Gã Hề điên cuồng lao về phía Cel·estia mà tung một đòn chặt xuống đỉnh đầu của cô.
Bàn tay dị hợm ấy toả ra từng luồng hắc ám khó tả, được sử dụng song song với kỹ năng độc nhất của mình nên đây có thể coi là một bất bại đối với người khác ——
Còn đối với Cel·estia thì...
Nó vô dụng,phải... Nó vô dụng.
Phựt — !
Một âm thanh nhẹ nhàng vang lên, một cánh tay bay vòng vòng trước mắt của Gã Hề khiến hắn tỏ vẻ chấn kinh.
Đó là cánh tay của hắn,nó đã bị cắt từ bao giờ.
Trong khoảnh khắc thời gian như ngừng trôi ấy, Cel·estia dùng một ngón tay búng về phía trước một cỗ lực lượng ma thuật lớn.Làn sóng xung kích nhanh chóng được khuếch đại tới khó mà tin được,nó trực tiếp thổi bay Gã Hề làm hắn ta bị xé thành thịt vụn.
Mưa máu tung toé và làn sóng mạnh có vẻ tầm thường ấy đã khiến một Ma Tướng phải trở thành bụi máu bay trong không trung.
"Có vẻ đòn này chưa lấy được mạng của ngươi nhỉ,Ma Tướng quả nhiên khác hẳn với đám quỷ dữ tan từng gặp.Chẳng qua ngươi yếu quá đi mất,chẳng bõ mua vui cho ta một chút nào !". Cel·estia khẽ che miệng ngáp ngủ.
Trời tối rồi mà còn phải đến mấy nơi như này săn quỷ,cô cảm thấy thật xui xẻo.
Đang ngồi ăn bánh uống trà nói chung là ăn trực nhà Sylvaris thì tự nhiên bà cô đó hét lên rồi dẫn cô đến một nơi như này.Đáng lý giờ chính là thời điểm Cel·estia ôm cái chăn ấm ngủ đến chiều ngày mai.
Nghĩ đến đây Cel·estia chỉ biết thở dài vì giấc mộng đã tan tành.
Từ trong không trung,bụi máu nhanh chóng tụ tập lại và khôi phục nguyên trạng như cũ Gã Hề điên loạn ấy,không thể không nói, người nhìn được cảnh tượng này sẽ phải thốt lên rằng hắn là thứ quái quỷ gì.
Khuôn mặt dữ tợn của Gã Hề hiện ra xám xịt.
Hắn đã nhục nhã .
"Con đ*m Dũng Giả ! Mẹ Mày,mày dám,mày dám,mày dám,mày dám đánh tao saooo —— !".
"Đừng có hét nữa,vì báo thù cho những người bị ngươi hại,ta sẽ cho ngươi cảm nhận đau đớn từ từ.Cho đến khi ngươi c·hết,ta sẽ h·ành h·ạ khiến ngươi sống không bằng c·hết,đồng ý không nà ~ !".
"... !? À À À À —— AAAAA.... ! Ngươi dám buông lời sỉ nhục ta như vậy ư,một người có lòng từ bi như ta,ta hại ai,thật không thể tin được,thật không thể tin được,đây là một sự vu khống trắng trợn,đây là một tội lỗi không thể tha thứ quy chụp.Sao mày... SAO MÀY DÁM ĐỔ TỘI CHO TAO !!".
"Ngươi bị ngu à ?".
Cel·estia thấy hơi bực mình với cái thằng hề này,hắn cứ lảm nhảm cái lòng từ bi quái gở của mình làm gì không biết.
Gã Hề tức đến đỏ mắt,khuôn mặt hắn trở nên vô cùng dữ tợn,bàn tay nhanh chóng hiện ra một quả cầu ma thuật hắc ám nguy hiểm,nó theo đà bay đi với một tốc độ đáng kinh ngạc.
Quả cầu lao v·út đi với sự phân ly hoàn toàn cả vật chất,linh hồn,thậm chí cả khái niệm,thế giới đã bị xuyên thủng bởi quả cầu lao đi như một khối sao băng vậy.
"C·hết đi ! Con đ*m Dũng Giả !".Gã Hề hô to phấn khích nhảy múa.
Và với sự cười nhạo ngạo mạn này,hắn đã phải trả giá ngay sau đó ——
Cel·estia phẩy tay một cái,thứ khủng bố quả cầu ma thuật hắc ám đó khi v·a c·hạm vào rung động không trung của động tác phẩy tay đã ngay lập tức bị phân tản và quả cầu đã biến mất một cách dễ dàng.
Một đòn mạnh mẽ như vậy lại bị một cái phẩy tay đánh nát như chưa có gì xảy ra,dù ít nhất một v·ụ n·ổ cũng không có.
