Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 68: Người Này Rốt Cục Là Ai!?

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 68: Người Này Rốt Cục Là Ai!?


Lạnh nhạt mở miệng, lão giả càng thêm ra sức phóng thích linh lực.

Ma đao gầm thét, mãng xà hư ảnh há to miệng máu từ trên không trung giáng xuống.

Người này chẳng lẽ cũng là một tên tân tinh sắp sửa bay lên hay sao!?

"Ta nhận thua!"

Trên mặt lão giả hiếm thấy xuất hiện từng tia nghiêm nghị, đạo bào bị gió cuốn lên phần phần, đất đá bắn lên tung tóe, chỉ cần tiếp cận phạm vi nửa thước lập tức liền bị vô số kiếm khí xung quanh xoắn thành tro bụi.

Hắn lúc này vô cùng không phục, rất muốn vận dụng bí pháp chém g·iết lão giả trước mặt, nhưng hắn biết, người kia hiện tại chỉ đang áp chế cảnh giới cùng mình tương đương, nếu như thực sự vận dụng bí pháp, đừng nói g·iết người, sờ rằng bản thân cũng sẽ bại lộ thân phận tại chỗ. Được không bằng mất, dù bị nóng giận thiêu đốt, ít nhất hiện tại hắn biết điều gì nên làm, điều gì không nên làm.

Thiết Phiến Môn từ đâu tìm được hắn? Với nội tình của bọn họ làm sao bồi dưỡng được một kẻ đáng sợ như thế!? Ngay cả nội tình thâm hậu như Tịnh Minh Tông, Thiên Mạc hoàng thất hơn ngàn năm qua chỉ mới xuất hiện một hai người đạt tới trình độ đó, vậy thì bọn họ làm bằng cách nào!?

Chương 68: Người Này Rốt Cục Là Ai!?

Đúng, Trương lão làm sao có thể hiểu được, Ngô Hạo bây giờ kéo dài thời gian không phải là vì mục đích nào khác, hắn đơn giản tâm cao khí ngạo, không muốn thấp hơn bất kỳ một kẻ nào khác, hắn mặc dù muốn thua, nhưng kết quả nhất định phải đứng đầu nhất.

"Chỉ có thể kéo dài thời gian, thắng thua không còn quan trọng! Chiếm lấy một cái danh ngạch tiến vào Tinh Môn là đủ."

Trương lão nheo mắt, tay áo bồng bềnh cuốn lên vô tận kiếm ý.

Suy nghĩ không đến, lão giả thu hồi tâm tư, linh lực tựa như hãn mã lao nhanh phun trào.

Kiếm kiếm oanh động phóng thích, hướng bốn phương tám hướng tàn sát.

Cấp tốc lùi lại, hắn lựa chọn từ bỏ tiến công, linh lực ngưng tụ xung quanh cơ thể tạo thành một vòng bảo hộ, huyết đao trong tay nội liễm thần quang, phạm vi công kích giảm bớt, nhưng uy lực phát ra lại tăng cường không ít.

"Quả nhiên người của Vạn Lý Hoa Lâu đều không dễ đối phó, dù cho có cùng cảnh giới!"

Kiếm chỉ sắc bén vô kiên bất tồi cùng huyết sắc cự mãng trực diện giao hội.

Đó là ranh giới cuối cùng! Trên người vẫn còn nhiệm vụ mang theo, lúc này tuyệt đối không thể rút giây động rừng.

Mặc dù thân thể bị kiếm ảnh cắt ra vô số vết tích, nhưng đến cuối cùng chỉ là v·ết t·hương ngoài da, không đáng lo ngại.

Cảnh giới chỉ mới Luyện Thần Phá Chướng đệ nhị xích, nhưng một kích này... vậy mà mạnh bằng một tên đã phá vỡ đạp vào chín đạo thần xích có thể tung ra toàn lực. Loại thực lực này hắn chỉ từng nhìn thấy qua tại trên người các tông môn giáo phái ngoại vực. Chỉ có bọn họ mới có tư cách bồi dưỡng ra được những yêu nghiệt không hợp lẽ thường như vậy.

Từng người không nhịn được đưa mắt nhìn sang Âu Dã Tử.

