Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 16: Ngôn Vu vs Thạch Anh
Ngôn Vu không khỏi bật cười trước sự ngây ngô của Thạch Anh, nhưng hắn vẫn điềm tĩnh đáp: "Đúng vậy.”
Ngọc Dung với linh căn hệ ánh sáng, đứng ở vị trí quan sát từ xa, khéo léo sử dụng ánh sáng để hỗ trợ Hành La. Nàng tạo ra các lớp ánh sáng phân tán, làm r·ối l·oạn tầm nhìn của Ngôn Vu và giúp Hành La dễ dàng tiếp cận hơn. Đồng thời, Ngọc Dung cũng liên tục sử dụng năng lực ánh sáng của mình để hồi phục năng lượng cho Hành La và tạo ra các bẫy ánh sáng để làm giảm khả năng phản kháng của Ngôn Vu.
Mạc Lâm: "Vậy thì, chúng ta hãy quan sát và đánh giá kỹ lưỡng. Quyết định này rất quan trọng cho tương lai của tông môn."
Khi trận đấu cuối cùng bắt đầu, Ngôn Vu phải đối mặt với sự phối hợp xuất sắc của đôi đạo lữ Hành La và Ngọc Dung.
Hành La t·ấn c·ông từ bóng tối, lén lút á·m s·át, khiến Ngôn Vu phải liên tục phòng thủ. Mỗi khi hắn định phản công, Ngọc Dung lại làm mờ tầm nhìn và làm giảm hiệu quả của các đòn t·ấn c·ông của hắn. Kỹ thuật á·m s·át của Hành La không ngừng dồn ép Ngôn Vu vào thế bí, trong khi Ngọc Dung cung cấp sự hỗ trợ không ngừng, khiến đối thủ càng lúc càng kiệt sức.
Sự phối hợp của cặp đôi này đã đưa trận chiến đến một mức độ căng thẳng cực điểm, và Ngôn Vu nhận ra rằng, để giành chiến thắng, hắn cần phải tìm ra một cách để vượt qua sự phối hợp hoàn hảo này.
…
Cao Đằng: "Ngôn Vu quả thực mạnh mẽ hơn chúng ta nghĩ. Cần theo dõi kỹ hơn."
Thạch Anh cười hề hề, gật đầu nhưng có vẻ vẫn chưa hiểu hết lời Ngôn Vu: "ta sẽ cố gắng... hơn.”
Vương Chi: "Đúng vậy. Họ đều thể hiện được tiềm năng vượt trội. Nhưng hiện tại, Ngôn Vu đã chứng minh được mình với chiến thắng này."
Chương 16: Ngôn Vu vs Thạch Anh
Ngôn Vu nhanh chóng kích hoạt linh lực hệ Băng, đóng băng những cột đá trước khi chúng kịp chạm tới hắn. Dù thế, Ngôn Vu vẫn nhận ra sức mạnh tiềm ẩn bên trong Thạch Anh, dù cậu ta có vẻ lơ đãng.
Cao Đằng: "Chúng ta vẫn còn một thử thách cuối cùng. Hãy chờ xem các ứng cử viên thể hiện thế nào trong giai đoạn cuối cùng này."
Sau khi mỹ nữ trong y phục màu lục trị liệu cho Ngôn Vu, v·ết t·hương của hắn dần hồi phục. Hắn vốn định một mình tiếp tục chiến đấu, nhưng ngay lúc đó, nàng ấy nắm lấy tay hắn. Đôi môi nàng khép mở, nhẹ nhàng nói: "Hãy cùng ta, cùng nhau."
Mỹ nữ trong y phục màu lục nở nụ cười nhẹ, ánh mắt đầy sự hài lòng và ấm áp. Ngôn Vu cảm thấy sức mạnh và tinh thần của mình được nâng lên một tầm cao mới, nhờ vào sự trợ giúp từ nàng. Trận đấu kết thúc, và Ngôn Vu cùng mỹ nữ đứng giữa chiến trường, nhận được sự ngưỡng mộ và kinh ngạc từ các trưởng lão và những người xem.
Thạch Anh ngơ ngác gật đầu, sau đó tụ linh lực vào tay, nhưng động tác của hắn chậm chạp và vụng về. Hắn đập mạnh tay xuống đất, mặt đất rung chuyển, những cột đá khổng lồ từ dưới đất vọt lên, t·ấn c·ông Ngôn Vu.
Ngôn Vu, với tốc độ và khả năng điều khiển linh lực tuyệt vời, dễ dàng né tránh mọi đòn t·ấn c·ông không chính xác của Thạch Anh. Những người khác, không may mắn như Ngôn Vu, đều bị cuốn vào những cuộc t·ấn c·ông vụng về nhưng đầy uy lực đó, bị loại khỏi đấu trường một cách chóng vánh.
