Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 62: Ngự Long Quyết!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 62: Ngự Long Quyết!


Gào!!!

Không khí bạo hưởng, hổ khiếu long ngâm vang vọng toàn bộ đại sảnh.

"Cái kia... ta có ngài nói bất kham như thế hay sao!?"

"Khụ khụ..." Khâu Xứ Cơ ho khan: "Đó là tất nhiên, nhớ năm xưa lão phu phong quang vô hạn, một thân thuật pháp khinh thường toàn bộ thiên kiêu đương thời. Chỉ cần xuất hiện, thiên địa đều vì ta dâng lên đạo âm chúc phúc. Tiểu tử ngươi nếu lúc đó có mặt nhìn thấy, chắc chắn sẽ bị phong thái của ta kh·iếp sợ đến không khép được mồm!"

"Điện hạ, mời!" Trương lão cũng không nhiều lời nhấc tay ra hiệu.

Tiêu Nhất lập lòe mong đợi hướng tới.

"Đáng tiếc, còn thiếu một chút nữa!" Nàng mím môi nhỏ giọng.

Váy dài lay nhẹ, khí thế suy nhược thất thất bát bát.

Dường như nhận thấy Tô Thần kỳ quái nhìn mình, Khâu Xứ Cơ mặt mo đỏ bừng nháy mắt ra hiệu.

"Khủng kh·iếp đến thế!?" Tiêu Nhất nhỏ dãi há miệng: "Sư phụ ngài cũng tu luyện Tiên Thiên Công, chẳng lẽ chẳng phải cũng sở hữu Tiên Thiên Đạo Thể hay sao!?"

"Không có gì là không thể, nếu điện hạ muốn xem thì lão phu cung kính không bằng tuân mệnh!" Trương lão cười phất tay: "Tiếp đó, mời điện hạ cẩn thận!"

"Chém!"

Lư Huyền Âm run rẩy hai mắt, cố gắng trấn định hít sâu một hơi.

Biển cuộn sống ngầm đè nén, trọn vẹn vượt qua thời gian nửa tuần trà, đám người ngồi dưới ngột ngạt quan sát, không dám thở mạnh.

Lư Huyền Âm thần sắc tái nhợt, ngọc thủ run rẩy cầm chặt chuôi kiếm đứng vững.

Dứt lời, quang mang nổ mạnh bắn ra bốn phía, ngân nguyệt treo cao vỡ thành ngàn vạn điểm sáng.

Thân kiếm ken két nứt ra một đạo khe hở nhỏ bé, từ từ lan tỏa, cuối cùng chằn chịt giăng kín toàn bộ.

"Còn phải nói!? Nếu không phải Tiên Thiên Công của lão phu ra sức thì đừng nói cho ngươi một ngày, sợ rằng có cho một năm cũng không cách nào đạp vào ngưỡng cửa tu luyện." Khâu Xứ Cơ nhổ nước bọt nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhũ sắc quang hoa lóe lên, cả tòa lôi đài bị quang mang ngập tràn bao khỏa. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Phong Hoa Tuyết Nguyệt sao? Tên gọi rất hay! Lão phu hiện tại mở mắt chờ mong."

"Trương lão tiền bối quả thật mạnh vượt quá tưởng tượng của tiểu nữ, nghe danh ngài đã lâu, hôm nay tận mắt chứng kiến khiến tiểu nữ cảm nhận càng sâu sắc thêm mấy phần."

"Vậy tiếp theo để bổn vương đi!"

Trương lão ngẩng đầu nhìn long ảnh tấm tắc.

"Mời vị khiêu chiến giả tiếp theo lên đài!"

"Lư Huyền Âm đến từ Bắc Huyền Tông duy trì thời gian một tuần trà!"

"Thiên Mạc hoàng thất trấn quốc chi bảo, quả nhiên danh bất hư truyền!" Trấn Ly Chung nhỏ giọng lẩm bẩm.

Nhiệt độ xung quanh giảm mạnh, sàn đấu thoáng chốc băng phong trăm thước.

"Tiên Thiên Đạo Thể là cái gì!?" Tiêu Nhất mờ mịt hỏi.

Rắc!