Điều này khiến Gã Hề tức điên.
"Thôi được rồi,Ma Tướng ! Ngươi không thấy chửi người khác là một đức hạnh ghê tởm hả !?".
"Hừ ! Một con ranh vu khống những việc làm cao cả của ta thì ngươi xứng đáng... HẢ !?".
Còn chưa kịp dứt câu phản biện của mình đầu lâu của Gã Hề chợt từ nơi cổ tách ra hàng loạt tia máu tươi,nó rơi khỏi cổ và tầm nhìn của Gã Hề chuyển thành chiều ngang sát mặt đất.
Một tình huống khó hiểu mà gã chưa thể nhận ra là đã có chuyện gì.
"Ờ... Mặt đất có chiều như vậy ư ?".
Bịch - !
Ngay sau đó trong tầm mắt đang bỡ ngỡ của hắn,thân thể với trang phục chú hề nhuốm máu đã ngã phịch xuống chắn trước tầm nhìn ấy.
Để rồi mất một hồi quan sát hắn mới nhận ra đầu của mình đã rơi xuống.
Bất quá —— Sao nó chưa hồi phục.
"Không phải thắc mắc,là do『 Kỹ Năng Thần Thánh : Diệt Lý Bất Tử 』cho phép ta đối phó với những kẻ địch dù có siêu hồi phục,tái sinh vô hạn hay bất tử bất diệt,ta cũng có thể chém c·hết một kỹ năng giúp ta đối phó với cái đám phiền toái như ngươi đấy !".
"... !? À À À À —— ! KHÔNG THỂ THA THỨ ĐƯỢC,MÀY DÁM SỈ NHỤC TAO NHƯ Ư !!? Sao BỌN MÀY DÁM CHÀ ĐẠP VÀO NGƯỜI CÓ TẤM LÒNG TỪ BI NHƯ TA NHƯ THẾ HẢ —— !".
Cái đầu Gã Hề thét dài chửi bới kịch liệt.
"Mày đúng là hết thuốc chữa,Jester Malice Ma Tướng ! Hôm nay là ngày c·hết của ngươi rồi đấy !".
"Ga — ! Mày nghĩ có thể g·iết tao như vậy ư,sự từ bi của tao,công sức của tao,tấm lòng nhân hậu này,chân lý tuyệt vời này,sự vinh dự cao cả này, ngươi nghĩ có thể g·iết tao SAO !?".
Tiếng thét dài lại vang lên.
Cel·estia lui lại phía sau một chút.
Thân thể của Gã Hề toả ra quang mang sáng tới mức kinh người,luồng hắc ám trào ra như là tận thế giáng lâm phun lên bầu trời nhuộm cả thế giới trong màu hắc ám vô tận,Mana mạnh mẽ bao phủ lấy thế giới.
Nó lan đi sự hủy diệt một cách nhanh chóng,ăn mòn tất cả những gì màn hắc ám đi qua.Thế giới đang sụp đổ,thời gian muốn chạy trốn,tất cả sắp phải hứng chịu cơn thịnh nộ của kẻ ác này.
△▼△▼△▼△
"Chuyện gì vậy !?".Tatsuya đang bị lôi đi bởi Lirael trên trời tự hỏi thế giới bị làm sao trước mắt.
Màn hắc ám dày đặc đang lan toả về phía bọn họ.
"Chuyện gì thế,sư phụ ? Thứ đằng trước là gì vậy ạ !?".
"Tck ! Là do Ma Tướng gây ra,có vẻ việc đánh liều với nguồn Mana khổng lồ đó của hắn,hắn sẽ phá hủy cả Đế Quốc nếu không làm gì đó mất !".
"Gì... Gì chứ,nghiêm trọng vậy ư !?".
"Ma Tướng rất đáng sợ,chỉ là xui xẻo đánh với Dũng Giả thì thấy yếu vậy thôi, thực chất những kẻ như vậy hoàn toàn có thể liều c·hết cả với những Thánh Nhân đấy !".
"...!??".😦
Sắc mặt của Sylvaris thực sự đang rất không tốt chút nào.
Nàng không thể ngăn chặn cuộc t·ấn c·ông này do kỹ năng của tên Ma Tướng kia rất đặc biệt,nó có khả năng phân rã toàn bộ những gì trên thế giới, cực kỳ khó chịu và khó công kích.
Sylvaris không thể ngăn được thứ ma pháp nhuốm đầy quyền lực tà ác đó nên cô không còn sự lựa chọn nào khác ngoài việc trông đợi vào Dũng Giả.
"Này,thứ đó sắp đến rồi kìa !". Tatsuya hét lớn.
Cậu không thể tin là mấy cái người này còn đứng lảm nhảm nữa.
