Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 27: Lấy lực đả lực, lấy tĩnh chế động

Chương 27: Lấy lực đả lực, lấy tĩnh chế động


Mà phía đối diện ba vị sơn tặc thủ lĩnh cũng toàn lực xông tới, đừng nhìn ba người bọn hắn thân hình mập mạp mà xem nhẹ, tốc độ so với người bình thường không hề thua kém, càng huống hồ ba huynh đệ bọn hắn cũng không phải là người bình thường, là tu sĩ.

Hai bên lực lượng lẫn nhau v·a c·hạm cuốn lên vô số bụi mù, trong Quỷ Trúc Lâm cây trúc, bị sáu người bọn họ dư chấn rung lên bần bất, lá cây bay lả tả.

Ban đêm trăng sáng treo cao, lá cây trúc bay lả tả, dường như cho trận chiến của bọn họ tăng thêm phần căng thẳng.

Tổng thể mà nói tràng diện có chút giống những cái kia trong thế giới võ hiệp kiếm khách hẹn ước một trận chiến, chỉ khác nơi này là tu tiên thế giới mà không phải võ hiệp.

Chiến trường phân thành ba tổ, Đại Lực đối chiến Nhị Đương Gia, Lạc Tinh đối chiến Tam Đương Gia, người mạnh nhất Đại Đương Gia thì trực tiếp bị vứt cho Giang Quân tới xử lý.

Thắng còn có thể sống sót, bại, Hoàng Tuyền Lộ cộng thêm ba người.

Lúc này Đại Lực cùng Nhị Đương Gia, trước không vội chiến đấu mà là lẫn nhau thăm dò đối thủ, Đại Lực tuy là não cơ bắp nhưng ở trong chiến đấu IQ là online, thuộc về chiến đấu kỳ tài mà không phải mãng phu.

“Tiểu tử, báo lên tên tuổi, bản đại gia không g·iết kẻ vô danh.”

Nhị Đương Gia đại đao chống xuống đất tự tin nói.

“Đại Lực.”

Đại Lực báo ra tên tuổi, xoay xoay cổ tay làm động tác khởi động.

“Mang ra binh khí của ngươi, dốc toàn lực, hi vọng ngươi có thể để cho ta vui vẻ một chút.”

Lời này để một bên khác chiến trường Lạc Tinh hơi kinh ngạc, “Từ lúc nào sơn tặc cũng sẽ trang bức.”

Đứng ở phía đối diện trong ba cái sơn tặc tuổi tác nhỏ nhất Tam Đương Gia, đem lời này nghe vào tai liền không nhịn được bật cười.

“ Ha ha ha, đừng hiểu lầm, chúng ta chỉ là quá lâu không có vận động, vừa vặn gặp được các ngươi, dùng tới thư giãn gân cốt, nhỡ kỹ đừng c·hết quá sớm, xem đao.”

Nói xong Tam Đương Gia cười bỉ ổi, không cho Lạc Tinh thời gian phản ứng, vung mạnh đao chém tới.

Hiểu, các ngươi đây là coi đội ngũ của chúng ta làm bao cát giải trí a, vậy được, như các ngươi mong muốn.

Lạc Tinh cũng không phải tay mơ, đại đao sắp chém tới trong nháy mắt, nghiêng đầu tránh né, đao ảnh sáng láng lướt qua, cắt ra Lạc Tinh một sợi tóc.

Ở vào ngắn ngủi thời gian tránh né trong lúc đó, Lạc Tinh nhanh chóng rút ra bên hông bao kiếm, lấy tốc độ cực nhanh bắn ra, Tam Đương Gia bị tập kích bất ngờ không thể không về đao hộ thể.

Keng.

Đại đao chặn lại bao kiếm bắn tới lực đạo, rơi xuống đất, thừa dịp lúc này Lạc Tinh bật người về phía sau, kéo ra khoảng cách.

Đại Đương Gia không có bởi vì bị tập kích bất ngờ mà tức giận, ngược lại còn phi thường hưng phấn.

“Như vậy mới đúng chứ!”

Vừa rồi hắn chỉ là thử một chút thực lực của đối thủ, thiếu niên kia xác thực có tư cách có thể để hắn vận động gân cốt.

