Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 12: Loạn chiến bắt đầu !
Khi cánh cổng dẫn vào thử thách thứ tư mở ra, cả bốn người Ngôn Vu, Tiểu Tiểu, Linh Lung, và Thạch Anh bị một lực vô hình kéo đi, truyền tống đến những nơi khác nhau trong bí cảnh. Ngay khi vừa định hình lại, họ nhận ra mình đã bị tách khỏi nhau.
Ngôn Vu bị đưa đến một chiến trường rộng lớn, xung quanh là cánh rừng âm u, với những tiếng động lạ lùng vọng lại từ xa. Cậu không phải là người duy nhất ở đây; chín người khác cũng đang đứng rải rác khắp khu vực, mỗi người đều mang trên mình một khí chất mạnh mẽ và quyết tâm.
Giọng nói bí cảnh vang lên từ trên cao: "Loạn chiến bắt đầu. Người chiến thắng sẽ được chọn làm đệ tử thân truyền, người thua trận sẽ bị chọn làm nội môn. Từ người xếp thứ một trăm sẽ trở thành ngoại môn đệ tử, và từ người xếp một ngàn sẽ trở thành tạp dịch. Ai c·hết trong bí cảnh bị xem là thua trận. Thua năm trận liên tiếp sẽ bị giáng một bậc. Đệ tử t·ử t·rận sẽ được bí cảnh truyền tống ra bên ngoài, nên đừng lo lắng, hãy phát huy hết sức mình."
Lời nói vừa dứt, không khí lập tức trở nên căng thẳng. Ngôn Vu nhìn quanh, nhận thấy ánh mắt đầy thách thức và phòng bị của những người khác. Không ai dám di chuyển, mỗi người đều đang thăm dò đối thủ của mình.
Ngôn Vu hít sâu, chuẩn bị tinh thần cho cuộc chiến sắp tới. Cậu biết rằng, chỉ có chiến thắng mới giúp mình tiến xa hơn trong hành trình tu tiên đầy gian nan này. Trong giây phút ngắn ngủi, cậu nghĩ về Tiểu Tiểu, Linh Lung, và Thạch Anh—cả ba người kia cũng đang phải đối mặt với những thử thách tương tự.
Từ sâu trong rừng, một luồng linh khí mạnh mẽ bùng lên, và ngay lập tức, một trong số mười người lao tới, khai hỏa trận đấu. Ngôn Vu siết chặt nắm tay, bắt đầu vận dụng linh lực, chuẩn bị đối mặt với kẻ địch. Loạn chiến chính thức bắt đầu!
Ngôn Vu đứng giữa chiến trường, cảm nhận linh khí lạnh lẽo từ đất trời đang tụ lại trong tay mình. Vừa bước vào trận chiến, cậu đã bị hai người khác từ hai phía lao đến t·ấn c·ông. Một người cao lớn, vạm vỡ, sử dụng linh lực hệ Thổ, trong khi người còn lại nhỏ nhắn, linh hoạt, mang theo linh lực hệ Phong. Cả hai cùng lao vào Ngôn Vu với ý định hạ gục cậu trước khi đối đầu nhau.
Không hề hoảng loạn, Ngôn Vu lập tức triệu hồi linh lực hệ Băng, hình thành một lớp giáp mỏng bao phủ quanh người để bảo vệ mình. Cậu di chuyển nhanh như cắt, né tránh những đòn t·ấn c·ông mạnh mẽ từ đối thủ hệ Thổ, đồng thời dùng linh lực hệ Băng để tạo ra những mũi băng sắc nhọn, liên tục công kích người sử dụng hệ Phong.