"Chỉ là một môn Địa cấp hạ đẳng có gì mà hâm mộ!?" Khâu Xứ Cơ trừng mắt, b·iểu t·ình chỉ tiếc rèn sắc không thành trách mắng: "Thật đúng không có tiền đồ, lão phu giáo ngươi tâm pháp là một môn Thiên cấp trung đẳng có biết hay không!? Địa cấp là cái rắm thúi có thể so sánh!"

Tiêu Nhất xấu hổ gãi đầu.

Trương lão không nói nhiều lời trực tiếp há miệng gầm thét, một đạo sóng âm khủng bố từ trong khoang miệng lão giả càn quét mà ra.

"Hoàng thất Ngự Long Quyết quả nhiên bất phàm!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Ầm vang!

Chương 62: Ngự Long Quyết!

Ong ong ong...

"Tốt, trở về dưỡng thương đi!"

"Kết thúc!" Tô Thần lập lòe hai con đồng tử huyết sắc, thầm nói.

Oanh!

Kiếm ảnh dưới ánh mắt của thiếu nữ cứ thế bị một đạo âm thanh hờ hững của lão làm cho vỡ nát tan tành.

"Khục!"

"Trương lão quá khiêm tốn, uy danh của ngài tại Thiên Mạc Quốc người nào chưa từng nghe thấy!? Tiểu nữ thừa biết bản thân không phải đối thủ của ngài, cho nên tiếp đến sẽ không tiếp tục hao tổn thời gian vô ích." Lư Huyền Âm hữu lễ mỉm cười, ngừng lại một lúc, nàng chậm rãi nhấc lên băng kiếm: "Một kiếm này gọi là Phong Hoa Tuyết Nguyệt! Tiểu nữ cả gan mời Trương lão tiền bối bình phẩm uy năng của nó!"

Sàn đấu loang lỗ tàn tạ, linh khí rời rạc, tản mát bốn phương tám hướng.

"A! Ngài nói cái gì? Thiên... Thiên cấp trung đẳng!?" Tiêu Nhất kh·iếp sợ trợn tròn hai mắt.

Tô Thần hắng giọng, ánh mắt trêu đùa liếc nhìn lão giả.

Kim long hư ảnh từ dưới mặt đất phi thẳng lên trời, đầu rồng to lớn nhìn xuống thế gian, hai con long nhãn khắc họa ngạo khí bức người.

"Thần Long Trảo sao!?" Trương lão thủ thỉ, tay áo không gió bồng bềnh, song quyền nắm chặt tiếp đón.

"Đa tạ tiền bối khích lệ, tiểu nữ nhất định sẽ nhớ kỹ!" Lư Huyền Âm quét sạch ảm đạm trên mặt, môi hồng cười rộ gật đầu.

"Vậy vãn bối xin phép cáo từ!"

Trương lão ngửa mặt mỉm cười nhìn thiếu nữ, thanh bào cuốn lên phần phật, hai con đồng tử đục ngầu lóe lên tinh mang chói lọi.

"Ài, ngu dốt thật đáng sợ!" Khâu Xứ Cơ thở dài lắc đầu: "Tiên Thiên Đạo Thể là một loại thể chất thân hòa thiên địa tự nhiên, tư chất ngộ tính đứng hàng đỉnh cấp. Linh lực như biển, tu luyện thuật pháp làm ít công to, vận dụng thuật pháp uy năng tăng thêm gấp mười!"

Trấn Ly Chung đứng ra tuyên bố.

Thiếu nữ ho khan, loạng choạng lùi lại.

Kiếm ảnh khổng lồ khoảng cách lão giả chưa tới nửa thước đột ngột ngưng lại.

Một tiếng long nộ gầm thét. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tần Uy không nói nhãm, ngũ chỉ hóa trảo xuyên thấu không gian đánh tới.

...

Trương lão chân đạp bộ pháp, không hề yếu kém nửa phần giơ quyền đánh trả.

Tần Uy bị khơi dậy chiến ý, khóe miệng rạng rỡ cong lên: "Nghe đồn Vạn Lý Hoa Lâu cũng có tuyệt học so với Ngự Long Quyết không hề kém cạnh chút nào. Không biết Trương lão có thể thỏa mãn bổn vương một chút tò mò nhỏ bé trong lòng hay không!?"

Ngay cả mấy vị môn chủ trưởng lão cũng nhịn không được nheo lại hai mắt.

