"Tôi xin thề rằng không có làm bất cứ điều gì quá kinh khủng cả !?".
"Ngươi nghĩ ta tin ư ?".
"Thôi mà,cô không thể cứ bắt người vô tội như thế được đúng không,cô là một Thiên Nhân,là Thiên Nhân đấy,truyền ra ngoài không phải mất mặt sao !?".
"Có gì mà mất mặt,một người bình thường sao lại đến như này,đã đến thì chứng tỏ là phạm pháp,không có ngoại lệ.Hơn nữa còn nhìn các chủng tộc của ta bị đem ra đấu giá mà không lên tiếng,đây là tội mà ta có thể ban hành g·iết ngươi ngay lập tức !".
Tatsuya hiện đang cố gắng giải thích trong khi bị Lirael lôi cổ đi.
Mặc cho cậu có gào lên là tôi không làm thì cô ấy cũng chẳng quan tâm,có vấn đề gì sau khi lấy lời khai liền rõ hết.
Rốt cuộc,Tatsuya đã bị đem đến vị trí gần cổng làng và phải ngồi uống nước thẩm vấn.
"Tên là gì ?".
"Hả ? Ầy —Tatsuya !".
"Rồi, tuổi !".
"Ừ,tôi 18 tuổi !".
"Cậu tới từ đâu,xuất trình thẻ chứng nhận danh tính cho tôi !".
Lirael bắt đầu hỏi đến thân phận.
Tatsuya nghe vậy cũng chỉ đành thở dài một hơi,thế là cậu lấy tấm thẻ thông hành của mình bên trong Đế Quốc cho cô nàng Hight Elf kiểm tra,có cả thẻ mạo hiểm giả nữa.
Mặc dù cậu không hề biết người này có cái thẩm quyền ấy.
"Đừng có cái suy nghĩ ấy,vì ta là một Thiên Nhân,ta có quyền sinh sát trong tay nên nếu muốn giữ mạng cho ngươi thì ta có quyền kiểm tra.Đến cả thằng oắt hoàng đế của cái Đế Quốc này cũng không dám có ý kiến !".
"Cô đọc được suy nghĩ của tôi luôn à ?".
"Eh !".
"Đừng có Eh thản nhiên như vậy chứ !".
Cái người này làm Tatsuya mệt muốn c·hết.
Đang yên đang lành còn chưa kịp ngồi nóng ghế đã bị đưa đi phỏng vấn rồi.Mà phỏng vấn này nó hơi lạ.
"Ngươi nếu là người tốt,ta đương nhiên không có so đo làm gì, còn nếu ngươi có tội thì ta sẽ bàn giao ngươi cho an ninh của Đế Quốc,đồ vô gia cư ạ !".
"V... Vâng !".😑
Cái từ vô gia cư nghe thật quen thuộc,con nhỏ này đã đọc thẻ của cậu.
"Tiếp theo, người vô gia cư như ngươi tới đây để mà làm gì và... Bỏ cái mặt nạ xuống !".
"Tôi tới đây để giải cứu con tin,nhìn thế này thôi nhưng tôi vẫn là một mạo hiểm giả đấy nhá !".
"Ồ,đúng là mạo hiểm giả, nhưng hình như ta đã thông báo cho trụ sở mạo hiểm hội thông báo xuống các chi nhánh để các mạo hiểm giả tránh khỏi nơi đây cơ mà.Ngươi... Không phải g·iả m·ạo chứ !?".
"Cái gì má cũng nói được,tôi không hề biết có cái thông tin đấy !".
"Đừng có giả ngu nhé, ngươi biết trên tấm thẻ mạo hiểm giả của ngươi đã xuất hiện dòng lệnh cấm nhiệm vụ không ?".
Lirael dơ cái thẻ lên chỉ thẳng vào cái thông báo bên góc phải dưới cùng của nó.Một dòng chữ đã xuất hiện ở đó từ bao giờ.
Và điều này đã khiến Tatsuya hơi chấn động.
"Nhìn cái mặt của ngươi là hiểu chưa biết thứ này có công dụng gì rồi.Nó được yểm một ma trận liên lạc trực tiếp,mạo hiểm giả luôn sẽ nhận được thông báo kịp thời.Giờ còn chối không !?".