Cuộc chiến trở nên hỗn loạn khi cả ba cùng lao vào nhau, tung ra những chiêu thức mạnh mẽ nhất. Mặc dù linh lực của Ngôn Vu thuộc hệ Băng, vốn không nổi tiếng về sức mạnh t·ấn c·ông, nhưng cậu biết cách tận dụng nó để làm chậm đối thủ và tạo lợi thế cho mình. Người sử dụng hệ Phong cố gắng tạo ra những luồng gió sắc bén, nhưng bị cản trở bởi lớp băng dày do Ngôn Vu tạo ra. Còn người sử dụng hệ Thổ, dù mạnh mẽ và chắc chắn, lại không đủ nhanh nhẹn để né tránh những đòn t·ấn c·ông liên tục từ Ngôn Vu.
Sau một hồi giằng co, sự phối hợp của hai đối thủ dần trở nên lỏng lẻo. Nhận ra cơ hội, Ngôn Vu tập trung toàn bộ linh lực vào tay, tung ra một chiêu mạnh nhất mà cậu đã rèn luyện từ lâu—“Băng Đao Trảm”. Một lưỡi đao băng khổng lồ hình thành từ không trung, lao thẳng xuống, xé toạc lớp phòng thủ của cả hai đối thủ.
Người sử dụng hệ Phong bị đẩy lùi, mất kiểm soát và nhanh chóng b·ị đ·ánh bại. Ngay sau đó, người sử dụng hệ Thổ cũng bị cắt đứt dòng linh lực, ngã xuống trong sự bất lực. Cả hai người lập tức bị bí cảnh truyền tống ra ngoài, để lại Ngôn Vu một mình trên chiến trường.
Thở dài nhẹ nhõm, Ngôn Vu biết rằng trận đấu vừa rồi chỉ là khởi đầu. Cậu cần phải chắc chắn rằng không còn ai khác ẩn náu trong khu vực này. Với ý định đó, Ngôn Vu đứng vững giữa trung tâm chiến trường, nhắm mắt lại, tập trung linh lực hệ Băng. Cậu khẽ niệm chú, và lập tức, một làn sóng băng lan tỏa ra từ người cậu, bao phủ toàn bộ chiến trường.
Chiêu thức “Băng Phong” không chỉ để t·ấn c·ông mà còn là công cụ kiểm tra hiệu quả. Băng lan tỏa ra khắp mọi nơi, và nếu có bất kỳ kẻ nào đang ẩn nấp, dấu vết của họ sẽ không thể thoát khỏi đôi mắt tinh tường của Ngôn Vu. Một làn sương mỏng dần hình thành trên mặt đất, mỗi chuyển động nhỏ cũng sẽ để lại dấu ấn rõ ràng trong băng.
Ngôn Vu quan sát xung quanh, cẩn thận lắng nghe và cảm nhận. Nhưng sau khi băng phủ kín toàn bộ khu vực, không có bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy còn kẻ địch ẩn nấp. Cậu biết rằng, ít nhất ở nơi này, cậu đã hoàn toàn làm chủ chiến trường.
Với sự an tâm phần nào, Ngôn Vu tiếp tục cảnh giác, chuẩn bị cho bất kỳ tình huống nào có thể xảy ra khi thử thách loạn chiến tiếp diễn.
Ở một chiến trường khác, Thạch Anh xuất hiện giữa một bãi đá khổng lồ, những khối đá lớn nhỏ nằm rải rác khắp nơi, tạo nên địa hình hiểm trở. Thân hình cao lớn và vững chãi của Thạch Anh gần như hòa lẫn vào cảnh vật xung quanh. Với linh căn hệ Thổ, Thạch Anh vốn sở hữu khả năng phòng thủ vô cùng mạnh mẽ, dù chỉ ở cấp độ trung phẩm. Tuy nhiên, tính cách chậm chạp và có phần đần độn của Thạch Anh khiến hắn không thể dễ dàng đối phó với những chiêu thức nhanh nhẹn và linh hoạt của các đối thủ.
Ngay từ khi trận chiến bắt đầu, Thạch Anh đã bị những kẻ khác lợi dụng sơ hở và t·ấn c·ông tới tấp. Những đòn t·ấn c·ông liên tiếp đổ xuống như mưa, từ những luồng gió sắc bén đến các đợt linh lực mạnh mẽ. Thạch Anh, mặc dù có chút hoảng loạn, vẫn cố gắng giữ vững vị trí, tập trung vào việc phòng thủ hơn là t·ấn c·ông.
