ấy không thể sử dụng phép thuật nhưng lại có thể sử dụng các kỹ năng Thần Thánh đấy.Ngài ấy muốn kỹ năng gì đều sẽ được Thần ưu ái ban cho tất cả,một tồn tại có thể nói là g·ian l·ận,vô địch !".
—"Sao cơ ?? Dũng Giả đặc biệt như vậy sao.Nhưng, chẳng phải trong quá khứ họ vẫn thường thất bại trước Ma Vương ư ?".
—"Dũng Giả đúng là những tồn tại vô địch,nhưng Ma Vương cũng là tồn tại vô địch như vậy.Theo truyền thuyết kể lại,Ma Vương luôn đối nghịch với Thần,chính nhờ vào sự mạnh mẽ của mình mà họ đạt được năng lực gì đó có thể đối kháng với sức mạnh của Thần.Do đó Dũng Giả thất bại là bình thường, chẳng là Ma Vương cũng thường xuyên bị Dũng Giả tiêu diệt còn gì !".
——Lời giải thích của người đồng chí đ·ã c·hết năm đó khiến tôi cảm thấy khó tin,thậm chí do tôi luôn khao khát sức mạnh nên đã ghen tị.Phải,đúng thế,tôi ghen tị và không bao giờ tin vào điều này,tôi đã cho rằng đó là những lời phóng đại cho đến ngày tôi gặp được Dũng Giả,Dũng Giả bằng xương bằng thịt !
Một bé gái khoảng năm tuổi xinh đẹp đến mức vượt qua mọi logic trên đời,cô ấy thật đẹp đẽ,cô ấy tựa như là một cá thể được tạo ra bởi bàn tay của Thần Linh vậy.
Khi đó,Oscar đã đứng ở đỉnh cao sức mạnh,hắn đã quyết định chạm trán với Dũng Giả để kiểm chứng những lời năm đó mà người đồng đội quá cố để lại,cậu ấy ngưỡng mộ Dũng Giả,cậu ấy đã như vậy cho đến c·hết.
Cô ấy xuất hiện để trấn áp hắn.
——Phải rồi,vì những lần thách đấu không được phản hồi lần trước,tôi đã quyết định trở thành s·át n·hân máu lạnh,để có được cuộc đối đầu này !
Bạn của hắn,cậu ấy đến lúc c·hết bởi đám Pyrofiend đáng hận đó trong những giây cuối của cuộc đời,vẫn mỉm cười chờ đợi Dũng Giả sẽ xuất hiện,cho dù không xuất hiện cũng muốn gọi tên Dũng Giả một lần.
Tôi không thể hiểu nổi cậu ấy,bạn của tôi.
Đến ngày kiểm chứng đó ——
—"Ngươi là kẻ gây ra thảm hoạ này ư ?".
—"Ờ,là ta đấy ! Ngươi là Dũng Giả phải không,ha ha ha ha ha ha,cuối cùng,cuối cùng,ta cũng có thể đấu với ngươi một trận.Rút thanh kiếm God của ngươi ra đấu với ta đi !".
Trong biển lửa với vô số xác c·hết ấy,Dũng Giả với bộ thánh phục màu trắng có khắc hoạ những thanh gươm báu,cô ấy không hề rút ra thanh kiếm của mình,bởi đó sẽ là sự nhục mạ đối với God Sword của cô.
Kẻ tàn ác này,phải bị g·iết.
—"Với ngươi sao,dùng kiếm ư ? Ngươi đang sỉ nhục ta đấy à,Sát Nhân !".
Chỉ trong một cái nháy mắt, Oscar đã b·ị đ·ánh bại một cách nhanh chóng dù cho anh ta vô cùng mạnh mẽ.Chỉ với hai ngón tay kết hình thanh kiếm,cô ấy đã chặt đứt cả thế giới ra làm hai nửa thực sự đó là một khung cảnh vượt qua mọi nhận thức của con người.
Trong những phút tưởng chừng sắp c·hết ấy,Oscar đã được Dũng Giả tha mạng.
Cô ấy rời đi mà chẳng thèm nói một lời,mặc kệ cho Oscar Harper có gào thét,khóc lóc lớn đến mức nào chỉ để xin được c·hết dưới bàn tay của Dũng Giả một cách nhục nhã.
Đây không phải vì cô trách t·ên s·át n·hân này,Dũng Giả trách bản thân mình còn nhiều hơn kẻ Sát Nhân.Cô chắc chắn sẽ không nhân nhượng vào lần gặp tới nếu hắn còn sai phạm.
—"Dũng Giả luôn tốt bụng đấy,họ luôn ban cho bất cứ ai một cơ hội sửa sai,dù có là Ma Vương đi chăng nữa.Tuy nhiên sẽ không có lần thứ hai đâu !".
—"Tớ cóc tin đâu !".
——Tôi tin cậu mà,bạn của của tôi à !
Trở lại thực tế.
Oscar Harper,Sát Nhân từng đối đầu với Dũng Giả hiện đang nằm la liệt trên mặt đất bởi... Ma Vương.
Hắn đã sắp c·hết,sức cùng lực kiệt,gây ra bao nhiêu tội ác, cuối cùng cũng gặp quả báo.
"Ha... Ha ha... Khục... Ha ha ha. Ma Vương,một ngày nào đó,Dũng Giả sẽ g·iết ngươi, ngươi sẽ không thể sống được lâu đâu !".Oscar Harper cố gắng cười một cách thật sảng khoái,cuối cùng,hắn vẫn nhắc đến Dũng Giả.
Tatsuya hơi có chút ngạc nhiên trước những lời nói này của hắn,Dũng Giả là mấy cái người được chọn đấy à.Cậu nghĩ đó là một trong những người chuyển sinh đến từ thế giới của cậu đi.
[ Người đang đảm nhiệm vai trò Dũng Giả là đặc biệt nhất ạ ]
"Được rồi,ta hi vọng Dũng Giả có thể g·iết được ta.Mà ngươi không cần quan tâm làm gì nữa,ta không có thương xót gì ngươi đâu.Nhưng này,Sát Nhân ! Ngươi... Rất mạnh đấy !".Tatsuya cười cười,cậu nói những lời này để hắn có thể c·hết thoải mái.
Bởi vì từ trong đôi mắt của kẻ s·át n·hân này,có một cảm xúc gì đó khiến người ta khi nhìn thấy có một cảm giác thật khổ sở.
Cậu sẽ an ủi tất cả vong linh đ·ã c·hết để họ tái sanh vào những cõi lành.
Sát Nhân Oscar Harper trong lúc hấp hối,hắn khi nghe được những từ này được thốt ra,không hiểu sao lại rơi lệ nữa.Thật yếu đuối làm sao.
——Tôi mạnh ư,tôi được một kẻ có thể đương đầu và có khả năng g·iết được Dũng Giả công nhận là một kẻ mạnh ư bạn của tôi,cậu nghe thấy không nỗ lực của tôi,tôi đã nói rồi mà !
—"Được thôi,vậy một ngày nào đó tôi sẽ được một tồn tại mạnh như Dũng Giả đó công nhận là một kẻ mạnh !".
—"Tớ cũng không tin đâu nhé,ha ha !".
—"Tck ! Trả đũa hả ?".
Sát Nhân,Kẻ Đương Đầu Với Dũng Giả....
Đã c·hết.
0