"Yamada — san ! Cậu hãy nhân lúc tớ đối phó với bọn khủng bố hãy chạy ra cánh cửa vàng dẫn ra ban công,sau đó ra hiệu cho cảnh sát bên dưới nhanh chóng trực kích vào !".
"Nhưng... Nhưng cửa khoá... !".
"Khi tớ đếm đến ba,thì hãy chạy về phía đó,việc của cậu là tin tưởng tớ.Được chứ !".
Yamada nắm chặt bàn tay,cô vẫn chưa thể tiếp nhận đây hết thảy những gì đang diễn ra được.Nhưng cô vẫn cố gắng gật đầu đáp ứng cho Tatsuya.
Những con tin khác thì lúc này trốn hết sau mấy chiếc cột nhà khổng lồ,ôm đầu sợ hãi.
"1 !".
Tiếng bước chân được Tatsuya cảm nhận đang càng lúc càng gần kề.
"2 !".
Giây chót sẵn sàng khi có vẻ Yamada đã chuẩn bị chạy thật nhanh.Cô đã nhớ rõ ám hiệu vẫy tay kỳ lạ mà Tatsuya chỉ.
Vì là học sinh rất giỏi với trí nhớ thượng thừa,việc ghi nhớ được những động tác như thế trong một thời gian ngắn như vậy là quá bình thường đối với một người tài năng như cô.
"3 !".
Khi Tatsuya cất lên giọng nói cuối cùng.
Yamada chạy ngay đến phía cánh cửa bằng vàng với kích cỡ quá lớn kia,cô hai chân mềm nhũn vẫn cố chạy thật nhanh dù cho có loạng choạng đi nữa.
Tatsuya lúc này v·út tốc lao đi, cậu tay không tiến tới trước cánh cổng lớn chỉ trong một cái nháy mắt khi đám khủng bố với vũ trang tinh nhuệ đạp cửa xông vào.
Bọn chúng còn chưa kịp dơ súng xả vào những con tin theo mệnh lệnh thì nhanh chóng bị áp chế toàn bộ.
Tatsuya tay cầm theo khá nhiều dây xích phủ đầu bất ngờ giúp cậu nhẹ nhàng trói chặt bảy tên khủng bố với kỹ năng siêu phàm của mình.
"Này,thằng khốn... Mày... !".
"Câm mồm !".
Cậu đấm mạnh vào mặt kẻ muốn quát lớn kia khiến hắn ngất lịm ngay lập tức bởi dư chấn của cú đấm vào mặt đó chấn lên vùng não.
Hiện tại bảy tên khủng bố đã bị áp chế.
Tatsuya cầm lấy khẩu vũ trang hạng nặng nhanh chóng xả đạn về phía cánh cửa bằng vàng tại ngay vị trí ổ khoá.
Cánh cửa mà Yamada hướng đến đã bị bật ta và có thể đẩy được mặc dù tốn chút thời gian do trọng lượng của cánh cửa thực sự quá lớn đi.
Đoàng ! Đoàng ! Đoàng ! ....
Hàng loạt đạn súng được bắn về phía sảnh chính như một cơn mưa khủng kh·iếp,Tatsuya phải lập tức né sang ngồi vào một góc khuất cạnh cánh cửa chính này.
Khi mưa đạn bay vào,nó đã gây ra một loạt các tàn phá điên rồ,nếu ở đây vật liệu xây dựng mà là như bình thường,khẳng định sẽ bị sụp lún ngay lập tức,căn bản không cách nào chống chịu nổi.
Cửa kính vỡ quá nhiều, những đồ vật có giá trị lớn đều tan tành, một thiệt hại mà nếu có người được ban cho nguyện vọng đổi mạng để có thì họ cũng sẵn lòng.
Rất may cho các con tin là họ đã núp sau những cây cột nhà lớn nên đã tránh được một kiếp.
Dường như bọn đó biết Tatsuya đã được giải thoát cho nên không dám tiến lại gần sợ bị cậu áp sát khống chế.Thay vào đó,bọn chúng đã sử dụng một loại t·ên l·ửa phóng chuẩn b·ị b·ắn theo cơn mưa đạn vào trong sảnh chính này.
Tatsuya nghe được thanh âm lên nòng của loại súng công nghệ phóng t·ên l·ửa tối tân thì kinh ngạc vô cùng,dựa theo sức nặng của âm thanh thì cậu đoán nó là một v·ũ k·hí hạng nặng có sức công phá lớn.
