Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 445 : Double Kill
“ Khụ khụ “
Tiểu Điệp nhìn xem hai người trầm mê ôm nhau vội ho lên. Có vẻ như hai người coi nàng là trong suốt a. Liên tục vung cơm c·h·ó khiến cho nàng cũng rất khó chịu.
Hà Ngọc Hương chợt giật mình, vội vàng tách ra khỏi Ngô Minh, mặt của nàng đỏ lừ lên. Có thể loáng thoáng thấy được từng tia khói trắng bốc lên từ trên đầu của nàng.
Còn Ngô Minh vẫn còn chưa thoả mãn, dư vị ngọt ngào ấm áp cùng làn hương thơm từ cơ thể của Hà Ngọc Hương vẫn còn phẳng phất đâu đây khiến cho hắn hơi lâng lâng.
“ Tiểu…Tiểu Điệp “
Hà Ngọc Hương lắp bắp định giải thích gì, Tiểu Điệp cười hì hì nói :
“ Chúc mừng Ngọc Hương tỷ tỷ a ! Tỷ tỷ không ngại có ta thêm vào được chứ ? “
“ Sự phụ ! ta thích người, người không định thiên vị mỗi Ngọc Hương tỷ đâu chứ ? “
Tiểu Điệp vừa nói xong, cả Ngô Minh lẫn Hà Ngọc Hương đều đờ người ra, Ngô Minh ánh mắt nhìn chắm chú đối diện với Tiểu Điệp.
Hắn có thể cảm giác được Tiểu Điệp nhìn hắn với ánh mắt khác với nũng nịu ngày xưa.
Tiểu Điệp trông có vẻ bình tĩnh khi nói ra lời đó, tuy nhiên nhịp tim của nàng thì lại không giấu được Ngô Minh.
Đập thình thịch thình thịch như chiếc trống quân.
Có vẻ như đi du lịch giang hồ bấy lâu cũng khiến cho Tiểu Điệp nàng trưởng thành hơn, gan dạ hơn. Ngay lúc này thổ lộ ra nội tâm tình cảm của mình dành cho Ngô Minh.
Mặc dù hai người trên danh nghĩa là thầy trò. Nhưng mà tử nhỏ tới lớn nàng sống bên cạnh Ngô Minh, đã quá ỷ lại vào hắn.
Với lại thật sự cho tới lúc này, nàng không có gặp một ai khác ưu tú, có thể so sánh với Ngô Minh.
Thấy Ngô Minh và Hà Ngọc Hương lúc này thân mật, nội tâm của nàng cực kì hâm mộ. Nàng cũng muốn được Ngô Minh hắn ôm ấp yêu thương.
Cuối cùng Tiểu Điệp cũng lấu tất cả dũng khí nói ra. Mặt ngoài thì bình tĩnh nhưng nội tâm của nàng đang rất thấp thỏm chờ mong câu trả lời từ hai người.
“ Khúc khích !! “
Hà Ngọc Hương chợt che miệng mỉm cười, nàng tiến lên cầm tay Tiểu Điệp nhẹ nhàng an ủi nói :
“ Ta làm sao lại có thể từ chối muội muội được chứ ! Chỉ là lại tiện nghi cho hắn rồi “
Nói tới đây làng liếc mắt nhìn Ngô Minh.
Tiểu Điệp cùng với nàng đã sống bên cạnh nhau cả chục năm trời rồi, Hà Ngọc Hương luôn coi rằng Tiểu Điệp là muội muội ruột thịt của mình.
Ở với nhau cả chục năm, nàng còn không hiểu rõ người muội muội này hay sao.
Đối với Hà Ngọc Hương, Tiểu Điệp gả cho Ngô Minh là đương nhiên. Nàng cũng không có ghen ghét gì cả.
Bởi vì nàng biết Ngô Minh ưu tú như thế này bên cạnh chắc chắn sẽ có nhiều nữ nhân ưu tú. Nàng cũng không thể nào mà độc chiếm một mình được.
Với lại Hà Ngọc Hương biết được rằng một mình mình không thể nào thoả mãn được Ngô Minh, cả về thể xác lẫn công việc.
Ngô Minh thân là vua của một đất nước lớn, lượng công việc cần phải làm rất là nhiều, Hà Ngọc Hương cũng muốn giúp hắn chia sẽ đôi chút nhưng một mình nàng thật sự là quá khó.
Cho dù lúc này Ngô Minh nói muốn nạp thêm mấy th·iếp thất nữa Hà Ngọc Hương mặc dù buồn nhưng cũng không từ chối.
Với lại Hà Ngọc Hương cũng tự biết mình, xuất thân bình thường, được Ngô Minh yêu mến đã là phúc phận của nàng rồi, nàng cũng không muốn độc chiếm Ngô Minh.
Tiểu Điệp vừa xinh đẹp, thiên phú lại cực tốt. Đúng là nhân tuyển thích hợp cho Ngô Minh.
Ngô Minh không biết rằng, Hà Ngọc Hương còn chưa chính thức làm vợ của hắn vậy mà đã lo trước lo sau cho hắn.
Very good !