"Ngu xuẩn, thực sự ngu xuẩn mất khôn!" Hắn bóp chặt nắm tay, cố gắng kiếm chế lửa giận trong lòng.

Ngô Hạo thở hổn hển, thầm sắc âm trầm tự nhủ.

Người nào không phải là thiên túng kỳ tại, lưu danh vạn cổ!?

"Ngươi mặc dù cùng những người trẻ tuổi sinh ra trong Hoang Thiên Vực mạnh hơn rất nhiều, nhưng muốn chiến thắng lão phu ít nhiều vẫn còn quá trẻ, lão phu dù sao cũng từ vực ngoại mà đến!" Lão giả lập lòe quang mang dày đặc cất tiếng.

Thời gian chầm chậm trôi qua, cuối cùng đạt đến mục đích của hắn. Một đao chém xuống xua tan bốn trượng kiếm ảnh, Ngô Hạo thu đao cất tiếng.

Ngô Hạo nheo mắt, huyết đao trong tay bị hắn truyền vào càng nhiều linh lực. Cự mãng gào rú, hư ảnh so với trước đó càng thêm ngưng thực mấy phần. (đọc tại Qidian-VP.com)

...

Kiếm khí sông dài giống như thủy tinh vỡ nát bị đạo ma âm vô tình đập thành phấn vụn.

"Hừ!"

Bên dưới nghị luận xôn xao, bên trên lôi đài vẫn tràn ngập thuốc s·ú·n·g.

Lý Đại Tráng trụ nửa nén hương, hắn, Ngô Hạo cũng phải trụ nhiều hơn thế!

Thực lực kẻ này...

"Vạn Lý Hoa Lâu... một đám ruồi nhặng c·hết tiệt!" Thiếu niên lộ ra b·iểu t·ình âm trầm đáng sợ.

Hoang Thiên Vực từ khi nào xuất hiện một kẻ như thế!?

Ngô Hạo tâm tình bất định, hắn biết thân phận bản thân bảy phần đã bị người nọ khám phá.

Kiếm chỉ xuyên qua tầng tầng không gian, chỉ toái nhật nguyệt chiếu rọi thiên địa.

Hai bên dằng co không ngừng, Trương lão chỉ pháp thông thần, linh lực tựa như uông dương đại hải mênh, mong vô hạn không ngừng phóng thích kiếm ảnh.

Lão giả cũng phát giác bản thân của mình bị đám người chú ý, trong lòng khó thở run lên.

Trương lão mắt như điện quang, kiếm chỉ hướng phía hư không bắn ra một đạo quang mang sắc bén. (đọc tại Qidian-VP.com)

Không dừng lại, Trương lão trong tích tắt thu tay, lần nữa búng ra ba chỉ, tư thế phóng thích tựa như vận dụng Lục Mạch Thần Kiếm, kiếm khí vô hình già thiên tế nhật bao phủ trời xanh.

Âm thanh xuyên thấu vang lên, thân ảnh Ngô Hạo tan thành sương khói.

Bất quá, biểu hiện trên mặt vẫn như cũ hờ hững, làm bộ không có phát hiện chăm chú quan sát lôi đài.

Cầu đề cử!

"Hít hà... thế hệ chúng ta lại có người khủng bố như thế này hay sao!?"

Âm thanh vừa dứt, Trương lão lặng lẽ thu tay. Lão giả nhìn vào ánh mắt tràn đầy ngạo nghễ của thiếu niên trước mặt lúc này mới thực sự hiểu rõ mục đích của hắn là gì. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngô Hạo hừ nhẹ, lạnh lùng nhấc chân rời khỏi lôi đài.

"Kẻ này..."

Trương lão ngưng trọng nhấc lên mí mắt.

Âm thanh vừa dứt, đám người bên dưới vẫn còn chưa tỉnh hồn.

Ngô Hạo chân đạp bộ pháp, tay cầm huyết đao chật vật chèo chống.

...

"Kẻ này rốt cục là ai? Ngô Hạo... Ngô Hạo... trước giờ chưa từng nghe qua thanh danh người này. Mạnh mẽ so với bệnh quỷ Lý gia càng thêm quá đáng."

