Một ngày bình thường trong một khu nhà trọ quá rộng lớn lại chẳng có lấy một bóng người nào,bình thường vào thời điểm này hẳn là phải rất đông khách đi lại đi.
Cây lá ở những khu vườn lớn vẫn xanh,đâm trồi trổ bông rực rỡ giữa thời tiết khắc nghiệt,mặt hồ không hề đóng băng,nó đều là những mạch nước nóng được cung cấp nhiệt lượng đều đặn bởi dòng chảy dung nham tại dưới lòng đất.
Ngay cả trong căn nhà trọ liên tục được gió lạnh thổi vào cũng không hề có dấu hiệu cho thấy nó trở nên lạnh, ngược lại còn rất ấm áp.
Tatsuya đang đi trên một hành lang với vẻ khá thoải mái.
Cậu cầm trên tay một hộp cơm Sushi nhỏ và đang ăn khá ngon lành,đây cũng là một trong những kiểu ăn mà Tatsuya ưa thích.
Các cô gái đã rủ nhau đi Shopping ở khu Siêu Thị ở khu du lịch này,bọn họ rất hào hứng khi đó dường như chính là sở thích chính của những người con gái.
Giờ chỉ có một mình Tatsuya ở trong nhà trọ cùng các nhân viên thôi.
"Chán quá đi mất,chẳng có ai đi chơi cùng cả !".Tatsuya than thở với nét buồn chán.
Tuy nhiên,buồn chán đã ngay lập tức biến mất khi cậu nhận ra có thứ gì đó vừa lướt qua mình trong một thoáng.
Khi nhìn sang thì Tatsuya thấy đó chính là một người phụ nữ xinh đẹp trong bộ Kimono màu đen đậm với những hoa văn trang trí khá kỳ lạ.
"Á ra ~ ! Có vẻ người bao trọn khu du lịch này là các cậu nhỉ !". Người phụ nữ lên tiếng khi thấy Tatsuya quay qua nhìn mình với ánh mắt đề phòng.
Cô có giọng nói rất ngọt ngào,tăng thêm vẻ xinh đẹp trưởng thành nữa thật khiến cho người nhìn phải đỏ mặt vì không thể cưỡng lại những ham muốn dục vọng.
Phụ nữ trưởng thành ai cũng hớp hồn như vậy ư.
"À vâng ! Bọn cháu đúng là đã bao trọn khu du lịch,mà... Cô là ai thế ?".
"Hửm ~ ! Cô là vị khách đặc biệt mà chủ của khu du lịch này không thể từ chối nên mới có mặt ở đây khi các cháu đã bao trọn.Nếu có làm phiền thì cô xin lỗi nhé !".
"V... Vâng ! Vậy cháu xin phép !".
Nói rồi,Tatsuya muốn rời đi ngay lập tức.
Nhưng câu nói tiếp theo của người phụ nữ quyến rũ này khiến cậu phải dừng bước lại.
"Á ra ~ ! Cô hình như gặp cháu ở đâu rồi thì phải hình như cháu là... Cậu chủ nhà Shimizu đúng chứ !?".
"Hả ? Cô biết cháu ư !?".
"Êh —— ! Cô đã từng thấy cháu trong t·ang l·ễ của chủ tịch Shimizu,hình như đã hơn nửa năm trước rồi.Nói cho cháu biết nhé,cô còn quen biết với cả Dì của cháu đấy !".
Tatsuya hơi kinh ngạc khi biết người phụ nữ này lại có quen biết với Dì của mình.
Cậu vốn cũng không biết gì có những mối quan hệ như nào nhưng nếu đã là người đến dự t·ang l·ễ của chú thì khả năng cao người phụ nữ này nói là thật.Bởi chính Tatsuya rất ít khi lên mạng xã hội,đặc biệt hơn là cậu đã cắt tóc.
Người phụ nữ này có thể nhận ra cậu ngay lập tức như thế ư.
"À,ra là vậy ! Cháu là Tatsuya Amura,cảm ơn cô đã đến dự đám tang của người chú của cháu !".Tatsuya giới thiệu luôn,dù người phụ nữ này nói thật hay không thì cứ cảm ơn trước đã.
"Quả nhiên là thật nà ~ ! Ôi trời,cháu đã đẹp đến mức này rồi ư.Êh — cô rất thích,cháu thật sự là mẫu người lý tưởng của cô đấy !".
"Ơ... Cảm ơn cô ạ !?".
Cậu thấy cuộc nói chuyện có gì đó bắt đầu sai sai ở đâu đó.
Người phụ nữ ôm lấy hai má đỏ hồng của mình,đôi môi mấp máy với hơi thở trở nên dồn dập nhẹ nhàng.
