Harry Potter Mộng Huyễn
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 15: Nhật Ký ở đâu?
Từ trong cổ áo của Tom, Pearl cũng chui ra mà hóng hớt. Nó vô cùng hưng phấn mà la lên: [Đúng rồi, đúng chỗ đó… mạnh lên…ngu ngốc, không biết né à … cứ tiếp tục như vậy đi.]
Draco cùng Ron thì lườm nhau. Hai đứa nhìn như muốn lao vào đánh nhau luôn vậy. Nhưng rất nhanh, cả hai đều quay đầu đi chỗ khác, không ai thèm để ý đến ai.
Thiếu gia Malfoy ngửa mặt lên trời, một bộ đầy kiêu ngạo mà nói: "Gia tộc Malfoy không thiếu chút tiền lẻ này. "
Tuy như vậy thì có chút xíu gây thù chuốc oán nhưng ít nhất cũng làm cho lão ta biết rằng thằng bé cũng không phải là hạng người dễ bị chọc. Như vậy thì năm học sắp tới của nó sẽ dễ chịu hơn nhiều.
[Nôn! Cậu không thật sự nghĩ như vậy đi Tom?] Từ trong tay áo của nó, Pearl kêu rên.
Số người vây xem đánh nhau càng ngày càng nhiều, thậm chí trên trình độ nhất định còn có thể chuyển dời lực chú ý của đám đông từ Gilderoy Lockhart sang bên này.
Ông Malfoy nói: "Tôi nghe nói dạo này ở Bộ bận lắm hả? Tất cả những trò khám xét đó… Tôi hy vọng họ trả tiền làm thêm giờ chứ hả?"
Fred cùng George hô to cố lên!
Chương 15: Nhật Ký ở đâu?
"Thôi nào Draco, phải lịch sự chứ. Cậu Potter chúng ta lại lần nữa gặp mặt, còn cả cháu nữa Tom."
Bác Lucius của Tom xuất hiện, quàng một tay lên vai Draco, với nụ cười khinh khỉnh y như thằng con của mình. Ổng mỉm cười với Tom và Harry nhưng hoàn toàn làm ngơ mấy đứa tóc đỏ nhà Weasley.
Tom chậc chậc lưỡi trong khi Draco mặt mày tái mét, nó chỉ vào Harry mà run rẩy nói: "Harry Potter! Cậu… cậu có một con bồ nhí! "
"Ái chà chà, Arthur Weasley." Ông Malfoy cố tình kéo dài quá mức lời nói của mình.
Tom mặc kệ con rắn nhỏ, nó đưa tay lên mặt để mà chùi nước mắt. Nhờ vào hai bàn tay che khuất hai mắt, nó tranh thủ nháy mắt với đám bạn của mình một cái, ra hiệu cho bọn họ nhanh nhanh mà đánh yểm trợ. Thằng bé sắp chịu hết nổi sự buồn nôn này rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vùng ra khỏi tay lão Hagrid, ông vẫy tay gọi Draco. Ổng bị ông Weasley đấm bầm một bên mắt cho nên không còn mặt mũi nào mà ở lại đây. Thằng bé chỉ có thể đuổi kịp, vội vàng quay đầu lại nhìn thoáng qua, Tom và Harry đều cười gật gật đầu với nó, Draco nhẹ nhàng thở ra, vội vàng chạy theo ba của mình.
Trong suốt quá trình đánh nhau, bác Malfoy vẫn giữ chắc quyển sách cũ nát của Ginny. Ông ấn cuốn sách vào người cô bé, đôi mắt ông long lên sòng sọc hết sức quỉ quyệt:
Bọn họ cũng không đánh nhau được bao nhiêu lâu.Thân hình hầu như cao gấp đôi người thường xuất hiện. Lão dễ dàng tách rời hai người đang vật lộn với nhau ra.
Hàng tá quyển sách bùa chú rơi vào trên dâu hai người. Vừa rồi ông Malfoy v·a c·hạm vào kệ sách bên cạnh khiến cho đống sách trên kệ rơi xuống.
"Hèn chi mà giáo sư có nhiều người ủng hộ như vậy."
Hóa ra chính là quý tử nhà Malfoy, thằng em trai hờ của nó. Có vẻ như thằng bé cũng thích náo nhiệt nhỉ. Nếu không thì nó đã không tự mình tới nơi này, và còn đúng vào ngày mà Lockhart ký tên nữa chứ. Nó hoàn toàn có thể sai gia tinh hay là dùng cú mèo đặt hàng cơ mà. Nhưng những việc này cũng không ảnh hưởng tới nụ cười khinh khỉnh thường lệ của thằng bé.
"Mày nói cái gì……” Ron tức giận đến mặt đỏ bừng. Nó tính xông vào tẩn cho Draco một trận nhưng bị Tom và Harry cản lại.
"Các con làm gì ở đây? Trong này đông quá, chúng ta đi ra ngoài thôi!" Ông Weasley vất vả chen ra từ đám đông. Bà Weasley đi bên cạnh cùng với vợ chồng nhà Granger, người lớn trong nhà đều có mặt đầy đủ ở đây.