Các trưởng lão không khỏi kinh ngạc trước cảnh tượng này. Họ đã chứng kiến Ngôn Vu một mình có thể sử dụng chiêu thức "Song Kiếm Hợp Bích," một chiêu thức vốn cần sự phối hợp của hai người. Họ bàn tán sôi nổi về khả năng này của Ngôn Vu, không hiểu làm thế nào mà một mình hắn có thể làm được điều đó.
Các trưởng lão nhất trí rằng thử thách cuối cùng sẽ là tiêu chí quyết định cuối cùng để chọn ai sẽ là thân truyền của tông chủ.
Nhận ra cơ hội này, Ngôn Vu lập tức chuyển sang t·ấn c·ông dữ dội, buộc Hành La và Ngọc Dung phải thay đổi chiến thuật của mình để đối phó. Đúng như dự đoán, họ buộc phải sử dụng chiêu thức "Song Kiếm Hợp Bích"—một đòn t·ấn c·ông phối hợp cực kỳ mạnh mẽ mà họ chưa từng sử dụng trước đó.
Cao Đằng: "Chúng ta cần phải xem xét kỹ lưỡng. Tiểu Tiểu, Linh Lung, Thạch Anh, và cặp đôi Hành La cùng Ngọc Dung đều là những ứng cử viên sáng giá."
Các trưởng lão quyết định.
Vương Chi: "Đúng, thử thách cuối cùng sẽ giúp chúng ta có cái nhìn rõ hơn về khả năng của từng người. Đây là cơ hội để họ chứng minh mình một lần nữa."
Khi cả hai bước vào đấu trường, Thạch Anh lúng túng nhìn quanh như không hiểu tại sao mình lại phải đấu với Ngôn Vu. Hắn gãi đầu, cười hề hề: "Ngôn Vu ngươi mạnh như thế, ta...ta phải đánh với ngươi thật sao?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Khi các trưởng lão bàn về việc chọn thân truyền, họ không khỏi đau đầu.
Sự kết hợp giữa hai hệ linh căn đối lập nhưng bổ sung cho nhau đã tạo ra một lực lượng cực kỳ mạnh mẽ. Hành La, với sức mạnh của bóng tối, có khả năng t·ấn c·ông và che giấu, trong khi Ngọc Dung, với ánh sáng, có khả năng chữa trị. Sự kết hợp này không chỉ làm tăng cường sức mạnh của cả hai mà còn tạo ra một chiến thuật phối hợp hoàn hảo, khiến đối thủ khó mà chống lại.
Ngôn Vu chỉ biết lắc đầu cười.
Mạc Lâm: "Chúng ta không thấy có ai khác giúp đỡ bên trong trận đấu. Có lẽ Ngôn Vu đã tìm ra cách sử dụng chiêu thức đó độc lập một mình." (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngay lập tức, sức mạnh của chiêu thức này gấp hai lần sức mạnh của cặp đôi tình lữ Ngọc Dung và Hành La. Ánh sáng từ kiếm thuật mạnh mẽ, sắc bén như không thể nào chặn đứng, lao thẳng về phía đối thủ. Ngọc Dung và Hành La bị dồn ép, không thể chống cự nổi, và nhanh chóng bị truyền tống ra ngoài, kết thúc trận chiến.
Ngôn Vu hiểu ý, ánh mắt hắn sáng lên đầy quyết tâm. Hắn la lớn: "Song kiếm hợp bích!"
Trận đấu cuối cùng của Ngôn Vu diễn ra trong không khí căng thẳng và đầy bất ngờ. Ngôn Vu, sau khi vượt qua biết bao khó khăn, tưởng chừng như mình đã tiến gần hơn đến chiến thắng cuối cùng. Nhưng khi hắn bước vào trận đấu này, mọi thứ lại không hề đơn giản như hắn nghĩ.
Ngôn Vu cố gắng sử dụng toàn bộ linh lực băng của mình để chống đỡ, nhưng sức mạnh của chiêu thức này quá mạnh mẽ, vượt xa khả năng phòng thủ của hắn. Chiêu thức "Song Kiếm Hợp Bích" đánh trúng Ngôn Vu, khiến hắn bị trọng thương và ngã xuống mặt đất, trong khi ánh sáng và bóng tối vẫn còn tỏa ra xung quanh.
Sau khi mỹ nữ trong y phục màu lục giúp đỡ Ngôn Vu, nàng tan biến vào hư vô ngay lập tức, khiến Ngôn Vu cảm thấy một chút hụt hẫng. Đó là những khoảnh khắc hiếm hoi khi hắn có thể ngắm nhìn nàng, nhưng giờ đây nàng lại biến mất.