Màn hắc ám đang quét tới đây như vũ bão vậy,không chạy là chỉ có ăn cám,mà... Cậu vô địch mà nhể.
"Chậc !". Sylvaris tặc lưỡi một cái.
Nàng cầm quyền trượng cắm mạnh xuống nền không gian ở đây,ngay sau đó, không gian chấn động mạnh và nó lập tức bị bẻ cong tạo thành một thế giới khác bao phủ lấy toàn bộ khu rừng của Đế Quốc.
Một thế giới mới đã hình thành.
Nơi họ đang đứng từ lúc nào đã trở thành một tinh không vũ trụ với vô số ngôi sao lấp lánh cùng vô tận các dải thiên hà xoắn ốc.Xung quanh tối om,ánh sáng duy nhất chỉ là những nơi được thiên hà chiếu tới,một vũ trụ vô tận lạnh lẽo chớp mắt đã hình thành.
Thậm chí nếu nhìn kỹ thì có rất nhiều ngôi sao có nền văn minh lớn,với Thiên Lý Nhãn,Tatsuya có thể quan sát được rất nhiều người ngoài hình tinh và các sinh linh đáng sợ.
Một thủ đoạn kinh người.
Phía trước bọn họ,thứ hắc ám kia đã quét sạch mọi thứ trên đường đi của nó,vô số ngôi sao tan biến thành hư vô,ngân hà biến mất,không gian tựa cũng muốn nổ tung,cả vũ trụ đang rung chuyển dữ dội.
Ma thuật sáng tạo thế giới này đã giúp Sylvaris bao trùm được làn ma thuật hắc ám toả đến,chỉ là một vũ trụ là quá yếu đuối,không thể nào cản được cái thứ c·hết tiệt ấy.
"Tiếp theo phải làm sao đây,sư phụ !?".
"Đừng quá lo lắng,Dũng Giả có thể giải quyết được nhanh chóng,con không cần hốt hoảng như vậy.Ta đang tập trung giữ cho vũ trụ không bị phá hủy nên đừng có làm phiền,việc của chúng ta là chờ đợi thôi !".
"Biết là vậy nhưng con sợ quá,con còn muốn lấy chồng nữa chứ chưa muốn c·hết đâu !".
"Ngàn tuổi rồi mà còn khóc lóc không ra cái thể thống gì cả !".
Σ "Hả ?".— Tatsuya
Sylvaris thở dài chân nản.
Nàng nhìn về phía sau màn hắc ám ấy,may thay,nó đã nhanh chóng bị suy yếu và đang có dấu hiệu biến mất.
Điều này đã khiến cả ba kinh ngạc.
Từ phía xa xôi trong vũ trụ,ánh sáng thần thánh hiện ra thắp lên mọi hi vọng trong sâu thẳm tăm tối,nó mạnh mẽ như là thanh gươm chính nghĩa của thần xoá tan bóng tối mờ mịt.
Một cảm giác an lành,sự cứu rỗi cùng hào quang dịu dàng ấy không cách nào diễn tả nổi.
Nó xoá bỏ hoàn toàn hắc ám lan toả.
Các dạng hủy diệt do đó gây ra đã khôi phục trở lại như cũ,vũ trụ này cuối cùng cũng có thể rời đi.
Cả ba người Sylvaris ra khỏi vũ trụ vừa sáng tạo ấy trở về với thế giới của mình,mọi thứ đã tươi mới trở lại.Hoa nở đầy đồng, rừng cây xanh ngát toả ra những ánh quang mang thần thánh.
Vạn vật đang được chúc phúc dưới lực lượng ánh sáng này.
"『 Kỹ Năng Thần Thánh : Hào Quang Xoá Bỏ 』ngươi còn non lắm,Ma Tướng ạ !". Cel·estia mỉm cười.
Cô nhìn thân hình của Gã Hề dần bị trôi vào hư không,tan biến thành những vệt sáng li ti,hắn sẽ bị xoá bỏ hoàn toàn khỏi thế giới.Chỉ là ——
"Sự trung thành của ta với Ma Vương sẽ giúp ta trở lại một lần nữa.Lần sau,nhất định,nhất định ta sẽ khiến Thánh Quốc chìm trong c·hết chóc !".Gã Hề thốt ra những câu cuối cùng trước khi bị xoá sổ.
Điều này khiến Cel·estia hơi bất ngờ.
Kẻ này còn có thể sống lại nhờ Ma Vương ?
Nghĩ tới Ma Vương, cô mới nhớ hình như hắn ta đúng là đã từng thông báo sẽ t·ấn c·ông Thánh Quốc,bất quá hiện nay bọn quỷ dữ ở đâu cô cũng chẳng biết nữa.
"Hầy — ! Làm Dũng Giả thật khó !". Cel·estia than thở.
0