"Hở — ! Chờ một chút,tôi đã không xem nó cả ngày hôm nay mà !?".°•°💦
"Cái thẻ vừa nhận hồi chiều nhỉ,vậy mà không để ý ư,cái trình nói dóc của ngươi to quá nhỉ.Được rồi,ta phán ngươi có tội,vì liên quan đến việc buôn bán nô lệ nên ta sẽ gửi đơn đề nghị triệt sản !".👍
Σ "WHAT !?".😱
Tatsuya hãi hùng khi nghe con ả ác độc này thốt ra lời nói.
Cậu ném thẳng cái mặt nạ về phía của Lirael nhưng cô nghiêng đầu né một cách dễ dàng với sự bất lực của Tatsuya.
Mà khi cô nhìn trực tiếp được dung mạo ấy.
Thịch ! — Tiếng sét ái tình.⚡
"G... Gì chứ ?".
"H... Hả ? Ê ê sao cô nhìn tôi ghê thế !?".
Gương mặt của Lirael đỏ bừng lên vì chấn động,trong đôi mắt màu xanh da trời long lanh tựa pha lê ấy in rõ hình bóng của một thiếu niên đẹp đến phi lý.
Chỉ cần nhìn vào cậu là mọi người sẽ bị hớp hồn bởi vẻ đẹp ấy,chỉ cần nhìn thấy gương mặt ấy là mọi người sẽ không thể suy nghĩ thêm được gì nữa,kể cả đối với một Hight Elf như Lirael đã sống cả ngàn năm cũng vậy.
Cô cả cuộc đời này chưa bao giờ gặp qua thiếu niên nào đẹp đến vậy cả.
——Cái... Cái gì đây,mình sao thế này,sao mình nóng thế, người con trai này sao mà đẹp quá vậy, ước mơ lấy chồng của mình... Ước mơ lấy chồng của mình... Ước mơ lấy chồng của mình... Có hi vọng rồi !
Những suy nghĩ bấn loạn với cơ thể run rẩy không cách nào kìm chế nổi của cô cứ liên tục hiện ra trong đầu.Nó lấn át hoàn toàn cái suy nghĩ bắt giữ kèm triệt sản cậu lúc nãy tưởng như sẽ biến mất vậy.
Đây đúng là cơ hội ngàn năm có một.
"Này... Cô không sao đó chứ ?".😕
"Hehehehehe !".
".... !!?".(☉。☉)!
Tatsuya giật nảy mình lên khi cậu thấy cô nàng này tự dưng ngồi sát đến cậu từ bao giờ,có cái gì đó rất sai sai đang diễn ra,cái nụ cười như sắp ăn tươi nuốt sống đó của cô là sao.
"Được rồi,ta sẽ đồng ý tha thứ cho ngươi... Chẳng qua là... Ngươi phải làm người hầu cho ta suốt đời.Đảm bảo một ngày nào đó ta sẽ khiến ngươi thích rất thích !".
"Gì chứ ? Sao tôi lại phải làm người hầu của cô !?".
"Quyết định vậy đi,chuẩn bị cùng ta về Thánh Quốc nào !".
"Ê ! Tôi đã đồng ý đâu !?".
Vào thời điểm ấy ——
△▼△▼△▼△
Ruỳnh —— !
Một t·iếng n·ổ lớn vang lên từ sâu bên trong khu rừng.
Một v·ụ n·ổ tràn đầy năng lượng hắc ám cùng làn sóng xung kích khủng kh·iếp hiện hữu tựa như một v·ụ n·ổ h·ạt n·hân mini vậy.
Vô số tiếng kêu la thất thanh từ sâu bên trong rừng truyền ra những tiếng hét thảm của những binh lính Đế Quốc.Thậm chí có cả một đoàn binh sĩ đang hốt hoảng chạy về ngôi làng này.
"XẢY RA CHUYỆN GÌ !?"Lirael hô lớn.
Cô sau một hồi bất ngờ thì đồng tử co rút cảm nhận được một cỗ Mana hắc ám vô cùng khủng bố đang toả ra từ sâu bên trong khu rừng ấy.Một tồn tại vượt qua sức tưởng tượng của con người có vẻ đang hiện diện tại đó,sát khí lan ra bên trong làn gió càng khiến người phải rùng mình.