"Chào cháu nhé,Tatsuya ! Cô là Hinata Kawano,chủ tịch của tập đoàn Kawano mười năm trước dì của cháu đã từng cứu mẹ của cô một mạng đấy,từ đó cô có quan hệ rất tốt với bà ấy.Mặc dù ít qua lại nhưng dòng dõi Shimizu đã được cô nâng đỡ rất nhiều !".
"Cái... Cô là chủ tịch của tập đoàn Kawano !?".
Tatsuya khuôn mặt tái nhợt khi nghe đến danh tiếng này.
Một nhân vật khủng kh·iếp và quyền lực đến mức này sao lại có thể xuất hiện ở đây được cơ chứ.
Nhìn thấy sắc mặt co cứng của Tatsuya,Kawano chỉ khẽ mỉm cười thích thú.
Ai nghe đến cô cũng có vẻ mặt như vậy cả.
"Mặc dù quản lý có bảy công ty mẹ bình thường nhưng cô vẫn rất dư giả thời gian đó nhé ~ !".
"Vâng, cháu đã thất lễ rồi ! Cháu đã từng nghe dì kể rất nhiều về cô, thực sự cháu rất ngưỡng mộ ạ !".
"Á ~ ! Thật chứ,cháu nói thật chứ.Cháu hâm mộ cô ư !?".
"Vâ... Vâng !".
Cậu hơi khó hiểu khi thấy cô Kawano đang ôm má đỏ bừng quay đi mà cười tươi kia.
——Người này thích được khen thế cơ à ?
"Này Tatsuya ~ ! Cô mời cháu một chầu Sushi nhé !".
"Dạ,cảm ơn cô.Được ngồi cùng cô chính là vinh dự ạ !".
"Ấy ấy ~ Cháu cứ nói quá !".
Nói rồi,cả hai cùng nhau đi tới nhà hàng bên trong phòng trọ này,một nơi mà có quang cảnh hồ nước nóng với hơi nước nghi ngút,rất đẹp.
Hai người tới đây và ngồi sát cạnh nhau cạnh một chiếc bàn hình vuông dài trong căn phòng.
Tatsuya không có ý ngồi sát như vậy nhưng cô Kawano vẫn cứ sát lại nên cậu không có tránh đi được.Cái cơ nghiệp nhà Shimizu chỉ cần người phụ nữ này ho một cái là cũng quá đủ để bay khỏi thương trường.
Lúc nãy cậu cũng xin chụp với cô một bức và đã tra hình ảnh tìm trên mạng,quả nhiên là hàng thật.Khu du lịch này cũng sắp bị tập đoàn Kawano mua lại rồi.
Nói chung,đây là người phụ nữ giàu nhất thế giới và nắm giữ toàn bộ tiền bạc của cái hành tinh này.
[ Đã nhận diện xong, người phụ nữ sát bên cạnh ngài chính là Thần của các vị Thần ]
[ Cô ta chính là Chúa,hay còn gọi là Đấng Tối Cao ]
"Thảo nào mà lại đẹp đến như vậy !!".Tatsuya nghĩ thầm cảm thán.
Cậu đã sốc khi biết người ngồi bên cạnh mình là Đấng Tối Cao,một người như vậy ở đây để mà làm gì chứ.Chẳng lẽ những liên quan gửi người đến Dị giới có liên quan đến cô Kawano sao.
Thấy Tatsuya đang có vẻ mặt lo lắng,Kawano quay sang nhìn cậu và sờ tay lên trán của cậu.
"Cháu không sao chứ,không bị ốm chứ,cô làm cháu thấy khó chịu sao ?".
"Không,cháu không có thấy như vậy.Chỉ là cháu có vẻ đã ăn phải chút mù tạt hơi nhiều của hộp cơm cháu mua thôi !".
"A,ra là vậy ! Vậy đây, nước ngọt nè !".
Kawano lấy cho Tatsuya vài lon nước ngọt bên cạnh của mình.
Cả hai cứ như vậy ngồi trò chuyện và ăn đến khi sang buổi chiều.Phải nói đồ ăn ở đây thực sự rất ngon,hoàn toàn hợp khẩu vị của Tatsuya nên cậu ăn khá nhiều.
Cuộc trò chuyện diễn ra khá suôn sẻ khi cậu và cô Kawano đều rất vui vẻ chia sẻ với nhau những phiền toái trong cuộc sống.Đáng ngạc nhiên là cô ấy cũng là con nuôi giống Tatsuya.
Sau khi ăn xong những món lẩu hải sản quá hoành tráng này,Tatsuya có vẻ nhớ món nướng.
Tối nay chắc chắn cậu sẽ ăn món nướng.
"Tatsuya — kun,cháu có dự định gì sau khi học xong không ?".
"Dạ,cháu định sẽ hỗ trợ cho em gái mình,cho dù có không làm được gì thì ít nhất cũng sẽ cố gắng động viên nó !".
"A ra ~ ! Cháu đúng là một chàng trai tốt bụng nha.Mong là hai anh em sẽ sớm làm hoà thuận như cũ !".
