Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Quyển 7 - Chương 30: Ai dám đánh cược?

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 7 - Chương 30: Ai dám đánh cược?


yêu cô, trong lòng trước giờ chỉ có mình cô anh ấy cưới tôi

Mạc Viễn.

“Cô ta giả mang thai lừa Cố Mặc.” Giang Mạc Viễn lạnh nhạt nói.

Hứa Mộ Giai nhìn vào mắt anh, qua hơn nửa ngày vẫn nghẹn lời,

bóng dáng, thân mình cứng đờ, Trang Noãn Thần c*̃ng khẩn trương

lên. Cố Mặc đi lên phía trước, nhìn hai người một lượt liền cảm

Cô cuối c*̀ng vẫn buông tiếng thở dài bất đắc dĩ, Hứa Mộ Giai ơi Hứa Mộ Giai …

ấy biết cô lừa gạt anh ấy, anh ấy sẽ không bao giờ tha thứ cho

“Cô hãy đánh cược lòng trắc ẩn c*̉a anh ấy đối với cô đi.”

“Thì ra anh có biết chuyện này?” Cô khó tin, trong lòng bắt đầu đau nhức.

với cô sao?” nói đến dây Trang Noãn Thần liền thở dài, tiến lên vỗ vai cô: “Hận một người thực sự rất mệt, cho nên Hứa Mộ

Dì Hứa đi ra ngoài mua đồ nấu ăn buổi tối không có ở nhà, trong phòng im lặng cực kỳ.

Hứa Mộ Giai cắn chặt môi, tay bóp chặt lấy nhau.

nhưng vì sao, vì sao cô lại dùng cách đê hèn thế này để ép anh ấy?”

Hứa Mộ Giai cúi đầu, một câu c*̃ng không nói.

làm người khác tôn trọng, chỉ cần cô thực sự cố gắng, thực

nói, như là trời đất sụp đổ, bao trùm lấy cô, khiến cô cảm

“Hứa MỘ giai, nói thật tôi không thích cô chút nào, thậm chí (đọc tại Qidian-VP.com)

tao c*̃ng cho mày tham gia lễ thành hôn nếu không vì con gái, tao

cô muốn thì sao? Cố Mặc căn bản là sẽ không cưới cô, mà bố cô c*̃ng

“Các người tới bây giờ còn không biết sai sao? Cố Mặc là người, không phải

nhưng tôi thực sự tin, trên đời này không còn ai yêu anh ấy hơn

nụ cười điển hình khi vừa xem kịch hay c*̉a anh. Theo bản năng cô quay về phía Hứa Mộ Giai, cô ta lại vội vàng cúi đầu.

Cố Mặc khẽ nhíu mày, “Em muốn nói chuyện gì?”

cảm thấy mặt mũi quan trọng hay là thực sự mất đi anh ấy quan

Trang Noãn Thần vẫn nhìn anh không nhúc nhích.

Hứa Mộ Giai mở to mắt nhìn cô, khoé mắt hơi đỏ, “Cô thực sự …. Hoàn toàn buông Cố Mạc sao?”

bên.

“Các người làm chuyện gì thẹn với lòng thì tự mình biết, chuyện

trọng hơn? Vì anh ấy cô đã cố gắng bao nhiêu đúng không?”

Trong mắt ông ta lộ tia c·h·ế·t chóc, Hứa Mộ Giai ở phía sau vẻ mặt tái nhợt, tựa như xác c·h·ế·t vậy.

trước đây cô đã ép tôi rời xa Cố Mặc bằng thủ đoạn độc ác,

Không khí xung quanh đều trở nên yên lặng, tựa như bị dính phải nhựa cao su khiến người ta khó mà hít thở.

“Cô …” Trang Noãn Thần chán nản, ngực càng lúc càng khó chịu,

sao? Cô c*̃ng vì cảm động sao? Không phải anh ta c*̃ng dùng thủ

“Nhưng nếu cô không nói, cô ở trong lòng Cố Mạc sẽ không đáng một xu!” Cô vừa hận vừa nóng lòng.

bên cạnh anh ấy nữa.” Hứa Mộ Giai nhìn cô buồn bã nói, “Anh ấy

Trang Noãn Thần nhìn cô ta, vẻ mặt đầy nghiêm túc nói: “Đúng, tôi và Cố Mặc mãi mãi không thể…”

con rối, anh ấy có tình cảm!” tay Trang Noãn Thần run theo nhịp

Hứa Mộ Giai cắn răng, “Tôi không tin báo ứng! Tôi chỉ tin tưởng chỉ cần toàn lực cố gắng sẽ đạt được thứ mình muốn.”

không biết tính c*̉a anh ấy sao?”

nhưng mà cô có cơ hội, cô có cơ hội để anh ấy tiếp nhận cô,

tìm tôi liều mạng phải không?”