"Đẳng cấp này không phải trò đùa đâu,chỉ e là hoàn toàn có thể sánh ngang với một Hiền Nhân đấy !".Tatsuya hơi cau mày nói.
Cậu tuy không sợ thứ đó nhưng mà loại tà ác khí tức này, thực sự khiến một thiếu niên như cậu cũng phải sởn tóc gáy,sởn không phải vì sức mạnh,mà vì kẻ tàn bạo đó.
Riêng khí tức này là minh chứng quá rõ cho sự hiện diện ấy.
Một thực thể cực kỳ độc ác.
"Kẻ đó là thế,này cũng chấn động quá rồi đấy !".
"Chịu thôi,ta đoán hắn là một Ma Tướng dưới trướng của Ma Vương.Bữa trước nghe đồn cái đám đó bỗng dưng có tin tức một tên xuất hiện ở gần Eldoria nên ta mới được cử đến điều tra.Có lẽ là hắn rồi !".
"Chà —— Ma Tướng cơ à,vậy thì có lẽ tôi đành phải chạy trước rồi !".
"Ngươi bi quan như thế làm gì ? Từ lâu ta đã muốn thử sức với một Ma Tướng rồi,đó là những kẻ cực mạnh đấy !".
Lirael cười lạnh phấn khích.
Cô đang rất tự tin nhìn về phía trước màn đêm u tối,sâu hun hút bên trong khu rừng lớn.
Trước đây Lirael từng nghe sư phụ của mình nhắc về những thực thể Ma Tướng,cô hiểu rất rõ đó là tồn tại đáng sợ tới mức nào.Những thực thể mà chỉ có những người như sư phụ của cô mới có thể đối đầu trực diện,nói cách khác là chỉ có Hiền Nhân mới làm nổi.
Tự dưng một Ma Tướng xuất hiện ở đây,hẳn là phải có gì đó khá đặc biệt.
"Cô có dám chắc có thể đấu ít nhất ngang cơ với kẻ đấy không vậy !?".
"Không biết,ít nhất tôi tự tin có thể cầm chân được hắn,lúc này tôi đã gửi thông tin cho sư phụ rồi, người sẽ sớm tới đây thôi.Chẳng qua có lẽ sẽ mất một tiếng đấy !".
"Ừm,nhiêu đó là đủ cho tôi chạy trốn rồi !".👍
"Ngươi trốn không được đâu !".
Lirael nhìn sang Tatsuya nói.
Nghe được lời này,tất cả những gì mà Tatsuya cảm thấy là một đống dấu hỏi lớn.Cậu cũng có tự tin chạy khỏi những rắc rối đó chứ.
Chí ít là như vậy ——
—"Ah ? Cho hỏi nhờ tí nhé,các ngươi có nhìn thấy con bé láo toét b·ị b·ắt làm nô lệ đó không ?".
.....!!???
.....!!???
Tatsuya cùng Lirael chợt cảm thấy choáng váng khi nghe được những lời nói khàn khàn có vẻ khá thờ ơ đó.
Thanh âm đó bất chợt vang lên,một tốc độ đáng sợ.
Gã đàn ông trong bộ trang phục gã hề,gương mặt quái dị cùng được tô điểm rất nhiều phấn hoặc thứ gì đó,hắn cao và cầm theo một cây trượng bóng tôi,đỉnh đầu trượng là một mặt cười hình cầu bất định toả ra nồng nặc ghê tởm sức mạnh.
Gã hề cười toe toét,nhe ra bộ răng hàm nhuốm máu,kẽ răng nhìn kỹ vẫn còn lưu lại những miếng thịt sống,có vẻ đó là thịt người.
Chính Tatsuya cũng không thể tin được,loại tốc độ đáng sợ này quả nhiên có tồn tại.
Từ hắn toát ra những luồng tà ác cực điểm khiến người cảm nhận tựa như muốn nôn thốc nôn tháo ra ngoài,cảm giác đối diện với kẻ g·iết người kinh tởm nhất vẫn còn tốt chán so với đứng trước gã hề dị hợm đây.
