Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 23: Thiên Địa Ma Ảnh Quyết, Tiểu Thành

Chương 23: Thiên Địa Ma Ảnh Quyết, Tiểu Thành


“A Tinh, thân thể của ngươi có chỗ nào không khoẻ sao?”

Tại trên đường đi vào đại sảnh, Tiếu Tiếu bỗng nhiên hỏi một câu này.

“Ân, Tiếu Tiếu tỷ, ta không sao.”

Lạc Tinh giơ lên cánh tay ra hiệu bản thân không có việc gì, thế nhưng Tiếu Tiếu đi tại bên cạnh hắn nhịn không được xì một tiếng, tiến lại gần, sau đó nắm lấy tay phải của hắn đặt lên vai của mình.

“Còn dám lừa tỷ tỷ, nên nhớ ta là nha hoàn của ngươi, từ nhỏ từng ngày từng ngày nhìn lấy ngươi trưởng thành, muốn nói dối ta không có cửa đâu, thiếu gia.”

Lúc nói lời này ngữ khí của nàng hơi nặng một chút, giống như là đang hờn dỗi.

“A tỷ, thật sự không có việc gì, chỉ là chân của ta mất cảm giác mà thôi, không nghiêm trọng.”

Lạc Tinh vội vàng giải thích, nếu không nhanh chóng giải thích Tiếu Tiếu khẳng định là rất lo lắng.

“Chân mất cảm giác, đang yên đang lành làm sao tự nhiên chân lại mất cảm giác.”

Trái với Lạc Tinh tưởng tượng, Tiếu Tiếu chẳng những không có yên tâm ngược lại một mặt hoảng hốt nhanh chóng dìu Lạc Tinh tìm một chỗ ngồi xuống.

“A tỷ, làm sao vậy.”

Lạc Tinh nghi hoặc không biết tỷ tỷ muốn làm cái gì, không phải nên đi đại sảnh à, phụ mẫu bọn họ còn đang đợi.

“Cởi giày ra.”

“Há, không cần đâu, thật sự không cần.”

Mắt thấy Lạc Tinh không muốn cởi giày còn không ngừng xác nhận bản thân không có việc gì, Tiếu Tiếu hai tay vòng ngực trừng mắt nhìn thiếu gia nhà mình một chút, nghiêm giọng nói.

“Thiếu gia, nếu như ngươi không cởi ra được, vậy thì ta giúp ngươi.”

Nói xong liền quỳ xuống, muốn giúp thiếu gia cởi giày.

“A tỷ, không cần, ta tự mình làm được.”

Lạc Tinh giật nảy mình rụt lại chân, tự mình cởi giày, đây là thân thể phản xạ có điều kiện, khả năng là hắn không muốn Tiếu Tiếu quỳ xuống cởi giày cho mình, cũng có thể là từ nhỏ tới lớn lần đầu tiên nàng tức giận với mình bản năng không muốn nhìn thấy, thậm chí có chút sợ sệt.

Giống như trẻ con nghịch ngợm quá mức, sau đó bị người lớn trừng một mắt, đại khái cảm giác chính là như vậy.

Giày bị cởi ra, Tiếu Tiếu nhìn thấy Lạc Tinh hai chân tím bầm giống như bị trúng độc.

Tiếu Tiếu không kinh không hoảng nhìn một chút, sau đó dùng tay nhéo, “A tỷ, đau đau đau, đừng nhéo.”

Cảm giác tê dại cùng đau đớn truyền đến khiến khuôn mặt của hắn nhăn lại, hai tay nắm chặt thỉnh thoảng gõ vào trên bàn đá, như vậy đau đớn có thể giảm một chút.

“Hừ, vậy mà còn nói không có việc gì, nói rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”

Ngữ khí của nàng nghiêm chỉnh tra hỏi, khác xa ngày thường, giờ này khắc này Tiếu Tiếu thật giống một người tỷ tỷ, giáo huấn đệ đệ của mình.

Bị Tiếu Tiếu lần đầu tiên giáo huấn chính mình, Lạc Tinh trong lòng có chút không thể hiểu được.

Nếu như chính mình còn chưa thức tỉnh ký ức thì cũng thôi đi, thế nhưng bây giờ hắn đã trở về, đối mặt với tu sĩ không có chút nào cảm giác sợ hãi, có thể tùy ý xem nhẹ, lại hết lần này tới lần khác sợ một người bình thường.

[ Thật không thể hiểu được. ]

[ Mặc kệ nó, trước tiên trả lời câu hỏi của nàng lại tính tiếp. ]

Lạc Tinh suy nghĩ trong chốc lát làm sao hồi đáp, tỷ tỷ, ta nhớ ra kiếp trước của mình ký ức, ta căn bản không phải là người, đáp án này khẳng định không thể nói ra.