“ Tiểu Điệp, ngươi nghĩ kĩ hay sao ! “
Ngô Minh cũng không có từ chối nàng, Tiểu Điệp vừa thông minh lanh lợi, vừa xinh đẹp. Ai gặp cũng thích.
Ngô Minh nói thật là ban đầu nhận Tiểu Điệp về cũng có ý tứ riêng nhưng hắn cũng không muốn ép buộc nàng.
“ Sự phụ ! Ta đã nghĩ kĩ rồi. Ta muốn gả cho người ! ta sẽ không bao giờ hối hận ! “
Tiểu Điệp kiên quyết trả lời lại, nghe tới đây Ngô Minh cũng không còn có ý gì để từ chối nàng nữa rồi.
“ Được ! Ta Ngô Minh nguyện cả đời đối xử tốt yêu thương với các ngươi ! “
Nói xong, hắn tiến lên ôm chặt lấy hai người.
Có lẽ đây chính là duyên phận đi.
Từ lúc ném tú cầu kén rể với Hà Ngọc Hương trên đường về gặp Tiểu Điệp. Duyên phận của ba người đã kết nối với nhau từ đây.
“ Muộn rồi, hai nàng đi nghỉ ngơi trước đi, hôn lễ ngày mai tính sau “
Ôm được một lúc, Ngô Minh buổng ra cả hai người, các nàng ánh mắt mê ly, trong trong mắt chỉ chứa đầy thân ảnh của Ngô Minh.
Do trời cũng đã tối, Ngô Minh cũng không giữ lại các nàng lâu. Thời gian còn nhiều không gấp bây giờ.
…
Vài ngày sau, Đại Việt vương triều tổ chức một buổi hôn lễ long trọng nhất đất nước, Ngô Minh cùng một lúc nạp hai nàng dâu vào trong nhà. Phong các nàng làm trắc phi.
Bởi vì hắn muốn đối xử với các nàng như nhau cho nên cũng không có muốn phong ai đó làm hoàng hậu cả.
Hôn lễ diễn ra rất suôn sẻ, các thế lực lớn ở Đại Việt vương triều lại tới chúc mừng đưa lễ.
“ Nhất bái trưởng bối ! “
“ Nhị bái tổ tông ! “
“ Phu thê giao bái ! “
Hôn lễ diễn ra trong ba ngày dài, khách tới đi tấp nập. tất nhiên không phải ai cũng có thể tới được rồi.
Hôn lễ của hắn được tổ chức trong hoàng cung, trừ các thế lực lớn ra thì thế lực nhỏ lẻ khác chỉ có thể đưa lên lễ vật rồi lướt đi mà thôi.
Sau khi thành thân xong, tất nhiên là động phòng rồi.
Đời trước ế trọn đời, chỉ biết làm bạn với đôi bàn tay của mình. Lần này Ngô Minh đã có thể mất đi trinh tiết của mình với gái rồi.
“ Ta tới đây ! “
“ Ừm, xin chàng hãy nhẹ nhàng với bọn th·iếp !! “
Ngô Minh không nói gì thêm nữa, quần áo đã cởi ra rồi. Hắn vác lấy gậy thần như ý của mình t·ấn c·ông về phía hay nàng.
“ Aaaaa…! “
Tiếng thét kinh hãi của hai người khi bị gậy thần như ý của hắn đâm phải, từng giọt máu tươi chảy ra nhuốm thành từng đó hoa mai ra ga giường.
Ngô Minh vừa làm pha : Double kill
Ngô Minh cuối cùng cũng thoát khỏi đời xử nam…
Trận đấu vẫn còn tiếp tục, ban đầu chưa quen hai nàng bị gậy như ý của hắn đâm liên tục.
Tuy nhiên một lúc sau hơi quen thuộc, cả hai nàng bắt đầu liên hợp phản kích lại hắn.
Liên hiệp toàn tuyệt chiêu được tung ra : La hán đẩy xe bò, phật tổ bế quan âm, cưỡi ngựa ngắm trăng,…
Cuộc chiến kịch liệt diễn ra xuyên đêm, mặc cho hai nàng liên hợp phản kích lại hắn nhưng Ngô Minh cũng không hề yếu thế một chút bào. Ẩn ẩn còn chiếm thế thượng phong đấy.
Ngô Minh chỉ cần một chiếc gậy như ý đã đánh cho các nàng tơi bời, tan nát không còn một mảnh giáp che thân.
Đánh cho các nàng kêu rên liên tục, này nỉ van xin hắn tha mạng.
Một chiếc gậy đánh xuyên tam giới, ba mươi ba tầng trọng thiên. Vương mẫu nương nương cùng quan thế âm bồ tát đều phải xin tha mạng.
Từ đó hắn được hai người tôn phong rằng đấu chiến thắng phật.
..
Quá nửa đêm, có vẻ như cả hai đều mệt lử rồi, Ngô Minh mặc dù vẫn thèm khát nhưng cuối cùng vẫn tha cho các nàng.
Hắn nhìn hai nàng lòng đầy trìu mến. Có lẽ là bởi vì cả hai đời của hắn hai nàng chính là nữ nhân đầu tiên cho nên tình yêu sâu trong tim hắn đều trao cho các nàng a.