Vừa mới tại Quỷ Môn Quan đi một lần, Lạc Tinh bây giờ tay cầm kiếm đang run, tim đập tốc độ tăng lên rất nhiều.

[ Đây là, cảm giác kích thích đi. ]

Cảm giác này khi còn là Hệ Thống là không trải nghiệm được, Lạc Tinh run rẩy không phải bởi vì sợ hãi, cái này là thân thể phản ứng bình thường.

Cũng có thể nói là sợ hãi, dù sao thân thể này chỉ là người bình thường, chưa từng trải qua chiến đấu, nhân loại đối mặt có thể uy h·iếp bản thân tính mạng đồ vật bản năng sẽ sợ hãi, Lạc Tinh linh hồn không phải là người nhưng thân thể là người, có máu có thịt thân thể, b·ị đ·âm sẽ đau.

“Không cần, nắm đấm của ta chính là binh khí.”

Trở về Đại Lực bên này.

Đại Lực ca thả xuống một câu, nhảy lên cao, tụ lực đấm ra một quyền, thế nhưng Đại Lực một quyền này lại bị Nhị Đương Gia nhẹ nhõm dùng bụng mỡ đỡ được, lông tóc không thương, cùng lắm chỉ khiến hắn lui lại mấy bước mà thôi.

Nhị Đương Gia cái bụng hời hợt hẩy một cái, Đại Lực bị chấn động bắn ra ngoài, nhanh chóng ổn định trọng tâm, Lực ca rất nhanh đứng vững.

“Chỉ có như vậy, có chút bản lĩnh nhưng còn chưa đủ?”

“Quả thật so với đám kia lâu la, ngươi có chút khác biệt.”

Đại Lực không có bởi vì công kích của mình bị ngăn lại mà kinh hoảng, ngược lại còn rất hào hứng.

“Lại đến.”

Lần này Đại Lực không có che giấu, sử dụng bản thân tu luyện công pháp, lấy hai chân làm trụ, hai ngón tay điểm vào ngực.

Tại hai ngón tay điểm vào ngực một khắc kia, Đại Lực nơi buồng tim giống như là có một bàn tay vô hình cầm lấy trái tim của hắn bóp một cái.

Trái tim hơi nhói một chút nhưng cũng không phải người bình thường có thể chịu được, Đại Lực cứng rắn chịu đựng trái tim đau đớn.

Trong lúc đó thân thể của hắn phát sinh biến hoá, xương cốt vỡ ra, lại ngay lập tức lành lại phát ra răng rắc tiếng vang.

Trong quá trình này Đại Lực thân thể hoá cứng, toàn thân chuyển thành màu vàng kim.

Chứng kiến tràng cảnh này Nhị Đương Gia cũng cảm giác không ổn, tuy rằng không biết không ổn ở chỗ nào, nhưng là làm một cái có thâm niên sơn tặc, trực giác của Nhị Đương Gia phi thường nhạy bén, tuyệt đối không thể để tiểu tử kia hoàn thành biến hoá.

Đem linh lực của mình rót vào đại đao, nguyên bản lạnh lẽo ánh bạc to lớn lưỡi đao bao trùm lên dòng khí màu xanh lục, nhìn lên hết sức có lực.

Nhị Đương Gia nắm chặt chuôi đao ném mạnh, tốc độ này, lực đạo này, một đao trảm sơn hà cũng có thể, nếu như là người trúng phải tất c·hết không thể nghi ngờ.

Sưu, đại đao xé gió bay đi, cuốn theo vô số bụi mù, để cho người ta không nhìn thấy bên trong tình cảnh.

“Đáng tiếc, kết thúc quá sớm, ta còn chưa chơi tận hứng.”

Nhị Đương Gia một mặt tiếc nuối nói, vốn tưởng rằng gặp được chơi thật vui đối thủ kết quả chỉ có vậy.

“Không đúng.”

Nhị Đương Gia nhìn chằm chằm binh khí của mình, cảm giác không thích hợp, đưa tay nghĩ thu hồi binh khí nhưng cảm giác đại đao bị thứ gì giữ chặt làm thế nào cũng không kéo lại được.

“Có chuyện gì xảy ra?”

“Còn chưa xong.”

Nhưng rất nhanh một thanh âm vang lên, tại Nhị Đương Gia kinh ngạc trong mắt khói bụi tản đi, Đại Lực thân ảnh lại một lần nữa xuất hiện, hắn còn sống.