Ngọc Dung và Hành La đứng đối diện nhau, Hành La tụ linh lực bóng tối vào kiếm của mình, trong khi Ngọc Dung tập trung linh lực ánh sáng vào kiếm của nàng. Khi hai thanh kiếm v·a c·hạm, một luồng sáng và bóng tối cực kỳ mạnh mẽ hình thành, tạo ra một cơn bão năng lượng khổng lồ lao về phía Ngôn Vu.
Vương Chi: "Đúng vậy. Chiêu thức này cần hai người, nhưng vị này đệ tử lại làm được một mình. Điều này thật thú vị."
Ngôn Vu tránh những đòn t·ấn c·ông vụng về của Thạch Anh và chuẩn bị phản công. "Ngươi thua rồi, Thạch Anh!" Ngôn Vu dồn toàn bộ linh lực vào đòn cuối cùng, tạo ra những cột băng từ dưới đất đâm lên. Thạch Anh không kịp phản ứng, bị một cột băng chém vào cánh tay, khiến hắn ngã quỵ.
Bên ngoài, các vị trưởng lão không khỏi ngạc nhiên và tò mò trước sự thay đổi bất ngờ này. Bởi vì đối thủ cuối cùng của Ngôn Vu không chỉ là một người, mà là một đôi nam nữ.
Cao Đằng: "Chúng ta cần một cái nhìn tổng quát hơn về từng người. Hãy để họ tiếp tục chứng minh khả năng của mình trong các trận chiến tiếp theo."
Vương Chi: "Ngôn Vu đệ tử này đã chứng tỏ sức mạnh của mình trong trận chiến này. Chúng ta phải cân nhắc thật kỹ ứng cử viên thân truyền."
Thạch Anh ngơ ngác một lúc rồi mới nhận ra mình đang trong trận đấu. Hắn cười ngờ nghệch, lại tiếp tục điều khiển những cột đá đã bị đóng băng, cố gắng t·ấn c·ông Ngôn Vu lần nữa. Tuy nhiên, sự vụng về và thiếu kinh nghiệm khiến hắn không thể khai thác hết sức mạnh của mình.
"Thạch Anh” Ngôn Vu lên tiếng vẫn giữ thái độ ôn hòa "ngươi mạnh hơn ngươi nghĩ nhiều lắm.”
Vương Chi: "Đúng, cần phải thận trọng. Quyết định này có ảnh hưởng lớn đến tương lai của tông môn."
Nhưng điều kỳ lạ là, không ai khác ngoài Ngôn Vu có thể thấy được sự xuất hiện của nàng. Hành La và Ngọc Dung vẫn đứng đó, cảm thấy tình thế ngày càng trở nên phức tạp. Ngôn Vu nhận ra rằng sự trợ giúp này không thể giải thích bằng lý lẽ thông thường, và hắn chỉ còn cách dựa vào sự trợ giúp bí ẩn này để tiếp tục cuộc chiến.
Tuy nhiên lực đạo không hoàn toàn chính xác, nhiều cột đá đã bị lệch hướng.
Hành La và Ngọc Dung, một đôi đạo lữ sở hữu linh căn thượng phẩm, chính là những đối thủ mà Ngôn Vu không thể lường trước. Hành La có linh căn hệ bóng tối, còn Ngọc Dung sở hữu linh căn hệ ánh sáng.
Ngôn Vu tiến tới, kéo Thạch Anh đứng dậy. "ngươi cần cố gắng hơn, Thạch Anh. Với sức mạnh đó nếu không ngốc như vậy, ngươi có thể tiến xa hơn nhiều."
Ngôn Vu bắt đầu cảm thấy sức ép từ hai phía. Hắn phải đối mặt với sự t·ấn c·ông từ bóng tối của Hành La, đồng thời chịu đựng các bẫy ánh sáng từ Ngọc Dung. Dù Ngôn Vu sử dụng linh lực băng để bảo vệ mình và phản công, nhưng sự phối hợp nhuần nhuyễn của cặp đôi đã khiến hắn không thể giữ thế trận cân bằng.
Ngôn Vu đứng trước họ, cảm nhận được sự nguy hiểm lan tỏa từ đôi đạo lữ này. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngôn Vu cố gắng điều chỉnh chiến thuật và tận dụng mọi khả năng của mình, nhưng với sự kết hợp hoàn hảo và sức mạnh của đôi tình nhân, hắn dần bị dồn vào đường cùng. Mỗi bước đi của hắn đều bị Hành La theo dõi và t·ấn c·ông bất ngờ, trong khi Ngọc Dung liên tục tạo ra những bẫy ánh sáng và chữa trị cho Hành La.