“A tỷ, cái đó, bởi vì hôm nay Cố thúc làm một bữa tiệc tẩy trần, kết quả nàng không quay về, ngược lại mười năm trước Trường Sinh tông tuyển chọn đệ tử trong đó hai người tới.”

“Nói cái gì mà ta không xứng với Thiên Thiên, yêu cầu hủy bỏ hôn ước, ta bởi vì việc này mà hơi thất thần, đứng một chỗ lâu, tụ máu thôi, không nghiêm trọng.”

Kỳ thực đây là Thiên Địa Ma Ảnh Quyết dấu hiệu nhập môn.

“Cái gì!”

Nghe thấy Trường Sinh tông Tiên Nhân vậy mà tới cửa từ hôn, Tiếu Tiếu rõ ràng bất ngờ, nhưng bọn họ là Tiên Nhân, ý nghĩ của Tiên Nhân, người phàm như nàng không thể hiểu được cũng là bình thường đi.

Thế nhưng trực tiếp tới của từ hôn có phải hay không quá không cho người khác mặt mũi, mặc dù Tiên Nhân cao cao tại thượng, làm cái gì không cần cùng Phàm Nhân giải thích, làm như vậy Cố gia cũng sẽ bị ảnh hưởng.

Nghĩ không ra vậy thì không nghĩ nữa, bản thân nàng chỉ là nha hoàn mà thôi, chỉ đáng tiếc thiếu gia.

Tiếu Tiếu vẻ mặt biến hoá, quay về trước đây yêu chiều, cẩn thận thăm dò hỏi.

“A Tinh, ngươi, vẫn ổn chứ?”

[ Ý gì? ]

[ Tỷ tỷ nàng đây là cho rằng ta đang thất tình. ]

“Đương nhiên là không sao!”

“Được rồi Tiếu Tiếu tỷ, ta đi đứng không tiện, ta muốn nhờ.”

Lạc Tinh muốn nói cái gì, nhưng lời nói đến miệng lại không nói ra được, cứ như vậy có chút lúng túng mắt nhìn Tiếu Tiếu.

Có thể là từ nhỏ ở chung ăn ý, Tiếu Tiếu vươn tay ra ra hiệu cho Lạc Tinh bám vào nàng đứng lên, còn trêu đùa hắn.

“Thiếu gia muốn ta dìu ngươi cứ việc nói thẳng, không cần phải xấu hổ!”

Một chút ý ngữ nhỏ bị nàng nhìn xuyên, thiếu niên chỉ có thể cười cười xua tan lúng túng bầu không khí nói.

“A tỷ, đây, không tốt lắm đâu, nam nữ thụ thụ bất thân.”

Câu này từ trong miệng thiếu gia nhà mình nói ra dường như chọc trúng điểm cười của nàng, Tiếu Tiếu rất muốn cười nhưng là đang dìu Lạc Tinh cho nên miễn cưỡng nhịn xuống.

“Không phải a tỷ, ngươi cười cái gì?”

“Ta cười chính là vừa rồi câu nói kia nam nữ thụ thụ bất thân.”

“A Tinh, ai cũng có thể nói câu này, chỉ duy nhất ngươi không được nói, đệ đệ thân thân của ngươi có chỗ nào tỷ tỷ chưa nhìn qua, huống hồ ngươi còn chưa phải chân chính nam nhân a.”

Nói xong, Tiếu Tiếu còn nháy mắt một cái.

Lạc Tinh không nói cái gì, yên lặng nhìn xem nàng, ngươi còn chưa tính là nam nhân chân chính câu này ở trong đầu của hắn vang vọng lập lại, hắn ngẩng đầu nhìn trời, vừa vặn thấy được ba đầu con quạ bay qua.

[ Cái này không thích hợp, ta dịu dàng ấm áp tỷ tỷ đi đâu rồi, không phải nói người trưởng thành sẽ càng chín chắn sao, nàng còn học được nói đùa, giống như càng hoạt bát linh động. ]

“Được được được, tỷ nói cái gì chính là cái đó, đi thôi.”

Qua một lát Lạc Tinh cùng Tiếu Tiếu đi tới trong đại sảnh, vừa vào đã nhìn thấy chờ hắn đến, Lạc gia, Cố gia, thành viên chủ chốt, đương nhiên ngoại trừ Thiên Thiên, nàng còn ở Trường Sinh tông tu luyện.

Hết sức tự nhiên kéo lấy cái ghế ngồi xuống trầm mặc một lát đánh giá sắc mặt của mọi người, Lạc Tinh đi thẳng vào vấn đề nói ra.”

“Ta biết mọi người có rất nhiều điều muốn biết, cứ việc hỏi, ta sẽ tận lực giải đáp.”

Chỉ chờ có thế, Trịnh Kính lên tiếng trước.