"Tck ! C·hết tiệt !".Tatsuya khẽ than thở.
Cậu sẽ liều một phen,nhặt lên một viên đá,Tatsuya xông thẳng ra ngoài bật lên mà chạy ngang trên bức tường một cách ảo lòi.
Đám khủng bố khi thấy cậu xông ra thì nhanh tay x·ả s·úng về hướng đó.
Bất quá cơn mưa đạn bị Tatsuya dùng tay không bắt lại đa số,còn lại cậu đều di chuyển qua lại giữ hai bức tường trong cái không gian chật hẹp này né toàn bộ trong sự bất lực của những tên x·ả s·úng.
"Không thể nào ! Nó có phải con người không vậy !". Một tên khủng bố hốt hoảng kêu lên.
Tên cầm nòng t·ên l·ửa đã bóp cò.
Đây là khoảnh khắc mà Tatsuya mong đợi,cậu tiếp tục ném trong tay viên đá có sức mạnh hơn hẳn một viên đạn được phóng ra từ một khẩu bắn tỉa mạnh nhất thế giới hiện tại,nó như một mũi khoan mạnh xuyên đứt hai cánh tay đang cầm t·ên l·ửa đã bóp cò.
Cánh tay rơi xuống,máu chảy như mưa,đáng tiếc rằng hắn sẽ không có cơ hội kêu lên.
Đám khủng bố vội vàng chạy sang hai bên ngã ba hành lang rộng lớn đằng sau do đứng ngay cạnh đó.
Tên lửa bắn ra do mất lực cầm,khẩu súng bật thẳng lên trần nhà và t·ên l·ửa cắm thẳng xuống đất.
ĐÙNG —— !
Một v·ụ n·ổ lớn được xảy ra.
Ngọn lửa b·ốc c·háy cùng sự tàn phá kinh người khiến hành lang rộng lớn đến sảnh chính tan nát toàn bộ,một cái tàn tích khủng kh·iếp sẽ được hình thành ngay ở chỗ đó.
Dựa theo giác quan siêu phàm của mình, Tatsuya có thể cảm nhận được mấy kẻ đang đứng nấp ở hai bên ngã ba hành lang kia.
Cậu lợi dụng tình thế này và sẽ hạ đo ván bọn chúng.
Trong lúc sóng xung kích toả ra mạnh mẽ,cậu đã bắt được vài viên đá bay nhắm vào cậu,với những viên đá bình thường này,nó sẽ là cơn ác mộng với bất cứ một đối thủ nào.
Vụt — !
Tatsuya lao qua làn khói bụi b·ốc c·háy đầy ngầu lòi.
Cậu lao thẳng đến ngã ba hành lang và với một động tác xoay vần, những viên đá được cậu ném đi với độ chính xác hoàn hảo được phóng thẳng về hai bên đường đi lớn.
Đám khủng bố khi thấy cậu xuất hiện chỉ có thể trơ mắt ra nhìn,không kịp hành động gì.
Bọn chúng đang định dơ súng thì phát hiện bản thân đã mất tay rồi,có kẻ thì mất một tay,đen đủi thì mất cả hai tay,với khoảnh khắc này,cơn mưa máu và những tiếng la hét lại bung lụa.
Cậu đáp xuống mặt đất nhanh chóng trói chặt lấy cái đám này bằng vài dây xích trên tay.
Tổng 12 tên khủng bố,1 tên đ·ã c·hết,11 tên b·ị t·hương nặng mất khả năng chiến đấu.
"Tiếp theo chỉ cần đợi lực lượng an ninh tiến công lên thôi,nơi này đã được mình kiểm soát hoàn toàn.Mong là với những v·ết t·hương như này trên người,mình sẽ được nghỉ học vài ngày !".Tatsuya với cơ thể chi chít v·ết t·hương khẽ nói.
Trước đó có v·ết t·hương,vừa nãy lao đi trong mưa đạn cũng dính vài vết sượt qua của đạn đến rách cả thịt,nó cần phải c·ấp c·ứu ngay nhưng có vẻ tình hình không cho phép.
Tới đây,21 tên khủng bố đã bị Tatsuya trấn áp.
Ở phía Yamada,cô đã thành công đẩy ra cánh cửa bằng sức lực yếu ớt của mình mà đi ra ban công vẫy tay theo những gì mà Tatsuya chỉ.
Sau nhiều lần ra hiệu,rốt cuộc bên dưới các đặc công cũng đã chú ý tới.