Trang Noãn Thần nghe vậy sau cười lạnh hơn, “Thì ra bố con cô chỉ biết

Trang Noãn Thần nhìn thấy anh mỉm cười trong lòng run rẩy, đâu là

tới tham gia hôn lễ c*̉a chúng tôi.” Nói đến đây cô ta liền chủ động ôm Trang Noãn Thần, dùng giọng nói gần như chỉ có hai người

Giai tôi không muốn phải oán hận cô. Hôm nay tôi có thể đến đây

là người thật thà đến mức không thể thật hơn, đúng vậy, anh

“Nếu không...... Tôi cũng không biết xảy ra chuyện gì.” Hứa Mộ Giai bóp bóp ngón tay.

Trái tim Trang Noãn Thần thực sự đau.

thứ người ngoài cuộc không thể quyết định được.

“Đúng là bởi vì tôi hiểu rất rõ những ngày Giang Mạc Viễn giấu tôi

Giai đã không có cảm tình, giờ này khắc này nhìn thấy bộ dáng của cô ta càng cảm thấy ghê tởm.

Về phần tôi, hai người có thể hạnh phúc thì sao tôi phải oán

đầu túm cô lại, Hứa Mộ Giai đi lên trước, diễn kịch trước mặt

Hứa Mộ Giai nhìn cô đầy ngạc nhiên.

Nhẹ nhàng gật đầu, vừa mới chuẩn bị rời đi, Hứa Mộ Giai lập tức ngẩng

“Không phải suốt trên đường em đều muốn hỏi anh câu này sao?” anh buông tay, vẻ mặt có chút tức giận kéo kéo cà vạt ném sang một

đỡ lấy gáy cô, dùng lực khiến cô hơi đau, “Trang Noãn Thần, lá

cuối c*̀ng vẫn không như ý c*̉a Trang Noãn Thần mà nói: “Cố

thôi, nhưng còn liên luỵ đến Cố Mạc, tôi không hy vọng anh ấy

“Tôi …. Cho tới giờ tôi chưa từng quan trọng thể diện, Trang Noãn

đợi chứ.” Một giọng đàn ông dường như c*̀ng vang lên với tiếng

Trang Noãn Thần nhìn thẳng ông ta, cố gắng đè nén khiếp sợ trong

“Cho nên tôi sẽ không cho anh ấy biết.”

hoan nghênh, tôi coi cô là khách quý, nếu không phải nể mặt Giang Mạc Viễn tôi đã sớm đuổi cô đi rồi.” Hứa Tác Vinh đẩy cô nói: “Mày mau chạy đi cho tao, coi như không nghe không biết gì hết, (đọc tại Qidian-VP.com)

“Trang Noãn Thần …..” giọng Hứa Mộ Giai khô khốc, nhìn cô thở dài,

Chờ đến khi Trang Noãn Thần về đến nhà đã toàn thân vô lực

“Thì sao chứ? Tuỳ từng lúc dùng từng loại thủ đoạn. Tóm lại tôi không sai.” (đọc tại Qidian-VP.com)

nhận ra tia ác độc trong mắt Hứa Tác Vinh, lòng khiếp sợ,

khổ, “Chính là em không hiểu vì sao anh lại muốn cản em?”

“Trang Noãn Thần, hôm nay cô tới đây tham dự hôn lễ c*̉a tôi tôi rất

Trang Noãn Thần đứng bên cạnh lúc này mới thoáng an tâm.

cưới cô cô mới nói thật ra cho anh ấy biết bố cô là Hứa Tác

“Nhưng cách làm c*̉a cô có vấn đề”

“Không sau này anh vô tình mới biết được, em quên anh có làm ăn với Hứa Tác Vinh sao?”

chẳng qua c*̃ng là vì áy náy mà thôi.”

cô lựa chọn tiếp tục lừa anh ấy, sau này khi anh ấy biết thì

anh ấy. Hiện tại nếu nói buổi hôn lễ này khác nào trò cười

Thật lâu sau cô l**m môi, run rẩy vừa muốn mở miệng lại thấy được bóng dáng

đứng lên chắn trước Hứa Mộ Giai nói: “Cô đã nghe được gì?”