“Chuyện này làm sao có thể?”

Nhị Đương Gia hết sức bất ngờ, để cho hắn không phải là vì đồ chơi trúng một kích của mình mà vẫn sống sót, mà là binh khí của hắn bây giờ bị Đại Lực cầm chặt ở trong tay.

Điều này chứng minh sức mạnh của gia hoả kia cũng không phải hạng tầm thường, Lạc Tinh cùng Giang Quân mặc dù đều đang chật vật chống trả địch nhân công kích nhưng là vẫn thời thời khắc khắc chú ý đồng đội tình huống.

Lạc Tinh nhìn qua một bên Đại Lực chiến trường, hét lớn một tiếng.

“Đại Lực nhanh phá nát binh khí của hắn, như vậy chúng ta sẽ nhiều thêm mấy phần tỉ lệ cơ hội có thể sống sót.”

“Tiểu tử, đang chiến đấu với ta còn dám phân tâm.”

Tam Đương Gia cảm thấy bản thân bị xem thường, chiến đấu sinh tử còn dám phân tâm, biểu hiện này là đối với đối thủ không tôn trọng.

Ban đầu Tam Đương gia còn nghĩ mèo vờn chuột, cùng đối thủ chơi đùa lâu hơn một chút, thế nhưng Lạc Tinh biểu hiện vừa rồi đã triệt để chọc giận hắn.

“Ăn một đao của ta.”

Nói xong hắn lại không che giấu tu vi của mình, Trúc Cơ Kỳ tầng ba tu vi toàn bộ triển khai.

Nếu như nói khi vừa mới bắt đầu ba vị đương gia thuần túy là chơi đùa, dựa vào da dày thịt béo hình thể đánh với Lạc Tinh, bây giờ mở tu vi càng như hổ mọc thêm cánh, sức lực, tốc độ đều gia tăng rất nhiều.

“Ồ, nghiêm túc rồi sao, cũng tốt, mượn ngươi để cho ta tới rèn luyện một chút thân thể này.”

Lạc Tinh ngược lại rất vui vẻ, vừa đúng lúc muốn ma luyện thân thể, trước mắt không phải có người trợ giúp sao.

“Tới đi.”

Hai người lại một lần nữa xông lên so chiêu, Đại Lực cũng không làm theo Lạc Tinh, mà là cầm lấy chuôi đao, bắp tay phồng lên ném mạnh về phía trước, đại đao xé gió phóng đi, so với Nhị Đương Gia chỉ mạnh không yếu.

Nhị Đương Gia cảm nhận được nguy hiểm, muốn tránh lẽ nhưng đã không kịp, một đao vào bụng.

Miệng mở thật lớn hai mắt trừng lên, khó khăn nói ra, “Ngươi cũng là tu sĩ.”

Đại Lực không trả lời câu hỏi của hắn, hơi lui một bước lấy đà đá ngang mà ra, rắc một tiếng Đại Lực thân thể như sắt thép, trực tiếp đá gãy cổ Nhị Đương Gia.

“Nhị ca, nhị đệ.”

Một màn này hai vị sơn tặc thủ lĩnh cũng nhìn thấy, đồng thời nhìn về phía đối thủ của mình hét lớn.

“Dám cả gan g·iết huynh đệ của chúng ta, ta sẽ không dễ dàng bỏ qua cho các ngươi.”

“Không phải, các ngươi đi c·ướp c·ủa g·iết người còn không để người ta phản kháng, quá tiêu chuẩn kép đi.”

Chẳng qua Lạc Tinh những lời này Tam Đương Gia đã nghe không vào, hắn bây giờ chỉ muốn g·iết kẻ trước mắt này, vì huynh đệ báo thù.

Vung lên đại đao chiêu chiêu chí mạng, phía trước sẽ còn tránh né, sau khi chứng kiến nhị ca bị người đá gãy cổ đã lâm vào điên cuồng, cũng mặc kệ đau đớn trên người, một lòng muốn g·iết c·hết mục tiêu.

“Keng.”

Đao kiếm v·a c·hạm toé ra tia lửa, chẳng qua vừa nhìn liền biết Lạc Tinh ở vào Hạ Phong, Tam Đương Gia giống như bò tót nổi điên không ngừng vung vẩy đại đao.