—"...? Không trả lời được ư ? Đáng tiếc làm sao,các ngươi phải trả lời ta mới có thể từ bi g·iết các ngươi không đau đớn được.Nhìn ta đáng sợ thế này thôi nhưng thực tế ta rất tốt bụng đấy,ta từng giúp rất nhiều trẻ em được gặp cha mẹ dưới suối vàng, từng khiến những người phụ nữ mang thai lôi ra những đứa trẻ nhanh chóng khiến bọn họ được rời xa trần thế khổ đau,đứa trẻ bị ta lôi ra cũng vì lòng từ bi ấy nên ta đã ăn sạch nó để nó về với mẹ dưới suối vàng.Các ngươi có nghĩ đó là một lòng tốt cao thượng không !?".
Gã hề thốt ra những lời như thể tự hào,hắn bàn tay bóp mạnh vào lồng ngực đến phát chảy máu,miệng không ngừng nghiến răng cùng đôi mắt muốn lòi cả ra ngoài.
Hắn hận cả thế giới tại sao không công nhận những thứ tốt đẹp ấy,chỉ riêng lời nói tự hào bấn loạn của mình là đã đủ hiểu rằng đây là một kẻ g·iết người điên loạn,g·iết người không bằng sự giả tạo cao thượng.
"Phải rồi.... PHẢI RỒI ! TẠI SAO THẾ GIỚI KHÔNG CÔNG NHẬN NHỮNG ĐẠO ĐỨC CAO CẢ NÀY.Ta đã phải vất vả như nào,hai ngươi có biết không !?".Gã Hề khóc lớn gào thét phẫn nộ,hắn tự lấy tay gò vào đầu của mình đến mức lõm sâu cả sọ,não theo v·ết t·hương lòi cả ra ngoài.
Hắn nói những lời kêu than chẳng hề liên quan gì đến việc tìm kiếm vừa nãy,tựa như đang cố truyền đạo cho hai người Tatsuya và Lirael vậy.
"Thằng này bị ngáo à ?".Tatsuya nghĩ thầm.
"Đúng vậy,đúng thế ! TẠI SAO ? TẠI SAO CẢ THẾ GIỚI LẠI ĐỘC ÁC ĐẾN NHƯ VẬY TA GIẾT NGƯỜI LÀ VÌ TỪ BI, TA ĐÃ GIÚP BAO NHIÊU LÀ NGƯỜI ĐƯỢC KHÓC, TA ĐÃ GIÚP BAO NHIÊU NGƯỜI CÓ ĐƯỢC NHỮNG TRẢI NGHIỆM BỊ MỔ XẺ,ĐƯỢC CẢM NHẬN BỊ CẮT BỎ TỨ CHI,TA ĐÃ CHO BAO NHIÊU NGƯỜI NHÌN THẤY TRÁI TIM CỦA BẢN THÂN CÓ PHẢI ĐÁ HAY KHÔNG, TA ĐÃ GIÚP RẤT NHIỀU BÀ MẸ ĐƯỢC BỚT ĐI NỖI KHỔ NUÔI CON,TA ĐÃ BĂM ĐÁM TRẺ CON RA ĐỂ CHO BỐ MẸ NÓ THƯỞNG THỨC, TA ĐÃ CỨU NHỮNG ÔNG LÃO ĐƠN THÂN ĐƯỢC TRẢI NGHIỆM HIẾP DÂM VÀO LỖ HẬU CỦA NHỮNG CON HEO, TA GIÚP BAO NHIÊU NGƯỜI CÓ ĐƯỢC CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC... A .... SỰ CAO THƯỢNG NÀY... A... CHÂN LÝ NÀY... A.... TUYỆT VỜI ~ !".
......!
"Các ngươi có thấy cao đẹp không !?".
Sau một hồi vò đầu bứt tai đến thảm hại tình trạng và những v·ết t·hương không ngừng lành lại,hắn truyền đạo về lòng từ bi méo mó của mình.Một sự ghê tởm thái quá cùng cách nhân văn rất phù hợp với kẻ tâm thần.Hắn đã nói nhẹ nhàng lại khi ghé sát vào gương mặt của mình vào Tatsuya.