đang nhìn, cô cho rằng cuộc đời này cô sẽ không bị báo ứng sao?”

“Mấy người ở đây cả sao, sắp tổ chức rồi, đừng để cho quan khách

Giang Mạc Viễn và Cố Mặc, “Thực sự thực cảm ơn cô hôm nay có thể

kỳ quái, cười cười, “Hai người đang nói chuyện gì vậy?”

Bốn phía lại lần nữa yên tĩnh lại khiến người ta hốt hoảng.

“Em uốn nói gì với Hứa Mộ Giai?” anh nâng cằm cô lên, hỏi thẳng.

“Tôi …” Hứa Mộ Giai bắt đầu chần chừ, ngón tay run càng thêm lợi hại.

tôi đã buông tay, tôi thành tâm chúc phúc hai người, tuy nói

nói, “Có lẽ căn bản là cô không biết rõ lắm, kỳ thật trước kia

“Em cho rằng anh lừa em?” Giang Mạc Viễn nhìn chằm chằm cô.

Anh đang đi về phía bên này, tay tiện thể ôm eo Trang Noãn Thần,

“Nhẫn anh để quên ở văn phòng, anh vừa mới sai người đi lấy về, thực xin lỗi.” Cố Mặc thật lòng nói, Hứa Mộ Giai mở hộp gấm ra,

Ba người chạm mặt quá mức bất ngờ không kịp phòng bị, hình ảnh cả ba

Trang Noãn Thần vẫn yên lặng, một mực chờ Hứa Mộ Giai. Cố Mặc

thật lâu sau cố gắng bình ổn chính mình, đè thấp giọng nói,

cần bao nhiêu dũng khí mới có thể lần nữa đối mặt anh ấy

chứ?”

“Đi thừa nhận với anh ấy đi, thừa dịp còn có thể cứu vãn. Cô

“Hai người rốt cuộc làm sao vậy, lạ quá.” Cố Mặc nhìn hai người khó hiểu.

“Còn có chuyện gì mà nói nữa…”

Hứa Mộ Giai nghe vậy liền cười lạnh, “Trang Noãn Thần, cô đang diễn kịch à? Tôi có bị đập đầu vào cửa đâu mà đi nói thật với

Vinh. Tôi hỏi anh ấy đã tha thứ sao? Tuy anh ấy không trả lời

chuyện gì c*̃ng có thể làm được.”

Mộ Giai cuối c*̀ng vẫn chọn nói dối và lừa gạt.

hận chứ?”

cho cô, một người đàn ông như vậy, cô còn tính tiếp tục lừa anh ấy sao? Kỳ thật cô và anh ấy có hy vọng mà.”

“Nếu không thì sao?” Trang Noãn Thần cười lạnh, vốn cô đối với Hứa Mộ

Hứa Mộ Giai ngẩng đầu nhìn cô, cô dùng ánh mắt ý bảo cô nói đi.”

Cố Mặc thấy hai người đều im lạng đàng cho qua, bỗng lấy ra một cái hộp nhân đưa cho Hứa Mộ Giai.

anh ấy, có lẽ chuyện này còn có khả năng cứu vớt, nhưng nếu

Tim Trang Noãn Thần như là bị móng vuốt sắc nhọn cào cấu, Hứa (đọc tại Qidian-VP.com)

hội tốt nhất, cô thấy Cố Mặc rất coi trọng buổi lễ này.

Sau một lúc lâu Trang Noãn Thần c*̃ng phản ứng lại, rất nhanh cô

c*̉a Trang Noãn Thần, ba người quay mặt nhìn lại đúng là Giang

là chán ghét cô, nhưng nếu chuyện này chỉ liên quan đến cô thì

“Anh ấy vốn coi tôi không đáng một xu mà.” Hứa Mộ Giai hít một hơi lạnh nói.

sự trả giá cho tình yêu, tôi tin anh ấy có thể cảm nhận được.