"Bác Lucius!" Nó gật đầu đáp lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
Draco làm cho Ginny ngượng chín cả người. Cô bé như muốn tìm một cái lỗ để nhảy xuống trốn vậy. Tom đành phải đứng ra hòa giải:
"Để cho anh ấy yên. Anh ấy không hề muốn tất cả những trò đó." Ginny ngay lập tức bật lại Draco. Từ sáng đến giờ đây là lần đầu tiên mà Tom thấy ẻm mở miệng, mà là để bảo vệ cho Harry chứ không phải là nó mới ghê chứ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vì thế ông Weasley đặc biệt tức giận, nhất là khi gia chủ nhà Malfoy thò tay vô cái vạc của Ginny mà ghét bỏ móc ra một quyển sách cũ nát. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hai anh em sinh đôi nhà Weasley không hổ danh là siêu quậy của trường. Hai người bọn họ nhanh chóng hiểu được điều mà Tom đang làm. Fred và George kẻ xướng người họa và tiếp lời thằng bé.
"Lốp bốp! "
"Đây, con bé, cầm lại sách của mày này! Đó là thứ tốt nhất mà cha mày có thể mua được cho mày đó! Còn cháu nữa Tom, nhớ chọn bạn mà chơi, không cần phải giao du với bọn sỉ nhục này."
"Lucius." Ông Weasley lạnh lùng gật đầu nói. Mùi thuốc s·ú·n·g bắt đầu lan tràn trong không khí.
Chương 15: Nhật Ký ở đâu?
"Thật là hâm mộ quá đi!"
Khi bọn họ chuẩn bị rời đi tiệm sách Flourish and Blotts, nhân viên cửa hàng tựa hồ muốn ngăn lại, nhưng hắn kịp nhận thấy mình chỉ đứng tới eo lão Hagrid, nên dường như đã khôn ngoan suy nghĩ lại, để mặc cả bọn đi ra ngoài. Về phần bồi thường gì đó thì thỉnh liên hệ với gia đình Malfoy đi. Tom tin rằng bác Lucius của nó rất vui lòng chi một chút tiền để củng cố danh tiếng của mình.
"Giáo sư Lockhart, thầy quả thật siêu cấp ghê gớm."
Harry và Ron thì chậm một nhịp, với lại bọn nó cũng không biết nói gì cả. Cho nên tụi nó bắt đầu vỗ tay và tiếng vỗ tay này nhanh chóng lan tỏa khắp tiệm sách. Cái ông lùn tịt kia vốn là phóng viên của tờ Nhật Báo Tiên Tri thì một lần nữa điên cuồng mà chụp hình khiến cho tiệm sách chướng khí mù mịt.
"Giáo sư đúng là tấm gương sáng để bọn em noi theo."
" Giáo sư thật là tuyệt vời!"
Đấy chính là món quà mà bác Lucius vừa rồi mới tặng cho nhỏ và cũng là mục tiêu hàng đầu của Tom ngày hôm nay: Quyển nhật ký của Tom Riddle.
"Ngay cả mẹ của em cũng là fan hâm mộ của thầy."
"Hừ! Trông cậu có vẻ thích thú với điều này đó. Harry Potter nổi tiếng đến mức chỉ cần vô tiệm sách thôi thì không thể không lên trang nhất của nhật báo hả? Còn cậu nữa Tom, lúc nãy cậu cứ như là thằng hề ấy. "
Và thế là các vạc của Ginny bay thẳng vào mặt của ông Lucius. Ổng Weasley cũng theo sau đó cũng nhào qua đi. Hai người lăn lộn thành một đoàn.
Nhìn Lockhart có vẻ đau lòng như vậy thôi chứ Tom biết là thực tế lão ta cũng không tổn thất bao nhiêu Galleon bởi vì số lượng học sinh còn chưa mua sách cũng không nhiều, với lại cũng không phải gia đình nào cũng nghèo như gia đình Weasley. Hành động lần này của Tom có lẽ chỉ giúp đỡ được một số hoàn cảnh khó khăn mà thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Được rồi Draco, tha cho Ginny đi. Với lại tại sao cậu còn chưa đi nhận sách miễn phí nữa."
Bà Weasley thì hét lên: "Đừng! Anh Arthur, đừng!"
Rốt cuộc thì lão Lockhart đành phải xì tiền ra mà tài trợ cho mỗi đứa học sinh Hogwarts hiện có mặt tại tiệm sách Flourish và Boltts này mỗi người một bộ bảy cuốn sách của ổng. Tom thấy sắc mặt của ông ta trở nên trắng bệch nhưng vẫn cố mà giữ nụ cười tỏa sáng trên môi mỗi khi ông trao đi mỗi một bộ sách.
Hiển nhiên là không rồi, Tom chỉ cần nhìn sắc mặt đỏ bừng của ông Weasley là biết. Nó có chút đồng tình với ông. Không biết công nhân viên chức của ma pháp bộ khi bị bóc lột sức lao động thì phải k·iện c·áo ở chỗ nào nhỉ?
Hiệu sách một mảnh hỗn loạn……
Trong quá trình nhặt lên những quyển sách bởi vì đánh nhau mà nằm la liệt trên mặt đất của Ginny để bỏ lại vào cái vạc của nhỏ. Tom tiện tay thó một quyển sổ cũ nát màu đen bỏ vào chồng sách của mình. Thật không dễ dàng phát hiện ra nó ở giữa đống sách giáo khoa đồng dạng cũ nát của Ginny.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.