Đám người quan chiến lục tục đứng dậy.

Tần Uy cuốn lên giao long hoàng bào một phát nhảy lên lôi đài. Tiếu dung như họa, ngọc nhãn sáng rọi thần quang.

"Thật lợi hại!" Tiêu Nhất hoảng sợ thốt lên.

"Lão phu chẳng qua dựa vào một chút mưu lợi, sống lâu hơn các ngươi mấy trăm năm, nếu như cùng tuổi so tài rất khó nói trước. Lão đầu tử ta đã già, thời đại này là của đám người trẻ các ngươi!" Trương lão vuốt ve chòm râu cười lắc đầu.

"Chí bộ lĩnh ngộ, thuật pháp cực cảnh!" Trương lão nheo lại hai mắt.

"Ài, khổ lòng sư phụ vì tạo động lực cho đệ tử phải tự mình dát vàng lên mặt như thế này! Thật đúng là mất hết mặt mũi!" Lão giả âm thầm thở dài.

Băng kiếm đứt gãy, leng keng rơi rụng xuống sàn.

Pháp trận bên ngoài run rẩy kịch liệt, đám người không dám rời mắt nhìn chăm chú.

"Tiểu nha đầu, đừng xem thường lão!"

Thiếu nữ nhẹ gật đầu, ngọc thủ cầm kiếm rạch ra một hình bán nguyệt.

Long ngâm tứ phía, hoàng uy cuồn cuộn.

Rắc...

Bờ môi khẽ nhích, đạo âm huyền ảo vang vọng thập phương không gian.

"Phá!"

Trương lão lại cười lắc đầu: "Một kiếm vừa nãy biểu hiện nằm ngoài dự kiến của lão. Tiểu nha đầu, ngộ tính rất không sai, có thể lĩnh ngộ thuật pháp đến cấp độ cực cảnh không phải là chuyện dễ dàng. Sự đáng sợ của Thái Ất Huyền Băng Thể còn chưa bị ngươi khai quật hoàn toàn. Cố gắng tu luyện, Bắc Huyền Tông sau này vì ngươi mà kiêu ngạo!"

"Nhục thân thật mạnh!" Tần Uy nhíu mày. Trảo ấn không giảm lấy quỹ đạo hiểm ác tiến công chớp nhoáng.

"Là Địa cấp hạ đẳng võ học Ngự Long Quyết!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Lư Huyền Âm múa kiếm chém xuống, tóc đen ba ngàn tung bay, một vòng loan nguyệt mang theo cánh hoa lả tả đầy trời treo giữa không trung, tản mát ngân quang vô hạn chiếu rọi đại địa.

Quyền trảo tương giao, kình khí bắn ra bốn phía.

"Được! Tới đi!" Tần Uy gật đầu.

Ngập ngừng, lão giả liếc mắt hạ giọng: "Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Tiên Thiên Công không phải kẻ nào cũng có khả năng tập luyện. Thể chất của ngươi cùng môn tâm pháp này lại kỳ lạ hòa hợp đến chín phần, có lẽ đây chính là duyên phận đi. Tu luyện Tiên Thiên Công, dù cho tiên thiên tư chất yếu kém cũng không quan trọng, hậu thiên môn tâm pháp này có thể vì ngươi bổ khuyết hoàn toàn. Nếu như phối hợp một ít thiên tài địa bảo, luyện ra một bộ Tiên Thiên Đạo Thể cũng không phải là chuyện không thể nào!"

Ngân quang chói lòa, không gian lạc hạ vô vàn cánh hoa ngũ sắc.

"Trương lão, mời chỉ giáo!" Nhị hoàng tử đối lão giả mỉm cười chắp tay.

"Vãn bối đã tận lực!"

Hít sâu một hơi, cố nén nội thương xao động, Lư Huyền Âm thở dài ngước nhìn lão giả.

Khâu Xứ Cơ nhìn xem biểu hiện của thiếu niên lập tức lộ ra thần sắc kiêu ngạo hừ lạnh: "Đó là tất nhiên, chứ không ngươi nghĩ với cái tư chất bỏ đi như ngươi có thể trong vòng một ngày thành công dẫn khí nhập thể!? Đừng tự mình giát vàng lên mặt."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 62: Ngự Long Quyết!