Bọn họ nhận ra được những ám hiệu đó sau khi có 10 giây phán đoán tình hình, lực lượng an ninh nên ngay lập tức cho tổng t·ấn c·ông toàn diện.
Trực thăng q·uân đ·ội từ xa những người lính bắn tỉa khi nhận được tin thì đã b·ắn c·hết mấy tên đứng trên sân thượng.Bọn họ thao tác chuyên nghiệp bay tới hạ cánh bên trên đỉnh sân thượng khách sạn này.
Cuối cùng thì những người lính đã có thể tiến sâu vào bên trong khách sạn tiến hành giải cứu con tin.
Tầng 18 họ sẽ đến nhanh chóng nếu đi từ sân thượng xuống.
Khi đó, Tatsuya sẽ có thể hành động nhanh.
Trái với phong cách đáng lý là như vậy, Tatsuya mỉm cười nhìn về phía sảnh chính.
Ở bên trong đã có những người lính cứu hộ.
Cậu cảm thán việc họ có thể nhanh chóng đánh nát kính cường lực bao phủ lấy ban công khách sạn như vậy quá nhanh chóng.
Tất cả mọi người được đưa lên sân thượng.
Ở đó có rất nhiều trực thăng đang đậu nhưng để đủ chỗ cho hơn 70 người vẫn là quá nhiều.
"Yamada — san ! Cậu mau lên trực thăng đi,nếu cậu có mệnh hệ gì là sẽ xảy ra thế chiến toàn diện đấy !".Tatsuya nói với Yamada đang vui mừng khôn xiết kéo tay của cậu đi với cô.
Yamada khi nghe thấy những lời nói của Tatsuya thì cô chợt rùng mình một cái.
"Cậu... Cậu muốn ở lại nhường chỗ cho những người khác ư !?".Yuri Yamada giọng nói run rẩy thốt lên.
Tatsuya gật đầu,cậu đúng là muốn như vậy.
Dù sao bảy mươi người là quá nhiều,sẽ có vài người phải ở lại.
"Các chú mau đưa con tin rời đi,đặc biệt là Yamada — san chẳng may bọn chúng đặt bom đánh liều đồng quy vu tận ở tầng khạch sạn nào đó sẽ rất nguy hiểm !". Tatsuya quay sang nói với mấy người quân nhân cứu hộ.
"Không... Tớ muốn cậu đi với tớ cơ !!".Yuri Yamada không chịu hét lớn.
Mấy quân nhân khi nhìn thấy những v·ết t·hương khủng kh·iếp trên người của Tatsuya thì chỉ biết nuốt vào một hơi khí lạnh, người thiếu niên này không đau ư.
Họ nhìn nhau gật đầu,nếu là thỉnh cầu của cậu nhóc thì họ phải thực hiện,chưa kể còn là vấn đề quốc gia đại sự.
Để rồi cố gắng mấy cũng phải bỏ lại năm con tin để chờ đợi đợt cứu hộ tiếp theo.
Và ——
"Bọn mày có vẻ không còn vũ trang do bị áp chế nhỉ !".
"Mẹ mày... Là mày dở trò phải không !?".
"Tao đoán là tao cũng có dở trò thật,xem ra phán đoán của tao vẫn thật chuẩn xác !".
Tatsuya cười nói nhìn về tên trùm đô con thể hình hớt hải chạy lên phía trên này.Số lượng bom mà chúng cài trong khách sạn tầng nào đó là không đủ để có thể đánh sập một tầng.
Do đó...
"Tao sẽ trả lại cho mày những v·ết t·hương bản thân phải chịu đây ~ !". Tatsuya giọng nói lạnh lẽo bước lên phía trước.
Tên trùm khủng bố điên tiết vô cùng thủ thế chờ đợi.
Nhưng hắn sao có thể là đối thủ của cậu.
Tatsuya nhẹ nhàng đấm cho tên trùm này không khác gì một cái bao cát cậu luyện tập cả.
Cho dù được đào tạo bài bản đến đâu thì trình độ kỹ thuật của hắn không bao giờ có thể chạm đến đỉnh cao mà Tatsuya đã đạt tới của một con người.
Bốp ! " Khục !".
Bốp ! " Thằng... Thằng chó !".
Liên tiếp là những đòn mà hắn không thể đỡ nổi, lực đấm của Tatsuya mạnh đến mức mà khi hắn nhận phải một cú đều là tưởng như nổ tung cả lục phủ ngũ tạng.
0