“Tinh nhi, ngươi thật sự là Tinh nhi sao?”

“Phải nhưng cũng không phải.”

Mọi người ở đây đều hoang mang không biết là chuyện gì, cái gì gọi là phải nhưng cũng không phải là.

Không để mọi người chờ đợi quá lâu, Lạc Tinh nói tiếp.

“Mẫu thân, nói chính xác ta quả thật là con của ngươi nhưng thức tỉnh ký ức kiếp trước.”

“Thức tỉnh ký ức kiếp trước sao.”

Có mặt ở đây ngoại trừ Lạc Tinh tất cả đều hai mặt nhìn nhau, không thể tin được.

Lạc Tinh hiểu rất rõ bọn họ cần một chút thời gian tiếp nhận, thế nhưng hôm nay dù thế nào cũng cần phải đoạn tuyệt phần nhân quả này, ban đầu thế giới này vốn cũng không tồn tại Lạc Tinh, chỉ là sau khi bị biến thành linh hồn vừa vặn rơi vào trong bụng Trịnh Kính, nói khó nghe một chút, Trịnh Kính chính là một cái vật chứa.

Đó cũng là vì cái gì Lạc Tinh sẽ nói hắn không phải Đoạt Xá Giả.

“Đúng vậy, phụ thân, ta vốn không thuộc về thế giới này, hôm nay sở dĩ nói cho các ngươi là muốn đoạn tuyệt một phần này nhân quả, sau đó mới có thể an tâm rời đi.”

“Không được, Trịnh Kính trước tiên phản ứng lại, đứng người lên đến gần con của mình, trong mắt mơ hồ đã có nước mắt hiện ra, phảng phất chỉ cần nho nhỏ kích động sẽ vỡ đê mà ra.”

“Tinh nhi, ngươi là ta mười tháng hoài thai sinh ra, là một phần máu thịt của ta, làm sao nói đoạn tuyệt liền có thể đoạn tuyệt.”

“Mẫu thân, ta biết, nhưng là đây không phải thế giới của ta, ta không thuộc về nơi này, sớm hay muộn đều sẽ phải trở về.”

Lạc Tinh nắm lấy tay của mẫu thân, nhìn nàng cái kia giống như sắp khóc biểu lộ, hơi có chút không nỡ nói tiếp.

“Mẫu thân, không cần vì ta mà sầu khổ, không bằng ngài cùng phụ thân cố gắng một chút sinh cái đệ đệ.”

“Tinh nhi, mẫu thân chỉ cần ngươi, ta mặc kệ kiếp trước ngươi là người như thế nào, kiếp này ngươi là con của ta, hài tử, quên đi kiếp trước, sống tốt kiếp này, chúng ta người một nhà hoà thuận qua mỗi ngày không cần tu Tiên nữa, được không.”

Bị nàng hỏi khó không biết trả lời thế nào, Lạc Tinh đành phải nhìn về phía phụ thân cầu cứu ánh mắt.

Lạc Thần hiểu ý đứng lên an ủi thê tử của mình.

“Được rồi tiểu Kính, trước tiên ngồi xuống, hài tử còn chưa nói xong đâu, Tinh nhi nha, rất lợi hại, hắn nếu như thật sự muốn đi chúng ta cũng không giữ lại được hắn.”

“Thế nhưng.”

Trịnh Kính còn không từ bỏ thuyết phục Lạc Tinh không cần rời đi, Lạc Thần chỉ là khẽ lắc đầu nàng mới tâm không can tình không nguyện trở lại chỗ ngồi.

Mắt thấy mẫu thân đã ổn định tâm tình, Lạc Tinh lúc này mới nhìn về hướng Cố Hạo, Tần Dĩnh phu thê hai người.”

Cố Thúc, Dĩnh di, cảm tạ hai người từ nhỏ chăm sóc, coi ta như con ruột mà đối đãi.

“Hại, a Tinh, quan hệ giữa chúng ta cần gì cảm tạ.”

Cố Hạo, Tần Dĩnh, hai người vẻ mặt tràn đầy ý cười, chẳng qua nụ cười có chút gượng gạo, chứng kiến Lạc Tinh từ sinh ra cho đến bây giờ thiếu niên bộ dáng, phu thê bọn họ đã sớm coi Lạc Tinh như con ruột đến đối đãi, có lúc thậm chí ngay cả Thiên Thiên cũng không bằng.

Nói không buồn, khẳng định là giả.

Vì không để cho Lạc Tinh nhìn ra, Cố Hạo nói sang chuyện khác.

“A Tinh, ngươi nói muốn dời khỏi thế giới này, nhưng thể chất của ngươi, còn có Trường Sinh Tông bốn năm hứa hẹn là thế nào.”

Cố Hạo ý tứ chính là Thiên Nguyền Thể hạn chế làm sao rời đi, Lạc Tinh đương nhiên biết.