Thạch Anh rên lên đau đớn, nhưng hắn lại cười ngờ nghệch: "ngươi... thật mạnh, Ngôn Vu. Ta liền biết ta không thắng được." (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong khi Ngôn Vu và Thạch Anh đang đối đầu, tám đối thủ còn lại trong đấu trường nhanh chóng bị loại bỏ. Thạch Anh, dù có vẻ ngốc nghếch, vẫn sở hữu sức mạnh khủng kh·iếp từ linh lực hệ Thổ, đủ để hạ gục những kẻ khác mà không cần nhiều nỗ lực. Các cột đá khổng lồ hắn tạo ra vô tình trở thành những cái bẫy c·hết người, khiến các đối thủ khác phải tránh né không ngừng.
Cao Đằng: "Ngôn Vu đã sử dụng 'Song Kiếm Hợp Bích' một mình. Thật bất ngờ!"
Hành La và Ngọc Dung đứng ngây người, không hiểu điều gì đang xảy ra. Họ không nhìn thấy mỹ nữ trong y phục màu lục, và mùi hương rừng trúc chỉ có Ngôn Vu mới cảm nhận được. Cả hai đứng đó, hoang mang và lo lắng, không biết phải phản ứng thế nào trước tình huống kỳ lạ này. (đọc tại Qidian-VP.com)
Dù b·ị t·hương nặng, bí cảnh không truyền tống Ngôn Vu ra ngoài như dự đoán của tất cả mọi người. Hành La và Ngọc Dung cũng bất ngờ, không hiểu tại sao bí cảnh không theo lẽ thường mà thực hiện việc loại bỏ Ngôn Vu. Cả hai đứng đó, lo lắng và ngơ ngác nhìn về phía Ngôn Vu, không biết phải làm gì tiếp theo.
Hành La với linh căn hệ bóng tối, ngay lập tức tạo ra một màn đêm đặc quánh bao phủ chiến trường. Từ trong màn đêm, hắn lén lút di chuyển, không để lại dấu vết, chuẩn bị cho các đòn t·ấn c·ông bất ngờ.
Ngay khi Ngôn Vu bị chiêu thức "Song Kiếm Hợp Bích" đánh trúng, toàn bộ trận đấu dường như rơi vào im lặng. Hành La và Ngọc Dung đứng bất động, không biết nên làm gì tiếp theo. Đột nhiên, một mảnh hư không bị xé rách, và từ đó, một mỹ nữ xinh đẹp trong y phục màu lục bước ra. Mùi hương rừng trúc lan tỏa khắp không gian trận chiến, như một làn sóng nhẹ nhàng vỗ về.
Cặp đôi này không phải là những đối thủ tầm thường. Trước khi Ngôn Vu được truyền tống đến, họ đã liên thủ g·iết c·hết bảy người khác trong đấu trường, để lại một cảnh tượng đầy máu và tàn khốc. Sự kết hợp giữa hai người bọn họ tạo nên một sức mạnh vượt trội, khiến bất cứ ai đối đầu cũng khó mà chống cự nổi.
Các trưởng lão nhận thức được rằng việc chọn lựa không hề đơn giản và muốn cân nhắc kỹ lưỡng hơn.
Mỹ nữ trong y phục màu lục bước gần hơn, tay nàng vươn ra và nhẹ nhàng chạm vào Ngôn Vu. Ngay lập tức, v·ết t·hương của hắn bắt đầu lành lại, và sức mạnh của hắn dần được phục hồi. Đôi mắt của Ngôn Vu sáng lên, lấp lánh sự cảm kích và tình cảm sâu đậm.
Trận thứ tư, Ngôn Vu đối đầu với Thạch Anh.
Mạc Lâm: "Tuy nhiên, chúng ta không thể chỉ dựa vào một trận chiến để đánh giá. Tiểu Tiểu, Linh Lung và những người khác cũng có những điểm mạnh riêng."
Khi Ngôn Vu nhận thấy rằng sự phối hợp hoàn hảo giữa Hành La và Ngọc Dung đang dần đưa hắn vào thế bí, hắn quyết định phải tìm ra cách phá giải chiến thuật của bộ đôi này. Qua quan sát kỹ lưỡng và phân tích các đòn t·ấn c·ông của họ, Ngôn Vu phát hiện ra một điểm yếu nhỏ trong sự phối hợp của họ—sự kết hợp giữa bóng tối và ánh sáng tạo ra một khoảng thời gian ngắn khi cả hai cần tái lập năng lượng.
Ngôn Vu thầm nghĩ: "Thạch Anh có tiềm năng lớn, nhưng mà cậu ta quá ngốc."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.