Những đối thủ xung quanh cố gắng hết sức để hạ gục Thạch Anh, nhưng mọi cố gắng của họ dường như vô ích. Mỗi đòn t·ấn c·ông khi chạm đến thân thể hắn đều như đánh vào một tảng đá rắn chắc, chẳng để lại dấu ấn gì ngoài vài vết xước nhỏ. Họ bắt đầu cảm thấy chán nản, giống như đang cố gắng đục một ngọn núi bằng tay không.
Thạch Anh, dù b·ị t·hương ngoài da, vẫn đứng vững như một tòa tháp bất động. Hắn nhìn quanh, bắt đầu hiểu ra một điều: Mặc dù không thông minh, nhưng hắn sở hữu một lợi thế mà ít ai có được—khả năng phòng thủ bất khả x·âm p·hạm. Với linh lực hệ Thổ, Thạch Anh đã trở thành một bức tường sống, một tảng núi không thể lay chuyển.
Một trong những đối thủ của hắn, một kẻ có linh căn hệ Phong, cảm thấy bế tắc. Mỗi lần tung ra chiêu thức, cậu ta chỉ cảm thấy như đang đánh vào không khí. “Sao có thể thế này? Thạch Anh chẳng phải chỉ là một kẻ đần độn sao?” Cậu ta nghĩ, tay bắt đầu run lên vì kiệt sức.
Nhận thấy đối thủ đã mệt mỏi, Thạch Anh chậm rãi tiến về phía trước. Mỗi bước chân của hắn khiến mặt đất rung chuyển, tạo nên cảm giác áp lực kinh khủng. Đối thủ của hắn, dù đã cố gắng hết sức, vẫn không thể làm gì hơn ngoài việc lùi bước. Thạch Anh không cần t·ấn c·ông mạnh, chỉ cần một cái vung tay đơn giản cũng đủ đẩy lui kẻ địch.
Cuối cùng, đối thủ hệ Phong của Thạch Anh cũng bị bức ép đến mức không thể chống đỡ nữa. Cậu ta bị Thạch Anh đánh văng ra khỏi chiến trường, và trong khoảnh khắc ấy, bí cảnh lập tức truyền tống cậu ta ra ngoài, đánh dấu một trận thua. Những kẻ khác thấy vậy cũng bắt đầu chùn bước, nhận ra rằng không dễ dàng gì có thể hạ gục Thạch Anh chỉ bằng sức mạnh thông thường.
Mặc dù Thạch Anh không phải là một chiến binh tinh anh, nhưng khả năng phòng thủ mạnh mẽ của hắn đã khiến hắn trở thành một đối thủ đáng gờm. Cứ như thế, hắn tiếp tục trụ lại trên chiến trường, chờ đợi các trận đấu tiếp theo. Trong khi đó, các đối thủ khác bắt đầu hiểu ra rằng, muốn chiến thắng Thạch Anh, họ cần phải có một chiến lược khác, bởi đơn thuần sử dụng sức mạnh là không đủ để lay chuyển “tảng núi” này.
Trong khi Thạch Anh dựa vào sức mạnh phòng thủ và sự bền bỉ để đối đầu với kẻ địch, thì ở một chiến trường khác, Linh Lung lại thể hiện phong cách chiến đấu hoàn toàn trái ngược. Với vóc dáng nhỏ nhắn và đôi mắt sáng ngời, nàng bước vào trận đấu như một cơn gió nhẹ nhàng, nhưng không ai có thể ngờ rằng ẩn sâu bên trong là sức mạnh của song hệ linh căn Thủy Mộc thượng phẩm.