“Cố thúc ngươi không cần lo lắng, ta tin tượng, là độc tất có thuốc giải, Thiên Nguyền Thể gông xiềng ta sẽ nghĩ cách.”

“Về phần bốn năm ước định, hì hì.”

“Ta nói là khả năng cần đích thân đi Trường Sinh Tông một chuyến, có thể mà không phải sẽ đi.”

Mọi người ở đây nghĩ một chút liền hiểu ý tứ của hắn, sắc mặt đều đen.

“A Tinh, ngươi làm như vậy có phải hay không có chút, quá không muốn mặt.”

Tưởng tượng một thoáng, bốn năm trước ngươi thả ra lời nói hùng hồn, muốn đi Trường Sinh Tông chứng minh bọn hắn mắt nhìn người có vấn đề.

Người ta bày ra chiến trận lớn nghênh đón, kết quả người lại không tới, có bao nhiêu trêu tức người.

“Dĩnh di, không thể nói như vậy, chỉ có thể nói bọn hắn hiểu sai ý của ta thôi.”

Lạc Thần trợn tròn mắt.

[ Xem ra, bất kể là trước đây, hay là hiện tại Lạc Tinh, tính cách đều không hề thay đổi, vô sỉ thành tính. ]

“Được rồi, những gì muốn nói đều đã nói, ta cũng không vội rời đi.”

“Cố thúc, nếu như Thiên Thiên trở về, nói cho nàng không cần phiền muộn hôn ước chuyện này, nàng ưa thích ai liền gả cho người đó.”

Nói xong, Lạc Tinh ra hiệu cho Tiếu Tiếu dìu hắn về phòng.

“Tinh nhi, chân của ngươi?”

Trịnh Kính liếc mắt liền thấy được hắn đi đứng không tiện, vô cùng lo lắng hỏi.

“Cái này sao, tu luyện công pháp ảnh mà thôi, không sao, mẫu thân không cần lo lắng cho ta.”

Tiếu Tiếu cùng Lạc Tinh trở về phòng, trên đường đi thiếu nữ không ít lần dùng u oán ánh mắt nhìn lấy hắn, nhưng một câu đều không nói.

“Tiếu Tiếu tỷ, cảm ơn ngươi.”

Thiếu nữ không nói câu nào, nhẹ nhàng đi ra, đóng lại cửa phòng.

“Tỷ tỷ nàng làm sao vậy.”

A tỷ hành động khiến hắn hơi nghi hoặc, nhưng cũng không chú ý nhiều, tập trung đột phá giới hạn công pháp.

Thiên Địa Ma Ảnh Quyết nhập môn, hai chân nhiều một tầng vô hình hoá thạch.

Lạc Tinh ngồi xếp bằng tu luyện, cảm thụ trong thể nội chín viên ngôi sao lực lượng.

Đây là tu luyện đột phá dấu hiệu, cần hấp thụ linh khí đưa vào trong cơ thể chuyển thành linh lực, lại đem linh lực hội tụ một chỗ thắp sáng chín viên ngôi sao liền có thể đột phá, nói là Tinh Thần nhưng mỗi một cái kích thước đều là khổng lồ, đột phá không dễ dàng, còn có khả năng thất bại.

Sau một đêm tu luyện, Lạc Tinh đã đạt tới Luyện Khí mười một tầng, linh lực rót vào Tinh Thần Thạch như muối bỏ biển, không chút nào có dấu hiệu đột phá Trúc Cơ cảnh.

Phiền muộn về phiền muộn thế nhưng không có biện pháp, thích nghi trọng lượng vậy.

Thời gian như thoi đưa nháy mắt qua bảy ngày, từ lúc mới bắt đầu di chuyển khó khăn, Lạc Tinh bây giờ có thể di chuyển bình thường.

Trong bảy ngày này trừ bỏ thời gian ăn cơm, đi ngủ bên ngoài, còn lại đều là ngồi xếp bằng tu luyện, Luyện Khí mười tám tầng.

Vươn vai một cái khởi động thân thể, Lạc Tinh lấy một loại quỷ dị khó nắm bắt bộ pháp di chuyển quanh sân nhỏ.

Hai chân mơ hồ xuất hiện dòng khí đỏ đen xen lẫn, sau cùng đoang một tiếng xương vỡ vang lên, bụi mù đất đá bắn tung toé vỡ ra tạo thành một chữ.

Ma.

Hai chân áp lực vô hình biến mất, Lạc Tinh nhẹ nhàng nhảy lên, cảm thụ một chút lực lượng hiện tại.

“Ân, Thiên Địa Ma Ảnh quyết rốt cuộc đạt tới Tiểu Thành.”

Chương 23: Thiên Địa Ma Ảnh Quyết, Tiểu Thành