"Cảm ơn cô rất nhiều !".
Mặc dù không biết Đấng Tối Cao như cô ấy làm gì ở đây nhưng chắc là sẽ không có làm hại mình đâu,Đấng Tối Cao mà.
——"Onii — chan !".
Đúng lúc này,Tatsuya nghe thấy tiếng gọi của Shimizu.
Cậu thấy có vẻ em ấy đã shopping xong rồi.
"Vậy cô Kawano,cháu xin phép đi trước,cảm ơn vì bữa ăn cô chiêu đãi,nếu được tối nay cháu sẽ mời cô một chầu món nướng !".
"Á ra ~ ! Được, được,tất nhiên cô sẽ đến !".
Cô Kawano vui vẻ gật đầu đồng ý.
Thế là Tatsuya đứng dậy lễ phép rời khỏi nơi này mà bước ra khỏi nhà hàng nhỏ trên mặt nước này.
Cậu trở về hành lang nhà trọ,khi đi một hồi cuối cùng cũng thấy Shimizu đang đi về hướng này.Nơi đây rộng quá nên tìm đường cũng khá khó.
Phía Shimizu,cô khi nhìn thấy anh trai của mình cũng đi tới với nét mặt không vui, thậm chí là có phần tức giận.
"Anh đi đâu mà em tìm mãi không thấy vậy, tưởng anh c·hết lặt ở đâu rồi không đấy !".
"Em đừng có nói câu chuyện đáng sợ như vậy chứ,anh làm sao mà c·hết được chứ !".
"Vậy lần sau nếu em gọi một tiếng là anh phải xuất hiện ngay lập tức,rõ chưa !".
"Rồi,anh biết rồi !".
Sau một hồi bị đứa em gái la cho te tua thì nó cuối cùng cũng buông tha cho cậu và cả hai đi đến khu nhà hàng trong quán trọ này một nơi khác.
Có vẻ mấy người chưa có ăn trưa nên rủ cậu ăn cùng đây mà.
Cho dù đã ăn no thì cậu vẫn phải ngồi cùng cho đúng với nhóm đi chơi,không ăn cũng phải cố mà nuốt.
Khi đến nhà hàng phục vụ món lẩu sang trọng với rất nhiều bàn lẩu hệt như nhà hàng năm sao hạng sang trọng nhất vậy.Ở phía xa thì các cô gái tổng 14 người,mỗi bàn chia nhau bảy người.
Tính thêm cậu và Shimizu thì chắc thêm hai người nữa,có vẻ hai bàn lẩu đối diện nhau vẫn còn dư mỗi bàn một chỗ,vậy là Tatsuya sẽ phải ngồi chung bàn với một đống con gái.
Thích thì đúng là thích thật nhưng ngại nhiều hơn thích đến áp đảo là cái chắc.
"Nè — Tatsuya,ở đây,ở đây !".Yuri Yamada vẫy tay gọi Tatsuya đến ngồi cùng với mình.
Thấy có người gọi nên cậu nhanh chân đến đó ngay,không quen ai lại có người mời,đúng là cũng đỡ ngại hơn một chút.
Shimizu thở dài đi tới ngồi bên cạnh... Yuko Hayashi.
Thật là oan gia ngõ hẹp.
"Cậu vừa nãy đi đâu thế ?".
"À,tớ đi dạo một chút !".
Cô gái ngồi bên cạnh cậu,Mai Inoue lên tiếng hỏi và Tatsuya đáp lại.
Ban đầu cậu cứ tưởng không khí sẽ ngại ngùng,mọi người sẽ tỏ ra khó chịu với cậu lắm nhưng xem ra là cậu nghĩ nhiều rồi,họ đang nhìn cậu với nét mặt dễ thương,xinh đẹp,vui vẻ,đủ dạng dấu hiệu tốt lành.
Điều này đã giúp Tatsuya đỡ ngại hơn khá nhiều.
"Tatsuya,chúng ta trao đổi số liên lạc được không nè ~ !".Yuri Yamada mỉm cười dơ chiếc điện thoại lên,ra tín hiệu mà chỉ có con gái mới hiểu được.
Nhưng Tatsuya là con trai,không có hiểu lắm.
Cậu nhớ hồi mới quen Saito,cô ấy cũng từng làm vậy,Tatsuya khá chắc đây là một cách nhanh chóng muốn kết bạn.
"Được chứ !".Tatsuya đồng ý.
Cả hai sau khi trao đổi số liên lạc xong thì Yuri Yamada cô ấy rất vui.
Đây đúng là một cách kết bạn hiệu quả.
Cứ như vậy, một buổi trưa no quá no của Tatsuya cũng dần trôi qua.
Cậu hoà nhập khá tốt với mọi người,điều mà nếu là trước đây,Tatsuya tuyệt đối không thể tin.
0