Quyển 7 - Chương 30: Ai dám đánh cược?

mắt đầy hơi sương.

đoạn đê tiện như vậy sao?”

Thần, tôi sợ nhất chính là mất đi, anh ấy với tôi quá quan

c*̃ng có thể mất đi anh, cô không biết nên làm cái gì bây giờ, thực

yến tiệc chờ trước đi, cho họ chút thời gian chuẩn bị.”

“Cô sai rồi, Hứa Mộ Giai, cô thực sự hiểu rõ Cố Mặc sao? Anh ấy

đứng nhìn nhau khiến người khác cảm thấy vô c*̀ng xấu hổ.

“Lần trước khi đưa thiệp mời cho tôi anh ấy nói, khi anh ấy đồng ý

Tất cả đều là kết c*̣c đã định

“Sớm muộn gì anh ấy c*̃ng sẽ biết. Hứa Mộ Giai, người đang làm ông trời

Trang Noãn Thần nhìn Hứa Mộ Giai một cái không nói gì, Hứa Mộ Giai lại vội vàng c*́i mặt.

rất lâu anh ấy đã biết bố cô là Hứa Tác Vinh.”

“Bố.” Vẻ mặt Hứa Mộ Giai đầy lo lắng.

thấy tuyệt vọng không còn đường sống.

lòng, đứng thẳng lưng đối diện với ông ta, gằn từng tiếng chất vấn, “Sao các người có thể làm như vậy?”

Trang Noãn Thần nghiêm nghị, đột nhiên chuyển hướng sang Hứa MỘ

“Anh chỉ biết phá mười toà miếu không bằng huỷ một cuộc hôn nhân.” Cằm Giang Mạc Viễn càng cong lên, không chút khách khí giơ tay

nói không có duyên thành vợ chồng, nhưng bao nhiêu năm trôi qua tôi thực sự hiểu anh ấy, anh ấy chỉ cần nơ cô một cái đinh anh ấy c*̃ng sẽ báo đáp lại cô ngàn vạn lần tốt, nhưng một khi anh

Trang Noãn Thần c*̃ng không nói nữa, bình tĩnh nhìn cô, có những

Trang Noãn Thần hít sâu một hơi, “Vậy cô có dám đánh cược một phen không?”

Hứa Mộ Giai sừng sốt.

Trang Noãn Thần bất đắc dĩ nhìn cô ta, thật lâu sau sau mới chậm rãi

“Hứa Mộ Giai …” Trang Noãn Thần gọi cô một tiếng. Tiếp đây là cơ

Hứa Mộ Giai tựa như đứa nhỏ vô lực, mày nhíu chặt, đây là một

một số chuyện không thể nói quên là quên được, cô có biết tôi

“Không, anh đã không còn lý do gì để mà lừa em cả.” Cô bất đắc dĩ cười

không nể đâu.” Hứa Tác Vinh chỉ vào mặt cô uy h·i·ế·p.

này che giấu được nhất thời c*̃ng không được cả đời!” ánh mắt

“Anh đã sớm biết chuyện này?”

“Không có khả năng......” Hứa Mộ Giai sợ ngây người, “Anh ấy sẽ không nói những lời này......”

ấy lại nói một câu, Hứa Mộ Giai đã vất vả chăm sóc mẹ anh, cô ấy vất vả nhiều rồi.” Trang Noãn Thần nhìn chằm chằm Hứa Mộ Giai, khóe môi run nhè nhẹ, “Anh ấy nói thế chứng tỏ đã tha thứ

“Người đã làm sai mà nghĩ cách đi giải cứu, biết sai mà sửa mới

Giang Mạc Viễn buông cặp da xuống không đi thay quần áo mà đi ra ngồi xuống cạnh cô, sắc mặt có vẻ khó coi.

hai người một chút hy vọng c*̃ng không có đâu.”

“Bố …” Hứa Mộ Giai vội đẩy Hứa Tác Vinh ra, vẻ mặt khó xử, “Để con nói chuyện với cô ta.”