Hắn chờ đợi câu trả lời từ hai người để tiến hành lòng từ bi ấy.
"Ngươi từ bi quá đấy !".Lirael mỉm cười thân thiện đáp.
Thái độ chân tình ấy,thái độ niềm nở ấy,thái độ tuyệt vời ấy,thái độ êm ái ấy,thái độ chấp nhận ấy, thái độ sùng bái ấy,thái độ...
"Hư... Hức... Hức... ÔI GIỜI ÔI —— ! Một cô gái tuyệt vời,cô đúng là người phụ nữ tuyệt vời,tuyệt vời,tuyệt vời, tuyệt vời.... Ta sẽ giữ lời hứa từ bi giúp em được cảm nhận c·ái c·hết tuyệt vời !".Gã Hề khóc lóc hò hét la làng.
Sau câu nói ấy,một giọt nước mỏng lấp lánh hiện ra trong ngón tay của cô.
Nó khiến Gã Hề bất ngờ chú ý.
"Ah... Ta hỏi nhé ?".
"Sao ?".
"Thứ này là gì thế ?".
Gã Hề tò mò ngó nhìn thứ lấp lánh này.
Đáp lại hắn sau đó là một quang mang sáng chói,giọt nước phóng đi xuyên nát đầu của Gã Hề đầy tàn bạo.
Gã Hề giờ đây chỉ còn là cái xác không đầu với ngập ngụa màu phun lên trời.
"Ma pháp này có tác dụng rất khổng lồ ngay kể cả là với một Ma Tướng đi chăng nữa,một thủy ma thuật có khả năng g·iết c·hết linh hồn trong một cái nháy mắt.Ta hi vọng nó sẽ có chút tác dụng gì đó !?".
"Ma pháp cũng tuyệt đấy nhưng chẳng phải chúng ta nên chạy sao ?".
"Các binh lính chưa kịp rút lui đủ an toàn,ta chưa thể rời đi được.Ngươi có thể đi trước nếu cần thiết !".
Tatsuya lắc đầu, cậu xoay người rời đi ngay lập tức.
Đối với Lirael,cô cũng không có muốn giữ người này nữa,cô có khả năng đọc suy nghĩ nên biết hắn không hề nói dối.
Tuy nhiên,ngay thời khắc cậu quay người rời đi,một tia sáng màu tim lao v·út qua Lirael với một tốc độ mà ngay cả cô cũng không phản ứng kịp thời.
Nó bay v·út về phía Tatsuya đang bước đi.
ĐÙNG —— !
Một t·iếng n·ổ lớn vang lên.
Tia sáng màu tím p·hát n·ổ khi v·a c·hạm vào Tatsuya tạo nên một đợt xung kích hắc ám vô lớn quét sạch cả ngôi làng phía sau Lirael thành đống hư vô.
Bất kể làn sóng hắc ám khổng lồ lan đi tới đâu là cả một sự xoá xổ hiện diện ra đến đấy.
Cơn gió mạnh khiến cô phải bật lại lui đi đến cả chục dặm trong một cái nháy mắt.Chỉ một chút nữa thôi là cô đã hoá thành tro bụi rồi.
May thay các nô lệ và những người lính đã kịp thời di tản nhanh chóng.
——"Thằng nhóc vừa nãy đ·ã c·hết rồi, giờ đến lượt ngươi nhé !".
Một giọng nói đáng sợ vang lên.
Lirael con ngươi co rút vội vàng co người tránh né đi cú ché tay toả ra toàn là những hắc ám vô tận đó.Không gian đã bị chia làm hai nửa rất là khủng bố.
Chỉ một cú vung tay lại có uy lực như vậy,thật mạnh mẽ.
Cô nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất mỉm cười.Cô đã nhận ra kẻ đó.
Gã Hề,điên loạn,cổ sử từng ghi rõ.Ma Tướng
Trong tay quyền trượng hoá thành một thanh Mộc Kiếm toả ra sinh khí vô lượng,nó rực rỡ trong đêm toả sáng đến mức thần thánh.
Thiên Nhân Lirael đối mặt Ma Tướng Jester Malice.
0