Keng keng keng, trải qua thời gian dài chiến đấu chỉ là phổ thông binh khí sức chịu đựng đã tới cực hạn, sau cùng vỡ nát.

“Thiên Địa Ma Ảnh Quyết.”

Không còn binh khí Lạc Tinh lựa chọn duy nhất chỉ có một, chạy.

Nâng cao một chân hướng mặt đất đụng một cái, Lạc Tinh phần chân hai luồng khí đen đỏ bao quanh, nhẹ nhàng không một tiếng động vòng ra sau lưng Tam Đương Gia.

Đại đao vung xuống, ngay lập tức mặt đất nứt ra một khe hở, thế nhưng là chém vào không khí.

Tam Đương Gia lấy lại một chút lý trí nhìn xung quanh nhưng là không thấy Lạc Tinh, mất đi mục tiêu hắn phẫn nộ rống to.

“Tiểu tử, đừng trốn, ra đây nạp mạng.”

Chứa đầy phẫn nộ thanh âm rống to để đang chiến đấu Đại Đương Gia, Giang Quân, Đại Lực, đều đồng loạt nhìn về phía nơi phát ra thanh âm.

Đại Đương Gia sắc mặt không dễ nhìn, hắn nhìn thấy cái gì, Nhị Đệ của mình đứng ở nơi đó phẫn nộ rộng to, địch nhân thì ở ngay sau lưng.

“Tam đệ hắn ở sau lưng của ngươi.”

Đạt được đại ca nhắc nhở, Nhị Đương Gia ngay lập tức quay đầu lại, không có.

“Đại ca, không có người nào, hắn ở đâu, ta nhất định chém kẻ này, lấy thủ cấp của hắn, an ủi nhị ca linh hồn.”

“Tam đệ, hắn thật sự ở sau lưng của ngươi a.”

Tam Đương Gia lại một lần nữa quay đầu, vẫn không thấy người, hỏi đại ca trả lời vẫn như cũ, quay đầu vẫn không thấy người, ba lần bốn lượt như vậy hắn đều nhanh muốn điên rồi.

Đại cũng sắp không giữ được bình tĩnh, mỗi một lần chuẩn bị động thủ lại bị tam đệ hỏi, trên thực tế hắn nói là thật.

Lạc Tinh xác thực đứng yên ở sau lưng, bởi vì Thiên Địa Ma Ảnh Quyết thuộc về bộ pháp, thân thể nhẹ nhàng đến đi không một tiếng động, vòng ra Tam Đương gia điểm mù, quay đầu lại không tiếng động nhanh chóng trốn ở sau lưng Tam Đương Gia, mà hắn giống như thằng hề đứng tại chỗ kêu gào.

“Phóng tiễn.”

Sau cùng Đại Đương gia không chịu nổi nữa ra lệnh thuộc hạ bắn tên.

“Sưu một tiếng, mũi tên rời cung.”

Tam Đương gia rốt cuộc nhìn thấy Lạc Tinh bộ pháp nhanh chóng nhẹ nhàng như lướt trên mặt nước đi về phía Đại Lực.

“Đại Lực ca, giúp ta một chút.”

“Hả.”

Không đợi Đại Lực kịp phản ứng, Lạc Tinh đẩy hắn lên trước, keng, mũi tên bắn trúng Đại Lực, nhưng Đại Lực đang mở bí pháp, người không có việc gì.

Vừa đúng lúc này bí pháp hết thời gian, nguyên bản màu vàng kim thân thể biến trở về bình thường, Đại Lực quay đầu, một mặt khó khăn nói.

“Lạc Tinh huynh đệ, ngươi tại sao đẩy ta lên làm tấm bia sống đâu.”

“Đại Lực ca, ngươi hiểu lầm, ta đây không phải biết trước ngươi mình đồng gia sắt, mới đẩy lên ngăn cản.”

Ngươi xem, không phải không có việc gì sao.”

Lạc Tinh vỗ vỗ Đại Lực bả vai nói ra. “Đại Lực, ngươi không hiểu, đây gọi là “Lấy lực đả lực, lấy tĩnh chế động.”

Chương 27: Lấy lực đả lực, lấy tĩnh chế động