đây em đã nói gì với tôi? Em là người đàn bàn chỉ toàn nói

Ban đầu Trang Noãn Thần là sửng sốt, sau phản ứng lại, nhìn anh,

sự không biết.

mới cảm thấy thất vọng và đau đớn thay cô. Tôi nói cho cô biết, tôi bị lòng tốt c*̉a Giang Mạc Viễn làm cho cảm động, nhưng

khẽ nói, “Đừng ở đây làm phiền người khác nữa chúng ta đến

“Anh biết em muốn nói gì với cô ấy đúng không?”

“Vì sao không thể cản?” anh hỏi lại.

tôi hiểu rất rõ, từ đó về sau chúng tôi sẽ không thể nữa,

nhưng mà cô dùng cách giả mang thai để lừa anh ấy, đây chính là vật cản lớn nhất giữa hai người.” Trang Noãn Thần gằn từng chữ, “Hứa Mộ Giai, lúc trước là tôi chủ động từ bỏ Cố Mặc, khi từ bỏ (đọc tại Qidian-VP.com)

làm những loại chuyện thấp hèn như vậy, nếu tôi không làm như

không? Đàn ông dù sao c*̃ng không giống phụ nữ. Tôi và Cố Mặc tuy

“Tôi, tôi …” Hứa Mộ Giai ấp úng.

Hôn lễ thuận lợi cử hành.

gì sẽ xảy ra. Anh ấy sẽ vứt bỏ tôi, đời này tôi không thể ở

“Chính miệng anh ấy nói với tôi, cô cảm thấy tôi cần phải nói dối

dối.”

ấy từng từ chối cô, nhưng có ngày anh ấy c*̃ng vì cô mà cảm

cô, tôi hy vọng anh ấy có thể hạnh phúc, c*̃ng hy vọng công không phải vì tình yêu mà tính kế, như vậy thực sự rất mệt.”

Nhìn xung quanh, Hứa Tác Vinh đành phải thoả hiệp, trước khi rời đi

mọi chuyện đã khổ sở đến cỡ nào, hôm nay tôi đứng trước cô

Giai phía sau ông ta, “Cô quen Cố Mặc lâu như vậy, chẳng lẽ còn

“Như vậy cô … thực sự có thể tha thứ cho tôi sao?”

Trang Noãn Thần ngồi dậy, nhìn anh có chút đau lòng, “Có phải anh c*̃ng cảm thấy Hứa Mộ Giai đã làm đúng không.”

giọng nói c*̉a ông ta lạnh buốt đầy ý đe doạ, c*̀ng lúc ông ta

cô đâu.”

chân thành ở bên canh ấy, sẽ có một ngày anh ấy sẽ rung động,

Hứa Mộ Giai đỏ khóe mắt, nhìn chằm chằm cô, “Như vậy Giang Mạc Viễn thì

tái nhợt hít sâu một hơi đột nhiên ngẩng đầu nhìn Cố Mạc nói: “Cố Mặc, em có lời muốn nói với anh.”

“Tao cảnh cáo mày đừng xen vào việc của người khác! Nếu không tao sẽ

Hứa Mộ Giai nhìn thất liền sửng sốt.

náo loạn hôn lễ, tôi sẽ cho em và Cố Mặc ở bên nhau sao? Trước

gan c*̉a em càng lúc càng lớn rồi. Em muốn làm gì? Em cho là

mới nghe được nói: “Thực xin lỗi, tôi đổi ý, bởi vì, bí quá hoá liều, tình yêu không phải thứ tôi quá hiểu rõ.”

c*̃ng nhìn Hứa Mộ Giai, ánh mắt lộ vẻ chần chờ. Mặt Hứa Mộ Giai

c*̀ng Giang Mạc Viễn tham gia hôn lễ c*̉a hai người, là chứng tỏ

Mặc, em thực sự, thực sự rất yêu anh.”

để lại cho Trang Noãn Thần một ánh mắt dữ tợn cảnh cáo.

động cô có hiểu hay không? Nếu cô không dùng thủ đoạn này, mà

sống trong đau khổ. Tôi khuyên cô hiện tại hãy đi nói thật với

sau một lúc lâu mới nói, “Chuyện này cô không thể nói cho Cố Mặc biết.”

“Cô chắc chắn rất rõ, một khi Cố Mặc biết sự thật thì chuyện

lựa chọn rất khó khăn, nói có thể mất đi Cố Mặc, không nói

nhưng tôi có thể nhìn ra được trong mắt anh ấy có lay động, anh

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 7 - Chương 30: Ai dám đánh cược?