Ngô Hạo biết được đại thế đã mất, bộ pháp lập tức vận chuyển, chân đạp không khí điên cuồng tránh né.

"Tương lai người này bất khả hạn lượng nha!"

"Kiêu ngạo thành tính!"

Thiếu niên trước mặt mạnh ngoại hạng, vượt quá khả năng nhận biết của hắn.

Trấn Ly Chung cùng cao tầng của các đại tông phái nhìn đạo bóng hình thiếu niên trên đài, thần sắc từng người chất đầy ngưng trọng.

Bất quá lão giả cũng không để tâm, dù sao Ngô Hạo cũng đã cầm cự chiến đấu vượt qua thời gian gần nửa nén nhang. Danh ngạch tiến vào Tinh Môn hiện tại đã vật nằm trong túi.

Một tiếng lạnh lẽo thấu xương từ trong hư không vang vọng.

Trương lão đối diện nhìn thấy một loạt động tác của thiếu niên, dường như cũng hiểu rõ ý đồ của hắn.

Vượt cấp chiến đấu không phải là chuyện hiếm hoi, nhưng để vượt lên nhiều như thế tại Hoang Thiên Vực từ trước đến nay lại ít ỏi như lá mùa đông.

Ma âm cuồng nộ phun trào, không gian phá vỡ, Ngô Hạo từ trong xông ra, tay xách huyết đao dữ tợn bổ mạnh.

...

Roẹt!

Thầm mắng một tiếng, Ngô Hạo hít sâu một hơi vận chuyển tốc độ tối đa xuyên qua làn mưa kiếm, y phục trên người bắt đầu xuất hiện vết rách, da thịt cũng bị cắt ra vài đường nhỏ bé, máu tươi vẩy vào không trung. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mấy tên thiên kiêu đến từ các tông phái cũng không ngoại lệ, đối Ngô Hạo bộc phát ra ngoài chiến lực bức thẳng trời cao, tâm tình từng người bao phủ vô hạn kh·iếp sợ.

Trương lão âm thầm lắc đầu, cuối cùng tuyên bố kết quả.

Âm thanh răng rắc đánh vào linh hồn, cự mãng vậy mà xuất hiện dấu hiện nứt toác.

Giữa lôi đài, hai đạo bóng hình hiển hiện, song quyền tựa như lưu tinh đâm sầm vào nhau.

Trương lão từ chối cho ý kiến, thủ chỉ không ngừng bắn ra kiếm ảnh.

"Thiết Phiến Môn Ngô Hạo, duy trì thời gian... gần một nén hương, lấy kết quả cao nhất hiện tại kết thúc lôi đài chiến!" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ngươi nói gì ta nghe không hiểu!" Ngô Hạo nheo mắt, huyết đao trong tay bổ nát mấy chục kiếm ảnh phong tỏa trước mặt.

...

...

Trương lão chớp nhoáng thuấn ảnh, đi đến sau lưng thiếu niên, trọng quyền nặng hơn ngàn cân không chút lưu tình giáng xuống.

Quang mang kiếm chỉ giận dữ bùng nổ, uy lực gia trì tăng thêm gấp bội cùng cự mãng không phân hơn kém.

Khí lãng cuộn trào, càn quét bốn phía.

Lão giả chỉ là không hiểu tại sao Ngô Hạo chưa muốn dừng lại, tiếp tục lựa chọn kéo dài thời giờ chiến đấu. Như vậy có nghĩa lý gì hay sao!?

Ầm vang!

Ngồi bên dưới, mặt mũi Âu Dã Tử lúc này tràn đầy khó coi.

Ngô Hạo mặt không đổi sắc, khí thế như rồng quét tới.

Oanh!

"Vạn Lý Hoa Lâu trải rộng khắp nơi trên đại lục, loại người nào mà lão già ta chưa từng thấy qua!?"

Cự mãng phẫn nộ gào thét, thiếu niên tay cầm huyết đao run rẩy.

Kiếm ảnh dày đặc đánh tới, mãng xà giống như đậu hũ bị kiếm khí đâm thành mặt sàng.

"Toái!"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 68: Người Này Rốt Cục Là Ai!?