Ban đầu, những đối thủ xung quanh nhìn thấy nàng, một nữ tu sĩ với song hệ linh căn thuộc về dòng phụ trợ, nên đã có chút khinh thường. Họ nghĩ rằng việc hạ gục Linh Lung sẽ dễ dàng, nhưng chỉ sau vài chiêu thức đầu tiên, họ nhanh chóng nhận ra sự thật đáng sợ.
Linh Lung không chỉ biết cách sử dụng linh lực Thủy và Mộc để tự bảo vệ mình, mà nàng còn biến hóa hai hệ linh lực này thành những đòn t·ấn c·ông linh hoạt, khó lường. Nước dưới sự điều khiển của nàng không còn mềm mại và dễ tan biến, mà trở nên sắc bén và mạnh mẽ như những lưỡi kiếm, chém xuyên qua mọi phòng thủ của đối thủ. Những dây leo từ linh lực hệ Mộc cũng không đơn thuần là những sợi dây mềm yếu, mà chúng mạnh mẽ, quấn chặt lấy kẻ địch, làm t·ê l·iệt sự di chuyển của họ.
Mỗi lần Linh Lung tung chiêu, cả chiến trường như bị bao trùm bởi sự kết hợp hoàn hảo giữa sự mềm mại của nước và sức sống mãnh liệt của cây cỏ. Những cơn sóng nước cuồn cuộn kết hợp với dây leo quấn quanh tạo nên một mạng lưới bẫy c·hết chóc, khiến bất kỳ ai rơi vào cũng không thể thoát ra.
Chín người khác, vốn đã coi thường nàng lúc đầu, giờ đây đều phải dè chừng. Họ nhận ra rằng dù song hệ linh căn Thủy Mộc thường được coi là phụ trợ, nhưng qua tay Linh Lung, chúng đã trở thành v·ũ k·hí nguy hiểm, khó đối phó hơn bao giờ hết. Mỗi khi đối thủ tưởng chừng như đã áp đảo được nàng, Linh Lung lại khéo léo biến hóa, sử dụng linh lực để tự bổ trợ cho mình, phục hồi thương tổn ngay lập tức và trở lại cuộc chiến với sức mạnh còn lớn hơn trước.
Sự bình tĩnh và điềm đạm của Linh Lung trong chiến đấu chỉ càng khiến cho những kẻ xung quanh cảm thấy áp lực. Họ dần dần bị nàng làm cho sợ hãi, không dám tiến quá gần mà chỉ dám đánh từ xa. Nhưng càng giữ khoảng cách, họ càng rơi vào cái bẫy tinh vi mà Linh Lung đã sắp đặt sẵn.
Kẻ nào cũng cố gắng né tránh đòn t·ấn c·ông, nhưng cuối cùng, chính sự bất cẩn của họ lại tạo điều kiện cho Linh Lung dồn họ vào thế bí. Bất kỳ ai tiến quá gần đều bị cuốn vào dòng nước chảy xiết hoặc bị dây leo quấn chặt, không thể thoát ra. Từng người một, đối thủ của Linh Lung dần b·ị đ·ánh bại và truyền tống ra khỏi bí cảnh.
Khi trận chiến kết thúc, Linh Lung đứng giữa chiến trường mà không hề có một v·ết t·hương nào. Nàng nhìn xung quanh, không kiêu ngạo, không tỏ ra đắc ý, mà chỉ đơn giản là giữ thái độ bình thản, như thể việc chiến thắng là điều hiển nhiên. Các đối thủ khác, dù đã b·ị đ·ánh bại, cũng không thể không thầm khâm phục trước khả năng và sự thông minh của nàng.
Chiến trường của Linh Lung, vốn tưởng chừng sẽ là nơi dễ dàng để các đối thủ khác vượt qua, cuối cùng lại trở thành một trong những nơi khó nhằn nhất. Và Linh Lung, với song hệ linh căn Thủy Mộc thượng phẩm, đã chứng tỏ rằng sự khéo léo và trí tuệ có thể vượt qua mọi giới hạn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.